Chương 81: Kế hoạch thu gom dân làng và trù bị đại hội thể thao
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
Một đòi hỏi làm đồ chơi mới xuất hiện và tôi chợt nhớ ra sự tồn tại của cờ ca rô.
Tôi khắc đường dọc đường ngang trên một tấm bảng 3x3 và khoan một cái lỗ ở giữa những khoảng trống đặng mà bạn có thể ịn những con cờ tôi làm.
Tôi thử và phát hiện ra nó có lợi áp đảo nếu người chơi đặt vào chỗ trống trung tâm nên tôi làm nó thành 4x4.
Quả là thâm thúy.
Đôi khi hai bên chơi mà không nhận ra một người đã xếp thành 1 hàng rồi.
Nhân tiện, có một quy tắc thất bại nếu hai bên không tuyên bố ai là người thắng trước.
Không ngờ là hầu hết thời gian nó bị bỏ qua mà kết quả làm người về sau thắng ngược. (dịch: kiểu như bạn ăn 1 hàng (5*) rồi mà ko nói thắng để thắng thua nó liền hàng trc (5*) nó bảo thắng thì luật nói nó thắng)
Tôi cũng làm bảng 5x5 nhưng nó là sự thất bại.
Nó tốn quá nhiều thời gian chơi và thật sự khó chơi.
~cạn~
“Mề đay thưởng công? Cậu ấy lại nghĩ ra đồ lạ lùng nữa hả.”
Doraim đang nói chuyện với Rasuti trong lúc hưởng thú vui đánh cờ ca rô trên bảng 3x3 phổ biến.
Lượt viếng thăm làng của Doraim đã giảm xuống. Có lẽ có liên quan tới Hakuren.
Hoặc có lẽ kết quả của tuyến vận chuyển lamia? Ông ấy có thể đạt được thứ ổng muốn mà không cần lê xác tới đây.
Hakuren gia nhập vụ nói chuyện của họ.
“Doraim-chan, có lẽ nào, em không muốn gặp chị hai của em à?”
“Hahaha, chị cứ nói đùa…”
“Vậy à? Thế em sẽ đi tới nhà chị để chơi luôn chứ?”
“Eh? À, d-dĩ nhiên rồi chị hai. Nhưng mà, em nghe nói chị đang làm việc nhiều lắm. Thật hay là chị đã tới đây vì giờ em đã có thể nghe được tiếng chị.”
“Chị chỉ đùa thôi. Em đừng có hoảng nhiều lên quá vậy.”
“Aa, ahahaha…”
“Mà Rasuti-chan nè, cô có thể lấy mề đay mà cháu đã nhận như đại diện tộc của chúng ta để dùng vào việc không?”
“Yeah, cháu không biết nên dùng làm gì. Bộ cô nghĩ ra gì ạ?”
“Có khả thi để dùng nó thu gom một số nhân loại và ma tộc không?”
“Chị hai ơi chị hai? Nếu chị đang nghĩ tới một lễ hiến tế thì chị làm ơn dừng đi.”
“Thấy rồi nhé Doraim-chan, em thật sự cho rằng chị hai của em sẽ làm việc như thế ấy sao? Chị giận đó nhá?”
“Em xin lỗi chị.”
“Nói thật với em, trưởng làng…”
~cạn~
“Anh muốn gom góp con người và ma tộc à?”
Đó là một đề xuất xảy ra suốt buổi họp các đại diện chủng tộc.
Đề nghị là sử dụng mề đay thưởng công.
Ý định là nhằm giải quyết vấn đề mà tôi đã nói trước đó.
“Nam giới làng này có ít quá.”
“Nếu chúng ta không mang tới người có thể làm đồng ngoài anh ra, ngôi làng sẽ sụp đổ nếu có chuyện gì xảy đến với anh.”
Đề xuất giải quyết hai vấn đề là thu thập con người và ma tộc.
Quả đúng vậy.
Tôi không nghĩ nó xấu nhưng…
“Anh muốn thu bao nhiêu người?”
“Anh nghĩ càng nhiều càng tốt.”
“Điều đó là đúng nhưng nếu dân số đột ngột gia tăng, chúng ta liệu có ổn không?”
Tới tận giờ, chúng tôi vẫn có thể tiếp nhận và hỗ trợ mọi người ngay cả khi dân số gia tăng.
Nhưng mà, chứng tôi đang nói chuyện thu gom một số lượng người đủ hình thành một ngôi làng.
Dân số gia tăng vượt trội sẽ có nhiều chuyện đáng nói.
Thú thật, lúc 10 cô gái công chức tới, chúng tôi đã dự đoán trước vấn đề sẽ phát sinh.
Thế nhưng, Frau khéo léo xử lý họ rất tốt nên không có vấn đề nào.
Nhưng tôi sẽ quá ngây thơ nếu cho rằng điều tương tự sẽ xảy ra bây giờ.
Tôi không biết họ làm sao mang người tới đây hoặc là kết nối nào mà họ định dùng nhưng vấn đề hiển nhiên sẽ tăng lên nếu có rất nhiều người di cư tới cái làng này.
“Vì vậy, yêu cầu đặt ra là chúng ta sẽ dựng một ngôi làng mới ở nơi khác.”
“Ý anh là sao?”
“Nói sao là ý vậy. Chúng ta sẽ lập một ngôi làng ở một vị trí khác và tập hợp người với ma tộc mới đến đó làm đồng.”
“…C-chúng tôi hiểu rồi.”
Sẽ có vấn đề nếu cả một đống người thình lình trờ tới nên bạn sẽ cần chia tách họ ra ngay từ đầu.
…
Không tệ, fufufu.
À không, tôi nghĩ đó là một ý hay.
“Ra là thế.”
Đây là buổi họp trưng cầu ý kiến nên vẫn chưa có quyết định.
Người nói lời cuối cùng sẽ là trưởng làng.
Dĩ nhiên, đó tức là trách nhiệm quyết định của tôi.
Tôi không muốn trốn tránh trách nhiệm nhưng tôi muốn làm một nông dân nhiều hơn là một trưởng làng.
Nghĩ vậy nên tôi đề xuất luật tán thành ý kiến theo số đông, nhưng nó bị số đông phủ quyết.
Số đông hùa nhau nói rằng chỉ có tôi là có quyền quyết định.
Hơn nữa, dưới một môi trường khắc nghiệt, tôi được thuyết phục rằng một người lãnh đạo mạnh mẽ nên có khả năng quyết định khi cần kíp.
Frau cũng đứng về phía thuyết phục tôi thành thử ra vô dụng để tôi đá quyền quyết định cho trị sự.
Do vậy, tôi ra tuyên bố.
“Hãy tập hợp dân làng và lập một ngôi làng mới.”
Sau đấy, tôi trở lại cam phận làm mề đay thưởng công.
Không phải là kháng cáo cá nhân đâu nhé.
Nhưng mà chuyện này có thể nói trực tiếp thậm chí không cần dùng mề đay có phải vậy không. (dịch: ý anh là nếu như nói chuyện được thì anh đâu có mắc công ngồi làm mề đay để dụ người ta =)) )
~cạn~
Tuy tôi quyết định tập hợp dân làng và dựng một làng mới, tôi cũng không làm bất cứ cái gì.
Không có gì để làm.
Không cần cho tôi làm cái gì vào khắc này.
Mấy high elf và bọn Kuro đang khảo sát vài địa điểm để chọn lựa nơi dựng ngôi làng mới.
Tôi nghĩ rằng chọn một chỗ bên cạnh sông là ý hay nhưng nếu con sông chảy tràn, đó sẽ thành chuyện lớn. Họ cũng phải ghi nhớ trong đầu rằng nơi đó không được gây kích động bọn quái vật sống trong rừng.
Tôi sẽ để việc ấy cho họ.
Tuy nói là để cho họ lo…tôi cũng thấy hơi áy náy vì tôi không làm liên quan tới việc nào.
Đành chịu thôi. Tôi sẽ chăm chỉ vì đại hội thể thao với giải thưởng là mề đay mà tôi đã nghĩ vậy.
Thành viên của ủy ban chấp hành thực hiện đại hội thể thao là tôi và các cô gái công chức.
Do Loo, Tier và các cô oni bận rộn nuôi dạy con của tôi, họ sẽ phụ trách vai trò cố vấn.
Còn có cả Flore nữa nhưng em ấy đã bận rộn với việc cải thiện hương vị miso cùng nước tương nên tôi không muốn làm phiền em ấy.
Đại hội thể thao quan trọng nhưng nước tương với miso cũng quan trọng vậy.
~cạn~
Để quyết định xem đại hội tổ chức những sự kiện nào, tôi đã tra cứu nhiều thứ khác nhau.
Ví dụ, khi chạy trên một mặt đất bằng, các oni chạy nhanh áp đảo trong khi mấy ông lùn thật sự chậm tới nỗi bạn phải nghi ngờ rằng thiệt sự họ có đang chạy hay không.
Khi nói tới đua vượt chướng ngại, các high elf rất lanh lẹ nhưng những elf núi và thú nhân sẽ không tụt lại phía sau.
Người lùn hẳn nhiên là càn chướng ngại vật thành bụi cám.
Dù có lẽ khác biệt cá thể là việc tự nhiên, nhưng tôi xét thấy khác biệt chủng tộc là quá lớn để có thể thành cạnh tranh công bằng.
Tôi vốn định chia các đội theo chủng tộc nhưng nó sẽ thành vô nghĩa.
Có những môn thi mà bọn Kuro và bọn nhện không thể tham dự và Rasuti cùng Hakuren thì quá OP. (dịch: overpower)
Mấy gái thú nhân cũng bất lợi tại vì họ đều còn nhỏ.
Duyệt lại coi.
Tôi có nên chia họ thành hai nhóm, đỏ trắng không?
Nhưng tôi chia như thế nào mới được?
Hay là chúng tôi chia nửa mỗi chủng tộc và để họ tham gia vào mỗi đội.
~cạn~
Ở đây không có những cuộc thi gọi là đại hội thể thao nhưng hình như có những sự kiện đua tài tương tự.
Đối với người từ thế giới khác như tôi, đại hội thể thao là sự kiện phổ biến.
Chạy ba-chân, chạy vượt chướng ngại, ném bóng, ném bóng lăn, bo-taoshi, giả kị mã, tôi đã chơi hết ráo. (dịch: giả kị mã là team 4 người, có khi là 3,2 người. Trong đó ba người làm bệ ngựa, 1 người cưỡi, thi hất đối thủ ngã ngựa/ giựt đồ/ chạy đua gì đó)
Khi tôi kể điều đó cho những cô gái công chức, họ kể tôi nghe những cuộc đua tài tương tự…
Thi đấu võ thuật, thi đấu phép thuật, thi săn bắn, chạy tiếp sức cự ly siêu dài, và đấu trận giả là những trò chơi họ kể tôi hay.
Thi đấu võ thuật tên như ám chỉ.
“Nếu là một trận có vũ khí, thí sinh được tự do chọn vũ khí. Nó nổi lắm đó anh.”
Thi đấu phép thuật, tôi cảm giác thi thố phép thuật an toàn hơn võ thuật nha.
“Phép đơn giản thật tình hiệu quả chống lại bất cứ mục tiêu nào nên nó luôn được dùng trong sự kiện đó.”
Thi săn bắn được bố trí ở một khu rừng vừa sức. Thí sinh cạnh tranh nhau bằng chủng loại và kích thước con mồi họ săn được.
“Nó không thực sự là một cuộc thi nghiêm túc, nó giống giao tiếp nhiều hơn. Chà, có cả một mớ người không hiểu được.”
Chạy tiếp sức cự ly siêu dài là một cuộc thi xem coi các đội nhóm mang hành lý từ một thành phố tới một thị trấn xa xôi.
Bạn có thể dùng bắt cứ phương tiện vận chuyển nào bạn có.
Đội mang hàng hóa tới nơi chỉ định trước nhất là về nhất.
“Cuộc thi được thực hiện khá thường xuyên nhằm xây dựng một tuyến đường vận chuyển.”
“Nhưng mà, tuy gây cản trở những người dự thi khác là không cho phép, nhưng anh đừng nên hạ thấp cảnh giác vì không thể nào quan sát cuộc thi suốt toàn thời gian được.”
Đấu trận giả là một trò mô phỏng chiến trận.
“Đó là để diễn tập cho chiến tranh. Có một lượng kha khá người bị thương suốt sự kiện đó.”
“Chết cũng không phải điều bất thường gì.”
~cạn~
Sau khi nghe nói, tôi quyết định tạm thời đóng băng đại hội thể thao và suy tính kế hoạch khác.
Mấy cô gái công chức cho thấy sự hứng thú trong những sự kiện mà tôi trình bày nhưng khác biệt chủng tộc quá ư là mệt nhọc.
Ngay cả nếu một ít tranh cãi về cá nhân tham dự, sự rõ ràng của ai siêu hơn ai kém hơn cũng không thể bỏ qua.
Mục đích của đại hội thể thao là giải trí.
Nói cách khác…
Tôi nhớ một chương trình thần tượng mà tôi đã xem ở trong bệnh viện khi còn ở giới trước.
À không, những gì tới nhớ là sô truyền hình tiếp theo cơ.
Đó là một chương trình về du lịch vòng quanh thế giới.
Và trong từng ngõ ngách của thế giới.
Có vô vàn lễ hội khác nhau.
Những gì tôi nên tiến hành không phải là một đại hội thể thao qui mô trường lớp mà là một đại hội đẳng cấp thế giới.