Chương : Cuộc chiến giữa hai vương quốc.
[Ề... Bắt đầu từ chương này sẽ không có –san, -kun,... gì hết vì đơn giản mình thấy mình không hợp với những hậu tố đó... Ok, mình sẽ cố gắng diễn giải để mọi người bắt kịp với lời nói của từng nhân vật, nếu có lỗi gì các bạn nhớ nói cho mình nhé, phát biểu tới đây thôi, mời mọi người đọc tiếp, ahihi!]
-Vài ngày sau trận đấu-
Rầm Một người lính vỗi vãi chạy vào phòng họp.
-"Cấp báo! Thưa đức vua, phía Andix đã bắt đầu hành động!"
-"Bọn chúng ra tay rồi sao?"
-"Vâng, bọn chúng vừa rồi đã cho người tấn công một vài ngôi làng thuộc lãnh thổ của chúng ta!"
Lúc này trong phòng họp có những quý tộc các vùng, các chỉ huy cấp cao như Rei, Reo, Vilie và Gil. Đức vua Julius cùng với các tùy tùng của mình và cuối cùng là tôi. Tất cả có hơi sững sờ với bước đi đầu tiên của Andix.
-"Được rồi, đầu tiên chúng ta sẽ cho một đội quân ra ứng chiến. Tất cả những nơi khác sẽ tăng cường phạm vi trinh sát, rất có thể bọn chúng sẽ tấn công nơi khác tiếp theo, hãy cẩn thận."
Tôi thông báo với người lính.
-"Ito, lần này tôi sẽ đi."
-"Tôi nữa."
Reo và Vilie xung phong dẫn đầu đội quân đi đánh chặn Andix.
-"Rei, tôi cần cô giúp điều này."
-"Vâng."
Tôi thì thầm với Rei.
-"Hể!"
-"Có chuyện gì vậy Rei."
Gil quay sang hỏi Rei.
-"À, không có gì thưa công chúa."
-"Được rồi, nếu như bọn chúng đã muốn chiến thì chúng ta sẽ chiến!"
Một quý tộc đứng lên phát biểu.
-"Haizzz, ta hiểu rồi, chúng ta sẽ chiến đấu. Andix, nếu chúng đã mang đau thương đến mảnh đất này, ta sẽ tiếp bọn chúng!"
Đức vua Julius đứng lên và thông báo quyết định cuối cùng.
-"Người đâu, thông báo với toàn thể hiệp sĩ và binh lính KnightHall, chúng ta sẽ chuẩn bị chiến đấu với Andix!"
-"Vâng!"
----------Chuyển cảnh----------
-Cổng thành KnightHall-
Trời đã khuya, tôi đã chuẩn bị một đội quân nhỏ được trang bị giáo dài và các chiến ngựa. Rei sẽ là đội trưởng cho đội kị binh này.
-"Ito, tất cả đã chuẩn bị xong, cậu còn muốn chuẩn bị gì thêm chứ?"
-"Tất cả như vậy là đủ rồi, tiếp theo-"
-"Hở... Thì ra là anh ở đây à, Ito?"
Một giọng nói phát ra và Gil xuất hiện. Em ấy đã theo dõi tôi từ lúc rời cung điện.
-"Em làm gì ở đâu thế, Gil?"
-"Em chỉ tò mò thôi... Với lại... Nên nói sao nhỉ..."
Gil nói bằng một giọng ấp úng.
-"Chỉ là em không... không thích anh giấu em điều gì cả, Ito... Liệu như thế có làm anh khó chịu chứ...?"
Gil nhìn thẳng vào ánh của tôi như đang muốn hiểu hơn suy nghĩ của tôi. Tôi tiến đến bên Gil và xoa đầu em ấy.
-"Vậy à, vậy để anh giải thích cho em nghe nhé."
Tôi trình bày toàn bộ kế hoạch với Gil. Theo như kế hoạch, Tôi và Rei sẽ dẫn một đạo quân nhỏ tấn công vào ban đêm nhằm vào trại địch.
-"Em có thể tham gia chứ?"
Gil nhìn tôi với ánh mắt tràn đầy năng lượng, đùa đấy à, trời đã khuya mà em ấy vẫn năng động thế sao...?
-"Được rồi, tất cả lên ngựa!"
-"Vâng!"
Tôi thông báo cho toàn quân lên ngựa chuẩn bị.
-"Thường thì em sẽ đi chung với Griffin, nhưng chắc để lần sau."
Gil vui vẻ nói với tôi trong khi leo lên lưng ngựa.
-"Giffin?"
-"Linh thú của em."
Phải rồi, ở thế giới này việc sỡ hữu linh thú là chuyện bình thường mà tôi xém quên mất vì trước giờ ít khi thấy linh thú xuất hiện.
[Quác :v... Komio thì sao hả thằng kia :v]
-"Ito, mọi người đã sẵn sàng và đang tràn đầy năng lượng!"
-"Tốt, chúng ta lên đường thôi!"
----------Chuyển cảnh----------
Oáp
-"Này cu, đổi ca đi."
-"Làm đéo gì, dù gì thì bọn hiệp sĩ quèn ấy không dám tấn công vào ban đêm đâu."
-"Hm... Có lý."
-"Vậy nhé, chúng ta đi ngủ-"
Phập Một ngọn giáo được Rei phóng thẳng tới và xuyên thủng cơ thể của một tên lính.
-"Aa! C-C-Có địch!"
Tên còn lại bắt đầu la toán lên, cả doanh trại bắt đầu bị đánh thức bởi tiếng la hét của tên lính.
-"Tất cả tấn công!"
Phập Phập Các hiệp sĩ của KnightHall lao vào doanh trại trên chiến mã của mình và tiêu diệt rất nhiều tên địch bằng cách đâm trực diện chúng bằng các ngọn giáo dài đã chuẩn bị sẵn. Từng tên một trong bọn lính lãnh trọn một cú xuyên qua lồng ngực đều gục xuống chết tại chỗ. Máu tươi bắt đầu tuôn tràn ngập sân trại.
-"Mau gọi viện binh từ các nhánh chính-"
Phập
-"Arg!"
Sau vụ náo loạn này, doanh trại chính phía sau sẽ cho người lên tiếp ứng phía tuyền tuyến.
-"Tiến hành kế hoạch tiếp theo!"
Tôi ra lệnh cho tất cả các hiệp sĩ.
-"Đã rõ!"
Gil nhận lệnh và bắt đầu đốt đuốc. Vừa cưỡi ngựa vừa chạy dọc khu doanh trại, Gil thẳng tay phóng hỏa tất cả các lều trại của bọn lính khiến cả khu chẳng mấy chốc chìm trong biển lửa.
-"Đội trưởng Ito, quân tiếp viện đã đến."
Một hiệp sĩ thông báo cho tôi.
-"Rất đúng lúc, tất cả rút lui!"
Tôi ra lệnh cho toàn quân rút về cung điện, cả Rei và Gil đều nhanh chóng quay lại đội hình và tất cả cùng trở về cung điện một cách lành lặn.
----------Chuyển cảnh----------
-"Báo cáo đức vua, doanh trại địch đã bị tổn thất trong đêm vừa qua."
Một người lính báo tin trong khi vua Julius đang theo dõi mặt trận từ phía xa.
-"Ta hiểu rồi, mau chuẩn bị quân lực, chúng ta sẽ tiến hành một cuộc đột kích."
-"Đã rõ!"
-"Được lắm Ito, có vẻ như mọi thứ đang tiến triển rất tốt- Hm, Ito? Ito?"
-"Thưa ngài, chỉ huy Ito đã đi ngủ rồi ạ."
Reo hiện là người theo hộ tống vua Julius giải thích.
-"À... Ta quên mất, thế còn Gilliash?"
-"Công chúa hiện đang ngủ thưa ngài."
-"Hai đứa nó làm gì ban đêm mà giờ còn ngủ thế...?"
Vua Julius tò mò trong khi vẫn đang theo dõi tình hình của quân địch.
[Hí hí làm gì ban đêm à... Ông sắp có cháu bồng rồi đấy Julius, ahihi :v]
----------Chuyển cảnh----------
-Vài ngày sau-
-"Chết tiệt, cái đám KnightHall này..."
Một người chỉ huy Andix than thở trong căn lều chính.
-"Ban ngày thì bị công kích, ban đêm thì bị đột kích, vãi cả linh hồn!"
-"Đã rất nhiều ngày mà chúng ta chưa được ngủ nghỉ tròn giấc cả..."
-"Hay là chúng ta nên rút-"
-"Thật ngu xuẩn!"
Một người đàn ông với mái tóc vàng xoăn ngắn lớn giọng khi một người chỉ huy đưa ra ý kiến rút lui. Khuôn mặt của ông ta tỏ ra rất giận dữ nhưng cũng pha chút nét mệt mỏi.
-"Thưa đức vua, ngài bĩnh tĩnh đã-"
-"Bình tĩnh cái beep!"
Người đàn ông đạp đổ bàn ghỗ và đứng dậy.
-"Nghe đây, nếu các người cứ than thở như thế thì ta sẽ cho chém đầu hết cả lũ, rõ chứ?"
-"Vâng!"
Những người chỉ huy bắt đầu run rẫy. Vua Andix bắt đầu quay mặt về hướng bản vẽ lãnh thổ của KnightHall.
-"Ngay từ đầu ta đã muốn nhắm đến cái mảnh đất màu mỡ này rồi... Cái gì là hòa bình chứ? Tất cả mọi thứ chỉ là lời nói dối của một kẻ hèn hạ thôi!"
Nói xong, vua Andix rút một con dao và đâm lên bản vẽ.
-"Ngươi không xứng đáng để nắm giữ quyền lực trong tay, Julius..."
-"Thưa cha, các doanh trại vẫn đang trong quá trình tái dựng."
Hai cậu thanh niên xuất hiện và tiến và trong túp liều, khuôn mặt của cả hai trong rất hao hao giống với Vlad.
-"Dẹp hết đi! Chúng ta sẽ tấn công vào ngày mai!"
-"Như thế có hơi sớm không thưa cha-"
-"Chúng ta không cần phải đợi gì cả!"
Vua Andix đập tay lên bàn.
-"Các con nên nhớ cuộc chiến này là vì em của các con, thủ phạm là bọn KnightHall. Rõ hết rồi chứ?"
-"Vâng... Bọn con đã rõ, nhất định bọn con sẽ đem về chiến thắng cho cha vào ngày mai!"
Hai vị hoàng tử cúi chào và rời khỏi túp liều. Bên trong, vua Andix thì thầm một điều gì đó.
-"KnightHall... Các người đã ngủ yên nhiều năm rồi, lần này ta sẽ cho cả lũ các người một giấc ngủ ngàn thu. Hãy nhớ đến ngày tàn của các ngươi..."
-Trong khi đó-
-"Thưa đức vua, phia quân địch đã tập trung lại, bọn chúng đang xây dựng một đội hình chính, thời gian dự kiến bọn chúng áp sát lãnh thổ của chúng ta là vào rạng sáng ngày mai."
Một người lính trinh sát báo cáo lại với chúng tôi.
-"Ta hiểu rồi, ngươi lui đi."
-"Vâng."
Vua Julius đứng dậy và ra lệnh.
-"Tất cả chỉ huy nghe rõ, chúng ta sẽ chuẩn bị cho cuộc chiến trong ngày hôm nay. Nhiệm vụ đầu tiên, Rei và Reo."
-"Vâng, có chúng thần."
-"Hai người sẽ đảm nhận nhiệm di tản dân thường ra khỏi vùng chiến sự."
-"Thần và em trai của thần đã rõ, chúng thần sẽ đi ngay lập tức."
Nhận lệnh, Reo và Rei đặt tay lên ngực cúi chào và rời đi ngay lập tức.
-"Vilie, cậu hãy đi tập hợp các hiệp sĩ hiện đang túc trực ở các khu vực về đây, kêu gọi các binh sĩ mau trở về túc trực thay cho họ."
-"Thần đã rõ!"
Vilie nhấc lấy chiếc mũ sắt của mình và rời đi.
-"Tất cả các quý tộc nghe đây, hãy mau chuẩn bị ngân quỹ cho cuộc chiến. Cậu, ta muốn cậu đảm nhận khâu lương thực cho các hiệp sĩ."
-"Vâng! Thần sẽ không phụ lòng đức vua!"
-"Ông già, ông sẽ lo phần bảo quản vũ khí."
-"Tuân lệnh thưa đức vua."
Cứ thế, vua Julius đã nhanh chóng bàn giao nhiệm vụ cho tất cả mọi người, kế hoạch chuẩn bị cho cuộc chiến không có bất kì một sai sót hay lỗ hỏng nào. Đức vua của chúng ta hiện đang làm việc rất kĩ lưỡng. Tôi hi vọng ai kia sẽ sớm trở thành một người như thế...
-Meanwhile-
Ắt xù
-"Lạnh sống lưng vãi linh hồn..."
[Ai đây... Ai còn nhớ anh ấy...]
-Meanwhile-
-"Thưa công chúa Gilliash, xin cô hãy kiểm tra trang bị của các hiệp sĩ mà chúng tôi đã đem đến."
Một người lính báo cáo cho Gilliash và tôi khi cả hai đang trên đường kiểm tra mọi thứ theo như vua Gilliash đã yêu cầu.
-"Hm... Tất cả đều là trang bị tốt."
Gil cầm lấy một thanh kiếm và vung thanh kiếm ấy đi một vài đường kiếm để kiểm tra.
-"Ito, anh muốn thử chứ?"
Gil cầm lấy một thanh kiếm và đưa tôi.
-"Đã lâu rồi kể từ lần cuối em đấu với anh nhỉ."
Gil cầm lấy một thanh kiếm với một nụ cười đầy ẩn ý.
-"Nếu đây là thanh kiếm tốt thì anh nghĩ mọi thứ sẽ ổn thôi."
Tôi vừa nói vừa dùng ngón tay vuốt dọc lưỡi kiếm đang cầm trên tay. Ngay khi tôi vừa dứt lời, không khí xung quanh trở nên im lặng, hay chỉ đơn giản là chỉ có tôi và Gil đang giữ im lặng, tất cả mọi người xung quanh vẫn đang chăm chỉ làm việc.
Vụt - keng Tôi và Gil cười nhếch mép, ngay lập tức, cả hai như hiểu rõ ý định của nhau, cả hai lưỡi kiếm nhanh chóng lao thẳng vào nhau.
Bùm Cả hai lưỡi kiếm chạm vào nhau, một xung chấn cực lớn nổi lên và thổi bay nhiều thứ xung quanh.
-"Vậy là quyết định rồi nhé, Ito!"
-"Tới đi nào, công chúa của anh, Gilliash!"
[Ờ đù... Cả nước đang có chiến tranh mà hai anh chị lại ở đây tẩm quất cho nhau...]