Chương 56: Về thức ăn và nước giải khát
======================================
Có hai nguyên do vì sao ông chú rồng Doraim tới làng này: là rượu và thức ăn.
Hai cái đó…thì dân làng cũng trầm trồ ca ngợi.
Tuy nhưng, tôi, người còn giữ kí ức từ thế giới trước, không nghĩ nhiều về chuyện đó.
Thức ăn chưa đủ ngon nức nở và rượu thì ngọt ngây.
~cạn~
Liên quan về thức ăn, có nhiều thứ từ thế giới trước không thể tìm thấy ở đây nên lượng về chất thì không nhiều nhặn gì.
Dẫu chúng tôi có nguyên liệu, gia vị và dụng cụ nấu ăn đi nữa, thì không có kiến thức về làm sao để thực hiện món ăn, chúng tôi vẫn bất lực không biết nên làm gì.
Việc chúng tôi có thể làm cơm đã là một điều hay.
Bây giờ, tôi kể với các oni về những phương pháp nấu ăn khác nhau và kết quả sẽ ra cái gì, phương pháp nêm nếm thức ăn, vân vân… và để họ nghiên cứu chuyện ấy.
Bị khen là một đầu bếp tài hoa thật là thấy hổ thẹn.
Điều đó chủ yếu tại vì tôi cảm giác như đòi hỏi của mình là vô lý.
Nhưng mà, tôi không muốn nhân nhượng với đồ ăn.
Tôi đang làm hết sức mình nên tôi kì vọng mọi người làm giống y như vậy.
Một thành quả, họ đã có thể nấu món ăn kiểu donburi.
Thật tuyệt khi nó kết hợp với cơm.
Thêm nữa, vì chúng tôi đã có đồ gốm sứ bây giờ, chúng tôi có thể nêm gia vị theo cá nhân với thức ăn của riêng mình trên bàn.
Nói chuyện gia vị, chúng tôi đã xoay sở làm được mayonaise, do vậy một cuộc cách mạng nấu ăn đã xuất hiện ở làng.
~cạn~
Nguyêu liệu thô quan trọng để làm mayonaise là trứng và dấm.
Cảm ơn trứng của bọn mày, những chú gà!
Tôi sợ salmonella nên tôi phải khử trùng trứng.
Nhưng chúng tôi nào có chất khử trùng để dùng hà.
Mỗi khi nhức óc, tôi thường bàn với Loo. Tôi xác nhận sự tồn tại của một số loại thuốc có thể dùng lên trứng.
Flora làm ra nó. Cảm ơn em vì đã khổ cực.
Loo cũng có thể làm nữa nhưng tại nàng ấy bầu bì nên tôi không muốn nàng lại gần những thứ như vậy.
Bởi tại tôi không biết loại nguyên liệu nào mà họ có ở phòng thí nghiệm.
Kế đó là dấm.
Đầu tiên, tôi nghĩ rằng khi rượu cũ, nó sẽ thành dấm nhưng tôi chắc sai mất rồi.
Thua keo này ta bày keo khác, tôi nghe bảo sake Nhật có thể sản xuất dấm nên tôi thử cái đó.
Kết quả hiện ra tốt đẹp và bởi vì vậy, tôi khiêu chiến với mayonaise và chuyện cũng êm xuôi nốt.
Vì trứng được trộn lẫn trong dấm, tôi nghĩ khử trùng trứng thì không cần thiết song tôi phải nhấn mạnh yếu tố an toàn.
Mà nói, liệu salmonella có tồn tại trong thế giới này không vậy?
Thôi đừng bận tâm tiểu tiết.
Mayonaise vừa trở thành món ưa thích của mọi người.
Tại vì có thế dùng nó lên nhiều món khác nhau, tôi cười rạng rỡ khi mà chất lượng bữa ăn được cải thiện.
Kế tiếp tôi muốn được ăn hải sản.
~cạn~
Nói về chuyện rượu, vấn đề chính là mọi người uống nhiều quá.
Họ không dụ khị tôi đi ngủ được lúc họ say xỉn.
Ơ, thế là họ không có nhiều chịu đựng khổ sở nhỉ?
Thật hay là chúng tôi đã mở rộng cánh đồng nông sản phục vụ cho việc làm rượu.
Gha ha ha.
Giờ tôi có thể ngủ yên lành rồi.
Tôi có thể, đúng chứ?
Hy vọng là vậy.
~cạn~
Cộng thêm rượu, chúng tôi cũng làm nước hoa quả, trà và cà phê.
Đó là kết quả việc nghiên cứu thứ khác để uống ngoài rượu và nước.
Mục đích việc này là để giảm lượng tiêu thụ rượu.
Thế nhưng, dân làng không tiêu thụ mấy cái đó nhiều cho lắm.
Nước trái cây ép chủ yếu được tiêu thụ bởi thú nhân tại vì họ còn quá nhỏ để uống rượu. Lại có những high elf và oni trở thành người yêu trà và cà phê. Song số lượng của họ thấp lè tè.
Ở mặt khác, ông chú Bezeel rất thích trà và mua một lượng lớn trà mà có thể kéo dài tới mùa đông.
Cảm ơn chú nha.
Tựa như một sự kiện xuân thường niên, sừng của bọn Kuro rụng, bọn ong làm một tổ mới và bọn nhện lên đường xuất ngoại.
Thấy mới nhớ, tôi tự hỏi chuyện gì đã xảy ra với 30 Kuro đi ra ngoài vào năm ngoái?
Tôi cầu mong chúng được bình yên…
…thì ngay lúc đó, 30 chúng trở về.
Mỗi con đều mình mẩy thương tích và trông như chúng đã vượt qua một thử thách cam go vì chúng tỏ ra một thần thái hùng dũng.
Tôi không biết chúng đã làm gì nhưng từ khi chúng an toàn trở về, tôi thấy không sao hết.
Sau khi ở lại mấy hôm, chúng mang một mớ nhện lên trên lưng và lại bỏ đi.
Ơ hay, tụi này đang làm gì thế nhỉ?
~cạn~
Tôi thực hiện một yêu cầu xây nhà để tắm.
Cho tới nay, tôi dùng bồn tắm làm bởi tôi và các high elf và nó cũng được dùng bởi mỗi dân làng.
Vốn dĩ đó là một bể tắm chung nhưng chỉ có tôi là nam duy nhất và đàn ông khác chỉ là bọn trẻ ranh nên chưa phát sinh vấn đề nào.
Tuy nhiên, giờ đã nam người lùn sống ở làng, tôi đòi hỏi một nhà tắm riêng dùng cho nam giới.
Bất quá làng này âm thịnh dương suy.
Tính trường hợp ấy, nhà tắm mới xây dựng sẽ dành cho nữ giới dùng.
Đó không phải một lập luận dở.
Tôi đã lo lắng khắc khoải vì bể tắm chung tới nổi tôi không thể dùng khi tôi muốn tắm. (dịch: ý anh là khi anh tắm thì các chị lại hè nhau vô tắm chung nên anh sợ)
Từ đó, nhà tắm hiện thời sẽ dành cho cánh đàn ông và nhà tắm mới cho phụ nữ.
Bất quá, nó bị trả đũa.
Nếu xây dựng một nhà tắm chỉ cho giới nữ, thời gian để họ gạ tình tôi sẽ giảm xuống.
Không đúng, các cô đã có đủ giao tiếp với tôi ở bên ngoài rồi. Sao lại còn mang nó vô trong nhà tắm làm gì?
Chung cuộc, nhà tắm hiện tại độc quyền cho tôi sử dụng.
Ai mà muốn làm gì đấy với tôi có thể tắm cùng tôi.
Nhà tắm riêng cho nữ và nhà tắm riêng cho nam sẽ được xây dựng.
~cạn~
Suy ngẫm lại giờ đây tôi có thể tắm táp một cách yên bình, tôi cho thế là việc tốt.
Tôi đang băn khoăn là tôi có thể lo liệu lượng nước một mình hay không.
Số nhà tắm đã tăng lên, tôi lo cả việc tiêu hao nhiên liệu.
Nhà tắm không ngờ hao quá nhiều củi lửa.
Dù cho chúng tôi đang ở chính giữa rừng, tôi cũng e ngại việc dùng nhiều quá.
Tôi sẽ nghĩ cách thay thế nhiêu liệu cho nhà tắm.
Trong lúc nghĩ như vậy, tôi nảy ra phương án đun nước bằng ma thuật.
Kiểu giống như có những người biết xài hỏa thuật là những người cần hợp tác để đun nước vậy.
Nó thành chuyên môn của các em thú nhân và cũng phục vụ việc thực hành cho họ.
Đúng thực.
Cố gắng lên.
(____)
Dùng ma thuật thì nhanh và tiện hơn nhiều so với đun sôi nước bằng tay chân.
Còn tiện nghi hơn nữa nếu mà tôi có thể làm được ấy chứ?
Tôi sẽ học ma thuật chă…không, không được rồi. Tôi chả có thiên phú về ma thuật.
Tôi sẽ để lại cho ai có khả năng vậy.
~cạn~
Có một lời thỉnh cầu về cây trồng ở vùng cây ăn quả.
Người nộp đơn là một chú ong.
Con ong trình báo cho một chú nhện và nhện ấy truyền lời lại với tôi.
Tôi không nói chuyện được với nhền nhện nhưng chúng tôi phần nào giao tiếp được bằng cử chỉ.
Có vẻ như nó muốn trồng một loài cây từ rừng trong khu vực cây ăn quả.
Dù cây trồng trong vườn ăn trái đã đủ thỏa đáng cho chúng, nhưng có vẻ ong nữ hoàng là người xin nó.
Nếu không có hại thì tôi thấy không vấn đề gì.
Mặc dù nói không có vấn đề là vậy, cũng không như là chúng tôi có thể chuyển cây đó tới đây.
Tôi có thể trồng bất kì loài cây nào bằng Nông cụ vạn năng nhưng tôi cần biết cây đó dạng kiểu thế nào.
Cái cây trong chuyện thì không thể tìm thấy ở gần đây.
Bởi vậy, họ hỏi xin phép tôi để vào rừng.
Họ muốn tìm cái cây trong nghi vấn ấy.
Bọn nhện dường như biết được cái cây mà bọn ong yêu cầu.
Bởi vì bọn nhện sục sạo trong rừng, chúng biết được ngay.
Bọn nhện đi vào rừng trong khi ngồi trên lưng bọn Kuro.
Chúng tìm thấy ngay lập tức và trở lại.
Chúng dẫn đường cho tôi tới chỗ đó.
Chúng tôi về làng ngay tức thì vì tôi nhờ Gran Maria mang tôi đi.
Thế là, tôi trồng ngay cái cây đó ở vườn ong.
Tôi cũng mở rộng khu vực cây ăn quả.
Hiện tại, bọn bò ở mặt đông của vườn ăn quả nên tôi mở sang hướng tây.
Tôi nhân đôi kích thước vườn ăn quả nên giờ nó là 8x8 mẫu.
Cái cây mà bọn ong yêu cầu là một cây thấp lùn nở bông mà tôi mới thấy lần đầu.
Vì có vẻ nó có thể đậu trái nên tôi trồng thật nhiều.
Đồng thời, tôi cũng trồng cây cao sư, lô hội, cây cọ và những loại khác.
Cơ mà dù mở rộng khu ăn quả là vậy, tôi vẫn để đủ không gian cho người khác phòng khi họ cũng muốn trồng cây nữa.
Fuh.
Sân khấu đầu tiên thế là hoàn thành.
~cạn~
Trước khi tôi nhận ra, tôi đã lên chức bố rồi.
Nhanh như chớp.
Thú thật, tôi thậm chí không nhớ tí ti gì về những ngày mang nặng đẻ đau của Loo cho tới thời điểm tôi sắp sửa ẵm bế con mình.
Hức hức.
Tôi hẳn đã hoảng loạn vào khi đó.
Nhưng tôi đã nhẹ lòng khi con tôi chào đời yên bình.
Nó là một thằng nhóc kháu khỉnh.
(m__m)
Tôi có xứng để làm một ông bố chưa?
Không không, đã quá trễ để hỏi điều ấy.
Tôi phải chăm chỉ làm lụng cho đứa con mới sinh của mình.
Sau đấy, một đại tiệc được mở ra ở làng tôi và nó kéo dài tận mấy hôm sau.