Isekai Nonbiri Nouka

chương 90: một ngày của oni nọ, tờ mờ sáng

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Chương 90: Một ngày của Oni nọ, Tờ mờ sáng

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

Tôi thức dậy mỗi sớm trước khi mặt trời lên.

Nó đã thành thói quen của tôi.

Bất kể tôi ngủ lúc mấy giờ, tôi luôn thức dậy vào đúng giờ, vậy có bình thường không nhỉ?

Tôi không bị chửi bởi vì thức dậy muộn nên tôi nghĩ đó là việc tốt.

Sau khi rửa mặt và mặc đồ đầy đủ, tôi đi kiểm tra lịch làm việc hôm nay.

Lịch trực nhật đó chỉ giới thiệu cho chúng tôi khi chúng tôi tới ở làng này. Nó rất có ích đặc biệt cho người có trí nhớ dở như tôi.

Có 8 điều được viết trên ấy.

Nhà, dọn dẹp, nấu ăn, ngôi làng, trưởng làng, Alfred-sama, Tiselle-sama và ngày nghỉ.

[Nhà]

Ở lượt này, bạn sẽ là người phụ trách mọi thứ trong nhà của trưởng làng trừ việc quét dọn và nấu ăn.

Bất cứ thứ gì cần được làm sẽ được đảm nhận bởi người trực bổn phận.

Khúc bận rộn nhất và cực nhọc nhất của việc này là khi có khách tới chơi.

Thêm nữa, người trực bổn phận phải chỉ định hai cá nhân để gác đêm.

[Dọn dẹp]

Bạn sẽ phụ trách việc quét dọn trong nhà trưởng làng.

Tức lịch của bạn chỉ là dọn dẹp mà thôi.

Do giặt giũ được tính chung, công việc này không được thích lắm trong mùa đông.

[Nấu ăn]

Bạn sẽ phụ trách việc nấu ăn trong nhà trưởng làng.

Mặc dù đã có một kiến nghị để những ai giỏi việc nấu ăn sẽ lấy vị trí này vĩnh viễn, nhưng nó vẫn dưới sự xét duyệt.

Mỗi khi tôi phụ trách nấu ăn, đến tôi cũng không muốn nghe nói món ăn của tôi thua người khác.

[Ngôi làng]

Bạn sẽ phụ trách việc chỉ dạy nấu ăn và dọn dẹp nhà cửa khác trong làng thay vì nhà trưởng làng.

Dạy cho high elf và người thằn lằn thì dễ ẹc nhưng mấy lão lùn thật khó dạy.

Thậm chí có thể nói rằng họ không thèm bận tâm nhớ việc ấy.

Họ thậm chí không thèm dọn dẹp nhà xưởng dùng để pha chế rượu.

Nếu tôi mà được cho phép, tôi muốn đập mấy lão lùn ấy một lần.

[Trưởng làng]

Bạn sẽ phụ trách việc chăm sóc cho trưởng làng.

Nó là việc dễ nhất mà cũng là khó nhất.

Trưởng làng tự anh ấy sẽ làm bất cứ điều gì để phát triển công nghệ và sự việc đôi khi vượt ra khỏi tầm tay.

Người phụ trách phải cố gắng nhằm không để trưởng làng làm việc không cần thiết.

[Alfred-sama]

Lượt của bạn là chăm sóc Alfred-sama .

Đó là bổn phận rất nặng nề nhưng rất quan trọng.

Thế nhưng, do người làm công việc ấy sẽ có cơ hội được Alfred-sama nhớ tên nên nó là công việc thật sự được ưa thích.

[Tiselle-sama]

Bổn phận của bạn là chăm sóc Tiselle-sama.

Đó cũng là bổn phận rất nặng nề nhưng cũng quan trọng không kém.

Người phụ trách sẽ được kiểm tra tình trạng thể lực trước và chỉ cần có một dấu vết bức bối nào thôi, cô ấy sẽ bị thay thế.

[Ngày nghỉ]

Một ngày nghỉ ngơi bình thường.

Đó là một bổn phận được trưởng làng khuyên nên làm nhưng bởi vì chúng tôi không tài nào yên tĩnh nổi trừ khi chúng tôi làm gì đó, nó được gọi là giờ tra tấn.

Người trong ngày nghỉ luôn luôn giúp đỡ người khác một cách âm thầm.

Có hai nhân vật mà có tên không được bao hàm trong thời khóa biểu.

Họ là Ann-sama, người đại diện của chúng tôi và cũng là trưởng nhóm hầu gái, với Ramurias, người chăm lo cho nhóm thú nhân.

Ramurias, người có công việc trọn thời gian, là đối tượng bị ghen tỵ.

Bổn phận của tôi hôm nay là, là, trưởng làng à.

Tôi phải không được nản lòng.

Tôi hiện thời ở một mình với bổn phận lo cho trưởng làng.

Công việc này vốn dĩ dành cho hai người nhưng Alfred-sama và Tiselle-sama đoạt khá nhiều nhân lực.

Đây là sự bất khả kháng.

Tôi thậm chí nhìn nó từ quan điểm của Ann-sama.

Dĩ nhiên, đó không có nghĩa chúng tôi nên coi nhẹ trưởng làng.

Nhưng điều này còn có nghĩa chỉ có duy nhất hai tụi tôi.

Fufufu.

Tôi sẽ làm hết sức để đáp ứng điều anh cần nha.

Tôi thấy hăng hái nhưng…có một vấn đề bây giờ từ khi chỉ có duy nhất một người lo cho trưởng làng.

Ấy là toilet.

Vì tôi không thể rời mắt khỏi trưởng làng, tôi không thể đi toilet.

Không đúng, tôi có khả năng đi nếu tôi đi toilet cùng với thời điểm trưởng làng cũng đi.

Nghĩ về tràng cảnh tệ hại nhất, tôi thậm chí suy xét việc dùng tã lót.

[____]

Lòng tự trọng đè bẹp tã lót.

Bởi vì thế, tôi chuẩn bị vài ống tre.

Đừng có mà nghĩ cách làm sao tôi dùng nó nhé.

~cạn~

Sau khi kiểm tra lịch trực, tôi nhìn vào bảng tin.

Nếu có một lời nhắn khẩn cấp, nó sẽ được ghi ở đó.

Hôm nay hình như không có gì.

Tôi muốn thẳng đi làm việc nhưng không cần vội vội vàng vàng.

Chúng tôi cần tập trung ở sảnh vào trước.

Đó là ca hợp buổi sáng.

Chúng tôi xếp hàng trước xuất hiện của trưởng hầu Ann-sama.

Nếu chúng tôi không xếp hàng, chúng tôi sẽ bị dạy dỗ ngay sau đó.

Cộng thêm, nó không giống như một việc mất nhiều thời gian.

Ann-sama tới và chào chúng tôi thân ái.

“Chào các bạn.”

Ở mặt khác, chúng tôi cúi chào đáp lễ.

Chúng tôi không nói gì.

Chúng tôi hẳn sẽ đánh thức người ở hãy còn đang ngủ nếu chúng tôi làm vậy.

Mặc dù chúng tôi toàn là phụ nữ, nếu tất cả oni bọn tôi đồng thanh chào lại, chúng tôi chắc chắn sẽ gây ầm ĩ.

Hồi xưa, mỗi gian phòng hoàn toàn cách âm bằng ma thuật kể từ khi xuất hiện thảm họa nhạc cụ nhưng bây giờ, sự cách âm đã trở nên lỏng lẻo.

Bởi vì vậy, họ chắc nghe được tiếng chúng tôi.

Chúng tôi không dám chào lại kể từ khi đó.

Nó đã thành luật lệ.

“Có vẻ slime rượu đã xâm nhập nhà kho thực phẩm hồi tối qua. Người trực nấu ăn, mặc dù nó bị bắt trong sự phân liệt trong số lượng bẫy nhỏ, phần rượu nấu ăn vẫn hứng chịu một số thiệt hại nên cô tốt nhất nên làm đánh giá…”

“Người trực nhà, tôi đã nói hoài rồi mà, thức nguyên suốt đêm là bị cấm. Làm ơn chắc chắn quyết định xem ai có thể thức suốt đêm theo thứ lượt trước đó để mà mọi người đều có thể ngủ đàng hoàng. Nếu cô không thể làm điều đó, đích thân tôi sẽ là người tìm xem ai có thể gác đêm.”

Rõ ràng, người thức khuya tối qua đã ngủ quên làm sơ hở cho slime rượu xâm nhập.

Tôi hiểu cô ấy cảm thấy thế nào nhưng chỉ có những ai trong ngày nghỉ mới được phép thức khuya thôi.

Nó như một dạng công việc bảo vệ.

Nhưng nó vẫn là một công việc và nếu bạn lỡ đi ngủ bởi vì làm điều đó, bạn sẽ không có khả năng thực hiện công việc của bạn rõ ràng vào sáng hôm sau được.

Có lẽ là một thời điểm tốt để thiết lập một bổn phận gác đêm đây.

“Alfred-sama hình như không có vấn đề. Tiselle-sama bị sốt tối qua. Người phụ trách Tiselle-sama hôm nay, nhớ ghi chú đó.”

Nghe lời của Ann-sama, người phụ trách Tiselle khẩn trưởng lên.

Dù tôi cũng có một việc tôi phải chú tâm, song tôi hơi ghen tỵ với công việc của cô ấy mà phải cần chú ý nghiêm túc. (Dịch: ý là việc coi Hikaru nhẹ hơn việc coi Tiselle ốm mặc dù hai việc đều cần chú ý hết sức.)

Thiệt sự đáng ghen mà.

Trình bày của Ann-sama kết thúc và chị ấy cúi đầu mà không nói lời nào.

Chúng tôi đáp lễ cũng bằng cách cúi chào theo và buổi họp sáng tan rã.

Tôi đứng ở vị trí cố định của người phụ trách trưởng làng.

Tôi đang đứng kế bên cánh cửa của phòng trưởng làng.

5 người phụ trách dọn dẹp đang đứng đằng sau tôi.

Có một dấu hiệu trưởng làng đang di chuyển trong phòng.

Và anh ấy tiến tới.

Cửa mở ra, chúng tôi cuối chào khi thấy mặt anh ấy.

“Chúc anh buổi sáng tốt lành.”

Đặc quyền của người phụ trách trưởng làng được là người đầu tiên chào anh ấy.

“Chào buổi sáng các cô.”

Trưởng làng chào tôi và những người phụ dọn dẹp đằng sau tôi.

Một lãnh chúa tuyệt vời.

Trưởng làng rời phòng và đi ngó ngôi nhà.

Anh ấy đang hành động như một vị chủ gia đình và tôi nối gót sau anh ấy.

Cùng lúc đó, những ai phụ trách dọn dẹp đi vô phòng trưởng làng cùng nhau và bắt đầu dọn dẹp.

Chúng tôi không thể để ông chủ của mình thấy cách chúng tôi dọn dẹp ra sao.

Đó là niềm kiêu hãnh của nàng hầu để làm mọi thứ sạch và đẹp một cách tự nhiên.

Vì thế, dọn dẹp căn phòng phải hoàn tất trước khi trưởng làng ăn sáng xong.

Sau khi ăn sáng, có trời mới biết liệu trưởng làng có ngẫu hứng trở vào phòng anh ấy không.

Vừa cổ vũ họ trong đầu, tôi vừa cẩn thận theo trưởng làng đặng mà không khỏi mất dấu anh ấy.

Hôm nay lại là bắt đầu một ngày không dự đoán được đây.

Truyện Chữ Hay