Isekai Tensei – Kimi to no Saikai made Nagai koto Nagai koto

chương 116: gyalf

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Trans + edit: Fui. Nghiêm cấm mang bản dịch lên những trang khác ngoài hako.

______________________________________________________________________________

Những bán nhân đã xếp thành một hàng dài tại quảng trường rộng lớn của thành phố.

“Kyaa, đáng yêu quá đi! Em sẽ dán nó lên con dao găm của mình. Này, Taa-kun, hãy cùng nhau dán nó lên một thứ gì đó đi nào.” (Bán nhân)

“Uu~, đúng là xấu hổ thật đấy, nhưng cũng được! Anh sẽ dán puurikura chụp cùng với bạn gái lên thanh kiếm của mình.” (Bán nhân)

“Ê mấy cậu, hãy cùng nhau chụp chung một lần luôn nào!” (Bán nhân)

“Ôi trời, đúng vậy, làm thôi nào!” (Bán nhân)

“Này, có muốn đổi chỗ không?” (Bán nhân)

“Tôi được nghe là chúng ta có thể mua một ‘cuốn sổ puri’, và cậu có thể dán puurikura của mình vào trong đó.” (Bán nhân)

Puurikura. Cái này chắc chắn là purikura rồi.

Một pháp sư bán nhân mặc áo choàng màu tím đang sử dụng ma thuật sao chép để chụp hình và đưa hình ảnh lên một miếng giấy nhỏ, người ta có thể dán miếng giấy đó lên bất kỳ thứ gì.

Tất cả mọi người đang ở đây để thử sản phẩm mới của hắc công chúa. Có rất nhiều cặp đôi đang chụp hình cùng nhau, chuyện này đúng là một thành công lớn.

“Kuhahaha, tôi không biết liệu mọi người có giống như thế này khi purikura lần đầu xuất hiện tại Nhật Bản không nhỉ.” (Velt)

“Thật vô nghĩa làm sao. Chụp một tấm hình có khuôn mặt của mình cùng với một người khác để làm gì cơ chứ?” (Farga)

“Tôi cũng không hiểu lắm.” (Dorauemon)

Tôi cũng đã từng nghĩ như vậy đấy. Những người đàn ông thường không hiểu được ý nghĩa của việc này.

Nhưng mà,

““““*Nhìn chằm~~~~~chằm*.”””” (Ura, Eljiela, Musashi, Cleran)

Tất cả những người phụ nữ đều đang nhìn chằm chằm với vẻ mặt ghen tị, họ còn đang tỏ ra bồn chồn vì muốn chụp một tấm.

“N…này Velt. Uh, anh biết đấy. Em nghĩ là việc thử cùng nhau cũng không tệ lắm đâu.” (Ura)

“Um, Velt-sama. Nếu như anh thấy ổn, liệu anh có thể…ừm…chụp một tấm hình kiểu gia đình cùng với em và con không?” (Eljiela)

“Ha~~~~~, puurikura~, em cũng, ah, không không không được.” (Musashi)

“Này~, Farga~, này, chúng ta có thể làm chuyện này ít nhất một lần được không?” (Cleran)

“Aburu abuu abaru!” (Cosmos)

Những người phụ nữ kéo áo của tôi và Farga trong lúc mắt họ vẫn còn đang dán chặt vào thứ đó, họ đang cố đưa chúng tôi vào trong hàng người đang đứng xếp hàng.

Phụ nữ thực sự thích một thứ như thế sao?

Những chàng trai thường hay thích khoe khoang những bức ảnh chụp chung với bạn gái của mình, nhưng việc chụp ảnh không phải là chuyện mà một người đàn ông sẽ chủ động làm.

“Hôm nay tâm trạng tôi đang vui, nên tôi có thể chụp một tấm nếu như mấy cô muốn.” (Velt)

“Oh, ohh, Ve, Velt, thật sao!? Vậy thì, u~m, u~m, đợi ở đây nhé! Những tấm biển này thể hiện các tư thế chụp hình! Trong mấy tư thế này, uh………được rồi! Cái tư thế ‘kisspuri’ này thì sao!” (Ura)

“Không!” (Velt)

“T…tại sao chứ!? Nó ghi rằng đây là tư thế tiêu chuẩn cho một cặp đôi mà! Thấy không! Thấy không!” (Ura)

“Tôi không làm cái tư thế đó đâu, đồ ngốc! Chụp với tư thế bình thường thôi, đừng có chọn một tư thế xấu hổ như vậy!” (Velt)

“Uh, uh, v…vậy thì………hm? C…cái này đi! Velt! Em sẽ bỏ tư thế hôn, nên hãy làm tư thế này với em! Cái này, anh chỉ cần ôm em từ phía sau thôi!” (Ura)

“Tư thế ôm asunaro sao? Thật đấy à? Không người nào trong thế giới này có thể biết được một cái ôm asunaro là như thế nào.” (Velt)

Tôi muốn chụp một tấm bình thường, nhưng cô ta lại khóc lóc nài nỉ tôi để chụp với cái tư thế đó cho bằng được.

Dù sao thì Ura cũng đã cảm thấy chán nản sau chuyện ở đế quốc và khá sốc với chuyện của Eljiela nên có lẽ tôi chiều cô ấy một lần cũng không sao……..

“Được rồi, làm thôi nào.” (Velt)

“Ve, Velt! Veeeeeeelt!” (Ura)

Mặc dù tôi cảm thấy khá xấu hổ, nhưng nếu như có thể làm cô ấy vui lên chỉ với việc này thì……….

“Abyuu!” (Cosmos)

“Ow!” (Velt)

“Abyuru! Abu! Bunpa! Paa! Bunpa! Paa!” (Cosmos)

“O, oi, đừng có giận dữ như vậy chứ.” (Velt)

Hai má của tôi đột nhiên bị Cosmos véo mạnh, cô bé còn đang phồng má nữa.

“Cosmos có vẻ không vui vì em và con bé cũng muốn chụp một tấm với anh, Velt-sama.” (Eljiela)

“Bappun!” (Cosmos)

Cosmos gật đầu trước lời nói của Eljiela.

“Vậy thì, Velt-sama. Sau khi anh chụp xong với Ura-san…….hãy chụp tư thế này với em và con nhé.” (Eljiela)

“Kyappu! Kyappu!” (Cosmos)

Eljiela và Cosmos hào hứng chỉ vào một tấm biển.

Tư thế trên tấm biển được mô tả là ‘chụp kiểu gia đình’, em bé sẽ được đặt ở giữa, sau đó người cha và người mẹ sẽ hôn má em bé từ cả hai bên.

“Tôi không làm cái tư thế đó đâuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuu!” (Velt)

Cái tấm hình gia đình hạnh phúc và ấm áp đó là sao thế?

Theo phản xạ tôi vô thức hét lên, nhưng không ngờ việc đó lại làm cho Eljiela tỏ ra buồn bã và nói với Cosmos.

Và rồi……

“Không….không thể nào, Velt-sama…………….em…hiểu rồi……………….thật không may, phải không nhỉ, Cosmos?” (Eljiela)

“Agyuru………….bu~…………….oaa oaa oaa oaa oaa oaa oaa!” (Cosmos)

Thật không công bằng………

“Thôi nào, em không thể chụp một tấm với họ được sao, otouto-kun?” (Cleran)

“Em không bận tâm miễn là anh chụp cái tư thế ôm asuunarou với em.” (Ura)

“Bro, cậu không thể cứ làm Cosmos khóc như vậy được.” (Dorauemon)

“Chủ nhân, em nghĩ là ngài nên đáp ứng mong muốn của họ.” (Musashi)

“Chuyện này thật ngu ngốc. Mau làm cho xong đi.” (Farga)

“Ngươi dám lừa gạt chị ta sau khi ngươi đã có một đứa con sao! Chết đi chết đi!” (Jubei)

“Rác rưởi.” (Ushiwaka)

“Hạ cấp.” (Benkei)

Ahh, dừng lại, dừng lại đi.

“Được rồi, tôi chụp là được chứ gì!? Geez, đừng có lải nhải bắt tôi phải làm thế này thế nọ như vậy!” (Velt)

“Ồ, cảm ơn anh, Velt-sama! Tuyệt thật đấy, phải không nhỉ Cosmos? Cha của con đúng là một người tốt bụng.” (Eljiela)

“Unpa! Unpa! Unpa!” (Cosmos)

Ah~, chết tiệt.

Tôi không biết những người xung quanh đang nghĩ gì về mình.

“Này, thật đấy à, ở đằng kia có chuyện gì đang xảy ra vậy? Tên đó chụp hình chung với cả bạn gái, vợ và con mình, cái quái gì thế?” (Bán nhân)

“Khoan, tên đó là con người! Tại sao một con người và một con quỷ lại ở đây? Chúng là nô lệ hay gì à?” (Bán nhân)

“Hyu~, cả con quỷ đó và cô gái có cánh kia đều trông thật nóng bỏng.” (Bán nhân)

“Cái tên con người mà họ đang phục vụ là ai thế?” (Bán nhân)

“Tôi có cảm giác đã từng nhìn thấy hắn trước đây thì phải.” (Bán nhân)

Có lẽ chúng tôi đã gây ồn hơi nhiều, vì mọi người xung quanh chúng tôi đang bắt đầu bàn tán xôm xao.

Tôi biết ngay là chúng tôi sẽ nổi bật giữa đám đông mà.

“Được rồi, mau chụp cho xong nào.” (Velt)

“Oh, ohh, vâng. Ufu, ufufufufu.” (Ura)

“Hình như cô có hơi quá vui mừng thì phải?” (Velt)

“Fufufu. Hãy để một tấm hình puurikura của chúng ta trong thư và gửi cho Melma-san nào!” (Ura)

Sensei có lẽ sẽ cười đau cả bụng nếu như chúng tôi gửi cho thầy ấy một tấm hình purikura.

Mà như thế thì vẫn tốt hơn là cho Forna xem.

Nếu như Forna nhìn thấy, cô ấy chắc chắn sẽ giết tôi mất.

“Xin chào quý khách. Đây, hãy vào bên trong căn phòng tối này để chụp một tấm puurikura.” (Bán nhân mặc áo choàng)

Một bán nhân mặc áo choàng dẫn chúng tôi đến trước một cái buồng có hình chữ nhật, sau đó Ura và tôi bước vào bên trong.

“Xin hãy chọn bất kỳ tư thế nào mà hai bạn muốn trước tấm gương này. Tôi sẽ dùng ma thuật sao chép để chụp lại tư thế của hai bạn vào lúc mà tôi ra hiệu.” (Bán nhân mặc áo choàng)

Đây là purikura, nhưng đương nhiên là họ cũng không có bất kỳ máy móc hay thứ gì để tự động ra hiệu trước khi chụp hình.

Chúng tôi nhìn vào tấm gương lớn bên trong buồng tối.

“Giờ thì, hãy làm tư thế mà hai người muốn.” (Bán nhân mặc áo choàng)

Được rồi, làm thôi nào.

“T…tôi sẽ làm đây, được chứ?” (Velt)

“V…vâng. Anh hãy làm đi.” (Ura)

Tôi vòng tay mình qua người Ura từ phía sau và ôm cô ấy………c…cô ấy thơm thật đấy.

Tôi đã nghĩ rằng cơ thể của Ura phải rất cứng rắn vì sở trường của cô ấy là chiến đấu cận chiến, nhưng người Ura thật mềm mại……..và tóc của cô ấy cũng rất mượt nữa……

“Nn, Velt………” (Ura)

Cô ấy thốt lên bằng một giọng đầy âu yếm………khoan, khuôn mặt Ura đỏ bừng như quả cà chua luôn rồi.

Chết tiệt, đúng là xấu hổ thật đấy.

“Được rồi, chụp này, ba, hai, một! Xong rồi.” (Bán nhân mặc áo choàng)

Có một ánh sáng ma thuật lóe lên và vụt tắt.

Sau khi chúng tôi rời khỏi buồng tối, người bán nhân mặc áo choàng đưa cho chúng tôi tấm hình purikura vừa mới chụp.

Sau khi Ura nhận tấm hình purikura đó, thì đây là lần đầu tiên mà tôi được nhìn thấy Ura vui đến mức này.

“Uuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuu! Ohhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhh!” (Ura)

C…cô ta không biết xấu hổ là gì sao?

Ura đang quỳ xuống và dùng hai tay đưa tấm hình purikura lên trời.

“Tuyệt quá! Tuyệt vời! Tuyệt thật đấy! E…em nên làm gì với cái này đây, uh, bây giờ thì em sẽ bỏ nó vào trong ví của mình…………..và sau đó, nơi nào đây nhỉ~.” (Ura)

Dừng lại đi, đừng có vô tư dán nó lên đồ vật như thế.

Dù sao thì cô cũng là một công chúa quỷ, vì thế cô không nên vui mừng nhảy nhót như vậy, thật đáng hổ thẹn.

“Tiếp theo là chúng em, Velt-sama.” (Eljiela)

“Paa! Dadadada, au!” (Cosmos)

“Ah~, được rồi, tôi biết rồi mà! Đây là tấm hình cuối cùng đấy nhé!” (Velt)

Giờ thì tôi phải tạo tư thế cha mẹ và con. Nghiêm túc mà nói thì đây là cái quái gì thế? Có phải tôi là người đầu tiên trên thế giới chụp một tấm hình trong tư thế cha mẹ và con ngay sau khi chụp trong tư thế người yêu không nhỉ?

Tuy nhiên, tôi lại không làm cái tư thế đó, bởi vì……….

“Wow, chuyện này đang thực sự bùng nổ luôn kìa. Con gái thì vẫn là con gái mà thôi, cho dù có là bán nhân đi chăng nữa.” (????)

Tất cả mọi người trong quảng trường đều trở nên phấn khích khi họ nghe thấy giọng nói đó.

“Khoan đã, trời đất ơi, ôi trời ơi, trời ơi! Hắc công chúa-sama đang ở đây!” (Bán nhân)

“Thật không thể tin được! Tuyệt thật!” (Bán nhân)

“Hyaa, tôi thật may mắn! Tôi không thể tin là mình lại được nhìn thấy hắc công chúa-sama!” (Bán nhân)

“Uoo, hắc công chúa-sama, hôm nay trông người cũng thật xinh đẹp.” (Bán nhân)

“Ahh, người luôn mang tới cho chúng em hết bất ngờ này đến bất ngờ khác. Đúng như em nghĩ, người đúng là thiên tài ngàn năm có một!” (Bán nhân)

Mọi người hết lời ca ngợi công chúa trong lúc cô ta bước về phía họ.

“Oh, ohh, vậy ra đây chính là hắc công chúa-sama.” (Musashi)

“C…cô ta thật sự rất đáng kinh ngạc theo nhiều cách khác nhau.” (Ura)

“Wa, wao, cô ta là loại sinh vật gì thế?” (Cleran)

Cô ta trông giống như một sinh vật cực kỳ quý hiếm.

Đây là lần đầu tiên mà tôi được nhìn thấy một thứ như thế trong thế giới này.

Ý tôi là, đây chắc chắn là lần đầu tiên mà tôi được nhìn thấy một dark elf, nhưng ‘cái thứ đó’ lại hoàn toàn khác với một dark elf.

“Khoan, đợi một chút đã…………như thế thì hơi quá đà rồi đó…………..” (Velt)

Cô ta có đôi tai dài và làn da màu nâu đặc trưng cho một dark elf, nhưng thẳng thắn mà nói, có một điều gì đó còn nổi trội hơn những đặc điểm đó nữa.

Liệu đó có phải là cơ thể mảnh mai quyến rũ và bộ ngực lớn đó không? Không, Eljiela sẽ giành chiến thắng áp đảo trong một trận chiến so ngực với cô ta.

Vậy thì có phải là chiếc váy ngắn cùng với cái áo sơ mi bó sát đó không?

Không……….

“Uwa~, móng tay của hắc công chúa sama đầy hoa văn và màu sắc rực rỡ!” (Bán nhân)

“Tháng này mái tóc của cô ấy có màu be giống như trà sữa. Cho dù có đổi màu tóc nào đi nữa thì cô ấy vẫn thật xinh đẹp.” (Bán nhân)

“Ahh~n, kiểu tóc hôm nay của cô ấy trông thật ngầu! Giống như một nữ thần vậy! Cô ấy đúng là số một mà!” (Bán nhân)

“Chúng ta sẽ không thể nào làm được kiểu tóc dài gợn sóng nhô lên cao huyền thoại đó!” (Bán nhân)

Gần như mọi thứ về cô ta đều rất đáng kinh ngạc.

“Không, người elf đáng ra phải là những nàng tiên trong rừng, đúng không!? Tôi không biết nhiều về những dark elf, nhưng hiện tại chúng ta đang ở trong một thế giới giả tưởng! Cô ta chỉ là một gyaru ganguro[note10180] ăn mặc lòe loẹt mà thôi! Những otaku trên thế giới sẽ nổi điên lên nếu họ nhìn thấy cảnh tượng này! Cô ta đang phá hỏng những giấc mơ của họ.” (Velt)

Cô ta còn đeo một món trang sức có hình ngôi sao và một cái nhẫn nữa.

Bất cứ ai nhìn thấy một thứ như thế sẽ đều không thể thốt nên lời.

“Đây chính là lý do tại sao hắc công chúa-sama lại khác biệt với những người elf khác.” (Musashi)

Musashi cảm thấy khá sốc trước cái vẻ bề ngoài không thể tưởng tượng đó, nhưng cô ấy vẫn rụt rè lên tiếng.

“Mọi người đều nhất trí nói rằng cô ấy không phải là một elf, mà là một sinh vật biến dị. Chưa kể là, hắc công chúa-sama còn tự xưng là một gyaru elf, hay còn được gọi là gyalf.” (Musashi)

Đúng vậy, đó chắc chắn không phải là một elf. Mà là một gyalf mới đúng.

Tôi chỉ đứng yên, không thể thốt nên lời và để cho cảm giác bất ngờ chùng xuống trong một lúc.

“Ah, geez, mấy người ồn ào thật đấy. Thật là ngại~quá đi.” (Hắc công chúa)

Cái sinh vật gyalf được mọi người tôn thờ như một nữ thần và có sức cuốn hút đó vừa vẫy tay vừa nói, nhưng mà, tôi nên làm thế nào để có thể nói chuyện với cô ta đây?

Truyện Chữ Hay