Trans + edit: Fui. Nghiêm cấm mang bản dịch lên những trang khác ngoài hako.
______________________________________________________________________________
Giờ thì tôi giống như một pháp sư vậy.
“Velt sử dụng ma thuật gì thế! Không phải cậu ta nghỉ học rồi sao!” (Người dân)
“Tôi nghe Bonapa-san và những người khác nói rằng Velt hoàn toàn không có chút tài năng nào trong ma thuật mà.” (Người dân)
“Đúng vậy. Chưa kể là cậu ta còn rời khỏi trường dạy ma thuật ngay giữa học kỳ nữa chứ!” (Người dân)
Sự hỗn loạn trong thành phố hiện giờ đối với tôi như một niềm vui vậy.
Người ta chắc chắn sẽ nói rằng tôi bị ảo tưởng khi tôi còn là Asakura Ryuuma, nhưng ở đây, không nghi ngờ gì là tôi trông giống y như một pháp sư vậy.
Mặc dù có hơi trẻ con vì phải làm thế này đối với mấy đứa nhóc, nhưng hai con nhóc đó đã làm tôi bực mình.
“Đỡ~này!” (Velt)
Tôi khiến tất cả những vật thể đang bay lơ lửng trong không khí đổ xuống đầu hai người họ.
Bởi vì mỗi vật thể rơi xuống với một thời điểm khác nhau và đến từ mọi hướng nên việc né tránh là chuyện không thể.
“Kuh, thật xảo quyệt!” (Forna)
“Nếu là vậy thì em sẽ đập nát mọi thứ!” (Ura)
Ah, tôi cần phải bồi thường cho mọi người sau mới được.
Tuy nhiên, tôi chỉ đang cố ném vật thể đi bằng ma thuật, nên lực ném cũng không mạnh lắm.
Forna và Ura đập tan tất cả những vật thể đang bay về phía họ bằng những cú đấm siêu tốc.
“Giờ thì sao đây? Velt. Anh nghĩ là có thể thắng được em chỉ với nhiêu đây thôi sao?” (Forna)
“Đánh vào mông của bọn em? Tới đây và thử đi nếu như anh nghĩ mình có thể làm được!” (Ura)
Đúng như mong đợi từ hai người họ. Nhưng thế này thì sao?
“Ahhh! Công….công chúa, nguy hiểm!” (Người dân)
“Mấy…mấy cái thùng đang….!!” (Người dân)
Tôi để lẫn hai cái thùng vào trong đòn tấn công của mình.
Nhưng nó cũng không phải là trở ngại đối với họ.
“Chỉ vậy thôi à!” (Forna)
“Phiền thật đấy!” (Ura)
Bỏ qua những âm thanh cảnh báo của người dân xung quanh, hai người họ dễ dàng đập tan hai cái thùng mà còn không quan tâm có thứ gì ở bên trong.
“Eh!” (Forna)
“H….hả!” (Ura)
Một lượng lớn chất lỏng trong suốt tràn ra từ hai cái thùng bị vỡ, vì không thể né kịp nên thứ chất lỏng đó tạt lên khắp người họ, khiến cho cả người họ trở nên ướt sũng.
“Đ…đây là n…nước?” (Forna)
“Cái gì đây, nó nh…nhớp quá! Đ…đây là…dầu!” (Ura)
Một hỗn hợp nước và dầu dùng để bảo quản thực phẩm. Chắc là nó khá mắc tiền.
Chút nữa họ chắc chắn sẽ nổi giận với tôi, nhưng nếu nghĩ tới hiệu quả của nó thì cũng đáng.
“Oh…oh….không, sấm sét của mình sẽ…..” (Forna)
Sức mạnh của Forna là sấm sét. Nên nếu như cả người của cô ấy bị ướt thì Forna có thể bị chính sấm sét của mình gây tổn thương. Vì thế Forna ngay lập tức hủy đi ma thuật sấm sét của mình.
“Mình cứ liên tục….bị tr…trượt ngã, uuu, khả năng giữ t..thăng bằng của mình đang….!” (Ura)
Cả người Ura và mặt đất phía dưới chân cô ấy đều bị bao phủ trong dầu. Đối với karate thì điều quan trọng nhất là đứng vững được trên mặt đất.
Nhưng nếu như mặt đất trở nên trơn trượt do dầu thì cô ấy sẽ không thể nào giữ thăng bằng được.
Tôi sẽ kiểm tra thử,
“Lại đây.” (Velt)
Tôi khiến những cái giày họ đang mang trên chân mình bay lơ lửng rồi khiến nó bay về phía mình.
Ngay lập tức, cả hai người họ ngã xuống đất.
“Gyafu!” (Forna)
“Ouch!” (Ura)
Họ ngã đè lên nhau.
“Guh, Ve…Velt~!” (Forna)
“Uuu, trơn quá đi, uuuu, tởm quá! Cái cảm giác nhớp nháp này!” (Ura)
Forna không thể sử dụng ma thuật. Ura cũng không thể đứng vững.
Cơ hội chiến thắng của tôi giờ đã được đảm bảo.
“Kuhahahaha, có vẻ như hai nàng công chúa dù biết hết mọi thứ nhưng cũng chưa từng biết đến kiểu đấu sumo trơn trượt nhỉ, tiếp này, đỡ này, thêm nữa này.” (Velt)
“Gyafu, ouch! Ow! Au!” (Forna)
“Gafuh, ouch ouch ouch…ouch! Ngừng….ngừng lại…điiiiii!” (Ura)
Tôi có cảm giác như công tắc của mình vừa bật lên.
Cả hai người họ trừng mắt nhìn tôi trong lúc bị lật qua lật lại liên tục trên đống dầu.
“Velt……thằng nhóc chết tiệt đó……” (Người dân)
“Ác…ác quỷ.” (Người dân)
“Tôi cảm thấy thương cho công chúa và con bé quỷ đó….” (Người dân)
“Cả lần này và cái lần với cậu chủ Shalt, cậu ta chỉ biết chơi bẩn thôi à?” (Người dân)
“Bonapa và Aruna ở trên thiên đường sẽ phát khóc nếu như cậu ta cứ tiếp tục thế này.” (Người dân)
Cả hai người họ bị dầu bám vào người và trở nên nhầy nhụa.
Quần áo của họ dính chặt vào da, khiến cho nó như trở nên trong suốt và nhìn xuyên qua được.
Tôi đang làm gì với mấy con nhóc thế này….Tôi có cảm giác như mình đang làm một chuyện sai trái.
Nếu như tôi làm chuyện này trong lúc còn là Asakura Ryuuma, chắc chắn tôi sẽ bị cảnh sát mời về đồn uống trà mất.
Nhưng không còn cách nào khác, tôi sẽ khiến họ phải thừa nhận ngay tại đây.
“Giờ thì, tại sao hai người không đầu hàng đi nhỉ?” (Velt)
“Hả!” (Forna)
“Đầu hàng sao!” (Ura)
“Đúng vậy. Vì dù sao thì hai người cũng đâu thể nào thắng được tôi, đúng chứ?” (Velt)
Ooh, họ vẫn còn tức giận à. Không, tôi nghĩ là có lẽ những lời vừa rồi của tôi đã khiến họ tự ái chăng?
“Ai....ai lại muốn đầu hàng một người như anh chứ!” (Forna)
“Làm như em sẽ đầu hàng một người dùng mấy thủ đoạn hèn hạ ấy!” (Ura)
……..H~mm, vậy sao. Hai người thật sự nói thế à.
……..Ho~.
“Vậy sao, thế hai người định làm gì nào. Vậy thì đừng có hối hận đấy nhé. Lên!” (Velt)
Tôi buộc phải sử dụng con bài tẩy của mình.
“Fue?” (Forna)
“……..Eh?” (Ura)
Tôi lật mép váy của họ lên bằng ma thuật điều khiển vật thể trong lúc họ đang cố gắng đứng dậy, và không hề có gì che chắn xung quanh.
“Hahhaaa! Thấy sao hả! Quần lót! Của hai người! đang lộ ra kìa! Kuhahahaha!” (Velt)
Forna mặc quần lót sọc đen trắng. Còn Ura thì mặc quần lót chấm bi.
“A~ah, thật đáng xấu hổ. Đúng là có hơi khiếm nhã dù mấy người là con gái nhỉ?” (Velt)
Hi vọng là giờ họ sẽ bỏ cuộc……
“………………………….” (Forna)
“………………………….” (Ura)
Đáng lẽ ra phải là như vậy, nhưng hai người họ bỗng nhiên trở nên im lặng.
““““………………………………”””” (Người dân xung quanh)
Mọi người xung quanh dường như cũng không thốt nên lời.
“N…này? Mấy người, sao thế? T…tôi nghĩ là chuyện này cũng vui mà.” (Velt)
Không phải là bầu không khí hiện giờ có hơi kỳ lạ sao? Nó bỗng trở nên im lặng một cách đáng sợ.
“Ve…Velt, cậu….” (Người dân)
“Đ….đó là chuyện duy nhất mà cậu không bao giờ nên làm với một cô gái.” (Người dân)
“Ahh, nên nói gì bây giờ nhỉ, có lẽ là vì không ai quản được cậu thay cho Bonapa và Aruna.” (Người dân)
“Công…công chúa, thật tội nghiệp……..” (Người dân)
“Ah! Mẹ ơi, nhìn kìa, mấy cái chị kia đang lộ quần lót của mình ra!” (Một đứa trẻ)
“N…này! Đừng nói to như thế chứ! Con cũng không được nhìn đâu đấy! Được chứ? Đừng có bắt chước họ!” (Bà mẹ)
Ngừng lại đi. Tại sao mấy người lại làm vẻ mặt đó chứ.
Tôi làm gì sai sao? Tôi đã hi vọng là mọi người sẽ phá lên cười chứ…..
“……………………………………….” (Forna)
“……………………………………….” (Ura)
Forna và Ura lặng lẽ cúi đầu mình trong sự xấu hổ ê chề.
“O…oi….sao thế, nói gì đi chứ! Cứ im lặng mãi thế không hay đâu nhé!” (Velt)
Tuy nhiên, hai người họ lại không hề phản ứng trước lời của tôi.
Huh? Chuyện này tệ lắm sao? Hai cô gái này cực kỳ năng động đúng không? Nếu vậy thì mọi chuyện trở nên tệ rồi đây.
“Ah….ah~….oi….tôi….tôi sai rồi! Tôi chỉ đùa một chút thôi, nên hãy tha cho tôi nhé!” (Velt)
Tôi cảm giác mạng sống mình có lẽ sẽ gặp nguy hiểm, nhưng họ vẫn tiếp tục im lặng.
Chắc là tôi sẽ bị giết ở đây mất thôi.
Nhưng khi tôi đang nghĩ như thế thì….
“…………Hic…………” (Forna)
“………………..Gusu……..” (Ura)
Hình như tôi vừa nghe tiếng gì đó từ họ thì phải.
Gì đây? Sau khi tập trung lắng nghe một chút thì….
“Eh….O….oi….hai người thật sự….khóc đấy à?” (Velt)
Họ đang khóc sao?
Ngay sau khi tôi nghĩ như thế…..
“Uu, uueeeeeeehh.” (Forna)
“Uwaaahhh, uwaaaa.” (Ura)
Họ không hề trở nên tức giận hơn.
“Ehhhhhh! Khoan đã, hai người…..tại sao hai người lại khóc thế!” (Velt)
Họ bỗng òa lên khóc nức nở.
“Uwaa~~, uwaaaaa~~, ueeeehhh!” (Forna)
“Hic, uuuuu, tại sao….bắt nạt….anh là đồ bắt nạt…..!” (Ura)
Ngồi bệt xuống đất, cả hai người họ khóc thật to mà không hề quan tâm tới mọi người xung quanh đang nhìn.
“Uuu, Velt là đồ ngốc~, bắt nạt, biến thái! Anh cứ khiến bọn em té ngã liên tục, chơi ăn gian…..uuuuu.” (Forna)
“Thật nhẫn tâm…..trước mặt bao nhiêu người thế này…..uu, uwaaaaahh.” (Ura)
Đây đúng là…là diễn biến tệ nhất! Hai người này đang sử dụng vũ khí mạnh nhất của trẻ em và con gái.
“Ahh~, geez, gì đây, chỉ vì váy của hai người bị…...chỉ vì…….huh? Khoan đã, tôi….” (Velt)
Thôi chết, nếu nghĩ một cách bình thường……một thằng lớn to đầu 17 tuổi lại đi lật váy của mấy con nhóc 10 tuổi……
“Aaaaaaaaaaa, mình…mình đúng là một thằng ngốc! Mình bị ngu sao! Muốn chết quá! Ahh, mình đúng là một thằng ngốc! Đúng là ngu ngốc mà! Thằng ngốc biến thái này!” (Velt)
Tôi vừa nhận ra là mình đã làm một chuyện đáng xấu hổ.
Tôi còn khiến họ khóc nữa! Ahhhhhh, geez!
“Ch…chuyện gì đang xảy ra thế? Velt đột nhiên bắt đầu rên rỉ!” (Người dân)
“Cậu ta trông có vẻ như đang chịu đau đớn thì phải.” (Người dân)
“Này, Velt-kun biến thái! Này, đồ biến thái, biến thái, biến thái!” (Người dân)
“Khoan…ngừng lại đi! Nó sẽ chỉ khiến Velt-kun rên rỉ nhiều hơn thôi!” (Người dân)
“Thằng ngốc đó, nếu như nó cứ liên tục đập đầu mình xuống đường như thế thì đầu của nó sẽ bị lõm mất!” (Người dân)
“Với…với lại, chúng ta nên làm gì cho công chúa và con bé quỷ đó đây?” (Người dân)
Tôi không thể làm gì cả.
“Uuuu, hic, uu, mọi người thấy hết rồi, uuu, mọi người xung quanh, những người khác ngoài Velt ra cũng thấy hết rồi, uwaaaaa.” (Forna)
“Anh là đồ ngốc, uu, thật tàn nhẫn, tại sao anh lại bắt nạt em…vì anh ghét em sao? Cha ơi~~.” (Ura)
“Aaaaaaaaaaa, mình đúng là một thằng ngu! Một thằng ngu, rác rưởi, một tên khốn nạn!” (Velt)
Tôi đã nghĩ là với năng lực này tôi sẽ không phải hối tiếc thêm nữa, nhưng rốt cuộc tôi lại phải hối tiếc vì cách mà tôi sử dụng nó.