Isekai Nonbiri Nouka

chương 98: hội thi đấu võ thuật, bảng hiệp sĩ, vòng 3 (bán kết) và chung kết

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Chương 98: Hội thi đấu võ thuật, Bảng Hiệp Sĩ, Vòng 3 (Bán kết) và Chung Kết

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

Hội thao thi đấu võ thuật, bảng hiệp sĩ, vòng thứ ba.

Tier đại chiến Loo.

Trước cả khi tới làng này, hai người mà là vợ đã sinh con cho tôi này đã là đối thủ truyền kiếp của nhau.

Đây là một trận thư hùng mà không ai dự đoán được kết quả sẽ như thế nào.

Hai vợ tôi đều mặc quần sóc và không chơi vũ khí.

“Fufufu, lâu quá không gặp hén.”

“Phải phải. Nhưng hôm nay có cụ tổ xem nên tôi không nương tay cho đâu nha.”

“Sợ cô chắc, đó là điều mà tôi cầu mà không được đây.”

Hai nàng vợ đã bật PK (Đồ sát) lên rồi.

Trọng tài Hakuren ra tín hiệu bắt đầu trận đấu.

Tôi tưởng cả hai sẽ lấy khoảng cách hoặc là bay lên trời nhưng họ bước bộ chậm rãi tới người khác tới trung tâm vòng đấu.

Một khi chân họ dừng, họ bắt đầu chơi đánh lộn.

Giống y như phim Mỹ Quốc, sau khi nhận 1 đòn, sẽ tới lượt bạn đánh trúng.

Nhưng chỉ có đàn ông làm chuyện vậy trên phim ảnh, thật đáng sợ để nhìn thấy các mỹ nhân làm chuyện đó.

Chưa hết, hai người kia…là vợ tôi đó.

Tôi thật sự khiếp sợ.

Họ không đánh nhau bằng bạt tay mà bằng nấm đắm cứng rắn.

Họ rõ ràng nhắm vào má người khác bằng những cú đấm móc.

Và sau khi bị đánh trúng, tôi cảm thấy rùng rợn không thể nào quên được cách họ cười mỉm thế nào.

Cạn.

Vì tương lai gia đình mai sau, tôi phải làm mọi thứ có thể để tránh chuyện vợ-chồng cãi lộn. (dịch: khoảnh khắc anh nhận ra nhà mình nuôi chục con sư tử cái =)) )

~cạn~

Sau màn đả nữ một hồi, họ tạo một số khoảng cách giống như đó là việc tự nhiên phải làm thế.

Và bắt đầu trận đấu phép thuật.

Lửa, nước, gió và ma pháp không biết bắn nhau chí chóe.

Dù hàng ghế khán giả được bảo vệ bởi phép của Hakuren, nhưng chỗ tôi ngồi thì tương đối gần vòng đấu và tôi có thể cảm thấy uy lực.

Nhưng tôi không biết ai là người có lợi thế hết.

Sau màn đấu phép thuật, hai người họ bay lên trời và quấn lấy nhau.

Họ đang choảng nhau bằng ma thuật? Hay chỉ vật lý thông thường…?

Tôi thật sự không chắc nhưng tôi biết họ đang đánh nhau quyết liệt.

Và kết thúc.

Khi họ đáp xuống vòng đấu từ trời, Tier còn đứng trong khi Loo đang quị một chân.

“Hôm nay tôi thắng nhá.”

Tier là người thắng.

Cả hai đều mệt mỏi nhưng họ không thấy bị thương nặng.

Tôi gặp cả hai để cho thấy sự quan tâm của mình.

“Chồng ơi, Tier bắt nạt em kìa.”

“Loo-san, đồ gian xảo.”

~cạn~

Vòng ba, trận thứ hai.

Một trận đấu giữa Bulga và Makura.

Nó không còn là một trận.

Bulga đã quá kiệt sức bởi trận đấu với Uno nên cô ấy thậm chí không thể gọi phân thân. Cô ấy không thể tránh nổi tơ nhện của Makura.

“Uuuhhh. Kết thúc chóng vánh quá…”

Makura chiến thắng.

Vậy là thí sinh trận chung kết giờ đã quyết định.

Tier và Makura.

~cạn~

Trước đó, hãy nói về hạng ba trước.

Đó là một trận đấu giữa hai người không vô được chung kết.

Bỏ qua Loo đi, Bulga hoàn toàn bại xụi.

Flora cũng nói em ấy không cấp phép cho Bulga có trận nào khác nên trận tranh hạng ba bị dẹp bỏ.

Maa, đâu có giống như chúng tôi cần có hạng ba phải không.

~cạn~

Và trận chung kết khởi tranh.

Ây dà, nó không diễn ra tốt đẹp.

Nhưng mọi người đều hiểu lý do.

Trận đấu giữa Tier và Makura.

Nó giống hệt như trận đấu giữa Corone và Makura lúc nãy.

“Thật sự là sai quá mà mọi người ơi?”

Tier bị trói bởi tơ nhện và thua trận.

~cạn~

Người thắng của bảng hiệp sĩ của giải đấu võ thuật là Makura.

Con của Zabuton, Makura, là tân vô địch.

Makura giơ một chân để đáp lại tiếng reo hò nhiệt liệt.

Cô ấy nhìn hạnh phúc ghê.

Giờ thi đấu đã kết thúc, tới lúc trao giải thôi.

Tôi tặng cho Makura 10 mề đay.

Và một cúp nhà vô địch bằng gỗ. Tôi đã đặc biệt chuẩn bị nó cho lễ hội lần này, đó là một vương miện bằng gỗ.

Trước tiên tôi đã bàn bạc với Loo về việc chạm khắc một vương miện vì tôi không biết chắc liệu nó có ý nghĩa kì lạ nào không nếu tôi trao tặng nó như một giải thưởng nhưng nàng ấy nói tôi không cần phải lo vì chúng tôi đã là phần của vương quốc ma vương bây giờ.

Nghe vậy, tôi mạnh dạn khắc một cái vương miện.

Do tôi giả định một người hai chân sẽ đội nó, kích thước của cái vương miện liền không hợp với Makura.

Trong lúc tôi đang nghĩ làm sao để mình chữa cháy vụ này, Makura đón lấy vương miện và đặt nó lên mông của cô ấy.

Vương miện trên mông…thật là hợp với cô ấy nên tôi OK luôn.

Makura tự hào khoe mông có cái vương miện của cô ấy cho khán giả xem và vẫy chân nhiệt liệt.

~cạn~

Tier đứng hạng hai, tôi trao tặng nàng 5 mề đay.

Thêm nữa, tôi cũng tặng người thắng 1 trận 1 cái và 2 cái cho người thắng 2 trận.

Và như vậy, hội khỏe thi đấu võ thuật bế mạc nhưng vẫn còn một buổi liên hoan kéo dài tới tận khuya…hoặc có lẽ sang cả sáng ngày mai luôn.

Do vòng đấu còn ở đấy, những trận đấu tự do được tiến hành.

Tuy nhiên, bởi vì sẽ nguy hiểm nếu lỡ không may có ai bị thương trong khi đấu, chúng tôi đảm bảo chắc rằng một trọng tài sẽ luôn có mặt trong mọi trận đấu.

Những high elf và elf núi mà không thể tham gia thi đấu với những thú nhân từ làng Howling đã tới đây cùng Gulf tiến lên vòng thi đấu để tranh tài thỉnh giáo.

Một số mấy cô gái thú nhân cũng leo lên vòng theo thời gian như thể coi đây là một trận huấn luyện. Đến cả Loo cũng khiêu chiếu với Tier một trận rửa hận.

Thậm chí khi mặt trời lặn và trời tối, những trận đấu được tiếp tục với sự giúp sức của ánh đuốc và ma thuật chiếu sáng.

Trong khi đó, ở một bên…

“Ma vương à, làm một trận với ta nhé?”

“Hahahaha, xin ngài đừng có giỡn nữa mà.”

Ma vương khước từ lời mời của Dors Long vương trong khi cụ tổ-san, Beezel cùng Yuri đang bình luận những trận đấu đang diễn ra.

“Sẽ tốt hơn nhiều nếu ma thuật vô niệm được dùng thường xuyên hơn.”

“Nhưng ngài thấy đó, không niệm chú sẽ giảm đi uy lực. Tôi nghĩ người ta nên đánh giá tình huống trước.”

“Cháu không biết làm sao để mà làm phép không cần niệm chú cả.”

“Thiệt sao? Vậy để ta giải thích cho.”

“K-khoan đã, xin ngài đợi một lát. Liệu có được không khi để cho một người ở địa vị như ngài chỉ dạy công chúa của một nước?”

“Hả? Ta không quan tâm lắm về địa vị xã hội. Đừng có lo ngại mấy thứ không cần thiết.”

“Cảm ơn ông ạ. Cháu sẽ cố hết sức để ghi nhớ.”

~cạn~

Doraim đang thưởng thức đồ ăn với Hakuren, Rasuti, vợ chú ấy và Raimeiren.

“Bà nội ơi, cháu nên trau dồi hình thái nhân hóa của mình thêm chút nữa phải không.”

“Vậy à? Cháu không cần vội vàng. Ngay cả Doraim cũng gặp chút rắc rối trong việc hóa hình người…”

“Mẹ à, xin mẹ dừng lại dùm con. Vả lại, à, ừm… Đúng rồi, đám cưới của Sekiren sao rồi mẹ?”

“Doraim-chan, cớ gì em lại nói về đám cưới của em gái trước mặt chị vậy?”

“X-xin chị đừng để ý. Huống hồ chi, không phải tình hình của chị ở đây bây giờ đã giống như là kết hôn rồi à?”

“Eh, ah, bọn chị—thì, em nghĩ vậy sao? À ừ, có vẻ giống…”

“Ý, chị Hakuren xấu hổ kìa…thật là cảnh hiếm có.”

“Grafaroon, nếu em chọc ghẹo chị thêm nữa, chị chắc kể chuyện ngày xửa ngày xưa của em ra quá.”

“…Dạ dạ, em xin lỗi chị.”

Quả là một bữa ăn sinh động.

Vì Buga và Stifano đã khôi phục, họ đang di chuyển xung quanh như người hầu của họ.

Vừa không bị trở ngại, thức ăn thêm và rượu vừa được mang lên cho họ bởi Bulga và Stifano.

Dù sao đi nữa, chuyện ngày xửa ngày xưa của vợ Doraim là gì vậy cà?

…tôi sợ nghe được nó quá.

Mà, tôi thấy oải rồi.

Có lẽ tại vì mệt mỏi tinh thần.

Tôi đoán mình quá kiệt sức từ việc lo lắng có người bị thương.

Năm sau, tuyệt đối hãy thay đổi nó thành lễ hội khác.

Tôi dành nguyên đêm còn lại của lễ hội để nghĩ về điều đó.

Truyện Chữ Hay