Arc : The love enemies!
Chương : Rắc rối lại bắt đầu rồi sao!
-"Ôi, nhanh chóng bước ra đây đi nào!"
-".........."
-"Còn không mau mở cửa, không là ta sẽ xông vào đấy."
Cạch Tôi quyết định mở cửa ra xem là tên hống hách nào đang quấy nhiễu khoảng thời gian nghỉ ngơi của tôi. Một tên thanh niên với một bộ giáp sắt sáng bóng đang lâm lâm trên tay là thanh kiếm của mình.
-"Vậy ra ngươi là hôn phu của Gilliash à... Nào, quyết đấu với ta một trận đi, để xem ai xứng đáng với cô ấy hơn!"
-"Không rảnh để đoán tiếp. Tạm biệt-"
-"Ngươi tính bơ ta đấy à!"
-"Đúng vậy và goodbye-"
-"A, đừng có đi mà! Làm ơn đấu với ta một trận đi!"
-"Ngươi bị cái gì mà phải vội vã thế hả?"
-"Chuyện là... Hơi khó nói một chút..."
-"Vậy thì phắn."
-"Đừng mà! Chỉ tại khó lắm ta mới trốn được gia đình ta đến đây nên ta không muốn đi về tay không!"
-".........."
-"Nói tóm lại là, Gil là của ta! Ngươi hãy quyết đấu với ta một trận-"
Cạch
-"Ôi ôi ôi ôi!"
Quay trở lại phòng, tôi quyết định sẽ bơ tên đó một thời gian.
-"Chúng ta có khách sao, Ito-san?"
-"Không có ai đâu, chỉ là một gã phiền phức thôi."
Cộp cộp
-"Này, ngươi mới bảo ta phiền phức đấy à, ngươi mới bảo ta phiền phức đấy à!"
Chết tiệt thật, tại sao lại có một gã phiền phức xuất hiện chứ. Theo như đức vua Julius đã nói thì nếu như tôi chấp nhận Gil thì chả khác gì tôi đang ôm trong mình một quả bom nguyên tử, những kẻ đang theo đuổi Gil sẽ biến tôi thành mục tiêu của chúng và tôi sẽ bị làm phiền dài dài. Trời ơi! Như thế thì làm sao mà tôi tập trung vào mục tiêu của mình được chứ.
-"Này, ta có một đề nghị cho ngươi, hãy ra đây và chúng ta cùng trao đổi, chịu chứ?"
Tên phiền phức trước cửa bỗng đưa ra một đề nghị khiến tôi cảm thấy tò mò đôi chút nên tôi đành ra ngoài để nói chuyện với hắn.
-"Một trấn đấu đổi lấy đồng vàng, chịu chứ?"
-"Ngươi nghĩ ta là loại sẽ làm vì tiền sao-"
-"Không thì đồng vàng-"
-"Ok, chọn địa điểm đi."
-"Hể... À ờm... Địa điểm sẽ là sân tập luyện của kị sĩ hoàng gia KnightHall và-"
-"Được rồi, bắt đầu luôn đi cho nóng."
-"Ngay lúc này sao?"
-"Ai ra sân trước thì người đó ra đòn trước."
-"Hể, chờ đã, ta chưa chuẩn bị-"
-", , - Bắt đầu."
-"Chết tiệt!"
Gã mặc giáp chạy thẳng một mạch như bay và mất hút. Nếu chạy với tốc độ ấy thì hắn sẽ đến nơi trong vòng vài phút nữa...
-"Anh không định bám theo cậu ta sao, Ito-san?"
-"Chủ nhân đang toan tính điều gì à."
Xui cho hắn chính là... Tôi đã từng ghé qua nơi đó trước đó rồi.
-"Trước khi đi, Bell, cảm phiền em chuẩn bị cho anh một bữa ăn nhẹ nhé."
-"V-Vâng! Như vậy là..."
[Teleport]
----------Chuyển cảnh----------
-"Hà... Hà... Tốt lắm, có vẻ như mình là người đến nơi đầu tiên-"
-"Chào, ngươi đến trễ."
-"C-Cái gì! Làm thế nào mà..."
Khi vừa xuất hiện ở sân luyện tập của hiệp sĩ đoàn hoàng gia KnightHall, tôi đã gây ra một sự chấn động không hề nhỏ đối với những hiệp sĩ đang luyện tập nơi này, khoảng một vài lúc sao thì tên thách đấu tôi mới đến, hắn thở không ra hơi khi đến nơi, có lẽ hắn cũng đã dốc sức dữ lắm để giành lấy đợt tấn công đầu tiên.
-"Này, nhìn kìa! Đó có phải là con cả của quý tộc vùng Vine sao!"
-"Sao, cái gã được coi là chiến binh sắt thép sao!"
-"Một người như cậu ta làm gì ở đây thế..."
Có vẻ như tăm tiếng của tên này cũng không phải dạng vừa khi có rất nhiều hiệp sĩ KnightHall biết đến hắn, mà dù sao thì cũng là kẻ theo đuổi Gil nên chắc hắn cũng không thuộc dạng tầm thường.
-"Ta, hiệp sĩ Vilie, thách đấu ngươi tại đây!"
Vilie rút kiếm ra và chĩa thẳng vào tôi, tôi vốn rất ghét những kẻ chĩa kiếm thẳng vào tôi nên máu trong người đang sôi lên từ từ.
-"Này, chúng ta sắp chứng kiến một trận thách đấu kìa!"
-"Đối thủ là ngài Vilie, cậu trai đó không phải là đối thủ đâu!"
Hiệp sĩ và quân lính đang ngày càng tụ tập đông hơn sau khi nghe thấy có một trậ thách đấu đang diễn ra ở sân tập chính của cung điện, có lẽ như họ đến vì muốn được chứng kiến sức mạnh của tên Vilie này sao...
-"Có chuyện gì ồn ào vậy."
-"Oa, Julius-sama!"
-"Mọi người, Nghiêm!"
-"Chào mừng ngài, Julius-sama!"
Một vị khách bất ngờ xuất hiện ở sân đấu tập và không ai khác lại là cha của Gil, đức vua của KnightHall.
-"Ồ, có vẻ như chúng ta sắp có một trận tỉ thí à... Tốt lắm, hãy bắt đầu đi."
-"Rất cảm ơn ngài Julius-sama! Nào, ngươi mau vào vị trí đi."
Tôi và Vilie bắt đầu bước vào vị trí của mình ở chính giữ sân đấu, ngoài sân, những hiệp sĩ và binh lính hò reo cổ vũ.
-"Ta vốn là người chân chính, ai đến trước ra đòn trước, là lượt của ngươi đấy!"
Nói xong, Vilie bỗng đặt tay lên thanh gươm và giương lên trời, một xung khí dội thẳng xuống chỗ hắn đang đứng, Một vầng hào quang bao bọc lấy hắn và những rợn sắc tím đang dần hình thành dọc theo toàn bộ cơ thể. Những rợn sắc tím tỏa ra vào hóa thành một bộ giáp mang sắc tím nổi bật và nhập vào Vilie.
-"Ồ, bộ giáp của hiệp sĩ vùng Vine, Obsidian Lancelot, một bộ giáp mạnh mẽ với sự bềnh vững của một bức tường thành!"
-"Oa, tôi đã nghe đến nó từ lâu nhưng không có cơ hội chứng kiến, công nhận đúng là oai thiệt!"
-"Cuộc chiến này đã ngả ngũ rồi, tiến lên Vilie-sama!"
Không khí xung quanh ngày càng náo động hơn khi bộ giáp sắc tím ấy xuất hiện, đây là lần thứ hai tôi đối đầu với một bộ giáp giống với của Gil. Những mảnh giáp vai cực khủng với những giáp chân khổng lồ gắn kết với phần thân trông Vilie trở nên khổng lồ trong tưởng tượng của đối thủ, một bức tường không thể công phá xuất hiện trước mặt họ.
-"Hahaha, ngươi sẽ không thể nào xuyên thủng được ta đâu! Chiêm ngưỡng đi, hãy chiêm ngưỡng đi! Niềm tự hào và là biểu tượng của gia tộc Vine!"
-"Thưa Julius-sama, ngài nghĩ trận đấu này như thế nào mà trông ngài hào hứng thế ạ?"
-"Đúng vậy, trận đấu này rất thú vị."
Cũng đã tới lúc trận đấu bắt đầu, tôi vẫn chưa biết sức công phá của chỉ số mới như thế nào nên tôi sẽ kiềm chế lại đôi chút. Tôi đưa nắm tay lên để ngang hông và tích tụ năng lượng vào chân dưới để tăng khả năng bức phả tức thời.
-"Tới đi!"
Vụt Tôi bức phá tốc độ dưới chân và phóng thẳng vào Vilie.
-"Thoạt nhìn thì Vilie đang nắm thế và trận đấu có lẽ đã ngả ngửa... Nhưng!"
Uỳnh Vừa đến lúc lao tới một khoảng cách nhất định, tôi vung thẳng nắm đấm vào giữ trung tâm bộ giáp, một cú đấm xoáy tạo ra một cơn lốc xuyên thủng bộ giáp và phá hủy toàn bộ vách tường phía sau.
-"Aaaaa!"
-"Ta đến để chứng kiến người đã đánh bại Angel!"
Vilie bay ngược ra sau vài trăm thước và bất tỉnh nhân sự. Tôi thì đang hoàn hồn sau khi tung cú đấm mạnh không tưởng của mình. Khung cảnh xung quanh bỗng trở nên im lặng và hàng trăm ánh mắt nhìn chằm chằm vào tôi không nói nên lời. Trận chiến kết thúc trong nháy mắt với một bức tường bị đục thủng và một tên quý tộc đang nằm phơi thân giữa đường.
----------Chuyển cảnh----------
Roạt Những người lính tìm cách đánh thức Vilie bằng cách dội một xô nước mát lạnh vào hắn ta và hắn ta dần dần mở mắt.
-"Are... Tôi là ai? Đây là đâu?"
Chát chát Tôi tán nhẹ vài cái vào mặt hắn để chắc hắn vẫn tỉnh.
-"Này, tỉnh lại đi."
-"A! Đúng rồi! Trận đấu... Ta đã thua..."
-"Tốt, đã tỉnh rồi, bây giờ thì mau thực hiện giao kèo đi."
-"Biết rồi, đợi ta xíu."
Vilie móc trong túi ra đồng vàng và trả cho tôi. Tôi túm lấy cổ áo của hắn và nói.
-"Một đấm nữa nhé."
-"Á thôi thôi tha cho ta, chỉ là... tại lo vội vã trốn gia đình nên ta chỉ có mang nhiêu đấy thôi..."
-".........."
-"Dù sao thì... Ta vẫn có cách đền bù cho ngươi, đổi lại ta sẽ cho ngươi biết thêm một vài thông tin mà ngươi sẽ cảm thấy hứng thú đấy."
-"Oho, nghe có vẻ hay ho đấy."
-"Vậy nhé, ta sẽ cho ngươi biết rằng... ngươi đã chính thứch trở thành mục tiêu hàng đầu của một hội rồi đấy."
-"Hội?"
-"Đúng vậy... Hội ẩn đó có tên là... Gilliash Fanclub!"
-".........."
-"Gilliash Fanclub chính là tập hợp-"
-"Ăn đấm nhé."
-"Ấy ấy đợi đã, ta nói thật mà, ta cũng là một thành viên của Gilliash Fanclub nên ta mới kể cho ngươi nghe. Nói tóm lại là...."
Và cứ thế tôi đã biết thêm rất nhiều thông tin về một cái hội đang nhắm đến tôi. Bọn chúng tự xưng là Gilliash Fanclub (GF), một nhóm tự xưng bao gồm những kẻ đang quyết tâm cày cuốc hằng ngày để nhằm chinh phục Gil. Sau khi nghe được rằng Gil chuẩn bị kết hôn nên đã nhốn nhào lên hết cả hội và bọn chúng quyết định nhắm vào tôi. Nghe đồn rằng kẻ nào đánh bại được tôi sẽ đủ tư cách để kết hôn với Gil nên có rất nhiều kẻ đang nhắm vào tôi và điển hình là tên Vilie này. Hội trưởng sáng lập ra GF được đồn đại là một kẻ cực kì mạnh và có thể sánh ngang sức mạnh với Gil, hắn là kẻ nguy hiểm và bí ẩn.
-"Đúng như ta nghĩ, cậu đang gặp rắc rối, Ito."
-"Đức vua!"
-"Vậy là ngài đã nghe hết rồi à."
Ngài Julius đã nghe thấu toàn bộ cuộc nói chuyện giữa tôi và Vilie nên đã quyết định đến để tham gia.
-"Ngay từ khi còn bé, con bé rất thích luyện tập để trở nên mạnh mẽ giống như Oria. Theo thời gian, do không để mắt tới con bé mà đi lo việc nước nên ta đã không ngờ rằng con bé lại có thể trở nên mạnh mẽ như thế. Cho tới khi ta nhận ra, con bé đã trở thành người mạnh nhất của cả lục địa Alter... Ta đã rất lo lắng bởi vì tiêu chí chọn chồng của con bé quá lớn..."
-"..........Quá lớn là một chuyện."
-"Thưa đức vua, thần... Ito, ta đã thua trận này nên ta sẽ nhường lại Gilliash cho ngươi, một ngày nào đó ta sẽ trở nên mạnh hơn và đến lúc đó, ta sẽ đánh bại ngươi!"
-"Cứ việc."
-"Vậy còn cái thứ gọi là GF đó, bọn chúng sẽ còn đến làm phiền cậu dài dài đấy Ito."
-"Tôi sẽ nghĩ cách đối phó, mà trước đó, xin phép ngài tôi phải quay trở lại phòng."
-"Hô hô, ta sẽ gặp lại cậu sau."
-"Ta sẽ quay về để báo cáo cho hội. Ngươi hãy chờ đấy-"
-"Biết rồi biết rồi, cứ thoải mái cày cuốc đi."
-"Hm, một ngày nào đó, Obsidian Lancelot ta đây sẽ cho ngươi thấy, thanh kiếm của gia tộc Vine sẽ đánh bại ngươi!"
-"Nhắc đến kiếm mới nhớ... Vũ của cậu đâu rồi Ito."
-"A."
Khi nghe vua Julius đề cập đến vũ khí, tôi vội đặt tay lên hông để kiểm tra...
-"Hình như tôi để quên nó ở trong phòng rồi."
-"Hả..."
-"Hể!"
-"Có chuyện gì à?"
-"V-Vậy là nãy giờ... Ngươi đánh bằng tay không hả!"
-"Chứ sao."
-"C-Cái-"
-"Vậy nhé, gặp lại ngài sao, ngài Julius."
[Teleport]
Bỏ lại Vilie đang há hốc không nói nên lời, vua Julius có hơi sững sờ một tí nhưng do biết được tôi là người đã đánh bại Gil nên ông ta không bị sốc là mấy nhưng nói chung là vẫn sốc.
----------Chuyển cảnh----------
-"Ito-san! Anh về rồi! Em có chuẩn bị đồ ăn nhẹ cho anh đây, hôm nay em làm món bánh kếp cho anh đây!"
-"Mm mm, món bánh chị Bell làm ngon lắm đấy chủ nhân."
-"Cảm ơn em nhé Bell,... Vậy còn em làm gì ở đây vậy Gil?"
-"Ito, em nghe nói anh vừa mới có một trận đấu với tên công tử vùng Vine đúng chứ, anh có sao không?"
-"Cũng chả có gì đâu..."
-"Xin lỗi nhé... Chỉ vì em mà anh..."
Gil đan chéo các ngón tay vào nhau trong khi đang ngồi trên giường tôi, sắc mặt của em ấy trông có vẻ không được vui lắm. Tôi tiến lại gần Gil và xoa đầu em ấy.
-"Anh đã nói là chả có gì đâu. Em cứ làm cái vẻ mặt đó thì anh sẽ mệt lắm đấy."
-"Hì hì, anh tốt quá à, đó cũng là lí do vì sao em đổ anh đấy, Ito!"
Gil