Phần 108: Đường đi bất ngờ
Vừa tìm ra cầu thang dẫn tới tầng kế, họ đặt chân vào mê cung tầng 2.
“Yuuto-kun. Dừng lại.”
Yuuto dừng lại theo chỉ thị của Lassen, Spica và Sylphia ở sau lưng cậu cũng dừng nốt.
“Có lẽ có bẫy phía trước. Nhìn vào lót sàn đằng kia, cậu có thể thấy nó không là gì, nhưng màu sắc nó khác chung quanh.”
“….Quả thưc. Cái đó dường như mới hơn.”
Lassen lấy ra một sợi dây thừng từ túi cô mà có một móc sẳt cột với nó đoạn ném nó vào viên gạch khác màu. Tức thì sau khi cái móc sắt trúng vào viên gạch, một cái lỗ hổng mở ra từ sàn.
“Rốt cuộc nó là một cái hố. Thiệt tình! Hãy mừng khi có tôi đi cùng đi.”
“….Cảm ơn. Chúng tôi đã được cứu bởi Lassen-san.”
“Fufufu. Sau rốt, cậu cần kinh nghiệm theo thời gian như thế này. Cẩn thận, Yuuto-kun. Dường như có rất nhiều bẫy y chang phía trước.”
Khuôn mặt hãnh diện của Lassen cho thấy cô đã lấy lại được phẩm giá mạo hiểm giả đàn chị.
“À! Tôi vừa nghĩ một ý tuyệt vời! Nếu chúng ta vào cái hố, có thể nào chúng ta đi tới được tầng dưới mà không cần cầu thang không?”
Nghe lời Yuuto, Lassen cho cậu một ánh mắt chỉ trích.
“….Bộ cậu là một thằng ngốc chắc? Một cái hố trong một mê cung không thuận lợi dẫn đến tầng thấp hơn.”
“Thiệt sao? Vậy còn về phá sàn với nắm đấm của tôi và đi xuống tầng dưới?”
“Nói gì mà phi lý vậy. Chỉ có đồ ngu mới nghĩ…. Eeeeeeeeh!?”
Với một âm thanh khủng khiếp, nắm đấm Yuuto phá nát sàn mê cung và tạo ra một cái lỗ to tướng. Lassen khó tin vào mắt mình nữa. Nói sự thật, phá vỡ tường để dò tìm là một kinh nghiệm mà một đất nước đã trải qua nhiều khổ cực.
Tuy vậy, mê cung được làm bởi vật liệu vô cùng rắn chắc mà có thể tái sinh, đó có nghĩa là dã tràng xe cát. Từ trận chiến với salamander cách đây một lúc, cô đã suy ra chiến lực của Yuuto đã đánh đổ cái gọi là thường thức.
“……..T-tốt đẹp, nó khác thường, nhưng không tệ. Tôi cũng đã muốn thử nó cách đây một lúc.”
Lassen gật đầu trong khi mồ hôi rịn ra trên trán cô. Là một đàn chị, nhưng giờ cô thấy mình như là phế vật.
“Um, Lớp sàn dường như đang tự liền lại. Sao chúng ta không đi xuống thay vì đứng lơ ngơ ở đây!?”
Yuuto gọi từ bên trong cái lỗ.
“Đ-đợi đó! Đừng có đi mà không có tôi! Đừng đi! Yuuto-kun!?”
Nếu cô mất dấu Yuuto ở đây, cô có thể kết thúc chết tốt đẹp. Nhận ra điều đó, Lassen giấu đi nỗi thẹn và theo sau số còn lại. Với kĩ năng của Yuuto, họ có thể dùng mánh lới và đi sâu vào mê cung với tốc độ kinh ngạc.