Isekai Shokudou

chương 34. soda float dưa gang

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Ngày hôm đó, hai anh em đang sánh vai nhau tản bộ tại một góc của Sa quốc.

“Hoàng huynh, em nghĩ là anh quá ngại ngùng rồi đấy,” cô gái trẻ khoác trên mình một chiếc áo choàng được yểm pháp thuật để che chắn cho làn da khỏi ánh mặt trời như đổ lửa lên tiếng.

Cô là Renner, công chúa của Sa quốc và em gái của anh chàng bên cạnh cô, Shareef.

“A-anh biết, nhưng mà... ta đang nói về công chúa của Đông Lục địa đấy! Cần phải chuẩn bị rất nhiều thứ để rước được nàng ấy từ quê nhà đến tận đây để làm dâu. Đó là lý do tại sao anh quyết định bắt đầu từ việc gửi một đại sứ sang Đế quốc để yêu cầu thành lập liên minh và giao thương thương đấy,” Shareef cố gắng giải thích cho một trong số ít những người trong đất nước này mà dám nói thẳng với anh về những chủ đề như vậy.

Renner lắc đầu. “Đó không phải cái mà em định nói. Em nói riêng về anh, Hoàng huynh ạ. Em cảm giác là anh đang không thực sự cố gắng chiếm được tình cảm của cô ấy thôi. Đương nhiên là tốt khi mà anh định thắt chặt mối quan hệ giữa hai quốc gia. Em nghĩ việc cầu hôn cô ấy để chứng minh tình bằng hữu đó cũng là một ý tưởng hợp lý. Chắc chắn bên Đế quốc cũng thấy đó là một cuộc trao đổi không hề tệ xét tới việc đó là cơ hội để họ thắt chặt mối kết giao với Hoàng tộc nhà chúng ta. Dù gì thì anh cũng chỉ có thể lấy được cô ấy khi mà cô ta khỏi bệnh rồi thôi. Nhưng vấn đề là như thế này, Hoàng huynh ạ: Em chắc chắn là anh cũng thừa hiểu rồi, quốc gia ta chỉ là một trong những cường quốc ở Tây Lục địa này thôi, trong khi Đế quốc là đất nước hàng đầu ở Đông Lục địa đấy. Khác biệt giữa quyền lực và sức ảnh hưởng rất khổng lồ. Nếu đích thân cô công chúa đó từ chối lời cầu hôn của anh, tất cả mọi chuyện sẽ chấm hết. Đó là lý do mà anh cần phải cố gắng trở nên thân thiết với cô ấy vào lúc này, trước khi cô ta hồi phục.”

Không giống như những nữ quý tộc ở tuổi của mình, hoặc kể cả các thị tỳ ở Hoàng cung, anh trai của Renner hiểu biết rất nhiều lĩnh vực, nên nói chuyện với anh rất vui. Cô rất thích khoảng thời gian trò chuyện với anh như thế này, mặc dù cứ như là cô đang cố chỉ dạy anh vậy.

Khi nói về chuyện hôn nhân trong Hoàng gia, đặc biệt khi đó là chuyện giữa một hoàng tử và một công chúa, lợi ích của cả hai quốc gia là mối ưu tiên hàng đầu. Việc cá nhân hai người cảm thấy như thế nào chẳng mệnh hệ gì đến chuyện đó. Nhưng cùng lúc, nếu cảm xúc của họ dành cho nhau bị xem nhẹ, cuộc hôn nhân sẽ chỉ là sự bất hạnh cho đôi bên mà thôi. Đó là lý do cả hai bên cần phải cố gắng rất nhiều để có thể yêu nhau. Đây là vấn đề lớn nhất của Shareef. Mặc dù vô số cô gái đã tiếp cận anh trong suốt những năm qua, cá nhân anh chưa bao giờ theo đuổi một người con gái nào cả. Renner thừa biết việc này.

Không giống như Shareef, một Hoàng thân chính gốc, mẹ của Renner là pháp sư trưởng tại Hoàng cung, và cuối cùng bà lại có được tình cảm của Hoàng đế rồi trở thành một trong các vợ lẽ của Người. Sa quốc là nơi mà, chỉ cần có đủ tài năng trong pháp thuật, một người có thể đạt đến vinh quang và được trọng vọng bất kể giai cấp hay giới tính. Mẹ của Renner được sinh ra trong một gia đình quý tộc cấp thấp nhưng lại được học pháp thuật trực tiếp bởi cụ cố, một người lai đột biến. Chính vì thế, năng lực pháp thuật và học vấn sâu rộng của bà đã vượt lên trên cả những người xung quanh và đưa bà lên chức vụ pháp sư trưởng. Tại đó, bà có được cảm tình của Hoàng đế và cuối cùng đã đẻ ra Renner, một thành tựu mà xã hội vẫn thường gọi là thành công đích thực.

Là người đứng đầu hội đồng pháp sư, bà đã dạy pháp thuật cho cả Renner và Shareef. Cả hai đều lớn lên dưới sự dạy dỗ của cùng một người giáo viên, và họ cũng rất thân thiết với nhau.

“Ah, chúng ta tới rồi,” Renner nói.

Đích đến của họ là một cánh cửa đen với hình vẽ một con mèo ở trên, thứ đang đứng chơ vơ một cách đáng ngờ tại giữa sa mạc như thể đó là một ảo ảnh tạo bởi ánh mặt trời thiêu đốt ở trên vậy.

“Chúng ta vào thôi chứ?”

“Vâng. Ban ngày chỗ này nóng quá đi.”

Cặp đôi mở cửa và được chào đón bởi tiếng chuông quen thuộc và một làn gió mát lạnh.

“Nơi này vẫn luôn mát mẻ dễ chịu thật!” Renner nói với giọng điệu sung sướng khi cô theo bước anh trai tiến qua cánh cửa.

“Xin chào quý khách!” ông chủ nói.

“Xin chào!” Renner đáp lời. “Xin cảm ơn sự chu đáo của ông.”

Bên kia cánh cửa là một căn phòng mát mẻ như buổi tối. Đúng như mong đợi từ một Hoàng thân, Renner chuyển sang tông giọng chín chắn pha chút nữ tính để trả lời lại ông chủ.

Cô hiểu rõ rằng cơ thể nữ tính cân đối và các đường nét khuôn mặt của mình sẽ chiếm được rất nhiều thiện cảm với cung cách này. Cô không phải là không biết việc thế giới này vận hành như thế nào.

Renner ngăn anh trai của mình lại ngay khi anh định di chuyển đến một chiếc bàn ở xa trong góc, thay vào đó, cô chỉ vào một vị trí gần với chỗ mà nàng công chúa yêu quý của ông anh hay ngồi. “Giờ thì, xem ra chiếc bàn này còn trống này, Hoàng huynh.”

“A-à, vậy à,” Shareef lắp bắp.

“Xin thứ lỗi.”

Và thế là, cô công chúa và anh trai đi qua những chiếc bàn có người ngồi khác và tiến đến chỗ ngồi của họ.

“Xin chào quý khách! Đây là thực đơn của nhà hàng chúng tôi ạ.”

“Xin cảm ơn cô,” Renner nói với nữ phục vụ quỷ nhân tộc đang mặc bộ trang phục của thế giới bên kia, thứ phô bày đôi chân thon thả của cô.

Hai anh em Hoàng gia cầm hai quyển thực đơn và vui vẻ nhận hai cốc nước đá mà cô gái trẻ kia mang ra. Sau khi cô gái phục vụ đã rời đi, Renner chuyển sang tông giọng bình thường và nói với anh trai mình trong khi đôi mắt vẫn chưa một lần rời khỏi cuốn thực đơn trước mặt.

“...Hmm, có vẻ như nàng công chúa yêu dấu của anh vẫn chưa đến.”

“Yeah, đúng rồi đấy,” Shareef bình tĩnh trả lời, lật sang mục Đồ uống trên thực đơn. “Em đã xác định được mình muốn gọi món gì chưa, Renner?”

“Chờ em chút đã. Hừm...”

Shareef đã sẵn sàng gọi đồ uống như mọi khi, trong khi cô em gái của anh vẫn đang đấu tranh với sự thiếu quyết đoán của mình. Nói vậy chứ cô cũng đã có ý tưởng về thứ mà mình muốn gọi rồi. Đó là một món đồ uống cô chỉ có thể tìm thấy được tại đây.

Hừm, hôm nay mình nên gọi loại soda float nào nhỉ?

Soda float là một món tráng miệng và cũng là thứ đồ uống mà Renner yêu thích nhất. Nó cũng còn là nguồn cơn của sự bực dọc mỗi lần cô ghé thăm Nekoya.

Các loại đồ uống có ga là bia gừng, cola, nước cam, nước nho... Không, nước dưa gang mới là sự lựa chọn đúng duy nhất chứ!

Renner lướt ngón tay qua một loạt những món đồ uống có ga trong thực đơn, mỗi loại lại đem đến một cảm giác sốc độc nhất tại cổ họng cô. Khi gọi soda float tại nhà hàng Nekoya, ta có thể chọn một loại đồ uống và kem bất kỳ. Vấn đề là có quá nhiều lựa chọn, và hầu hết trong số chúng đều tuyệt cả.

Hôm nay... Hừm. Chọn kem va-ni tươi đi.

Sau một thoáng phân vân, Renner quyết định lựa chọn soda dưa gang và kem tươi. Giữa vô số những combo tiềm năng, đây là một trong những cách kết hợp cô yêu thích nhất.

“Em chọn xong rồi, Hoàng huynh.”

“Tuyệt. Xin thứ lỗi! Chúng tôi muốn gọi món!” Shareef gọi cô gái phục vụ.

“Vâââng! Hai vị muốn gọi món gì ạ?” Aletta hỏi.

“Tôi muốn gọi một coffee float với kem. Xin hãy cho cafa thêm ngọt nhé.”

“Tôi muốn gọi một soda float dưa gang với kem va-ni tươi, xin cảm ơn.”

“Không vấn đề gì ạ! Đồ ăn sẽ ra ngay ạ!” Nữ phục vụ gật đầu rồi nhanh chóng lùi vào phía trong để thông báo cho ông chủ. Cũng không lâu trước khi cô quay lại với đồ uống ở trên tay.

“Cảm ơn vì đã chờ đợi ạ! Đây là coffee float và soda float dưa gang của hai vị ạ.”

Cô đặt hai chiếc cốc thuỷ tinh đẹp đẽ lên bàn với một tiếng “cạch” nhỏ.

Trông nó thật lộng lẫy, Renner nghĩ.

Bên trong chiếc cốc trong suốt gợi cho Renner liên tưởng tới khu vườn trong cung điện. Bố cục của món đồ uống xanh mướt cùng với phần kem tươi bông mềm bên trên chỉ có thể miêu tả là đáng kinh ngạc mà thôi.

“Xin mời quý khách thưởng thức ạ!”

Cô gái phục vụ nói như mọi khi và rời đi để tiếp những vị khách khác. Sau khi nhìn thấy cô ta đi, Renner ngay lập tức vớ lấy chiếc thìa và xúc vào cốc soda float.

Đầu tiên thì... một miếng kem tươi đã.

Renner có thứ tự ăn cho món này, và thế là cô bắt đầu bằng việc ăn một thìa thứ đồ ngọt mát lạnh, trắng muốt ở trên cùng cốc nước. Cô xúc vào ngọn kem mềm, bông mịn bằng chiếc thìa của mình và đưa nó lên miệng.

Mm. Thứ kem tươi này ngon thực sự.

Nụ cười của Renner mở rộng ra thêm khi hương vị mát lạnh và mùi thơm tràn ngập miệng cô. Thứ được gọi là “kem đá” mà Shareed mang về cho cô đợt trước cũng rất ngon và có nhiều loại, nhưng theo cô, kem tươi còn đẳng cấp hơn nhiều.

Không giống như kem đá, kem tươi vừa mềm vừa mịn màng, giống y như tên gọi của nó[note29962]. Và nó cũng rất dễ chảy. Mặc dù được để cùng với thứ đá khi tan không chảy nước của thế giới khác, vẫn không thể nào mang được thứ kem này về nhà. Nói cách khác, nó chỉ có thể được ăn tại nhà hàng này mà thôi. Và vì kem đá sẽ được gọi mang đi, lần nào Renner cũng chọn kem tươi để dùng kèm với món soda float dưa gang.

Mm, mm. Tiếp đến là soda.

Sau khi nếm thử một thìa kem tươi, Renner chuyển sự chú ý sang chiếc ống hút cắm ở trên cốc. Cô nhẹ nhàng nhấp một ngụm, hút thứ chất lỏng màu xanh lá lên từ cốc. Miệng của cô choáng ngợp bởi vị ngọt sảng khoái của soda. Không giống với kem tươi, hương vị của soda dưa gang khiến cô nghĩ tới hoa quả, khi mà vị ngọt sắc của nó nhảy múa trên đầu lưỡi cô.

Aaah... Lần nào cũng tuyệt vời như thế. Hoàng huynh quả là mất mát khi không chịu tự mình nếm thử nó đấy.

Renner để cho soda dưa gang sủi bọt khắp khoang miệng mình trong khi liếc nhìn anh trai mình thưởng thức món coffee float bên cạnh. Shareed không thực sự thích đồ uống có ga. Cá nhân anh không thể nào quen nổi cái cảm giác sốc của chúng. Sau khi gọi nó một lần, anh chưa bao giờ gọi lại lần thứ hai. Chính ra, lần đầu tiên Renner ghé thăm Nhà ăn của Thế giới Khác, anh đã chủ động ngăn cô khỏi việc tò mò gọi thử soda kem.

Gi chứ, sự kết hợp của vị ngọt và vị đắng ở trong cafa còn đáng ngờ hơn ấy chứ.

Mặt khác, Renner không phải là một fan của cafa, món đồ uống nổi tiếng nhất Sa quốc. Đơn giản là cô không thể chịu được vị đắng của nó. Món “cà phê” được phục vụ tại Nhà ăn của Thế giới Khác cũng chính là thứ đó, nên cô chưa bao giờ gọi món coffee float mà anh trai cô yêu thích cả.

Giờ thì, đến lúc uống thôi.

Chỉ sau khi nếm riêng qua cả kem tươi và soda dưa gang thì Renner mới thực sự thưởng thức món soda float theo cái cách mà nó đáng ra nên được uống. Cô xúc một thìa kem tươi và ngay lập tức uống một ngụm soda dưa gang. Vị ngọt mềm mịn của kem tươi và vị ngọt sắc của soda dưa gang hoà hợp với nhau một cách hoàn hảo.

Yeah, đúng là thứ này rồi.

Sự kết hợp của hương vị chính là vẻ đẹp đích thực của soda float. Renner dành vài giây để trân trọng nó trước khi tiến đến mảnh ghép cuối cùng của câu đố.

Thứ ngon nhất phải để dành cuối cùng chứ.

Thứ cuối cùng là chìa khoá để hoàn tất món đồ uống được biết đến với cái tên soda float. Ngay bên trên phần soda dưa gang là một lớp đá xay mỏng có tác dụng như là nền tảng để nâng đỡ cho phần kem tươi nổi lên trên. Renner lấy thìa để xúc một chút từ bên dưới lớp đá ngăn cách phần kem tươi lên và nếm thử. Hương vị của phần đá xay là sự pha trộn giữa kem tươi và soda dưa gang, trong khi vẫn đảm bảo được kết cấu làm từ đá của nó. Đây là sự kết hợp của tất cả những gì tốt nhất của nó.

Trải nghiệm món soda float chỉ có thể hoàn thiện được sau khi nếm kỹ cả ba hương vị thôi!

Vô cùng thoả mãn với sự hoà quyện của các hương vị, Renner uống hết cốc soda float dưa gang của mình và đặt thìa xuống.

Tại chính giây phút đó, cảnh của của nhà hàng mở ra, báo hiệu sự xuất hiện của một vị khách mới. Người Shareef cứng đờ ra. Renner rõ ràng đã đoán được vị khách đó là ai.

“Xin chào quý khách!” cô gái phục vụ lên tiếng.

“Ồ, xin chào Aletta!”

Người thiếu nữ kia có một diện mạo trang trọng mà vẫn vô cùng thân thiện và gần gũi mặc dù đang nói chuyện với một người chính xác là “ở bên dưới” hơn mình. Cô là người mà Shareef thầm mến; đương kim công chúa của Đế quốc, Adelheid.

“Renner!” Cô nói. “Lâu lắm rồi mình mới gặp cậu đấy!”

Adelheid chào cô công chúa của Sa quốc, một trong số ít những người bạn trạc tuổi của cô, với một nụ cười tươi tắn.

“Đúng là lâu lắm rồi nhỉ!” Renner trả lời, rồi thúc củi trỏ sang anh trai. “Nào, Hoàng huynh.”

“Y-yeah, ừm. À, thật mừng vì trông nàng vẫn khoẻ mạnh.”

Sự thực là anh có thể nói được tận một câu đã là có tiến triển rồi, thật đấy.

Renner hỏi, “Cậu có muốn ngồi với bọn mình không? Mình rất thích nghe kể chuyện về Đế quốc đấy.”

“Ôi, thật hân hạnh! Mình xin phép nhé.”

Biểu cảm của Adelheid trở nên rạng rỡ trước lời mời của một trong những người bạn mà cô đã kết thân tại Nhà ăn của Thế giới Khác, và cô tự nhiên ngồi xuống bên cạnh Renner. Vị trí này của cô đối diện thẳng với Shareef, người với biểu cảm ngày càng trở nên lo lắng.

“Hôm nay mình chắc chắn phải gọi một cốc chocolate parfait mới được.”

“Vậy thì mình sẽ gọi một cốc cola float. Hoàng huynh, như vậy được chứ?”

“Đư-đương nhiên rồi. Cứ tự nhiên đi. Anh cảm thấy hơi lạnh xíu, nên chắc là anh sẽ gọi một cốc cà phên Vienna.”

Trời ạ, Renner nghĩ. Chỉ cần anh ấy tỏ ra đĩnh đạc bằng một nửa mọi khi thôi là đã có thể dễ dàng chiếm được cảm tình của Adelheid rồi.

Cô thầm cười người anh trai của mình.

Chà, có lẽ việc mà anh ấy có thể trao đổi vài câu với cô ấy thôi cũng đã là một phép màu nho nhỏ rồi. Có tiến bộ đấy.

Renner tiếp tục nghĩ thầm trong khi trò chuyện với Adelheid, người thiếu nữ mà rất có khả năng trở thành chị dâu tương lai của mình.

--------------------------------------------------------------------------------------------------------------

*Góc người dịch:

Chào buổi tối. Chúc mọi người một buổi tối vui vẻ. :3 ...và ...Chúc mừng năm mới =)) Mình nghỉ Tết hơi sâu, các bạn thông cảm ạ. :3

Truyện Chữ Hay