===================================
Phần 155: Sự báo thù của Mammon
================================
Trong khi đó, cùng thời điểm, Mammon đã tránh thoát được tử vong gây ra bởi đòn công kích trầm trọng của Yuuto bằng cách dùng một liều thuốc bí truyền đắt đỏ mà hắn để dành trong kho báu.
(…Konoe…Yuuto…Đồ khốn khiếp, tao sẽ không bao giờ tha thứ cho mày)
Trong lúc chống đỡ bởi một cây nạng, chỗ mà Mammon hướng tới là cơ sở dưới lòng đất của [Tháp Tứ Thú]. Mammon đang tính thu nạp một sức mạnh mới ở nơi này bằng cách tập hợp những thuộc hạ mạnh nhất của hắn, Tứ Thánh Thú.
“Fuofuofuo. Lần cuối chúng ta gặp nhau đã từ khi nào rồi hả Byakko?”
“Aaah? Ông bị lú lẩn rồi hả, ông già? Chúng ta đã hợp lại cùng nhau hồi trận chiến với Huyết thống Huyền thoại 50 năm về trước.”
Hiện tại, Tứ Thú nhận được lệnh triệu tập khẩn cấp từ sếp trên của họ, tức là Mammon.
Genbu, bảo kê giai tầng 10F đã tới sớm, rồi Byakko, bảo kê giai tầng 20F cũng có mặt. Cả hai đang rì rầm nói chuyện với nhau.
“Các ngươi ồn ào quá. Chúng ta đang có mặt Mammon-sama ở đây…Biết chút lễ nghĩa đi.”
“Gượm đã Seiryuu. Như Genbu mào đầu, đã lâu lắm rồi chúng ta mới tụ hội ở đây, đừng có khắt khe thế~”
Khi thủ lĩnh của họ, Seiryuu, tới sau và gây sự chú ý. Suzaku, Nữ nhân duy nhất trong nhóm cũng nhập hội.
Trong số Ma Nhân, Tứ Thú, mà có sức mạnh so kè được với Thất Tử Tội, đã tề tụ ở trong cơ sở ngầm của ngọn tháp này, nơi được lấp đầy mật độ ma lực tập trung siêu cao.
“À~ Hôm nay mọi người tập hợp ở đây vì nguyên do khác. Ta muốn dùng một [Ma thạch triệu hoán] sau bấy lâu nay. Do đó ta muốn các ngươi bảo vệ cho ta cho tới khi ta thực hiện xong [Khế ước Nô lệ].”
Mammon nói vậy với Tú Thú đã tụ hội. Mammon, kẻ sinh ra không biết đến thất bại đã bị Yuuto sỉ nhục, đó là chuyện hắn không thể làm lộ.
Người triệu hoán từ một dị giới thường có Đặc Kĩ mạnh mẽ. Mammon muốn biến kẻ từ dị giới đó thành nô lệ cho hắn để làm chiến lực cho hắn đánh bại Yuuto.
“Nè nè, Thưa Mammon. Ngài đùa phải không? Không thể nào có chuyện ngài gọi chúng tôi chỉ bởi vì một tên loài người?”
Người đầu tiên cự nự trong Tứ Thú là Byakko.
“Byakko. Ta biết thế nào ngươi cũng phản ứng như vậy. Nhưng trước hết, ta muốn các người xem vật này.”
Trong khi Mammon cười cười nói thế, hắn lấy [Ma thạch triệu hoán] từ trong ngực ra.
“Ồ~ cái gì thế này…”
“Fuuu~ Ra đó là lý do. Nói sớm tốt hơn không!”
“Vật này đúng là bất ngờ nha! Lại có một hòn đá đẹp như thế~”
“Không hổ là Mammon-sama. Loại đá thế này cũng có trong tay~”
Từng thành viên Tứ Thú thấy được viên đá phép thốt lên tiếng ca thán.
Lý do là vì~ [Ma thạch Triệu hoán] mà Mammon moi ra đang tỏa sáng chói chang tới mức chiếu sáng cả mật thất tăm tối.
Thiên hạ nói [Ma thạch Triệu hoán] có thể gọi người từ dị giới đến và được biết rằng có một mối tương quan giữa năng lực người bị kêu gọi với sự tinh khiết của viên đá.
Trên thực tế, có những trường hợp mà hình mẫu này không tương thích.
Song nói chung, người được triệu hoán bởi một [Ma thạch Triệu hoán] có độ tinh khiết cao thường thường có một đặc kĩ mạnh mẽ.
“Hiển nhiên là…nếu chúng ta dùng hòn đá này thì chắc có thể gọi được một kẻ thú vị. Nhưng thưa Mammon, đó há chẳng phải quá sức để qui tụ cả Tứ Thú sao? Bất kể đặc kĩ mạnh cỡ nào, đối phương chỉ là con người thôi phải không?
“Ta thừa nhận thế này là quá nhiều. Nhưng chúng ta không có lựa chon. Lý do cũng bởi vì đây là lần đầu ta dùng loại ma thạch thế này.”
Trong khi sự thật đối phương đúng là con người, nhưng so sánh với một con ưng, họ có thể bị xúc đi ở những lúc không ngờ.
Đây là những gì mà hắn đã kinh lịch qua sau trận đấu với Yuuto. Theo đánh giá của Mammon, năng lực chiến đấu của Yuuto ngang bằng hay thậm chí cao hơn cả Tứ Thú.
Chúng sẽ không bao giờ bị đánh bại nếu gom hết thuộc hạ vào lúc đó, nhưng đồng thời chúng có thể bị ăn đau khổ lớn.
Bởi lý do đó, Mammon muốn một thuộc hạ mới dù cho hắn phải mạo hiểm.
“Giờ thì, là rắn độc hay quỷ dữ, cứ ra đi…”
Vừa mong đợi một tiềm lực chiến đấu mới, Mammon vừa đổ ma lực của hắn vào [Ma thạch Triệu hoán].
Tức thời sau đó, viên đá bể vụn với tiếng *parin* trên tay hắn và một cửa không gian mở ra.
“Quỷ quái gì thế này…? Đây…thực là…người sao?”
Mammon cạn lời ngay khi hắn thấy [Nó] nổi lên từ bên trong. Đó là một thứ khủng khiếp—kiểu như [nó] là hiện thân của từng [Nỗi tuyệt vọng] trên thế giới này.