Trans + edit: Fui. Nghiêm cấm mang bản dịch lên những trang khác ngoài hako.
______________________________________________________________________________
Cha, mẹ, hai người đã thấy an tâm chưa?
Đây chính là nơi gần với thiên đường nhất, nhưng liệu con đã chạm tới được hai người chưa? Hai người có đang theo dõi con không?
Con không biết liệu mình đã trưởng thành theo cách mà hai người muốn chưa, nhưng con vẫn còn sống.
“Guh, ga……..eu, thật kinh tởm…....” (Chirotan)
“Hm? Ngươi tỉnh lại rồi sao.” (Velt)
Chirotan, kẻ đang nằm trên một đám mây, đã tỉnh lại.
Nhưng, mặc dù hắn đã lấy lại được ý thức, có lẽ hắn cũng không còn chút sức lực nào để chiến đấu.
Lớp da màu đỏ rực của hắn cũng đã biến lại thành màu đen.
“Ng…ngươi không định tung ra đòn kết liễu sao?” (Chirotan)
“Ah?” (Velt)
“Đừng…coi thường ta…nếu như ngươi không giết ta, thì từ bây giờ…ta sẽ hủy diệt thế giới trên trời, cho dù có phải mất bao lâu đi nữa.” (Chirotan)
“Kuhahahahaha, ngươi đúng là một tên quỷ vương cứng đầu đấy.” (Velt)
Đòn kết liễu à. Có lẽ tốt hơn là nên làm việc đó ngay tại đây, mặc dù tôi chưa từng giết bất kỳ ai trước giờ.
“Đối với một quỷ vương thì đó đúng là một cụm từ sáo ngữ đấy. Có thể ta sẽ gặp rắc rối nếu như có chuyện gì xảy ra vì đã tha mạng cho ngươi.” (Velt)
Đánh bại tên này và bảo vệ một sinh mạng mới chính là món quà mà tôi dâng lên cho linh hồn của cha và mẹ mình.
Nhưng từ giờ trở đi, tôi có thể quyết định những gì mà mình sẽ làm.
Cho dù mọi người có nói là tôi đã thay đổi……kuku, đùa thôi mà…….
“Mang đứa bé đến đây sẽ rất nguy hiểm đấy, cô biết chứ.” (Velt)
Ngay lúc tôi cố gắng di chuyển, một thiên sứ ôm một sinh mạng nhỏ bé đã sà xuống từ phía bên kia của bầu trời trong xanh.
Đó là Eljiela và con của cô ấy.
“Velt-sama….cảm ơn anh rất nhiều. Thật sự thì em không biết phải nói cảm ơn bao nhiêu cho đủ nữa.” (Eljiela)
“Cô ổn chứ?” (Velt)
“Vâng. Bây giờ em đã có thể bay được rồi.” (Eljiela)
“Vậy à.” (Velt)
Eljiela trông có vẻ tiều tụy. Cũng không có gì khó hiểu, dù sao thì cô ấy cũng vừa mới sinh ra một đứa bé và trở nên kiệt sức tới mức thập tử nhất sinh mà.
Không đời nào cô ấy lại ổn được.
“Vậy, có chuyện gì à? Cô biết đấy, nếu như tôi và hắn vẫn còn đang chiến đấu……lỡ như có chuyện gì đó xảy ra nếu như hắn chỉ bị thương nhẹ thì sao? Mặc dù vậy cô vẫn mang đứa bé đến đây.” (Velt)
“Không. Em tin anh…người mà em vừa mới gặp hôm nay…và đã cứu đứa bé này. Nên cũng không sao đâu. Em nghĩ là không cần thiết để cho bất kỳ ai phải đổ máu thêm nữa.” (Eljiela)
Tôi không biết cô ấy có ý gì khi nói ra điều đó.
Nếu như tôi là một người lính, có lẽ tôi đã thuyết giảng cô ấy về thực tại hay những rủi ro có thể xảy ra, nhưng vì tôi không phải là một người lính nên tôi cũng không thể nói gì nhiều.
Rốt cuộc thì, không ai trong chúng tôi biết phải làm gì ngoài việc canh chừng Chirotan.
“Quỷ vương Chirotan. Chúng ta lại gặp nhau lần nữa.” (Eljiela)
“……Tch…...đồ xấu xí chết tiệt…..” (Chirotan)
Thật nguy hiểm~……
Eljiela ngồi xuống bên cạnh Chirotan.
Oi, đứa bé này, nó đang ngủ thật bình thản.
Nhưng, bất chấp nỗi lo lắng của tôi, Eljiela bắt đầu nói bằng một giọng nhẹ nhàng.
“Liệu bây giờ cả hai chúng ta có thể………..hòa giải với nhau không?” (Eljiela)
…….Cô công chúa này, cô ta vẫn đang nói những điều như vậy vào thời điểm này sao.
“Hay thật đấy, ngươi bị ngu à! Có phải đầu của thiên tộc rỗng tuếch hay gì không? Trong cái thời kỳ chiến tranh loạn lạc này, phải dùng máu rửa trôi máu, và không còn một cách nào khác để giải quyết mọi chuyện. Giết ta đi! Cứ giết ta đi! Hãy giết ta ngay bây giờ, thay vì để ta sống trong nhục nhããããããããã!” (Chirotan)
Ngay cả Chirotan cũng trở nên kích động.
Nhưng, Eljiela vẫn nói tiếp mà không hề ngập ngừng.
“Chúng ta cầm lấy kiếm để bảo vệ bầu trời của mình. Chúng ta đã cố hết sức để chắc chắn rằng ngươi sẽ không bao giờ đụng đến thế giới này lần nữa. Nhưng, ta đã nhìn thấy. Ta đã thấy nụ cười lệch lạc của những thiên nữ xinh đẹp bị thôi thúc bởi ham muốn tình dục của họ……và, ta đã thấy trận chiến đó…….đã khiến cho cả đồng đội lẫn kẻ thù trở nên điên loạn.” (Eljiela)
Mặc dù họ thuộc những chủng tộc khác nhau, những người phụ nữ đã lớn lên mà không hề biết đàn ông là gì, cuối cùng cũng biết được mùi vị của đàn ông.
Họ còn biết được rằng bản thân mình là phụ nữ.
Và, họ còn biết được cảm giác là kẻ ở trên cao khi chiến thắng cuộc chiến.
Eljiela biết rằng điều đó đã khiến những người khác thay đổi.
“Trận chiến này thật khó khăn và đau đớn đến mức ta muốn kết thúc nó ngay lập tức….cho dù ta có phải trở thành ác quỷ đi nữa…….ta đã từng nghĩ như vậy. Tuy nhiên………ta đã nhận ra một điều sau khi trở thành một người mẹ.” (Eljiela)
“Ah?” (Chirotan)
“Một phần nào đó của tình yêu khiến cho ngươi muốn bảo vệ những điều quan trọng đối với mình, và chính điều đó đã tạo ra cái thế giới đầy đau khổ này.” (Eljiela)
“………………..Haa?” (Chirotan)
“Ta cũng muốn làm mọi thứ vì đứa bé này. Đối với ta, không có gì quan trọng hơn đứa bé này và ta sẽ luôn ưu tiên mọi thứ vì nó, nên nếu như có bất kỳ ai làm hại đứa bé này, thì ta thậm chí còn không ngại biến cả thế giới thành kẻ thù của mình. Bởi vì ta nghĩ như vậy……nên ta đã nghĩ rằng có lẽ ngươi cũng tương tự……….vì thế ta không muốn phải chiến đấu thêm nữa, thế này là quá đủ rồi.” (Eljiela)
Eljiela ôm chặt đứa con gái của mình với vẻ trìu mến.
“Nên là……..quỷ vương Chirotan-sama, hãy làm ơn…..làm ơn, liệu ngươi có thể kết thúc trận chiến này ngay tại đây với tư cách là một vị vua được không?” (Eljiela)
“Ngươi nói là…………kết thúc sao?” (Chirotan)
“Đúng vậy. Ta, công chúa Eljiela của thiên quốc Holaiend, muốn lập ra một hiệp ước hòa bình. Những thuộc hạ của ngươi đã bị bắt làm tù binh cũng sẽ được phóng thích nhanh chóng.” (Eljiela)
Oi…………không phải thế này là quá ngây thơ sao?
“Ta không muốn……… ôm đứa bé này bằng một bàn tay bị nhơ nhuốc trong máu.” (Eljiela)
Không phải là tôi không hiểu được lý do tại sao cô ấy lại làm như vậy, nhưng kẻ mà cô ấy đang nói chuyện lại là một quỷ vương.
Và mặc dù có lẽ tôi không nên nói ra điều này, nhưng hắn ta thật sự không phải là một quỷ vương thông thái.
Nếu cân nhắc những chuyện có thể xảy ra trong tương lai, thì giết hắn ngay tại đây có lẽ là…….
“…………Tên………..” (Chirotan)
“Xin thứ lỗi?” (Eljiela)
“Tên của……đứa bé đó là gì?” (Chirotan)
Eljiela trở nên ngạc nhiên trước câu hỏi bất ngờ của Chirotan trong một lúc, nhưng cô ấy ngay lập tức mỉm cười và trả lời.
“Cosmos……... với ước nguyện của ngày hôm nay không chỉ là kết thúc của một trận chiến……..mà hôm nay còn là ngày mà một thế giới hòa hợp đã được tạo ra.” (Eljiela)
Cosmos…….đó là tên của đứa bé đã giúp tôi có được quyết tâm.
Và theo một cách nào đó……….có thể đó còn là tên của đứa bé đã thay đổi cả thế giới này.
“Chết tiệt…….ngủ vô tư như vậy…….con bé thật đáng yêu, chết tiệt thật! Cái loại thiên sứ gì đây!” (Chirotan)
Tất cả mọi thứ đang chất chứa trong lòng Chirotan có lẽ đã biến mất khi hắn nhìn thấy Cosmos đang ngủ ngon lành, sau đó hắn nằm xuống và nhìn lên trời.
Và rồi, tôi cảm thấy dường như trong một thoáng hắn đã khẽ mỉm cười.
“Hãy trở lại thành phố thôi, Velt-sama. Chúng ta cũng có thể chữa trị cho quỷ vương Chirotan-sama ở đó.” (Eljiela)
“…………Nếu như có chuyện gì xảy ra thì đó không phải là vấn đề của tôi đâu nhé.” (Velt)
Cô ta đang nghiêm túc đấy à. Lỡ như có chuyện gì đó xảy ra, thì nó cũng không phải là trách nhiệm của tôi, phải không?
Nói xong, tôi khiến Chirotan bay lên bằng ma thuật điều khiển vật thể và bay theo Eljiela.
“Này, thằng nhóc chết tiệt.” (Chirotan)
“Ngươi muốn gì, quỷ vương.” (Velt)
“Đây đúng là một kết cục rẻ tiền cho trận chiến long trời lở đất của hai chúng ta………” (Chirotan)
“Đúng vậy đấy, tình yêu của một người mẹ và sự đáng yêu của một đứa bé chính là sức mạnh lớn nhất từ trước đến giờ.” (Velt)
“Keh…………” (Chirotan)
Trong lúc đang bay, Chirotan quay mặt sang nhìn tôi để càu nhàu và than thở bằng một giọng bất lực.
Và, tôi chỉ trả lời một cách bình thường với vị vua của một chủng tộc khác này.
Dù sao thì tôi cũng đã quen với những nhân vật tầm cỡ như vậy.
“Này, thằng nhóc chết tiệt………….” (Chirotan)
“Ta đang nghe đây, ngươi muốn gì?” (Velt)
“Không chỉ riêng gì bọn ta.” (Chirotan)
“Hả?” (Velt)
“Ta đang nói là không chỉ riêng gì bọn ta. Chúng ta chỉ tình cờ tìm thấy nó mà thôi, nhưng thế giới cuối cùng cũng sẽ nhận ra được sự tồn tại của cái thế giới trên trời này.” (Chirotan)
“Ừ, có lẽ thế. Mà mọi người dường như quan tâm nhiều hơn đến cái cuộc chiến trên lục địa thần thánh thay vì mơ ước được vươn tới thế giới trên trời.” (Velt)
Chirotan và tôi đang nói chuyện với nhau bằng một giọng nhỏ để Eljiela không thể nghe thấy.
Có thể hiệp ước hòa bình này sẽ ổn đối với Chirotan.
Nhưng, thật ngây thơ khi nghĩ rằng điều đó có thể giải quyết được bất cứ vấn đề gì từ giờ trở đi.
“Thằng nhóc chết tiệt……….ngươi có biết là………có một con quái vật đang ẩn thân trong thế giới này không?” (Chirotan)
“Quái vật?” (Velt)
“Những con quỷ, bán nhân và loài người đều bị con quái vật đó chiếm hữu. Cho dù có hy sinh hàng trăm ngàn sinh mạng đi nữa thì cũng không đủ. Nó che phủ cả thế giới này trong bóng tối đen thẳm và làm mục rữa mặt đất bằng máu tươi. Con quái vật đó đã tồn tại từ rất lâu trong quá khứ. Ngươi có biết nó là gì không?” (Chirotan)
“………….Không……..” (Velt)
“Con quái vật đó chính là một thứ rác rưởi có tên ‘thù địch’, ‘hận thù’ và ‘công lý’.” (Chirotan)
“Ho~, một tên quỷ vương chỉ biết dùng sức mạnh để giải quyết mọi thứ như ngươi cũng nói ra được những lời đó à.” (Velt)
Có lẽ hắn nói đúng.
Sự thù địch, hận thù và công lý đang tàn phá thế giới này.
Và không chỉ riêng gì thế giới này.
Có lẽ ở thế giới của Asakura Ryuuma cũng tương tự như vậy.
“Ta không chỉ biết hủy diệt mọi thứ thôi đâu. Chỉ bằng sự thù địch và hận thù của mình, ta luôn luôn nghiền nát những kẻ phiền phức. Ta còn lấy đi mọi thứ mà mình muốn.” (Chirotan)
“Ngươi đang nói như thể bản thân ngươi bị sự thù địch và hận thù che mắt ấy.” (Velt)
“Ừ, đúng là như vậy………. còn ngươi thì sao?” (Chirotan)
Còn tôi thì sao ư? Tôi chỉ tham gia vào trận chiến một cách nửa vời, nhưng rốt cuộc thì tất cả những gì mà tôi đã làm là bảo vệ những người mà mình muốn bảo vệ, và đánh gục những kẻ mà mình muốn đánh gục.
Mặc dù tôi đã nhận được một huy chương chính thức, nhưng tôi không muốn phải nhận thêm bất kỳ thứ gì nữa.
“Chiến tranh chính là điều duy nhất mà ta lúc nào cũng trốn tránh. Nếu như ta không dính dáng gì đến chiến tranh, thì ta sẽ không phải làm thêm bất kỳ chuyện gì ngoài việc ghét những kẻ mà ta ghét. Ta vẫn chưa đến mức có những suy nghĩ cực đoan phải hủy diệt cả một quốc gia giống như ngươi.” (Velt)
Đúng vậy. Tôi không hề có ý định cứu thế giới hay nhân loại, và tôi cũng không muốn được vinh danh vì chuyện đó. Vì thế, nếu như không có một lý do chính đáng để tham gia vào chiến tranh thì tôi cũng không muốn phải dính dáng gì đến nó.
“Ta thấy ổn chỉ với việc đánh bại kẻ thù và bảo vệ thế giới của chính bản thân mình, chẳng hạn như là gia đình, bạn bè và người phụ nữ của ta. Mà gần đây, những người bạn đó và người phụ nữ của ta đã chủ động tham gia vào chiến tranh, nên ta cảm thấy thật phiền phức.” (Velt)
“Ngươi chỉ bảo vệ thế giới của mình thôi sao? Đúng là một tên khốn tầm thường.” (Chirotan)
“Không phải chuyện của ngươi. Ai quan tâm chứ, những điều tầm thường đó chính là tất cả đối với ta. Nhưng, nếu như thế giới của ta bị đe dọa, nếu cần thiết thì ta sẽ chiến đấu chống lại cả thế giới. Hôm nay ta đã đặt ra quyết tâm như vậy.” (Velt)
Không phải là tôi có cảm giác thù địch hay hận thù, và nếu như tôi có cố nghĩ về công lý đi nữa thì tôi cũng không thể biết được nó là gì.
Nên là, cứ như thế này là được rồi. Tôi vẫn luôn nghĩ rằng cứ như thế này thì mình sẽ ổn thôi.
“Guhahahahahahahahaha, ngươi khiến ta thấy buồn nôn đấy!” (Chirotan)
“Ngươi cũng đang nôn ra máu mà nhỉ?” (Velt)
Chirotan vừa cười vừa phun ra máu và nhìn tôi với ánh mắt bất mãn.
“Ngươi đúng là không hiểu gì cả. Một ngày nào đó, nếu như ngươi cứ tiếp tục nghĩ rằng chuyện đó chẳng liên quan gì đến mình, thì ngươi sẽ mất mọi thứ. Tất cả! Sau đó, ngươi sẽ thấy hối hận, nguyền rủa cái thế giới này, để lộ sự thù địch và hận thù của mình, và sẽ trở nên điên loạn vì công lý!” (Chirotan)
Tên quỷ vương dường như đang lên mặt dạy đời tôi vì cho rằng tôi quá ngây thơ, và tôi cũng không thể nào đáp lại hắn.
“Guhahahahahaha, ngươi nên nhìn vào thực tại đi! Hãy nhìn vào vực sâu không đáy của chiến tranh! Hòa hợp? Hòa bình? Tình yêu? Hãy mở to mắt ra mà thấy được rằng đó chỉ là những thứ mỏng manh dễ vỡ mà thôi! Guahahahahahahahh!” (Chirotan)
Chuyện đó chỉ xảy ra trong một khoảnh khắc.
“Hả!” (Velt)
Chirotan tập trung toàn bộ sức mạnh còn lại của hắn để thoát khỏi sự kiềm chế từ ma thuật của tôi.
Hắn ta đã làm việc đó vào cái lúc mà tôi cảm thấy do dự trước những lời mà hắn vừa nói.
“T…tên khốn! Ngươi không biết khi nào thì nên từ bỏ sao!” (Velt)
“Velt-sama!” (Eljiela)
Tôi ngay lập tức di chuyển để đảm bảo an toàn cho Eljiela và đứa bé, thay vì bắt giữ Chirotan.
Tuy nhiên, Chirotan lại làm một chuyện mà tôi không ngờ tới.
“Xua tan đi hận thù vào thời điểm này là điều bất khả thi! Ta sẽ không làm theo ý các ngươi muốn đâu!” (Chirotan)
Chirotan tập trung toàn bộ sức mạnh còn lại của hắn để bay thật xa vào những biển mây bên dưới, thay vì hướng thẳng đến chúng tôi.
Hắn ta bỏ chạy sao?
Không, hắn đang cố giải quyết mọi chuyện theo cách riêng của mình vì hắn không thể nào chịu đựng được việc phải sống trong nhục nhã!
“Guhahahahahahahahahahahahahahahaha! Khốn kiếppppppppppppppp!” (Chirotan)
Một vụ nổ lớn xuất hiện giữa những đám mây và mặt biển bên dưới.
Ánh sáng và dư chấn từ vụ nổ đó còn chạm tới cả thế giới trên trời.
Tuy nhiên, thế giới trên trời vẫn an toàn.
Tất nhiên là Chirotan không tạo ra vụ nổ đó để chuyện này có thể kết thúc như một trận hòa.
“Ngươi, đồ ngốc………. tại sao ngươi lại cực đoan như vậy! Tự tử chỉ vì cảm thấy khó chịu sau khi thua cuộc sao!? Tại sao ngươi lại phải chết bởi vì ngươi đã thua chứ!?” (Velt)
Tuy nhiên, Chirotan không hề trả lời lại tiếng hét đó của tôi.
Chưa kể là, tôi thậm chí còn không thấy bóng dáng của hắn đâu nữa.
Có phải Chirotan đã chết rồi không? Không có cách nào để kiểm chứng chuyện đó cả.
Tìm kiếm hắn ta trong đám khói tỏa ra từ vụ nổ là chuyện bất khả thi.
Eljiela và tôi cảm thấy đau lòng khi nhìn vào đám khói đó.
“Eh, eu, oa, oaaaaaaaaa! Oaaaa!” (Cosmos)
Cosmos đang ngủ ngon lành bỗng nhiên thức dậy và khóc quấy lên.
Chúng tôi chỉ cảm thấy thật thất vọng.
“Tại sao chúng ta lại không thể hiểu được nhau chứ?” (Eljiela)
“Không tránh được đâu, một vài người trên thế giới này vốn là như vậy đấy.” (Velt)
“Nhưng, nhưng…….hắn đã nhìn Cosmos với một ánh mắt………rất trìu mến.” (Eljiela)
Đúng vậy, tôi cũng đã nghĩ như thế, nhưng đây lại là kết cục của chuyện này.
Đây chính là ‘chiến tranh’. Mặc dù chuyện này không thể được lý giải chỉ bằng một từ, nhưng đó lại là từ duy nhất mà tôi có thể nghĩ tới.
“Mọi người chắc chắn sẽ hiểu được nhau vào một ngày nào đó nếu như họ có tình yêu……….hắn ta cũng nên biết yêu là gì………” (Eljiela)
Rốt cuộc mọi chuyện lại kết thúc như thế này, có lẽ tôi và Eljiela đã quá ngây thơ.
Tuy nhiên, chuyện này cũng không thể được lý giải chỉ bằng một từ ‘ngây thơ’.
“Eljiela. Thế giới này chắc chắc không hề ngọt ngào đến mức có thể được cứu rỗi chỉ bằng lòng tốt thôi đâu. Nhưng cô biết đấy………cũng có những tên rác rưởi đang nhìn lại bản thân mình sau khi đã được cứu rỗi bởi lòng tốt.” (Velt)
“Velt………sama………..” (Eljiela)
“Cũng giống như cái cách mà một sinh vật ngu ngốc nhất muốn trở thành một con người tốt hơn.” (Velt)
Chắc chắn là như vậy.
Và rồi, Eljiela nhìn vào đám khói từ vụ nổ với ánh mắt trông như thể cô ấy đang nhìn vào một nơi xa xăm nào đó và lẩm bẩm.
“Em thực sự không hề biết gì về thế giới này cả.” (Eljiela)
Và, đôi mắt của cô ấy có vẻ như đã quyết định được một điều gì đó.
“Em muốn được biết nhiều hơn về thế giới này. Em muốn được nhìn thấy nhiều hơn. Và, em muốn…….dạy đứa bé này về cái thế giới rộng lớn đó.” (Eljiela)
Eljiela lẩm bẩm những lời đó trong lúc dỗ dành Cosmos.