Chương 66: Trị sự và việc giải trí
@@@@@@@@@@@@@@@@@@@@@@@@@@@
Ở lâu đài Ma vương.
“Ma vương-sama, ngài cho gọi thần?”
“Khanh cuối cùng đã tới rồi Beezel, ta muốn hỏi khanh mấy điều.”
“Bẩm, gì ạ?”
“Ta nghe nói khanh để con gái khanh đi tới làng Đại Thụ, việc ấy có thật không?”
“Thưa, đúng ạ.”
“Ý định của khanh là gì?”
“Con thần sẽ là người trị sự.” (dịch: trị sự=đại diện chính quyền)
“Trị sự hả?”
“Đúng ạ, mọi thứ liên quan tới làng ấy được thần quán xuyến. Ngài không nghĩ đó là chuyện bình thường để thần cử một trị sự tới đó thay mặt thần ạ?”
“Khanh nói đúng nhưng…bộ khanh không thể tìm thấy ai khác đủ tài năng để làm việc ấy ư? Nói thật, con gái ta thấy cô đơn rồi.”
“Thần xin lỗi nhưng nếu chúng ta xử sự sai lầm với làng đó dù bằng kiểu nào, thì đất nước chúng ta sẽ bị ảnh hưởng đáng kể. Với lại, tôi chọn con gái của mình vì nó có thể chịu trách nhiệm nếu có trường hợp tồi tệ nhất xảy ra.”
“…Ta hiểu rồi. Chừng nào con gái khanh trở về, nhớ bảo nó tới gặp con gái ta nghe chưa?”
“Rõ rồi ạ.”
~cạn~
Làng Đại Thụ.
“Bởi vì vậy, con giờ là trị sự của làng này.”
“Cha à, nếu cha không ngừng đùa giỡn nữa, con sẽ bóp cổ cha cho coi.”
“Bóp cổ cha?”
“Cha đã giỡn đủ rồi nên cha có thể ngừng kêu con là trị sự được không?”
“Bớt giận con gái à. Cha chỉ cần con có cái bộ mặt như trị sự của ma vương ở đây thôi. Con không nhất thiết phải hành động như một trị sự của làng này.”
“…Cha nói thế là?”
“Con chỉ đóng vai thôi. Cha không muốn cai trị ngôi làng này đâu. Thậm chí nếu ta có, con nghĩ điều ấy có thể được sao? Con chắc hẳn đã biết giỏi hơn cha rồi đúng không? Cha cũng sẽ đi nói chuyện với trưởng làng. Cha không muốn cậu ta hiểu lầm bất cứ cái gì.”
~cạn~
“Frau là người trị sự của làng này?”
“Đúng vậy. Tôi phải cho ma vương một lý do để gửi đứa con gái triển vọng của tôi tới đây….
Tôi không muốn họ nghĩ tôi cử con gái tới để ăn chơi ngồi không. Trong bất cứ trường hợp nào, cậu sẽ công nhận Frau là trị sự của làng này nghen?
Nó chỉ là một diễn kịch cho phía ma vương quốc của tôi mà thôi, nên cậu không cần lo ngại điều chi hết.”
“Tôi thấy không phiền nhưng….”
“Việc này cũng có mặt lợi cho làng.”
“Lợi gì?”
“Có chứ, thuế cậu đang trả cho chúng tôi, cậu có thể trả cho trị sự bản địa. Trị sự sẽ dùng thuế má đó để cai quản nơi này.”
“….đó có nghĩ là?”
“Trị sự sẽ dùng thuế đó như thế nào là tùy ý thích của cô ấy.”
Nhưng, trị sự không phải coi như là đứng ở phe ma vương quốc à?
Họ sẽ không bị thất thu thuế bởi vì việc này chứ…?
“Vậy có ổn không đó? Ý tôi là, nước ma vương sẽ mất thuế.”
“Nếu lãnh địa của cậu to lớn, cậu phải có nghĩa vụ trả tiền thuế cho đất nước, song nếu chỉ một hay hai ngôi làng, cậu không phải có nghĩa vụ đó. Dùng những gì cậu kiếm được trên mảnh đất này để làm giàu mạnh nó lên, đó là như thế.”
“Tôi hiểu rồi.”
Nghe hay đấy, thật sự hay.
Tôi có thể chấp nhận những gì ông chú nói nhưng…hãy nghĩ về nó trước đã.
Có bẫy rập nào không?
Có lỗ hổng nào không?
“Ai là người có quyền lực để bổ nhiệm trị sự của làng này?”
“Đó sẽ là tôi.”
“Có thể nào thay đổi được trị sự bổ nhiệm về sau này không?”
“Cái đó…Ehto, bộ cậu đang nghĩ tôi sẽ cử một người khác làm trị sự một khi con gái tôi tích đủ công trạng hả?” (dịch: Nô nô, ổng đang muốn bán đứt con gái đó)
“Tôi chỉ đang tính về những xác suất thôi.”
“Đừng có lo. Tôi muốn cam đoan điều ấy, nhưng…tôi không biết ngày sau ai sẽ là người thay thế vị trí của tôi. Tôi hiểu cậu thấy bất an vì cậu đang nghĩ cho ngôi làng. Được rồi, thế này vậy, hãy trao quyền được bổ nhiệm cho trưởng làng là cậu.”
“Eh?”
“Hãy làm trưởng làng là người duy nhất có quyền bổ nhiệm một trị sự. Cậu có thể bổ nhiệm hay bãi nhiệm bất cứ ai tùy thích.”
“Lẽ nào lại đơn giản như thế à?”
“Sẽ không sao hết. Chúng ta hãy lập một hợp đồng. Trong tương lai, kể cả như có người khác tới, miễn là ma vương quốc tiếp tục trường tồn, thì hợp đồng sẽ vĩnh viễn có hiệu lực. Trưởng làng giờ là có vị trị cao hơn cả trị sự.”
Và thế là chúng tôi làm thế.
~cạn~
“Frau, chúc mừng lên chức trị sự.”
“Chúc mừng nha!”
“Cậu làm được rồi.”
“Làm ơn ngừng đi mà. Mọi người đang bắt nạt mình sao? Trưởng làng, xin đừng bỏ em mà. Em không xứng làm một trị sự đâu.”
“Không mà, đâu có phải em vấp ngã hay làm sai cái gì…cố gắng lên em.”
“KKHHÔNNGGGG!!!”
Ừ thì, nó chỉ có cái danh thôi.
Vì Beezel không còn phải đến thu thuế, việc này hẳn tiện nghi cho ông chú.
Sau khi nghĩ thế đó, Beezel tới thu thuế.
(________)
Tôi đinh ninh Beezel tới đây chỉ để mua nông sản tại vì ông chú làm vậy mỗi tháng. Ai ngờ đã tới thời điểm thu thuế chứ.
~cạn~
Thằn lằn mới nở đã trở nên khá to, chúng giờ cao hơn mấy chú nhóc thú nhân.
Sau khi nở ra từ trứng, chúng đã có thể đi và bơi lội. Nhìn vào tỷ lệ phát triển của chúng, tôi có chút mất kiên nhẫn do Alfred vẫn chưa đứng được.
Tôi cho là mình không nên mất kiên nhẫn tại vì nhóc con tôi còn chưa ăn thôi nôi nữa là…cái này có phải là thứ họ gọi là cha mẹ thương con không?
Tôi ngỡ rằng quan hệ giữa Tier và Loo sẽ khó xử khi Tier có bầu nhưng tôi không thấy vết tích nào của không khí khó xử.
Bởi vì Loo đã là mẹ một con, nàng ấy đang truyền kinh nghiệm cho Tier.
Hình như mấy thiên thần khác cũng thấy hoang mang khi nhìn họ ra như vậy
Xét theo mối quan hệ trước đây của hai người họ, quan hệ hiện thời thật sự y như nằm mộng.
Tôi băn khoăn không biết những trận đấu trước đây của họ dữ dội cỡ nào.
Nhưng dù sau, thật là hay khi giờ họ có quan hệ tốt đẹp.
Tôi cũng muốn Tier mẹ tròn con vuông nữa.
Tôi cũng cảm thấy sự tấn công của những ai muốn mang con ngày càng mạnh hơn.
Tôi chỉ có một thân một xác này thôi nên làm ơn nghĩ cho tôi dùm cái đi.
~cạn~
Cư dân của làng này cơ bản không nghỉ ngơi.
Ngay cả mấy chú nhóc thú nhân cũng làm việc chúng có thể làm.
Họ chỉ thảnh thơi khi trời lặn, lúc trời mưa, hay vào mùa đông.
Có phải họ đang làm việc quá nhiều không? Nó sẽ ảnh hưởng tới sức khỏe nếu như họ không nghỉ ngơi một cách đàng hoàng.
Họ là tấm gương cho câu nói “Không làm thì đừng có cái ăn (Tay làm hàm nhai)”.
Cái đó có lẽ là tư duy hiện tại của dân làng.
Mỗi dân làng đều đang làm việc trong lĩnh vực họ được chỉ định, là bất khả thi để cho bất cứ ai ích kỉ nghỉ ngơi một mình.
Họ còn nói rằng…
“Làm sao chúng tôi có thể nghỉ ngơi nếu như trưởng làng đang làm hầu hết mọi thứ mỗi ngày cơ chứ?”
Dựa theo điều đã nghe, tôi kiểm điểm lại hành vi của mình.
Hóa ra là như thế.
Tôi hiện thời đứng ở vị trí trưởng làng.
Tôi không thể để họ đủ nghĩ ngơi nếu bản thân tôi còn chưa khởi xướng.
Lúc chúng tôi chơi bowling, lý do tại sao mọi người thưởng thức mà không giữ ý tứ tại vì tôi đang chơi với họ.
Tôi sẽ nhìn tình trạng cánh đồng trước hết rồi sau đó thong thả tính mới được.
(________)
Tôi không thể giữ yên tĩnh.
Bởi vì vậy, tôi quyết định làm đồ vật có thể dùng giải trí.
Trước hơn hết, cho mấy cậu nhóc thú…là trái banh.
Cái này…không tốt.
Lũ Kuro đang nhìn nó bằng ánh mắt tràn đầy kì vọng.
Đây không phải dành cho chúng nhưng nhìn mấy ánh mắt đó, tôi chỉ biết ném trái banh.
Tôi giải trí cùng với bọn Kuro.
Vậy là tôi không thể cho họ banh bóng.
Thế thì…bum mê răng thì sao?
Tôi nên làm một vật mẫu trước.
Tôi lanh trí biến Nông cụ vạn năng thành bum mê răng nên tôi chỉ việc sao y nguyên mẫu.
Giờ là lúc thử nghiệm.
Nhưng trước đó, tôi thực hành ném Nông cụ vạn năng hình thái bum mê răng trước đã.
Nếu nó không làm việc, thế tức là tôi không biết ném đúng cách hoặc là bum mê răng là sản phẩm thất bại.
Tuy nó có trở về, nhưng tôi phải chờ những 30 phút.
Thôi được rồi, tôi nên ném bum mê răng mẫu cho bây giờ trước khi tôi quên mất cách làm sao để ném được bum mê răng.
(_____)
Yup, nó trở về rõ ràng.
Bum mê răng mẫu là sản phẩm thành công.
Giờ, tôi tự hỏi nó có hấp dẫn mấy chú nhóc thú nhân không…
Mấy nhóc ấy đang nhìn tôi lúc tôi thử nghiệm bằng những cặp mắt sáng rỡ.
Anh biết rồi nhé.
Dù trò bum mê răng nhanh được phổ biến, nhưng sự ưa chuộng chóng bể như bong bóng xà phòng.
Tại sao hả? Bởi tại tự bạn ném đi thì bản thân bạn phải chụp nó.
Ném đĩa bay được khoái hơn nhiều tai vì bạn có thể chơi với người khác.
Tôi nên làm gì tiếp nhỉ?
Đã tới lượt người lớn nên nó sẽ là golf.
Tôi làm một gậy golf bằng cách đẽo gỗ.
Dùng nó hình như không có vấn đề nào.
Tôi chỉ làm một cái tạm vào lúc này.
Tiếp đến là banh golf.
Tôi khắc gỗ lần nữa bằng Nông cụ vạn năng.
Trung tâm trọng lực của trái banh không nằm ở trung tâm nên nó không đi thẳng.
Đương nhiên là tại vì mật độ gỗ không liên tục.
Nhưng mà, đó không phải lý do để không chơi được.
Chỗ này không có đường cong dạng kiểu ngoằn nghèo nên dùng nó đâu có sao.
Tiếp đến là sân golf…
Hãy làm một sân ngắn cho mấy nhóc thú trước đã…
Tôi bắt đầu tạo một lỗ golf ở khu phía tây của khu dân cư vì tôi nghĩ đó là chỗ thích hợp nhất.
Hoàn thành.
Mà nói, nơi đây là chốn hoang dã. Có thật sự ổn để làm ở chỗ này không?
Tôi cuốc lỗ bằng Nông cụ vạn năng để biến nó thành một cái thích hợp.
Do mất thời gian trước khi nó thành một lỗ golf hoàn chỉnh, tôi sản xuất hàng loạt gậy và banh.
Tôi làm hai cái, một cho người lớn dùng và một cho trẻ em aka mấy nhóc thú dùng.
Vì tất cả chúng đều làm từ gỗ, tôi chuẩn bị thật nhiều gậy golf khác nhau.
Sân golf thuộc loại tiêu điều/bơ vơ/lẻ loi/trơ trụi nên tôi thêm rất là nhiều thứ.
Bởi tại khó tìm ra vị trí lỗ golf nên tôi chắc chắn làm cây cờ đứng rất nổi bật.
Tôi cần mẫn làm nó trong khi chăm chỉ việc trên đồng.
Tôi nên làm gì nếu không ai chơi cái này hử?
~cạn~
Tôi lo lắng không cần thiết rồi.
Bởi vì có những người thích golf.
Hầu hết những người đó là mấy cô oni.
“Vui lắm ạ, đặc biệt là khi trái banh không tiến lên theo ý mình muốn.”
“Rất là thư giãn khi bọn em có thể vừa chơi vừa dùng trà.”
“Fufu. Lượt của tôi. Tôi chỉ cần ba gậy thôi.”
“Ara, tôi nghĩ dùng một phần năm lực là đủ đô.”
Tôi bắt đầu xem họ chơi sau bữa trưa.
Mấy nhóc thú nhân chơi cưỡi ngựa cưỡi dê còn nhiều hơn thứ golf tôi làm.
Chúng giỏi điều khiển bọn ngựa hơn cả tôi.
Liệu tôi có nên bắt đầu thực hành cưỡi ngựa không?