Isekai Tensei – Kimi to no Saikai made Nagai koto Nagai koto

chương 121: buổi hẹn futsal

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Trans + edit: Fui. Nghiêm cấm mang bản dịch lên những trang khác ngoài hako.

______________________________________________________________________________

Một buổi hẹn futsal có vẻ như chỉ là một sự kết hợp giữa một trận đấu futsal và một buổi hẹn nhóm.

Đây là một sự kiện giúp cho tình bạn giữa những chàng trai và những cô gái trở nên thắm thiết hơn qua những trận đấu futsal.

Có lẽ Biyama là người đã nghĩ đến việc mang những buổi hẹn nhóm và futsal vào thế giới này, nhưng tôi chắc chắn rằng maman mới là người đã đứng ra tổ chức hầu hết mọi thứ.

Một lần nữa, tôi lại run lên vì sợ hãi trước sức mạnh của bộ đôi đó trong lúc đang đứng trên một sân cỏ nhân tạo trong thành phố Jaykay, vì một lý do nào đó mà tôi hiện đang mặc một cái quần ngắn và một cái áo cầu thủ màu xanh được đánh số.

Tôi không cảm thấy phiền, nhưng quần ngắn và áo ngắn tay vốn là những trang phục không bình thường trong cái thế giới này.

Những người phụ nữ thì lại đặc biệt tỏ ra thích thú, bởi vì họ chưa bao giờ mặc loại trang phục này trước đây.

“Hử, em cảm thấy mình có thể di chuyển dễ dàng trong bộ đồ này. Trông em thế nào? Velt, nhìn có hợp với em không?” (Ura)

“Ohh, Ura. Cô thực sự trông giống như một vận động viên dễ thương đấy.” (Velt)

“Velt-sama! Em, em, um……” (Eljiela)

“Eljiela, nếu như quả bóng bị mắc kẹt trong bộ ngực của cô, thì không ai biết được cái nào mới là quả bóng đâu.” (Velt)

“Chủ nhânnnnn! Còn em thì sao! Trông em thế nào?” (Musashi)

“Ừ, trông cũng rất hợp với cô đấy.” (Velt)

Đây là lần đầu tiên trong đời mình mà tôi được mặc bộ đồng phục cầu thủ samurai xanh dương.[note10292]

Nhưng thành thật mà nói, tôi thề là cho dù họ có mặc gì đi nữa thì cũng đều trông rất đẹp. Đầu tiên là đồng phục học sinh, bây giờ lại đến cái này, đúng là không ngờ được.

Tuy nhiên, hiện tại tôi đang ở trong một tình huống không thể để cho bản thân mình bị hấp dẫn bởi những bộ đồng phục cầu thủ đó.

“Oi oi, cái quái gì thế này? Có một con người ở đằng kia, một tên con người!” (Bán nhân)

“Ngươi là nô lệ của ai thế! Tên con người bẩn thỉu kia!” (Bán nhân)

“Oi, có một con quỷ nữa kìa! Kekeke, cô ta thật đẹp, tôi sẽ bắt cô ta làm người yêu của mình!” (Bán nhân)

“Này, tại sao đội của các ngươi lại có con người và quỷ? Không thể nào, cái đội hình tạp nham gì đây?” (Bán nhân)

Chúng tôi hiện đang ở bên trong một sân đấu futsal có rào chắn được xây dựng hoàn hảo trong thành phố. Chỉ như thế thôi cũng đã khá tuyệt rồi, nhưng điều tuyệt nhất chính là số lượng người qua đường và khán giả đang xem trận đấu này.

“Tại sao chúng ta lại phải chơi cái trò này chứ? Mặc dù tôi không thể nào từ chối yêu cầu của maman vì bị ép buộc, nhưng mà…” (Velt)

“Em đã có Velt rồi nên em cũng không cần cái buổi hẹn này đâu.” (Ura)

“Chết tiệt. Phiền phức thật đấy.” (Farga)

“Ahahaha, chị nghĩ là chuyện này cũng khá hay ho mà. Rốt cuộc thì chúng ta cũng đã có thể thực sự làm một chuyện gì đó mà không dính dáng đến đánh nhau. Mặc dù chị cảm thấy những bán nhân có vẻ ghét chúng ta.” (Cleran)

“Đáng ra họ không được phép dùng những từ ngữ thô tục như vậy chứ!” (Musashi)

“Uh, tôi thuộc về chủng tộc nào đây?” (Dorauemon)

“Em hiểu rồi, vậy ra thế giới dưới đất có một sự phân chia giữa các chủng tộc với nhau sao, thật đáng buồn.” (Eljiela)

Chúng tôi co duỗi người mình vì cảm thấy bất mãn mặc dù đang mặc những bộ đồng phục cầu thủ mới tinh tươm.

Futsal. Không một ai trong đội chúng tôi đã từng chơi môn thể thao này trước đây. Farga và những người khác đang đá vào quả bóng và quan sát nó bằng ánh mắt tò mò, vì họ chưa bao giờ nhìn thấy một quả bóng.

“Hou, vậy chúng ta chỉ cần đá quả bóng này vào trong cái khung đó thôi sao.” (Farga)

“Đá à. Cứ để đó cho em.” (Ura)

“Em đã từng thấy một vài thành viên của Shinsengumi chơi trò này trong giờ nghỉ.” (Musashi)

“Chị không nghĩ là mình hợp với mấy trò đá bóng này.” (Cleran)

“Fufu, nhìn khá vui nhỉ.” (Eljiela)

“Bro, luật lệ là gì? Mỗi bên có bao nhiêu người thế?” (Dorauemon)

Thành thật mà nói, vì tôi chưa bao giờ chơi một trận futsal thực sự nên tôi cũng không biết tất cả luật lệ.

Tôi chỉ biết được rằng về cơ bản futsal cũng tương tự như bóng đá, nhưng mỗi bên chỉ có 5 người.

“Bây giờ chúng ta nên quyết định những thành viên trong đội, vì đây sẽ là một trận đấu 5 chọi 5.” (Velt)

● Thủ môn: Velt.

● Fixo[note10293]: Farga.

● Tiền vệ: Musashi.

● Tiền vệ: Cleran.

● Pivot[note10294]: Ura.

● Dự bị: Dorauemon, Eljiela.

● Linh vật: Cosmos.

Được rồi, có vẻ ổn.

Tôi không ngờ là có một ngày mình lại dạy người khác luật đấu của một môn thể thao, vì thế xém chút nữa tôi đã bật cười.

“Futsal à~. Mình chắc chắn là đã từng chơi với Juuroumaru và Milco trong giờ ăn trưa sau khi Kamino bắt mình đến trường.” (Velt)

“Hm? Sao thế, bro?” (Dorauemon)

“Không, không có gì đâu.” (Velt)

Ngay cái lúc tôi để bản thân mình đắm chìm trong dòng cảm xúc khi hồi tưởng lại quá khứ, một giọng nói trầm trầm và một giọng nói nghe có vẻ giống như của một gyaru vang lên khắp cả sân bóng.

“Giờ thì! Tất cả những con thú thèm khát những bộ ngực đã có mặt ở đây chưa nhỉ!?” (Yubamensch)

“Được rồi, đừng có để ý đến mấy chuyện ngu ngốc nữa và hãy tận hưởng hết mình trong ngày hôm nay!” (Althea)

“Mm, hmm! Được rồi, vậy thì! Ta là người truyền bá tình yêu và lòng can đảm! Yu-chan, các bạn cũng có thể gọi ta là maman~!” (Yubamensch)

“Và ta là hắc công chúa! Hãy làm cho cho trận đấu này trở nên sôi động hơn nào!” (Althea)

Trong lúc có những bán nhân mặc những bộ đồng phục cầu thủ khác nhau không ngừng liếc nhìn chúng tôi, maman và Biyama đứng trên sân khấu với tư cách là nhà tổ chức và bắt đầu giải đấu này bằng màn chào hỏi của họ.

Thế thì chuyện gì đã xảy ra sau đó? Tất cả những bán nhân đang nhìn chúng tôi với ánh mắt khó chịu đều đồng loạt giơ nắm đấm của mình lên trời với lòng nhiệt huyết như thể không hề quan tâm đến chúng tôi.

“““““Fuoooooooooooooooo!””””” (Những bán nhân)

Tiếng hét của bọn họ thật hoang dã và điên rồ. Tuy nhiên, nó hoàn toàn khác với tiếng hét của những người lính.

Mặc dù có vài người thật sự đến đây để tìm kiếm cho mình một người bạn trai hay bạn gái, nhưng hầu hết những người đến đây đều chỉ muốn tận hưởng niềm vui.

“Tất nhiên, hôm nay chúng ta sẽ tổ chức một buổi hẹn futsal, nhưng một vài tên nhóc ở đây chỉ muốn chơi futsal mà thôi, vậy nên đừng có tỏ ra nhiệt tình quá mức đấy nhé? Nhưng sống trong thế giới này thì cũng cần phải có một chút đam mê! Giờ thì, mấy đứa có muốn lập một harem cho riêng mình không nào?” (Yubamensch)

“““““Có!””””” (Những bán nhân)

“Mấy đứa có muốn được yêu ai đó không nào?” (Yubamensch)

“““““Có!””””” (Những bán nhân)

“Vậy thì hãy bắt đầu thôi nào! Chiến thắng càng nhiều thì càng thể hiện được sự hấp dẫn của bản thân và sẽ trở nên nổi tiếng! Giải đấu kết hợp giữa hẹn hò nhóm và futsal bây giờ sẽ được bắt đầu!” (Yubamensch)

“““““Yeaaaaaaaaaaaaah!””””” (Những bán nhân)

Tất cả những chuyện đang xảy ra đều thật đáng kinh ngạc.

Tôi đã từng nghĩ là chúng tôi sẽ bị lạc trong lục địa bán nhân, và phải ở một khu rừng đầy thú dữ nào đó, nhưng không phải là chúng tôi chỉ bị lạc trong Shibuya thôi sao?

Tôi có thể cảm thấy được ý định đầy phấn khích của Biyama muốn được xem mọi người chơi bóng, thay vì quan tâm đến việc chúng tôi là con người hay quỷ.

“Bởi vì hôm nay chúng ta sẽ chơi futsal, tốt hơn là các bạn không nên cãi nhau vì những chuyện không đâu, được chứ?” (Althea)

“Các cô gái v~~~à những chàng trai! Bây giờ chúng ta sẽ bắt đầu trận đấu mở màn đầy thú vị! Ở bên này, chúng ta có năm người bạn thân của tộc người đười ươi khổng lồ, đội King Kongs! Liệu họ có thể đánh bại đội bên kia bằng sức mạnh áp đảo của mình hay không?” (Yubamensch)

“Tuy nhiên~, những người đang cản đường họ lại chính là một đội đa chủng tộc mới chơi lần đầu tiên, đội Tonkotu Rameen. Liệu họ sẽ bị nghiền nát dưới tiếng la ó và thất bại trong nhục nhã? Hay họ sẽ đánh bại được đội bên kia? Đây chắc chắn sẽ là một trận đấu thú vị! Khoan, tonkotu? Không, cách phát âm của từ đó là……..tonkotsu ramen! Cậu không thể nghĩ ra một cái tên hay hơn à?” (Althea)

Geez, xin lỗi nhé, bởi vì chuyện này quá đột ngột nên tôi không thể nghĩ ra một cái tên đội được.

Giờ thì, tôi đang ở trong một tình huống quái quỷ gì đây? Tại sao tôi lại phải đối mặt với mấy con khỉ đột đầy cơ bắp mặc quần áo cầu thủ chứ? Mấy tên này mà là bán nhân à, không phải chúng chỉ là mấy con khỉ đột thôi sao? Nếu như chúng không thể nói chuyện thì chúng cũng chỉ là những con khỉ đột bình thường thôi đúng không?

Không, đợi đã, những con khỉ đột này không hề bình thường chút nào. Một vài tên có lông trên đầu nhuộm vàng, một vài tên thì lại nhuộm đỏ, và tất cả bọn chúng đều đang mang những trang sức bằng bạc trên người.

Thật lòe loẹt~.

“Ta sẽ hủy diệt các ngươi, uho.” (Khỉ đột)

Nhưng bọn chúng to thật đấy. Quả bóng trông có vẻ quá nhỏ nếu so với chúng. Những tên này thật sự có thể chơi bóng đá được sao, ý tôi là, futsal?

“Tiến lên nào, King Kongs! Hãy nghiền nát cái lũ con người và quỷ vô dụng đó đi!” (Bán nhân)

“Với sức mạnh của mấy người thì trận đấu này sẽ kết thúc trong nháy mắt mà thôi!” (Bán nhân)

“Kyahahahaha!” (Bán nhân)

Đương nhiên là những bán nhân chẳng ưa gì chúng tôi, nhưng tôi không quan tâm đến điều đó. Hiện giờ, tôi chỉ lo lắng không biết liệu chúng tôi sẽ vượt qua chuyện này bằng cách nào.

“Uho, uho uho uho!” (Khỉ đột)

“Chúng ta không thể kiếm được một cô bạn gái nào cho đến tận bây giờ bởi vì tất cả bọn họ đều sợ hãi ngoại hình to lớn của chúng ta.” (Khỉ đột)

“Nhưng bây giờ, cơ hội để chúng ta trở thành những người hùng cuối cùng cũng đã tới, uho!” (Khỉ đột)

“Chúng ta sẽ giành chiến thắng áp đảo trước những kẻ này và sẽ trở nên nổi tiếng với đám con gái, uho!” (Khỉ đột)

Uwao. Bọn chúng đang cố đánh bại chúng tôi bằng một cái lý do chẳng hay ho chút nào.

Tuy nhiên, những người đồng đội của tôi lại không hề lung lay trước cái thái độ ngạo mạn đó dù chỉ một chút.

Mà tôi cũng không ngờ là mình lại bình tĩnh đến thế này.

“Cả hai đội đều đã bắt đầu nhìn nhau với ánh mắt tóe lửa, vì thế hãy bắt đầu trận đấu thôi nào!” (Yubamensch)

“Thật đáng mong đợi! Hãy bắt đầu thôi nào!” (Althea)

Maman và Biyama đang ngồi tại vị trí của bình luận viên ra hiệu cho trận đấu bắt đầu.

Tuy nhiên, một tên khỉ đột đã đứng ngay giữa sân và chuẩn bị sút bóng.

“Ohh! Đúng là không thể nào ngờ được! Một cầu thủ của đội King Kongs đã sút bóng ngay khi trận đấu vừa mới được bắt đầu! Nhưng, sức mạnh của họ có thể thổi bay cả khung thành, cho dù họ có sút bóng ở khoảng cách xa thế nào đi nữa! Liệu đây sẽ là bàn thắng dẫn trước của họ chăng?” (Yubamensch)

“Đội King Kongs đã bắt đầu trận đấu bằng cú sút khỉ đột một điểm một mạng của họ!” (Althea)

Quả bóng xoáy mãnh liệt trong không khí giống như một quả đạn pháo và bay về phía tôi.

Tuy nhiên,

“Trôi Nổi Đỡ Đòn.” (Velt)

Bản thân tôi hiện giờ có thể đối phó được với cú sút đó.

“Xui nhỉ. Các ngươi không có điểm và cũng không có mạng nào luôn.” (Velt)

Bởi vì tôi đã có được một sức mạnh mới.

“Không, không, không thể nào, uho! Cú sút khỉ đột của mình! Đã bị một tên con người nhỏ bé chặn lại!” (Khỉ đột)

Tôi triệt tiêu lực của quả bóng bằng cách tạo ra vô số những lớp không khí và chặn nó lại bằng bàn tay gây nhiễu loạn không khí của mình, hành động đó đã tạo ra một lực đối nghịch cân bằng lực của quả bóng.

Hiện giờ, đối với tôi thì sức mạnh ở mức độ đó chẳng nhằm nhò gì.

“H…h…h…h…hả! Ngạc nhiên thật! Thủ môn Velt đã dễ dàng đỡ được cú sút khỉ đột chỉ bằng một tay để thể hiện sức mạnh phi thường của mình! Thật đáng kinh ngạc!” (Yubamensch)

“Thật khó tin! Velt đang làm bộ mặt chiến thắng sau khi đã đỡ được cú sút đó! Liệu đội King Kongs sẽ cảm thấy sốc đến mức nào đây?” (Althea)

Những khán giả ngồi xem trận đấu cũng trở nên ồn ào.

Tôi cảm thấy khá hả dạ khi tạo ra tư thế chiến thắng trước mặt những kẻ đã nói xấu mình.

“Cleran!” (Velt)

“Để đó cho chị, otouto-kun!” (Cleran)

Tôi lập tức ném quả bóng cho Cleran. Một con khỉ đột đang chặn đường cô ấy để bảo vệ khung thành của chúng.

“Ta sẽ cản ngươi, uho!” (Khỉ đột)

“Fufu~nn. Biến Hình, Thỏ Ảo Ảnh.” (Cleran)

“Hảả!” (Khỉ đột)

Đôi tai của Cleran đột nhiên dài ra trong lúc cô ấy bắt đầu dẫn bóng đi.

Trông dễ thương nhỉ? Ý tôi là, con khỉ đột trước mặt Cleran đang tỏ ra kinh ngạc và cô ấy dễ dàng vượt qua hắn ta.

“Eh? Cô ta vượt qua được dễ dàng thế nhỉ!” (Althea)

“Đó là thỏ ảo ảnh! Một loài thỏ sinh sống tại cao nguyên Elband có năng lực tạo ra ảo ảnh. Người ta nói rằng loài thỏ đó có thể thoát khỏi những sinh vật ăn thịt hung bạo bằng cách dùng năng lực của mình, nhưng ta không ngờ là cô gái này lại dùng năng lực đó để dẫn bóng, đó thật sự là một cú dẫn bóng ảo ảnh!” (Yubamensch)

Những khán giả trầm trồ ngưỡng mộ khi họ nghe thấy cái tên đó.

Dù sao đi nữa, tôi chắc rằng Cleran đã ăn thịt loài thỏ đó nhưng không ngờ là năng lực của chúng lại có thể được dùng như thế này.

“Được rồi, Ura-chan, nhận bóng này!” (Cleran)

“Để đó cho em.” (Ura)

Cleran chuyền bóng cho Ura sau khi vượt qua được hàng phòng vệ của đối thủ.

Ở trước mặt Ura lúc này có hai người, một tên hậu vệ và một tên thủ môn.

“Ta sẽ không để ngươi qua đâu, uhoho!” (Khỉ đột)

“Ta sẽ sút bay ngươi.” (Khỉ đột)

Không hề quan tâm đến những lời đó, Ura đá thẳng vào quả bóng. Tuy nhiên, tên hậu vệ đã chạy tới để cản phá cú sút đó.

“Ngươi nên chạy đi, uhoho. Cơ thể nhỏ bé của ngươi sẽ không còn nguyên vẹn nếu dám chống lại sức mạnh của ta đâu, uhoho.” (Khỉ đột)

“Đừng lo. Velt là người duy nhất được phép động chạm vào cơ thể của ta. Ta sẽ không để bất kỳ người nào khác trên thế giới này động chạm vào cơ thể mình đâu.” (Ura)

“Đỡ này, uhoho! Cú đá cực mạnh!” (Khỉ đột)

“Makyokushin Karate, Đá Thấp Tàn Phá!” (Ura)

Cả hai người họ đều sút thẳng vào quả bóng bằng toàn bộ sức mạnh của mình.

Và rồi, một âm thanh đinh tai nhức óc của một vụ nổ vang lên cùng với một luồng sáng, sau đó một tên khỉ đột bay thẳng lên trời.

“H…h…h…h…h…h…hả, a…a…a…anh ta đã bị sút bay đi! Không, không thể nào, làm thế nào mà một cô gái mảnh mai như vậy lại có thể thắng được một cầu thủ của đội King Kongs trong một trận chiến đọ sức mạnh chứ!” (Yubamensch)

“Thật không thể tin được! Asakura, cậu chắc chắn sẽ bị giết nếu như dám lừa dối cô ấy.” (Althea)

Ừ, tôi cũng nghĩ vậy.

“Tch.” (Ura)

Tuy nhiên, Ura chỉ tặc lưỡi.

Mặc dù cú sút cực mạnh của cô ấy khiến cho quả bóng bay về phía khung thành mà không một người thủ môn nào có thể nhúc nhích được dù chỉ một bước…

“Mình vẫn chưa thể điều chỉnh hướng được. Mình vẫn còn phải học hỏi nhiều.” (Ura)

Một âm thanh chát chúa vang lên khắp cả sân bóng. Đó là âm thanh của quả bóng chạm vào cột dọc, mà không một người nào có thể phản ứng lại.

“Ohh, xém nữa thì vào rồi! Quả bóng đã chạm vào cột dọc!” (Yubamensch)

“Quả bóng đang bị văng ra xa! Mau đuổi theo nó đi!” (Althea)

Thật không may, quả bóng đã không vào khung thành. Nó bị hất văng lên trời sau khi chạm vào cột dọc.

“Chết tiệt, đá cho đàng hoàng đi.” (Farga)

Trước khi có bất kỳ ai kịp chạy về phía quả bóng, Farga, người đáng ra phải ở gần khung thành của chúng tôi, đã lao vào lưới của đối phương cùng với quả bóng.

Mặc dù có vài lời bàn tán và nói xấu lúc ban đầu, nhưng sau khi mọi người nhận ra được chuyện gì đang xảy ra, những khán giả cuối cùng cũng la lớn trước bàn thắng của chúng tôi, tiếng reo hò của họ vang lên khắp sân bóng.

“Vàooooooooooooooo!” (Bán nhân)

“Hả, không thể nào, vừa rồi là gì vậy!” (Bán nhân)

“T…tên con người đó, nhanh quá! Hắn ta biến mất chỉ trong một khắc và ngay lập tức nhảy vào trong khung thành đối phương!” (Bán nhân)

“Không, tên thủ môn còn ấn tượng hơn! Liệu có người nào đỡ được cú sút khỉ đột chỉ bằng một tay như thế không?” (Bán nhân)

“Cô gái loài người đó cũng thật đáng kinh ngạc! Cô ta dễ dàng dẫn bóng qua được một người trong số họ!” (Bán nhân)

“Và cô gái quỷ đó thì lại cực kỳ mạnh mặc dù có một thân hình mảnh mai!” (Bán nhân)

Tất cả mọi người đều đang tỏ ra ngơ ngác.

“Chết tiệt, có vẻ như anh ta đã dịch chuyển tức thời hay làm gì đó thì phải, nhưng anh chàng tóc màu cam đó đã làm gì nhỉ?” (Althea)

“Fufu~n, đó là bước cuối cùng của kỹ thuật rút ngắn mặt đất.” (Yubamensch)

“Rút ngắn mặt đất?” (Althea)

“Anh ta không hề chạy, và cũng không hề bước đi. Anh ta chỉ bước tới và nhảy. Đây là một kỹ thuật cao cấp chỉ dành cho những chiến binh chuyên đâm vũ khí của mình tới trước. Chỉ bằng một bước, anh ta đã nhảy tới khung thành của đối phương từ khung thành của mình bằng một tốc độ khó tin.” (Yubamensch)

“Haa? Thật không thể tin được!” (Althea)

“Cần phải có một năng khiếu bẩm sinh, có cơ bắp được rèn luyện tốt, hiểu được khả năng của cơ thể mình và biết chọn đúng thời điểm, bằng không thì sẽ không thể nào thành thạo được kỹ thuật đó.” (Yubamensch)

Tôi không biết là kỹ thuật đó lại có một cái tên chính thức như vậy đấy.

Dù sao đi nữa, mấy người có thể thực sự gọi đây là một trận đấu futsal sao? Vì tôi đã dùng ma thuật nên có hơi giả tạo, nhưng mọi người ở đây đều chỉ dùng năng lực của chính bản thân mình.

“Tất cả đều nhờ có công kiến tạo của em đấy.” (Ura)

“Chết tiệt. Thay vì đá vào cột dọc thì sao nhóc không đá vào trong khung thành luôn đi.” (Farga)

“Geez, đừng có cãi nhau mà. Cả hai người đều đã làm rất tốt.” (Cleran)

“Uoooh, e…em vẫn chưa làm được gì cả! Lần tới, chắc chắn là lần tới, em sẽ là người ghi bàn!” (Musashi)

“Một pha cản phá đẹp đó, bro!” (Dorauemon)

“Tất cả mọi người đều đang chơi rất hay!” (Eljiela)

“Kyau! Baa! Baa! Baa!” (Cosmos)

Chắc là cũng không quan trọng.

Trọng tài và khán giả không hề nói gì cả, nên ai quan tâm chứ. Thay vào đó, những khán giả còn đang tỏ ra phấn khích nữa.

“Nhưng chuyện này tốt hơn nhiều so với những gì mà mình đã nghĩ. Bởi vì chúng ta có thể dùng được ma thuật và những năng lực đặc biệt, nên chúng ta cũng có thể chiến thắng phải không nhỉ?” (Velt)

“Anh đang lảm nhảm gì thế, Velt? Đương nhiên là vậy rồi, chúng ta đang nhắm đến chiến thắng mà!” (Ura)

“Thật phiền phức, nhưng đã lỡ tham gia vào rồi thì phải giành chiến thắng cho bằng được.” (Farga)

Chiến thắng à. Đây là lần đầu tiên mà tôi được nghe từ đó kể từ cái lễ hội thể thao ở trường trong kiếp trước của mình. ‘Hãy đồng tâm hiệp lực và cố gắng hết sức’. Nghe có vẻ giống như một sự kiện ngớ ngẩn nào đó của đám thanh thiếu niên.

Tuy vậy, ngay bây giờ tôi lại đang thực sự tận hưởng hết mình.

Đúng vậy, thay vì cứ cố chấp gọi chuyện này là nhàm chán, thì tôi nên tận hưởng hết mình.

Chúng tôi có nên giành chiến thắng không?

Và rồi, trong lúc tôi còn đang mải suy nghĩ.

“Hử~, wow. Đúng như mong đợi từ cái người đã được công nhận bởi thủ lĩnh, cậu khá giỏi đấy.” (????)

Tôi nghe thấy giọng nói của một bán nhân.

Giọng của anh ta nghe hoàn toàn khác với những khán giả đang ngồi xem thi đấu, vì thế theo phản xạ chúng tôi quay lưng lại.

“Tôi cũng muốn được chơi một trận.” (????)

Đó là một chàng trai trẻ. Trong một thoáng, tôi đã nghĩ anh ta là một người phụ nữ chỉ vì cái vẻ ngoài nữ tính đó. Anh ta có một nụ cười dịu dàng cùng mái tóc đen mượt với phần mái được cắt ngắn. Tôi không hề cảm thấy bất kỳ sự đe dọa hay cảm giác thô bạo nào từ anh ta, và trông anh ta có vẻ rất thoải mái.

Tuy nhiên, khi cái người bán nhân đó đến gần hơn thì,

“Ah, ahhhhhhhhhhh!” (Musashi)

Musashi đột nhiên la lớn.

“Chào Musashi, cô vẫn khỏe chứ?” (????)

Chàng trai đó lên tiếng chào Musashi. Hử? Hình như tôi đã từng nhìn thấy người này ở đâu đó rồi thì phải?

Ngay sau đó, những bán nhân khác đã nhận ra được sự hiện diện của anh ta đồng loạt la lớn và tỏ ra phấn khích.

“Kyaaaaaaaaaaaaa! Mình đang nằm mơ saoooooo!” (Bán nhân)

“Uo, uooo, anh ta thực sự đã đến! Người được yêu thích nhất của giải đấu này!” (Bán nhân)

“Anh ta thuộc đội futsal gồm toàn những chiến binh của Shinsengumi!” (Bán nhân)

“Người đã đạt danh hiệu cầu thủ xuất sắc nhất của giải đấu năm ngoái!” (Bán nhân)

“Một cầu thủ thiên tài xếp hạng đầu tại lục địa bán nhân, người đã giành được chiến thắng trong ba giải đấu liên tiếp!” (Bán nhân)

Ah, bây giờ tôi đã nhớ rồi! Anh ta chính là chỉ huy cũ của Musashi mà tôi đã từng gặp tại Shiromu!

“Chỉ huy đơn vị số một của Shinsengumi! Sorushi Ouki!” (Bán nhân)

Oi, cái tên chỉ huy Shinsengumi này đang làm cái quái gì ở đây thế!

“Fufufu, giờ thì, cậu có thể cho tôi xem nhiều hơn không? Hay đó đã là giới hạn của cậu rồi?” (Sorushi)

Ah?

Thái độ của anh ta khiến cho tôi phải phát bực.

Bất kể chúng tôi có làm gì đi nữa, thì anh ta cũng chỉ làm một bộ mặt thờ ơ và nhìn xuống chúng tôi giống như một người cha đang khen đứa con của mình.

“Cú sút khỉ đột!” (Khỉ đột)

“Trôi Nổi Đỡ Đòn!” (Velt)

Cái thái độ đó khiến cho tôi muốn dọa anh ta khóc thét lên.

“Ohh, wow! Velt lại cản phá được một cú sút khác chỉ bằng một tay! Cậu ta đã triệt tiêu toàn bộ lực của quả bóng và chặn nó lại!” (Yubamensch)

“Uwaa, đ…điên thật, cậu ta điên rồi! Nghiêm túc đấy à, cậu ta hoàn toàn đắm chìm trong cái thế giới ma thuật này rồi.” (Althea)

“Đội King Kongs lại một lần nữa tỏ ra ngơ ngác! Giờ thì, đội Tonkotu Rameen sẽ cố giành thêm một điểm nữa! Oh, Musashi đang yêu cầu cậu ta chuyền bóng cho mình!” (Yubamensch)

Thế trận đang nghiêng về phía đội của chúng tôi.

Tôi có thể bắt được cú sút cực mạnh của đối phương mà không gặp khó khăn gì, vì thế chúng tôi nên tận dụng lúc đối phương còn đang bối rối để ghi thêm một điểm nữa.

“Hử~, cậu khá giỏi đấy nhỉ. Đúng như mong đợi từ chàng trai được thủ lĩnh ưa thích. Điều khiển từ xa Velt-kun, cậu đã tiến bộ rất nhiều đấy.” (Sorushi)

Tôi nói rồi đấy nhé, ngừng gọi tôi bằng cái tên điều khiển từ xa đi! Nếu như anh dám truyền bá cái tên đó ra khắp thế giới thì tôi sẽ đập anh đến chết!

“Chủ nhânnnn! Làm ơn! Làm ơn đi mà, em xin ngài đấy, hãy chuyền quả bóng cho em!” (Musashi)

“Được rồi, lên nào, Musashi! Ghi bàn đi, và hãy khiến cho chỉ huy cũ của cô phải kinh ngạc!” (Velt)

“Vâng! Em rất sẵn lòng! Em thực sự rất vui vì có thể đáp ứng được mong muốn của chủ nhân! Giờ thì, em sẽ lên đây!” (Musashi)

Chống mắt lên mà xem nhé. Chúng tôi sẽ khiến cho cái vẻ mặt ngu ngốc đó của anh biến mất bằng sự khác biệt lớn về điểm số.

Farga, Cleran và Ura đều đã sử dụng năng lực và sức mạnh của họ rồi. Bây giờ đến lượt của cô, Musashi.

Tuy nhiên…..

“Yoh, oro, ata, hoh, ara.” (Musashi)

“…………… Lấy được bóng rồi, uho!” (Khỉ đột)

“Ahhhhhhhhh!” (Musashi)

…… Oi……

“Không, không thể nào! Musashi đã bị đối phương lấy bóng cực kỳ dễ dàng!” (Yubamensch)

Một tên khỉ đột đã lấy được quả bóng từ Musashi.

“Nu, lần này thì…, oro?” (Musashi)

“Musashi đã đá hụt quả bóng! Thật đáng xấu hổ!” (Yubamensch)

“Nó…nó đang bay lên. Tới lượt của m…., hự!” (Musashi)

“Musashi đã bị quả bóng đập vào mặt! Ôi trời, bây giờ cô ấy còn đang bị chảy máu mũi nữa!” (Yubamensch)

Musashi cố nhảy lên để lấy quả bóng đang bay trên không, nhưng cô ấy lại bị quả bóng đập vào mặt.

“Ohhhhh! Musashi lại đá hụt lần nữa! Đội King Kongs đang giành được quyền kiểm soát bóng!” (Yubamensch)

………… Oi!

“O, oryo~, ch…chủ nhân~~~~~.” (Musashi)

Trông Musashi có vẻ như sắp òa khóc.

Sau khi đã nhìn thấy màn trình diễn của cô ấy, tất cả mọi người lúc này đều chỉ có một suy nghĩ duy nhất trong đầu mình.

“N…này……” (Bán nhân)

“Cô gái người hổ đó.” (Bán nhân)

“Onee.” (Jubei)

“Musashi-sama.” (Ushiwaka)

“Chị gái.” (Benkei)

“Geez, Musashi…….” (Sorushi)

“Không thể nào……” (Velt)

Đúng vậy,

“““““Chơi bóng tệ thật đấy!””””” (Mọi người)

Những chuyển động trên chiến trường của Musashi lúc nào cũng sắc bén, nhưng ở trên sân bóng này, cô ấy lại chậm chạp đến mức mà tôi thậm chí còn không thể thấy được chút gì của cái phong cách như thường lệ đó.

Cô ấy trông giống hệt như một người không biết phải làm gì trong tiết học giáo dục thể chất ở trường.

“Huýttttttt! Trận đấu đã kết thúc! Tỉ số là ba không, nên đội Tonkotu Rameen đã giành chiến thắng!” (Yubamensch)

Bằng cách nào đó, chúng tôi………. đã thắng trận đấu.

“Uuu~, em, em……” (Musashi)

Nhưng, có một người trong chúng tôi lại đang tỏ ra chán nản.

Truyện Chữ Hay