Phần 166: Buổi họp của Ma nhân
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
Tại Expein, có một nơi chốn gọi là [ổ chuột] với trị an công cộng xấu thậm tệ. Trẻ em đường phố thì gầy tới nỗi chúng như là chỉ có da bọc xương. Đàn ông luống tuổi đang nằm dài trên mặt đất với biểu hiện hở ra sẽ phát khùng bởi vì tác dụng của thuốc phiện. Gái điếm bẩn thỉu thì ăn mặc những bộ đồ tàn tạ. Và cứ vậy tiếp diễn khắp nẻo đường xó xỉnh.
Ở khu ổ chuột, lái buôn nô lệ được ngó lơ và con đường tràn ngập những kẻ say xỉn. Trong khung cảnh như vậy, khu ổ chuột xuất hiện một dinh thự nằm ở trung tâm và dường như đó là sở hữu của một quí tộc.
Hắn là một thành viên của Thất Tử Tội. Dinh thự này thuộc về Ma Vương Lười Biếng, Belphegor.
“….Mèng đét ơi. Lucifer đại nhân thật sự khủng khiếp ze~ Chọn biệt thự của ta làm chỗ hội họp hoàn toàn hổng có ổn gì hết!”
“Xin lỗi, Belphegor. Họp nhóm tất cả Thất Tử Tội thế này, thì môi trường ổ chuột tiện lợi nhiều lắm.
Bấy giờ đây, trong nhóm người mạnh nhất của Ma Nhân—Thất Tử Tội—chỉ có 6 kẻ là có mặt.
Ma vương kiêu ngạo, Lucifer.
Ma vương phẫn nộ, Satan.
Ma vương đố kị, Leviathan.
Ma vương lười biếng, Belphegor.
Ma vương phàm ăn, Beelzebub.
Ma vương dâm dục, Asmodeus.
Chỉ có tới thời điểm này thì những nhân trụ Thất Tử Tội mới tụ tập lại một lần, lần cuối cùng đã cách đây 500 năm khi họ chiến đấu với Legend Blood (Huyết mạch Truyền thuyết).
“Thế này là sao đây! Ê, Lucifer! Chuyện gì xảy ra với tên khốn Mammon!? Tên điêu ngoa đó…tới chừng nào hắn mới xuất hiện!”
Satan mất kiên nhẫn khi Mammon vẫn chưa thấy mặt dù đã trôi qua biết bao nhiêu là thời gian. Ngoại hình của Satan là người có mái tóc kiểu cọ tô điểm bởi lông vũ và trang sức bạc. Hắn không khác gì lũ côn đồ kì quái trong khu ổ chuột.
Nhưng đừng để bị lừa bởi ngoại hình của hắn. Là một trong các Ma Nhân, Satan không hề bỏ lỡ rèn luyện ngày nào. Hắn được biết đến như là người chiến đấu hạng hai trong Thất Tử Tội, hắn nổi danh bởi vì điều ấy.
“Mammon đã chết. Ngày hôm kia, xác hắn được tìm thấy ở Tháp Tứ Thú. Đó không chỉ là lý do ta gọi các bạn tới đây. Ta đang định bàn việc làm sao xử trí vụ này từ nay về sau.”
“__________________”
5 ma nhân khác bàng hoàng về thông báo của Lucifer tới cái chết của đồng bọn, họ kinh ngạc tới nổi không thốt được nên lời.
“Đợi đã Lucifer! Điều quỉ quái đó nghĩa là sao?! Hiển nhiên chiến lực của tên ấy là thấp nhất trong số chúng ta…nhưng hắn thể nào bị giết dễ dàng được kia chứ! Tin của ngươi…có chính xác không vậy!?”
Người đầu tiên lên tiếng tranh cãi là Levithan, một người phụ nữ ngồi phía cánh tay phải của Lucifer. Trong Thất Tử tội, Levithan nổi tiếng là mỹ nữ đẹp nhất. Cô mang sắc đẹp dụ hoặc mà chỉ những nữ nhân hằng trải qua năm tháng mới có.
“…Ta đồng tình với Levia. Ngay từ đầu, hắn đã được [Tứ Thú ] bảo vệ. Chúng sẽ không rơi lại sau kể cho như một Legend Blood xuất hiện.”
Asmodeus, người cao niên nhất trong các thành viên lên tiếng yểm trợ Levithan. Asmodeus nổi danh là một chiến binh trầm lặng, chỉ có khắc này mới thấy giọng ông có pha lẫn sự bất an.
“Ta cũng nghĩ đó là một tin lầm lẫn khi mới nghe lần đầu. Nhưng mà ta thực sự đã xác nhận bằng mắt của mình. Thật không may, cái chết của Mammon là một sự thật không thể chối bỏ…”
“MẸ KIẾP ĐỪNG GIỠN VỚI TA!!!”
Satan lên tiếng giận dữ cắt ngang lời Lucifer.
“Ngươi nói Mammon đã chết…?! Làm sao ngươi có thể dễ dàng tin là thế! Ta sẽ không tin! Cho tới khi ta thấy tận mắt…tuyệt đối, ta tuyệt đối sẽ không tin!”
Satan, kẻ để lại cảm xúc trong những lời đó, âm trầm ra khỏi phòng.
“Đợi đã, Satan! Ngươi…ngươi định đi đâu?!”
“Để ta yên.”
“Nhưng…”
“Quên đi, đây là điều ta đã đoán biết ngay từ đầu. Tên đó không bị thuyết phục chỉ bằng lời nói.”
Tình hình này nằm hoàn toàn trong dự đoán của Lucifer. Satan, kẻ được kính nể trong nhóm đã nổi giận, không lạ gì khi phải mất thời gian tới khi hắn chấp nhận được cái chết của Mammon.
“Quên đi thôi. Giờ chúng ta hãy quyết định hướng hành động trước đã. Trước hơn hết, việc xác minh thân phận của kẻ giết Mammon…ta sẽ để bổn phận này cho Levithan và Belphegor. Với khả năng của Levia, sẽ dễ dàng đoán biết năng lực của hung thủ.”
“Được thôi!”
“…Sặc. Cả đống người sao lại mỗi mình ta?”
Nếu suy đoán của Lucifer là đúng, hung thủ giết Mammon là một địch thủ ghê gớm áp đảo bất cứ kẻ địch nào họ đụng độ trong quá khứ.
Thế mới nói việc cử đi Levithan mang khả năng thích hợp là hợp lý, thậm chí nếu xảy ra tình thế hoàn toàn không liệu trước được thì Belphegor, kẻ hùng mạnh đệ nhị của Thất Tử Tội, vốn chỉ đứng sau Lucifer, cũng không phải không thể làm gì được.
“Asmodeus và Beelzebub hãy truy tìm tung tích những thuộc hạ mất tích của Mammon.”
Theo một báo cáo nhận được từ thuộc hạ của Lucifer, từ hệ lụy cái chết của Mammon, dường như có một ma nhân đã mang đi kho báu và trốn thoát khỏi Tháp tứ thú.
Đây là một nhiệm vụ đơn giản, bằng cách dùng kết nối của bác già Asmodeus thì họ sẽ có thể tìm ra nơi chốn của tên kia. Và thành viên trẻ nhất Beelzebub đã có kinh nghiệm làm việc với Asmodeus sẽ không thấy khó khăn gì ngay cả khi không phụ thuộc vào nội dung công việc.
(Chán chết được~Hỗng lẽ Yuuto-sama là người giết Mammon? Nhưng mình vẫn chưa có tin tức nào về Mammon hết mà?)
Trong phòng này, chỉ có Beelzebub biết được Yuuto đang lần theo dấu Mammon. Beelzebub hứa hẹn với Yuuto sẽ báo có cậu biết nếu cô biết được nơi chốn của Mammon.
Phòng hờ vạn nhất trường hợp nảy sinh mâu thuẫn, xác xuất Yuuto và Mammon nổ ra chiến đấu nếu họ tình cờ đụng độ chắc chắn không cần phải bàn cãi.
(Ôi trời ơi~ Sao mình phải đi làm thứ nhiệm vụ chán chết thế này…phải chi mình được gặp Yuuto-sama sớm.)
Ngay cả khi nghe nội dung công việc, nó cũng không chui vào đầu cô. Beelzebub, thiếu nữ mang lòng yêu đương cuồng nhiệt với Yuuto thở dài thiệt sâu.