Chương 75: Yuri đi về nhà
+++++++++++++++++++++++++
“Nó tựa như một truyền thống diễn ra hàng năm vậy.”
“Truyền thống gì? À, ý cô là thăm hỏi của ma vương-sama?”
“Không thật sự là vậy nhưng nó là một dạng sự kiện mà luôn luôn xảy ra ở mọi lúc.”
“À, giống kiểu một cô gái hạng-thấp cố gắng giành được ân sủng của một người từ thượng tầng để gầy dựng vị trí cô ấy phải không.”
“Đó, đúng là nó đấy. Cách mà người khác hiểu là như thế đấy.”
“Ý cô tức là, tôi nên biết chỗ của mình ư?”
“Đúng vậy. Thế nên, tôi sẽ nói thêm một lần nữa. Tôi có địa vị thấp nhất ở đây mà cô là cấp dưới của người ở tầng đáy đó đấy. Trưởng làng thì ở trên đỉnh của ngôi làng này. Cô có hiểu ý tôi đang muốn nói là gì không?”
“Hơi hơi hiểu, có phải cô đang nói về sự cố tối hôm qua không? Khi tôi lẻn vô phòng của trưởng làng ấy hả?”
“Đúng vậy! Chuyện cô đã làm giống như một thường dân đột nhập vào giường ngủ của nhà vua vậy. Nếu cô bị chặt đầu ngay tại chỗ thì tôi cũng không lấy làm lạ đâu.”
“Cô nói phóng đại quá…”
“Cô cho tôi đang phóng đại chuyện à? Thực sự cô nghĩ là vậy hả?”
“Eh-ehto…t..t-tôi xin lỗi…”
“Thật hay là cô đã nói rằng cô đi vào nhầm phòng anh ấy…nhưng mà, người duy nhất tin vào chuyện đó chỉ có trưởng làng mà thôi.”
“Miễn trưởng làng bị gạt thì không phải là tốt sao?”
“…Về chuyện truyền thống, cô có nghe thấy một người đàn ông ở thượng tầng nổi giận với một phụ nữ ở hạng thấp bao giờ không?”
“Tôi không hiểu ý cô đang muốn nói gì.”
“Người đàn ông thượng tầng không hề giận dữ. Điều đó sẽ hay nếu mọi chuyện chấm dứt và xong ở đó, nhưng những phụ nữ của người thượng tầng đó nhất quyết sẽ giận dữ với những điều mà người phụ nữ thấp bậc đã làm.”
“Ý cô là…”
“Tôi không quan tâm nếu cô chết đi, nhưng ít nhất hãy chứng minh tôi vô can cái nhé.”
“Khoa…Fraurem-san! Nãy giờ tôi đùa thôi mà. Làm ơn, cứu tôi với!”
~cạn~
Tôi thấy cách mà những cô gái Frau làm việc và hiểu chuyên môn của họ.
Họ là những quan chức dân sự.
Nếu chúng tôi là một công ty, họ sẽ là những cô gái văn phòng, thư kí viên và lễ tân viên.
Họ không có việc gì làm với công tác kinh doanh nhưng họ là người đang chống đỡ cho bộ máy.
Và họ có 10 người.
…
Tôi nghĩ số lượng của họ quá nhiều cho làng này…
Tôi có nên để họ nắm giữ việc kinh doanh không?
Phép lịch sự của họ vững chắc và họ còn có thể đám phán thương lượng.
Dù sao đi nữa, tôi sẽ để họ làm hết sức đỡ đần cho Frau vào lúc này.
Nhưng mà, dù họ đáng tin thế đó, họ cũng có khi vô tâm lắm.
Không ngờ có cô tưởng lầm phòng tôi là toilet luôn.
Việc đó thật nguy hiểm.
Tôi mừng là người khác đã dẫn cô ấy ra.
Nhưng mà, tại sao cô ấy lại khỏa thân khi đi toilet nhỉ?
Có lẽ là một thói quen ở thế giới này.
Toilet là một không gian sửa soạn…à không, tôi nghĩ tốt hơn nói nó là một gian phòng thay đồ.
Lần tới phải hỏi họ xem có đúng vậy không mới được.
~cạn~
Tuy tôi đang tập thực hành cưỡi ngựa, song tôi không thấy khá hơn chút nào.
Tôi không té bởi vì có yên cương nhưng thay vì cưỡi đi, vấn đề của tôi là rẽ trái phải.
Con ngựa không bao giờ làm điều tôi muốn và tôi đã ở giữa chừng việc bỏ cuộc quách cho xong.
Đoạn, tôi nghĩ ra một giải pháp.
“Đi thẳng về trước.”
Tôi để bọn kuro theo mình và có chúng hướng dẫn con ngựa đi theo chỉ đạo của tôi.
Hoan hô!
Nó cuối cùng chạy theo lệnh của tôi rồi!
…
Không đúng.
Cái này khác với cái cưỡi ngựa mà tôi hình dung.
Tôi hối hận vì dọa sợ chú ngựa tội nghiệp này.
Có lẽ tôi nên xây dựng một mối quan hệ tin tưởng khắng khít lẫn nhau với chú ngựa này.
Hãy kiên nhẫn mồi chài nó bằng tình thân.
~cạn~
Một đội khảo sát được tổ chức và rời làng tới cái mê cung ở phương bắc.
Tôi gọi họ bằng đội khảo sát thay vì đội chinh phạt bởi vì họ chắc có thể làm quá.
Thành viên là 10 high elf, 3 người thằn lằn, hai oni, 30 sói hỏa ngục.
Có từ một cho tới 3 nhện con cưỡi trên lưng mỗi chú kuro.
Từ mê cung phương nam, có ba lamia tham gia.
Khoảng 20 quái vật rắn lớn đi theo những lamia.
Tôi chúc mọi người thượng lộ bình an nha.
~cạn~
Tôi sẽ nói về tiêu chuẩn của làng.
Đặc biệt là số lượng đồ uống có cồn.
Tôi nghe được rằng ở bên ngoài làng, dường như không có tiêu chuẩn thống nhất.
Bởi vì thế, tôi quyết định là làng này sẽ đặt ra tiêu chuẩn của nó.
Tôi có Nông cụ Vạn năng.
Nếu tôi biến Nông cụ Vạn năng thành một cây thước, tôi có thể đo lường mm, cm, và thậm chí cả mét như ở giới trước của tôi.
Tôi nghĩ xác xuất đo lường có lẽ sai lệch nên tôi thử biến hóa nhiều lần nhưng nó cho độ dài giống y như nhau.
Tựa như thế, tôi cũng có thể biến Nông cụ Vạn năng để đo cup hay lít.
Về phần cân nặng, tôi nên làm gì…thôi, trọng lượng của một lít nước chắc hẳn là một kg đi.
Dù tôi biết nó thay đổi theo phương diện nhiệt độ nước, song tôi không nhớ nó ảnh hưởng là bao nhiêu.
Tôi nghĩ có một thay đổi dễ nhận thấy là khoảng 4 độ C nhưng làm sao mà tôi có thể đo nhiệt độ đây?
Maa, tôi đâu có cần ép cho hợp với tiêu chuẩn của thế giới cũ của mình phải không.
Tôi chỉ cần một tiêu chuẩn thôi.
Bằng như vậy, đơn vị tiêu chuẩn về chiều dài, khối lượng và trọng lượng được thành lập.
~cạn~
Ngoài đề.
“Kinh thật đó. Mỗi cánh đồng của trưởng làng luôn luôn bằng 50m.”
Tôi thực sự làm được. Tôi giỏi quá trời.
“Từ Đại Thụ tới con sông, bọn em đo được 52 lần 100m.”
Nếu chúng tôi trừ đi 200m, có thể yên ổn nói rằng nó khoảng 5 km.
…Chắc chắn là ổn.
Đúng vậy, tôi cảm giác nó ổn vì tôi tuyệt vời quá trời.
~cạn~
Khi thu hoạch mùa thu bắt đầu, Yuri, vị khách của Frau, sẽ đi về nhà.
Cô ấy ở đây được 3 tháng.
Cô ấy đã quen với cuộc sống ở làng này. Thỉnh thoảng, cô ấy giúp các gái thú nhân vắt đường (ngọt) và chiết dầu nên mấy gái đó nói rằng họ sẽ nhớ cô ấy lắm.
Những cô nàng đến cùng với Yuri cũng nói rằng họ sẽ nhớ cô ấy nhưng chẳng có lấy một ai nói gì về việc muốn đi về nhà cùng Yuri cả.
“Tôi xin lỗi. Lỗi lầm mà tôi đã gây ra cho vương đô, tôi sẽ chuộc tội bằng cách làm việc và bắt đầu lại hết từ ở đây.”
“Tôi không thể đền đáp hết sự tử tế mà làng này đã dành cho tôi bằng cách huấn luyện kẻ chưa chín chắn như tôi đây. Tôi sẽ rèn luyện quyết tâm của mình cho tới lúc đó.”
“Tôi vẫn chưa thể trở về vì vẫn còn một cánh đồng mà tôi cần chăm sóc…tôi không có lấy cớ đâu nhé!.”
Tất cả những cô gái đến cùng với Yuri đều quyết định ở lại làng này.
“Này các cậu…các cậu làm ơn có thể bỏ dĩa đầy thức ăn và cốc đầy rượu trên tay xuống trước đã và nói lời đó lại lần nữa không?”
Đó là ý của mọi người và còn là nguyện ước độc lập của họ nên tôi đoán không thành vấn đề.
Tôi dạo gần đây mới biết được hóa ra Yuri là con gái của ma vương.
Tôi luôn luôn nghĩ rằng cô ấy là một tiểu thư địa vị quyền quí nhưng thật không ngờ nổi cô ấy là một cô công chúa luôn.
Người vip như cô ấy mà ở làng này vậy có ổn không đó?
Beezel đã tới đây mấy lần rồi, vậy tại sao ông ấy không rước quách cô ấy đi nhỉ?
Tôi thật sự không hiểu lẽ vì sao?
Ở bất kì trường hợp nào, tôi không có ấn tượng xấu về cô ấy.
Sau tiệc liên hoan mang danh nghĩa tiệc từ biệt, Yuri trở về cùng với Beezel và một số quà lưu niệm.
Và một ngày sau đó, Yuri đòi Beezel gia tăng số lượng tin nhắn mà chúng tôi đang gửi cho nhau thông qua hệ thống wyvern.
~cạn~
*Lâu đài ma vương
“Beezel, khi con gái ta trở về từ cái làng đó, nó trở nên siêng năng kì lạ…ta có cảm giác nó đã thành ra đáng trông cậy nhiều hơn.”
“Thần đồng ý, nhưng thần đâu có biết lý do…tại sao Bệ hạ nói với thần cái này?”
“Gần đây, khanh và con gái ta trở nên thân thiết, có phải vậy không?”
“Thần chỉ làm trung gian cho những lời nhắn con gái bệ hạ muốn gửi thôi mà.”
“Vậy à?...Mà nói nè, con gái ta có nhắc gì về ta trong những lời nhắn đó không?”
“Thưa, ý bệ hạ là gì ạ?”
“Con gái ta hổm rày lạnh lùng với ta quá.”
“…bệ hạ có nghĩ ra lý do nào không?”
“Không, ta không chắc. Hôm qua, con bé chỉ chào ta ở buổi sáng và buổi tối.”
“Không phải điều đó là vì ma vương-sama bận bịu ạ?”
“Đâu, làm sao thế được. Kể cả ta kêu nó mấy lần trong suốt vài tiếng rãnh rỗi của ta, nó vẫn cứ thế.”
“À…Thần cũng có một đứa con gái nên thần có lẽ biết nguyên do…Thần cho rằng tại vì công chúa đến tuổi dậy thì đó.”
“Trường hợp con gái của ta là khác.”
“…ma vương-sama à. Chắc là tàn nhẫn để thần nói ra câu này nhưng có một xác xuất là một đứa con gái có thể thành người lớn hẳn hoi mà các bậc phụ huynh không biết đó.”
“Người lớn? Một gã đàn ông! Nhất định là thế, phải là một tên đàn ông! Hắn là ai? Hắn ở đâu! Ta phải giết hắn!”
“Ma vương-sama, ma vương-sama. Bệ hạ chỉ làm mình đau bụng nếu tiếp tục hành động theo cách đó.”
“HHAAAAAHHHHH! KHỐN KHIẾP KHỐN KHIẾP KHỐN KHIẾP!!!! CHẾT MẸ MÀY ĐEEEEEEEEEEEEEEE!”
“Chúng ta vẫn chưa chắc chắn. Xin bệ hạ bình tĩnh lại. Còn nữa, đã sắp tới giờ họp rồi. Bệ hạ có nhìn qua dữ liệu từ chiến trường phía tây chưa?”
“Giờ mà còn họp hành gì nữa!”
“Nếu bệ hạ không ưu tiên cho buổi họp, bệ hạ sẽ không được công chúa thích nữa.”
‘Cái đó thì có làm saooooooo!”
“Rồi rồi. Thần sẽ kể công chúa nghe những gì ma vương-sama muốn truyền đạt nên xin bệ hạ làm hết sức ở buổi họp.”
“Thiệt sao? Khanh đang nói là sự thật? Làm ơn nha.”
“Xin để đó cho thần. Vậy thì, hãy đi thẳng tới phòng họp thôi ạ.”
“Được được! Ồ, đợi xíu. Ta sẽ biến hóa một chút…xong. Fuhahahahaha! Hãy quyết định số phận những kẻ ngốc dám tấn công vương quốc ma vương của chúng ta nào!”
“Vâng.”
Beezel thật giỏi ăn nói.