Isekai Tensei – Kimi to no Saikai made Nagai koto Nagai koto

chương 97: đã 5 năm rồi

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Trans + edit: Fui. Nghiêm cấm mang bản dịch lên những trang khác ngoài hako.

______________________________________________________________________________

Thật là một cảnh tượng đáng sợ.

Nếu phải nói thì cô ta trông giống như một thần chết đang mặc một bộ váy cưới trắng tinh khiết.

Một sự kết hợp giữa nụ cười ngây thơ và cái bầu không khí đẫm máu tỏa ra từ cô ta.

Người phụ nữ xinh đẹp tuyệt vời này đã tạo ra một thảm cảnh như thế 5 năm về trước, giết Samejima và còn cố lấy đi lần đầu tiên của tôi.

“Nhào vô, con khốn!” (Velt)

Nhưng, tôi sẽ quét sạch sự dối trá và nỗi ám ảnh đó.

Cho dù đối phương có là kẻ mạnh nhất của nhân loại hay là người hùng của thế giới, tôi đã cụng tay với Samejima vào lúc đó để bảo vệ Ura khỏi mọi thứ.

“Trôi Nổi Hoảng Loạn!” (Velt)

Tôi tạo ra một sự chấn động bằng cách lắc cả người cô ta theo mọi hướng. Đó là chuyện mà tôi đã không thể nào làm được cách đây 5 năm.

Giờ đã tới lúc để làm những gì mà tôi đã không thể làm được khi đó.

“Ara. Cơ thể mình đang………..hay đúng hơn, đó là quần áo của mình…………” (Gyanza)

…………………Tôi đã dự định làm như vậy, nhưng tôi đoán là mọi chuyện sẽ không suôn sẻ.

“Hả…chỉ có áo khoác thôi sao!” (Velt)

Đây có phải là cái mà người ta hay gọi là kỹ thuật thế thân của ninja không nhỉ?

Gyanza ngay lập tức vứt đi cái áo khoác của cô ta, và chỉ có mỗi cái áo khoác đó đang chuyển động trong không khí.

Còn bản thân Gyanza thì đã vòng ra sau lưng tôi ngay cái lúc tôi thốt ra những lời đó, và cô ta đã đặt tay lên phía sau cổ của tôi từ lúc nào rồi.

“Ta không hiểu em đang định sử dụng kỹ thuật tấn công gì, nhưng giờ thì, mọi chuyện đã kết thúc rồi.” (Gyanza)

“Uu………………..” (Velt)

Một chuyện mà tôi không thể làm được khi đó? Rốt cuộc, mọi chuyện lại kết thúc trước khi tôi có thể làm được điều gì.

“Uh….Chết tiệt! Trôi Nổi……………..ah?” (Velt)

Tôi vặn người mình, quay mặt ra sau và nhảy lùi lại………………….

“Tiếp nào.” (Gyanza)

Khi tôi quay người lại, Gyanza đã không còn ở đó nữa.

Và rồi, mặc dù tôi đã cố nhảy lùi lại để giữ khoảng cách, nhưng Gyanza lại vòng ra sau lưng tôi quá nhanh, giống như là cô ta đã ở đó từ khi nào để đợi tôi nhảy tới và ôm chặt lấy tôi.

“Được rồi, mọi chuyện kết thúc rồi.” (Gyanza)

Cô ta thì thầm những lời đó vào tai tôi, và khiến cả người tôi nổi da gà.

“C………………ô!” (Velt)

“Ara, geez, em vẫn nổi loạn như mọi khi nhỉ.” (Gyanza)

Cái quái gì thế này?

Tại sao đến bây giờ tôi vẫn bị cô ta đùa cợt như thế này chứ?

“Haa, haa, haa, haa.” (Velt)

“Fufu, em không cần phải mắc cỡ đâu, cậu bé. Cho dù em có không thở hồng hộc như thế, thì onee-san cũng sẽ không chạy đi đâu. Giờ thì, đã tới lúc giải thoát cho em rồi.” (Gyanza)

Không đời nào chuyện này lại xảy ra được!

“Uwaaaaaah!” (Velt)

Cứ đà này, mọi chuyện sẽ lại tái hiện như 5 năm trước.

Để chuyện đó không xảy ra lần nữa, tôi…………

“Thôi nào.” (Gyanza)

“U…………..o………….” (Velt)

Khoảnh khắc mà tôi gần đấm được cô ta, Gyanza chụp cổ tay của tôi lại trước khi cú đấm đó có thể chạm đến cô ta.

“Chết tiệt! Uraaah! Rah! Rah! Uraah!” (Velt)

“Hoh, oh, thôi nào.” (Gyanza)

Khoảnh khắc mà tôi cố đá cô ta, một bàn tay đã chụp lấy phần đùi của cái chân mà tôi đang nhấc lên.

Nếu đã như vậy, tôi sẽ húc đầu vào cô ta!

“Khônggg, nhận lấy này!” (Velt)

“Tới đây nào. Chụt-.” (Gyanza)

Cô ta dễ dàng nắm chặt đầu tôi bằng cả hai tay và nhẹ nhàng hôn lên trán tôi.

“C…………con, khốn………..” (Velt)

“Em vẫn còn cần thêm màn dạo đầu sao? Cậu bé. Em có thể đút vào nếu như em không thể cưỡng lại được nữa, được chứ?” (Gyanza)

Cô ta thậm chí còn không chiến đấu với tôi nữa.

Giống như là cô ta chỉ đối phó với một thằng nhóc nổi loạn, cô ta đã đáp trả lại được mọi đòn tấn công của tôi.

Gyanza có thể giết tôi bất cứ khi nào mà cô ta muốn……..cô ta còn khiến tôi cảm thấy rằng cô ta có thể lấy đi lần đầu tiên của tôi nếu như cô ta thích.

“Ve……………lt……………dừng lại đi, Velt! Hãy đi xin lỗi cùng với em, cho dù anh có phải quỳ lạy đi nữa.” (Forna)

“Forna……………” (Velt)

“Nếu như có chuyện gì đó xảy ra với anh, thì em và Ura phải biết làm sao đây!” (Forna)

Đáng lẽ bây giờ tôi phải đánh bại được Gyanza rồi chứ? Tôi không hề cố tỏ ra kiêu ngạo.

Tôi đã sống sót sau khi đối đầu với một trong tứ thiên vương mãnh thú bán nhân.

Tôi đã đánh bại bậc thầy quái vật Cleran vào những giây phút cuối cùng trong một trận chiến sinh tử với cô ta.

Tôi đã áp đảo được Kagami bằng chính sức mạnh của mình.

Tôi đã trải qua một vài trận chiến và còn vượt qua tất cả.

Những điều đó đã góp phần tạo nên sự tự tin của tôi.

Nhưng cho dù là thế, chuyện này là gì đây? Cho dù tôi có chiến đấu hay không thì trước đó đã có một vấn đề rồi.

“Velt………….mặc dù anh đã chiến đấu với Gyanza 5 năm trước đây, nhưng đó là câu chuyện của 5 năm trước. Gyanza, người đã vượt qua vô số những trận chiến sinh tử và đã phát triển năng lực lẫn tài năng thiên bẩm của mình……………hiện đang là một trong năm người đứng đầu của mười anh hùng ánh sáng!” (Forna)

Tôi đã trở nên mạnh hơn sau 5 năm sao? Gyanza mới là kẻ đã thật sự trở nên mạnh hơn.

Có thể nói rằng Gyanza, từ lúc 15 tuổi đến giờ cô ta đã không ngừng trưởng thành.

Giờ cô ấy nói tôi mới để ý, tôi nên lấy Forna làm mẫu, người đã mài dũa kinh nghiệm và năng lực của mình lên tới giới hạn chỉ trong 5 năm qua.

Vì thế, về cơ bản thì tôi đang phải đối đầu với một con quái vật đã hoàn toàn trưởng thành.

“N…như mọi khi……….phó chỉ huy đúng là mạnh khủng khiếp. Cô ấy hoàn toàn xem Velt Jeeha, người đã áp đảo Mackey Mouse, chỉ như một đứa trẻ mà thôi.” (Doremifa)

“Fuh, cũng…cũng bình thường thôi mà. Cô ấy là người mạnh nhất của đế quốc. Đó chính xác là lý do tại sao nhà vua lại để Gyanza-sama bên cạnh công chúa với tư cách là phó chỉ huy.” (Solasido)

“Velt đã…………….” (Barts)

“Ch…cho dù tất cả chúng ta có chiến đấu với cô ấy cùng một lúc, thì cô ấy vẫn có thể giết toàn bộ chúng ta ngay lập tức.” (Shalt)

Đây chính là kẻ thậm chí còn khiến cho những đồng đội của cô ta phải rùng mình vì sợ hãi.

Mặc dù cô ta có cái lối suy nghĩ hủy diệt mọi thứ như vậy, làm thế nào mà cô ta vẫn được công nhận như là một người hùng trong thế giới này?

Cũng đơn giản thôi. Đó là vì cô ta quá mạnh.

Ít nhất thì, cô ta áp đảo đến mức đủ để khiến cho một con cá lớn trong một cái ao nhỏ như tôi thậm chí còn không đáng để thách đấu cô ta.

“Th…thả…………..Velt ra!” (Ura)

“Chủ nhân-! Em sẽ đến ngay đây!” (Musashi)

Dừng lại! Đừng có đến đây!

Ura và Musashi cố lao tới để cứu tôi.

Tuy nhiên, trước khi tôi có thể hét lên, và trước khi những thợ săn hoàng kim có thể áp chế được họ…………….

“Fufu……………..thật đáng buồn……………một bán nhân và một con quỷ………….biết ngay mà, ta không còn sự lựa chọn nào khác ngoài việc giết sạch chúng.” (Gyanza)

Một cơn ớn lạnh bao trùm khắp bầu không khí, và một cảm giác áp chế đáng sợ được ngưng tụ lại đã đè bẹp Ura và Musashi, những người đang lao tới.

Cơ thể của họ cứng đờ giống như là họ đã bị tê liệt, và mồ hôi chảy ra như suối từ trán của họ…………

“D…dừng lại điiiiiiiii!” (Velt)

“Kuh, có vẻ như không còn sự lựa chọn nào khác.” (Forna)

Ahh, mọi thứ sẽ kết thúc ngay lập tức.

Forna đang cố lao đến, nhưng cô ấy chắc chắn sẽ không thể ra tay kịp.

Mặc dù tôi không thể thấy trước được tương lai, nhưng hình ảnh đầu của Ura và Musashi bị văng ra đang hiện rõ mồn một trong tâm trí tôi.

Chỉ với một sự lựa chọn sai lầm, thì có thể sẽ mất hết mọi thứ.

Mặc dù tôi biết rõ thế giới này vốn là như thế………….

“Ma thuật kết hợp, Đất Băng.” (Arsha)

Ngay tại khoảnh khắc đó, một cái lồng băng bỗng nhiên xuất hiện, và Gyanza đã bị nhốt trong đó ngay trước khi cô ta chạm vào được Ura và Musashi.

“…………………..Dừng lại đi, phó chỉ huy. Với tư cách là chỉ huy và là công chúa của đế quốc Archline, tôi ra lệnh cho cô phải dừng lại.” (Arsha)

Người vừa làm việc đó là Ayase.

Cả người cô ấy đang được bao phủ trong bầu không khí trang nghiêm của một công chúa, Ayase ra lệnh cho Gyanza, và khiến cô ta hiểu được rằng Ayase sẽ không để cho cô ta đạt được mục đích của mình.

“……………………Công chúa…………………người không nghĩ rằng đó là một quyết định sai lầm à? Hay là……….xin thứ lỗi, nhưng có khi nào cả người cũng bị tẩy não rồi không, công chúa?” (Gyanza)

Gyanza, người đang bị nhốt trong lồng, hỏi Ayase mà không hề mỉm cười.

Tuy nhiên, với một thái độ không đổi, Ayase đã lên tiếng yêu cầu một cấp dưới của cô ấy xác minh việc đó.

“Solasido.” (Arsha)

“Vâng!” (Solasido)

“Cậu có thể kiểm tra xem thử liệu có bất kỳ ma thuật tẩy não hay thôi miên nào trên người tôi ngay bây giờ được không?” (Arsha)

“Eh, nhưng mà, thậm chí không cần phải kiểm nữa………..công chúa………..” (Solasido)

“Tôi cũng nghĩ vậy. Nghe thấy anh ta nói chưa, Gyanza.” (Arsha)

Ayase nhấn mạnh rằng cô ấy đang đưa ra quyết định trong trạng thái không bị thao túng.

“Hơn nữa, bất chấp ý định thực sự của họ, bỏ qua những thành tựu đã bảo vệ thủ đô của họ và loại bỏ họ sẽ cho thế giới thấy sự hẹp hòi của đế quốc. Vì Velt Jeeha và những đồng đội của cậu ta đã cho thế giới thấy được sự tồn tại của họ.” (Arsha)

“Nhưng, nếu như người không đưa ra quyết định chỉ vì người sợ hãi sự chỉ trích đối với đế quốc, thì trong thời gian tới những người dân vô tội của đế quốc sẽ phải rơi nước mắt. Mặc dù hiểu được chuyện đó, người vẫn nói được như vậy sao?” (Gyanza)

Ngay khoảnh khắc đó, cả người tôi nổi da gà trước cái khí thế mà Ayase tỏa ra.

Không hề cảm thấy áp lực trước cái bầu không khí tà ác của Gyanza, vẻ ngoài bình tĩnh của cô ấy dường như đang sáng rực lên.

“Người dân rơi nước mắt? Tôi chắc chắn sẽ không để cho chuyện như thế xảy ra. Tôi sẽ bảo vệ họ dù bằng bất cứ giá nào đi nữa. Với tư cách là một trong mười anh hùng ánh sáng, và là công chúa của đất nước này.” (Arsha)

“………….Trong trường hợp đó………..nếu như công chúa Ura và cậu bé này phản bội lại sự cân nhắc của người dành cho chúng, thì người sẽ làm gì?” (Gyanza)

“Nếu như chuyện đó xảy ra……………..tôi sẽ giết hai người họ. Cho dù có phải khiến vương quốc Elfarshia hận thù tôi.” (Arsha)

Đó không chỉ là nói suông.

Những lời của Ayase ngay lúc này chắc chắn đang có một sự quyết tâm ẩn chứa đằng sau.

Đó không chỉ là những lời để nói cho qua chuyện trong tình huống này.

Có lẽ cũng tương tự đối với Kagami.

Đế quốc này chính là điều quan trọng nhất đối với Ayase.

Cho dù cô ấy có tình cảm với tôi ở kiếp trước, Ayase vẫn sẽ đè nén những cảm xúc đó và giải quyết nó nếu như cần thiết.

Tôi có thể cảm nhận được những cảm xúc đó từ cô ấy.

“Thế có được không? Velt Jeeha-kun.” (Arsha)

“……………………….Được……………………” (Velt)

Cuối cùng, Ayase chỉ chấp nhận yêu cầu của tôi và nói như thế với tôi, một kẻ đã không thể làm được bất kỳ chuyện gì.

Và rồi…………….

“Forna.” (Arsha)

“Mình nghe đây.” (Forna)

“Mình thật lòng hiểu được cậu đã vui mừng đến mức nào khi được gặp lại cậu ta và đã cảm thấy hạnh phúc đến chừng nào trong khoảng thời gian đó. Nhưng vấn đề là, vì quyền lợi của đế quốc, và vì quyền lợi của chính cậu ta…………mình muốn cậu chấp nhận rằng đây là điều duy nhất mà mình có thể làm được.” (Arsha)

Có vẻ như Forna đã hiểu được những lời mà Ayase sắp sửa nói ra.

Cô ấy cúi đầu xuống, siết chặt nắm đấm và cắn môi để kìm nén nước mắt.

“Velt Jeeha. Ura Vesparda. Từ giờ trở đi, tôi cấm cả hai người đến đế quốc thêm một lần nào nữa.” (Arsha)

Đó là điều kiện được đặt ra cho chúng tôi, đổi lại việc bỏ qua chuyện này.

“Tôi thật sự rất biết ơn vì những thành tựu mà cậu đã làm được, nhưng đế quốc chúng tôi cần phải cho mọi người thấy giới hạn của mình. Đây là sự thỏa hiệp tốt nhất mà tôi có thể làm được. Chúng tôi sẽ bắt cậu phải rời khỏi đế quốc trong vài ngày nữa.” (Arsha)

Và, việc này cũng có nghĩa là tôi sẽ phải chia tay lần thứ hai với Forna và những người khác, những người mà tôi cuối cùng cũng đã gặp lại.

Nhưng, đây chính là sự thỏa hiệp tốt nhất đối với tôi, kẻ không thể làm được bất kỳ điều gì, không thể bảo vệ được bất kỳ điều gì và rốt cuộc lại phải dựa dẫm vào người khác lần nữa, để có thể bảo vệ được những người quan trọng đối với mình.

“Ahh…………………cảm ơn……………………rất nhiều…………………….công chúa Arsha.” (Velt)

Đã 5 năm rồi.

Đã 5 năm trôi qua kể từ khi tôi cảm thấy thật yếu đuối, thất vọng, thảm hại và căm ghét bản thân mình, tôi cảm thấy rằng tôi sẽ không thể nào bình tĩnh lại được cho dù tôi có đặt ra bao nhiêu quyết tâm đi nữa.

――Xin lỗi, Ayase.

Tôi lẩm bẩm bằng một giọng nói mà không ai có thể nghe được.

――Mình xin lỗi……… Asakura-kun………

Ayase lẩm bẩm bằng một giọng nói nhỏ mà chỉ có mình tôi nghe được.

Cho dù cô ấy đã phải chịu một cuộc sống đầy mệt mỏi, rốt cuộc tôi lại khiến cho cô ấy phải chịu đựng nhiều cảm xúc rắc rối hơn vì tôi.

Tôi thật sự rất…………..yếu…………thảm hại và chỉ có thể nói miệng mà không làm được, cho dù có bao nhiêu năm trôi qua đi nữa………mọi người nghĩ thế nào? Samejima……….. sensei………. Kamino……….. cha, mẹ………

Truyện Chữ Hay