Isekai Meikyuu No Saishinbu O Mezasou

chương 1.2 mê cung ở thế giới khác(2)

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Sau khi đã tiêu diệt được con sói, thật cẩn thận, tôi quan sát xung quanh

Trong cái tình huống siêu thực này, nếu bình thường thì tôi đã thật sự bối rối. Nhưng lạ lùng thay, tôi đang rất bình tĩnh. Tôi cảm thấy tôi có thể bỏ qua sự hoang mang này và tiếp tục di chuyển cái cơ thể này như bình thường mà không hề do dự.

Tôi nhặt các vật phẩm mà con sói làm rơi ra ở trận chiến trước đó lên.

Từ cái thi thể đã bị giết của con sói, thì có vẻ như có rất nhiều thứ tôi có thể dùng. Tôi chẳng hề cảm thấy tội lỗi. Tôi có thể nói rằng điều đó là cần thiết, tuy nhiên, các giác quan của tôi tạm thời bị tê liệt. Tôi phải tiếp tục hành động mà không được suy nghĩ quá nhiều.

Từ cái xác chết đó, tôi có thể lấy được những thứ cần thiết để tiếp tục cho cuộc hành trình cũng như ở lại đây.

Tôi mặc những trang bị sẵn có.

Đeo đôi găng tay bằng da vào, khoác trên mình một chiếc áo choàng và treo chiếc túi da trên thắt lưng.

Tôi dắt con dao có thiết kế kì lạ vào thắt lưng ở quần của mình và cầm thanh kiếm trên tay.

Tôi nhặt nhạnh những thứ gì mà tôi có thể lấy.

Và cuối cùng, tôi nhìn lại nơi mà con sói đã biến mất.

Thanh trường kiếm mà tôi đã sử dụng trong trận chiến trước đang nằm ở ngay đó.

Tôi cũng muốn mang nó theo, nhưng điều đó là bất khả thi. Trọng lượng của nó gấp đôi so với thanh kiếm cầm một tay. Và thứ làm tôi cảm thấy hứng thú nhất đó chính là viên đá màu xanh kia.

Từ xác của con sói, rớt ra rất nhiều những viên đá ấy.

Đánh giá tình hình của tôi lúc này, tôi chỉ sợ rằng những viên đá màu xanh ấy sẽ làm tôi chậm lại và đẩy tôi vào tình thế nguy hiểm bởi vì chúng thực sự rất nặng. Tôi không muốn đem theo những thứ vô dụng như thế.

Nhưng màu sắc của viên đá này thực sự giống với viên đá mà con sói làm rớt.

Tôi đoán chắc rằng ở đây vẫn còn xác của những con quái vật đã bị giết và chúng cũng đều rớt ra một viên đá như này.

Tôi thực sự cảm thông với những người đã bỏ mạng ở đây.

Tôi nhặt hòn đá lên và bỏ vào trong túi.

「Rồi, bây giờ làm gì nhỉ ?」

Tôi sẽ làm những gì tôi có thể.

Thậm chí nếu những sinh vật quái dị xuất hiện, thì tôi vẫn phải giải quyết chúng.

Tôi có hai lựa chọn là 「Chờ ở đây」 hoặc 「Đi tiếp」.

Vết đâm ở trên đùi nhẹ hơn tôi nghĩ. Có lẽ tôi vẫn có thể lết cơ thể của mình đi. Tuy nhiên, vẫn thật khó chịu khi đi lại với cái chân này mặc dù nó đã không chảy máu nữa.

Nếu tôi di chuyển, thì chỉ khiến vết thương trở nên tồi tệ hơn, và tôi chắc chắn rằng tôi sẽ mất thêm năng lượng.

Điểm mấu chốt là nếu tôi hao hụt năng lượng ở đây thì 100% tôi sẽ gặp nguy hiểm. Đó thật sự là một viễn cảnh tồi tệ.

Đồng thời, chờ đợi ở đây thêm nữa cũng là một điều khủng khiếp không kém.

Đó là một trải nghiệm kinh hoàng, chờ đợi ai đó đến cứu mình, giống như tôi đã làm trước đây.

Trái tim của những con người đó mục ruỗng đến mức họ sẵn sàng đả thương người cầu cứu sự giúp đỡ từ họ.

Tôi nghi ngờ về việc nếu tôi chờ ở đây thì ai đó sẽ đến và cứu tôi.

Vì vậy, tôi quyết định 「Đi tiếp」.

「Mình có nên dùng thứ này làm cây gậy dẫn đường không nhỉ?...」

Tôi kiểm tra thanh kiếm và cảm nhận cảm giác của nó.

Nó còn không thực sự phù hợp để làm một cây gậy dẫn đường nữa.

「Mình mong rằng có thứ gì đó tốt hơn thứ này…」

Trong khi lẩm bẩm với chính mình thì tôi quan sát xung quanh một lần nữa... và-

【Vật phẩm】

Trống rỗng

Một 『Thông báo』 hiện lên trước mắt tôi, ngay giữa không trung.

「Eh, Cá-i gì đây?」

Tôi cảm thấy bối rối. Nó thực sự không có ý nghĩa gì cả. Một điệu cười khô khan phát ra từ cổ họng tôi.

Mỗi khi nhìn vào thanh kiếm của tôi, thì tôi lại có thể nhìn thấy 「Thông báo」. Nó như gắn liền với võng mạc của tôi như những hạt bụi vậy. Kể cả khi tôi di chuyển thì cái 「Thông báo」cũng chẳng biến mất.

Tôi chắc chắn rằng nó đang hiển thị 「Thông báo」.

「Ra là thế, haーhahahahaー!」

ーNó giống như một trò chơi vậy.

Đây chắc chắn là cách duy nhất để diễn tả được tình trạng hiện tại.

Thế giới viễn tưởng. Mê cung. Quái vật. Con côn trùng to lớn. Con sói khổng lồ. Kiếm. Cung tên. Ngọn lửa của pháp sư. Đá quý. Tin nhắn sau mỗi cuộc chiến. 「Thông báo」 về vật phẩm.

Những thứ đó luôn luôn xuất hiện trong game.

Ban đầu, tôi đã nghĩ là mình bị ảo giác và những thứ đó chỉ là ảo ảnh.

Nhưng bây giờ, tôi đã nhận ra rằng mình không hề bị ảo giác, và tôi nghĩ nó thật thú vị.

Sau khi đã bình tĩnh lại, tôi sẽ tìm một lối thoát. Tất cả đều chẳng hơn gì một giấc mơ.

「Nếu đúng là vậy, cho ta xem 「Thông tin」 về chính mình」

Tôi nói thật rõ ràng. Đầu tiên tôi sẽ thử việc này.

【Trạng thái】

Tên: Kanami Aikawa

HP: 4/51

MP: 72/72

Lớp chiến binh: ー

Level: 1

Str: 1.11

Vit: 1.03

Dex: 1.01

Ag: i2.02

Int: 4.00……――

「…Nó thực sự quá khó hiểu đối với mình. Có cách nào dễ hiểu hơn không?」

(Có thể chuyển sang tiếng Nhật)

【Trạng thái】

Tên: Kanami Aikawa

HP: 4/51

MP: 72/72

Cấp độ:ー Level 1

Sức mạnh: 1.11

Sức mạnh vật lí: 1.03

Khéo léo: 1.01

Nhanh nhẹn: 2.02

Khôn ngoan: 4.00

Sức mạnh ma thuật: 2.00

Phẩm chất: 7.00

Hoang mang: 1.01

Thất thoát: 0.52

Kinh nghiệm: 805/100

Kiếm sắt cầm một tay, quần áo của Underworld, áo choàng của Elfen, túi da, giày của underworld, phi dao bị nguyền rủa.

「Ah, Nó đã được chuyển thành tiếng Nhật」

Tôi lẩm bẩm để đáp lại sự thay đổi này.

Tôi rất tệ khi dính phải Tiếng Anh. Nó thật sự rất quan trọng đối với tôi để hiểu nghĩa của các từ. Tôi bắt đầu đọc 「Trang thái」 bằng tiếng Nhật.. Thứ khiến tôi phải lo lắng chính là

『【Vật phẩm】Trống』. Suy nghĩ kĩ về nó, tôi mới nhận ra rằng mình chẳng có gì.

「Mmm…. Nhưng mình vẫn mang theo thịt khô và nước mà...」

Tuy nhiên, nó hiện ra như thế này.

【Túi đồ】

Chẳng có gì cả.

Tôi đã cố gắng xác nhận nó nhiều lần, nhưng, sau tất cả, có vẻ như tôi chẳng có gì.

「Điểm đáng chú ý ở đây là mình chẳng có tí manh mối nào, như, làm sao để có thể chơi…」

Tôi tự hỏi rằng không biết liệu có yêu cầu quan trọng nào không.

Đây là một trò chơi có điều kiện và sẽ không hoạt động nếu tôi không đáp ứng được điều kiện đó.

「Những trang thiết bị này có mang lại hiệu quả gì không? Liệu mình có phải đáp ứng yêu cầu nào đó mới được mặc chúng không? 」

Tuy vậy, nó không có nghĩa là tôi nên mặc tất cả, phải chứ.

「Liệu có lời giải thích nào cho việc túi của mình có thể đem được bao nhiêu đồ không nhỉ ?」

Tôi kiểm tra lại trang bị trên người mình một lần nữa. Và tôi có thể khẳng định rằng nó giống như một trò chơi.

Tôi cố gắng nhét đồ đạc của mình vào trong túi. Tôi đã thử rất nhiều cách, bỏ ra rồi lại cho vô. Nhưng chẳng có gì xảy ra cả.

「Rồi…」

Vào đi! Vào đi! Vào đi! Vào đi!

Tôi hướng ánh mắt về miếng thịt khô trong khi đang cầu nguyện Chúa. Thành thực mà nói, một nửa là trò đùa đấy. Nhưng có vẻ như nó có tác dụng thật.

Không khí quay cuồng và hút miếng thịt vào

「Đáng sợ quá !」

Tôi rụt tay mình lại gần như ngay lập tức.

Vừa rồi thật đáng sợ.

「Được rồi, hiển thị 『Túi đồ』」

【Túi đồ】

Thịt khô

「Hahaha… Mmm. Giống trong game thật」

Tôi vừa vui vẻ lại vừa sợ hãi.

Bây giờ tôi đã hiểu được quy tắc của 【Túi đồ】.

Tôi phải có ý định ném nó lên không trung, và nó đã bị hút và được cất ở đâu đó.

「Nó thật tiện lợi…」

Tôi bắt đầu tìm kiếm những thứ khác trên cái xác của con sói đó. Vẫn còn vài thứ sót lại.

Tôi cố gắng tìm hiểu thêm một số luật khác của 『Túi đồ』 trong khi đang ném đồ lên không trung để lưu trữ chúng.

Và tôi nhận ra rằng, xác người và côn trùng nhỏ bé thì không thể lưu giữ được.

【Túi đồ】

Thịt khô, túi nước, đồ cầm máu, kim tê, thuốc giải độc, rìu, trường kiếm, túi da, găng tay da, vải, con dao sắt, cung gỗ, mũi tên, bật lửa, Smartphone, đá cuội, cành cây, đá ma thuật cấp 10, đá ma thuật cấp 9.

Cái bật lửa và smartphone thì đang ở bên trong quần jeans của tôi. Tôi kiểm tra xem liệu tôi có thể gọi cho ai đó bằng chiếc điện thoại này không, tuy nhiên đúng như dự đoán, nó không thể kết nối được.

Đó là một chiếc Smartphone đã cũ, và nó có lẽ cũng đã bị hư hại nhiều hơn vì những va chạm ban nãy. Nhưng thật may cho tôi là đồng hồ và chức năng pháp sáng vẫn hoạt động bình thường.

「Tôi bỏ vào rất nhiều thứ linh tinh... Tôi mừng vì nó viết tên của cả những thứ tôi không biết. Nếu như đây là một trò chơi, thì nó chỉ giảm độ khó của màn thôi. Nhưng không, tôi đã được giúp, cảm ơn vì điều đó… 」

Mặt tôi giãn ra khi tôi nhận ra rằng cái thứ bột đó thực sự là 『Thuốc giải độc』.

「Được rồiーHãy thử điều gì đó nàoー」

「ーROOOOOAAAARRRー!!」

Ngay khi tôi đang muốn thử nó, thì tôi nghe thấy tiếng gầm của con quái vật vang vọng cả hành lang.

「ーCk,Đành bỏ nó xuống vậy,」

Tôi đã quá bận bịu với nhiều thứ đến nỗi quên rằng bản thân mình đang gặp nguy hiểm. Tôi bắt đầu bước đi, tránh xa ra khỏi tiếng gầm đó.

Với thanh kiếm như một cây gậy dẫn đường và 【Thuốc cầm máu】 (Sau khi rửa vết thương của tôi bằng nước, tôi bôi nó lên vì chẳng hề biết cách để sử dụng), tôi tiếp tục bước đi

Tôi đi xuyên qua hành lang và cảm thấy cơ thể mình trở nên nhẹ hơn.

Tôi xác nhận lại 『Trạng thái』 của mình, thanh HP của tôi đang tự động hồi phục.

Tôi cảm thấy khoảng thời gian kinh hoàng trong cuộc đời đã trôi qua, nên tôi đã đi chậm lại một chút.

Tôi vẫn muốn thử rất nhiều thứ nữa tuy nhiên sẽ là bất khả thi nếu dừng lại ngay bây giờ. Tôi vừa đi vừa lẩm bẩm một mình, đồng thời cũng suy nghĩ về các từ ngữ.

「Trạng thái, Trợ giúp, Bản đồ, Lưu, Ghi chú, Chat, Đăng xuất, Đăng nhập, Kĩ năngーー」

Tôi cố gắng để khiến nó hiện lên những 「Thông báo」 mới mà có thể sẽ giúp tôi. Nhưng thứ mà tôi hi vọng nhất 「Trợ giúp」 đã không xuất hiện. Và những thứ khác như 『Ghi chú』 hay 『Chat』 cũng không .

Thứ duy nhất có tác dụng là

『Kĩ năng』ー

『Kĩ năng』ー

Kĩ năng có bản: Kiếm kĩ: 1.01

Ma thuật đóng băng: 2.00

Kĩ năng thu thập: Ma thuật không gian: 5:00

???:???

???:???

Có hai mục có đánh dấu 『???』. Có vẻ như kẻ tạo ra hệ thống này không muốn cho chúng ta biết đó là kĩ năng gì.

Và tôi đã thực sự ngạc nhiên khi thấy 『Pháp thuật』 cũng có ở trong đó.

Vì thế nên tôi đã trở thành một pháp sư. Mỗi khi tôi nói

『Pháp thuật』 thì nó sẽ nghe theo lệnh của tôi và đưa ra 『Thông báo』.

【Pháp thuật】

Ma pháp băng:

+Đóng băng: 1.00

+Đá băng: 1.00

Ma pháp không gian:

+Không gian: 1.00

Có đến tận ba ma pháp có thể cứu tôi. Tôi muốn nhảy cẫng lên trong niềm vui sướng tột cùng vì bây giờ tôi đã có thể sử dụng được ma pháp. Tôi chẳng biết làm cách nào hay từ lúc nào mà tôi có thể sử dụng được pháp thuật. Vì vậy, tôi quyết định thử nó. Trong một trò chơi, sẽ rất hữu dụng khi tìm hiểu kĩ một số kĩ năng ban đầu

ーNếu mình nghĩ nó là một trò chơi... nhưng...

Chỉ nghĩ về điều đó thôi đã khiến tôi phát điên lên rồi. Vì vậy, tôi ngừng ngay dòng suy nghĩ lúc nãy và cố gắng thử.

Việc tốt nhất mà tôi có thể làm bây giờ là cố gắng thử nó.

「Mmmmm, Tới đây!!! Ma thuật đóng băng 《Đá Băng》!」

Khi tôi la lên, tôi cũng giơ cánh tay của mình lên luôn. Và mong đợi một thứ gì đó như một hòn đá băng phóng ra từ bàn tay ấy.

Sau câu thần chú ma thuật, tôi cảm thấy có thứ gì đó đang bay ra khỏi tay của mình để tấn công. Tôi cảm nhận được sự lạnh lẽo đến từ lòng bàn tay cũng như cảm thấy được có một thứ gì đó đang hội tụ lại.

Nó đang hội tụ nhưng nó quá chậm.

Có lẽ nó phải mất một thời gian để hội tụ độ ẩm trong không khí và làm cho hàng tấn phân tử kết hợp lại với nhau rồi cuối cùng tạo ra băng.

Sau khoảng mười giây, một khối băng thật sự đã được tạo ra. Và đương nhiên, mười giây không bao gồm thời gian để đọc thần chú. Không quan trọng bạn cảm thấy nó ra sao, riêng tôi thì lại thấy nó chẳng có ích gì vào việc tấn công.

「EhーNó chỉ có thế này thôi à ?」

Cái ma thuật này là sao đây? Urgghhh….

Nó có giống như ma thuật thường ngày trong đời sống không? Bởi vì tôi kì vọng thứ này có thể dùng để tấn công những con côn trùng to lớn hay các loại động vật. Haizz,tôi muốn xin lỗi bản thân mình quá.

Sau bao nhiêu cố gắng, tôi đã lấy vải ra từ 『Túi đồ』 và xé nó. Tôi làm một cái chườm đá nhưng đã nhanh chóng vứt nó đi ngay sau khi nó đụng vào vết bỏng và khiến tôi đau đớn.

Ma thuật đóng băng 《Đá băng》, thành thật mà nói thì nó thực sự vô dụng.

Tiếp đến, tôi thử kiểm tra 《Đóng băng》. Tuy nhiên, kết quả vẫn như cũ. Nó cũng chỉ là ma thuật phục vụ đời sống thường ngày. Nó chỉ khiến nhiệt độ xung quanh tôi giảm xuống từ từ mà thôi.

Sau đó, tôi thực sự gặp rắc rối với 《Ma pháp không gian》. Nếu tôi không nhầm thì không gian là thước đo khoảng cách từ một điểm trong không gian. Tôi chẳng tự tin tí nào ở cái kĩ năng này cả. Tôi định sẽ gia tốc nó như đã làm với Ma thuật băng.

Có lẽ một cổng không gian sẽ xuất hiện và tôi có thể thoát ra khỏi cái mê cung này, nhưng thật khó để nghĩ rằng có một ma pháp nào đó có thể giúp tôi trong tình cảnh này.

Sau đó, tôi quyết định ngăn mình sử dụng mà pháp đó. Sau tất cả, tôi chẳng biết nó có đem lại hiểu quả nào không và liệu nó có gây nguy hiểm hay không.

Tôi sợ rằng nếu mình mắc sai lầm thì rất có thể một hố đen sẽ xuất hiện.

Thay vào đó tôi tưởng tượng mình đang sử dụng các ma pháp khác, và cố gắng thử chúng.

「Ma thuật phục hồi, Ma thuật Thánh, Ma thuật đạt được, Ma thuật tân trang, Sơ cứu, Đốt cháy, Trị thươngー」

Thật không may, nó vẫn chẳng có tác dụng gì cả.

Tôi muốn ma thuật phục hồi nhưng bằng cách nào đó mà có vẻ như nó không dành cho tôi.

Nhưng, vài 『Thông báo』 đã thu hút sự chú ý của tôi.

【Điểm kĩ năng】

Kiếm kĩ: 1.01

Ma thuật băng: 2.00

Ma thuật không gian: 5.00

Điểm kĩ năng hiện tại: 0

Không à?

Có lẽ nó sẽ tăng dần khi mà cấp độ của tôi tăng lên.

【Bảng tăng cấp độ】

805/100

Khi tôi đang nghĩ đến việc tăng cấp độ thì đột nhiên nó xuất hiện.

Hoàn thành yêu cầu .

Tuy nhiên, tôi lại có linh cảm xấu về cái thứ được gọi là 「Hoàn thành yêu cầu」này.

Nó không tự động thăng cấp mà phải có yêu cầu.

Vậy thì, đầu tiên, tôi sẽ thử tìm ra cách để thăng cấp.

「Nếu tôi có thể thì, Yêu cầu thăng cấp, làm ơーouch!」

Tôi hét lên bất ngờ. Tay phải của tôi như thể đã bị thiêu đốt vậy.

Theo phản xạ, tôi nhìn vào tay của mình thì thấy nó có những vết cắt và đang chảy máu.

「Từ đâuー?」

Có một thứ gì đó đang di chuyển trong góc khi tôi quan sát xung quanh.

Một vật thể nảy ở tốc độ cao, trôi nổi giữa không trung như một quả bóng rổ và đang kêu vo vo. Tôi quan sát nó thật cẩn thận và nhận ra cái thứ biến dạng đó là một loại côn trùng và nó đang tiến lại gần tôi hơn.

「Quái vậtー!?」

Tôi ngay lập tức thay đổi suy nghĩ của mình.

Tôi nghĩ về cuộc sống hằng ngày của mình. Tôi cũng đã từng chơi game.

Và vì thế, nơi này không thể định nghĩa theo lối thông thường được.

Tôi ngắm và quơ thanh kiếm của mình vào cái vật kia. Tuy nhiên, nó đã tránh được.

Lợi dụng lúc nó né đòn, tôi chạy đi ngay lập tức. Tôi cố tạo khoảng cách với cái thứ 『Biến dạng』 này và quay trở lại con đường lúc trước mà mình đã đi.

Tôi đã thất bại trong nỗ lực tấn công và tôi quyết định sẽ không làm điều gì bất khả thi nữa.

Quay trở lại con đường cũ. Tôi có thể nghe được tiếng vo vo của con côn trùng đó. Nhờ vậy mà tôi có thể dự đoán được khoảng cách giữa tôi và thứ đó.

Nó đang đuổi theo tôi ở phía sau.

Điều duy nhất tôi cần hiện tại là thời gian. Tôi có thể ném thứ gì đó vào con côn trùng kia và "câu" thêm cho tôi được chút thời gian.

Tôi đang lập kế hoạch để có thể đối phó lại với con côn trùng đó. Có lẽ nó sẽ vô dụng bởi vì tôi đã thử nó trong một số tụa game mà tôi chơi lúc trước. Nhưng tôi nghĩ nó vẫn đáng để thử.

Thứ 『Biến dạng』 đó đang tiến đến gần hơn. Tôi lấy ra một cái túi da từ 『Kho đồ』 và ném tất cả những thứ bên trong vào con côn trùng.

Tôi đã làm nó mất tập trung trong giây lát.

Chiến lược của tôi có vẻ hiệu quả.

Đó là một sinh vật có lông và tôi nghĩ nó sẽ bị khắc chế bởi nước. Vì vậy, tôi đã dùng nước để tần công nó. Bởi vì như trong game thì con côn trùng đó chắc chắn phải có một điểm yếu nào đó. Với nước thì tốc độ của nó sẽ bị hạn chế.

Sau khi đã chắc chắn, tôi bắt đầu niệm thần chú ma thuật.

「Ma thuật băng 《Đóng băng》」

Ma thuật này chỉ có thể làm giảm nhiệt độ từ từ nhưng có khả năng nó sẽ khiến con côn trùng kia bị yếu đi. Sẽ thật tốt nếu tôi có thể giết con côn trùng đó từ khoảng cách này, bằng ma thuật này.

「……Mình nghi ngờ về việc ma thuật này có thể đóng băng được nó nhưng mong rằng, ít nhất nó có thể khiến con côn trùng bị chậm lại」

Nó đã bị yếu đi.

Nó bay thẳng về phía tôi để có thể ngăn tôi lại, nhưng nó không thể chạm tới.

Tôi vẫn chú ý đến nó, chỉ để chắc chắn rằng tôi không bỏ lỡ bất kì thứ gì. Cho đến cuối cùng, tôi vẫn không thể hạ thấp cảnh giác.

【Quái vật】Dark Ring Fly: Cấp 2

Khi vẫn đang nhìn con côn trùng, một 『Thông báo』 hiện ra trước mắt tôi.

Thông tin của 『Thông báo』 hiện ra và hướng thẳng vào chỗ của con côn trùng.

ーĐiều này thật tệ.

Tôi sợ rằng con Dark Ring Fly sẽ sử dụng tốc độ cực hạn của nó để bay và cuối cùng sẽ biến mất- như một vũ khí để chống lại tôi. Nhưng nhờ 『Thông báo』 mà tôi có thể xác định được vị trí của nó.

Tôi nghĩ là nó không thể tấn công được nữa. Chuyển động của nó chậm dần theo thời gian. Tôi chắc rằng nó phải bị kiệt sức bởi ma thuật của tôi. Tôi hạ gục nó với thanh kiếm của mình.

Con Dark Ring Fly rơi xuống đất. Chết đi với luồng sáng xung quanh, và chỉ còn lại một viên đá màu đen trong suốt rơi ra.

Viên đá đó là 『Đá ma thuật cấp 10』 theo như 『Thông báo』 hiển thị. Từ kinh nghiệm trước đây của mình, tôi có thể khẳng định rằng Dark Ring Fly là một loại quái vật cấp thấp.

「Liệu có lãng phí không nếu như mình dùng vật dụng và MP cho một quái vật cấp hai nhỉ ?」

MP còn lại là 68. MP tuy vẫn còn nhưng tôi không biết điều gì sẽ xảy ra nếu tôi tiếp tục lãng phí nó.

Tôi tiếp tục đi trên con đường mà ban đầu tôi đã định đi. Rồi xuyên qua hành lang mà tôi chưa từng đặt chân đến.

Tôi tiếp tục suy nghĩ về hệ thống thăng cấp.

Dù cho tôi đã thử bao nhiêu cách, thực hành và thất bại. Tôi vẫn dậm chân tại cấp 1.

Tôi nghĩ sẽ có vài điều kiện đặc biệt mà phải hoàn thành thì mới có thể lên cấp.

Và tôi lại nghĩ về cuộc chiến vừa xảy ra.

Một đòn tấn công bất ngờ từ một con quái vật rất khó để bị nhìn thấy. Nếu đó không phải là một con quái cấp hai, tôi có thể đã phải bỏ mạng.

Tôi nên thử nhiều thứ từ 『Thông báo』 để có thể cứu sống chính mình. Nhưng tuyệt đối chẳng nhận được gì cả.

Khi đang đi, tôi nghe âm thanh từ xa vọng lại.

Cái âm thanh đó là tiếng của con côn trùng to lớn mà tôi đã chạm mặt trước đó.

【Quái vật】Ripper Beadle: Cấp 3

Tôi có thể đoán trước được vũ khí của nó chỉ từ cái tên đó. Nhưng tôi vẫn phải giữ bình tĩnh. Tôi giữ cho cơ thể mình uốn cong một nửa để tôi có thể phản ứng lại nếu có chuyện gì đó xảy ra.

Ripper Beadle chú ý tới tôi nên tôi dần dần lùi lại.

Tôi không biết quái vật cấp ba nguy hiểm đến mức nào.

Đột nhiên, Ripper Beadle lao vào tôi. Tuy nhiên, tốc độ của nó chẳng là gì so với con sói khổng lồ kia. Tôi quơ thanh kiếm của mình về phái nó.

「HAAAー!」

Âm thanh của sắt va chạm vào với nhau tạo nên một tiếng thật vang.

Tôi nghĩ rằng mình đã chém trúng điểm yếu của nó, nhưng không. Nó thực sự rất cứng. Tôi hét lên 「HAHH!」, nó chẳng có ý nghĩa gì cả, chỉ là làm thế khiến tôi trông ngầu hơn thôi.

Chuyển động không phải là vấn đề. So với con sói đó và Dark Ring Fly, con côn trùng này quá chậm. Tôi lấy ra một vật dụng từ 『Túi đồ』 để thực hiện một kế hoạch khác.

Ripper beadle lặp lại các cú lướt của nó.

Tôi đã tránh, tạo ra một số khoảng trống. Và tôi tưới dầu lên Ripper beadle rồi đốt nó với cái bật lửa của mình.

Tôi đã nghĩ rằng sẽ thật khó khăn để có thể bắt lửa, nhưng may mắn thay, chỉ với một lần cố gắng, tôi đã thành công. Ripper Beadle bị bao quanh bởi ngọn lửa và bắt đầu gào thét.

「UU…waaaa…」

Nó thật là một cảnh tượng khó chịu.

Do sức nóng của lửa, chân và tay của nó đã bị đốt cháy.

Ngay lập tức, tôi thử tấn công các điểm khác nhau bằng thanh kiếm của mình.

Ripper Beadle phát sáng ở những nơi bị tôi tấn công và biến mất. Cùng lúc đó, một viên đá màu đen rơi ra.

Viên đá vừa rơi ra được gọi là

『Black Insect Stone』. Không giống như những viên đá ma thuật khác, nó có hơi chút đặc biệt.

Tôi chú ý đến nó trong lòng bàn tay và quan sát nó.

【Black Insect Stone】

Không giống những viên đá ma thuật bình thường, viên đá này chỉ rớt ra ở một con quái vật cấp côn trùng có sức mạnh ma thuật.

Chi tiết hiện ra.....

Nó thật là tiện lợi.

Tôi nhanh chóng kiểm tra vật phẩm.

Đầu tiên, tôi thử kiểm tra các trang bị sử dụng được. 『Áo choàng của Elfen』 và 『Trường kiếm của Apulia』, chúng có cái tên thật dài, có vẻ như chúng có khả năng đặc biệt. 『Áo choàng của Elfen』 có thể bảo vệ cơ thể ở nhiệt độ cao hoặc thấp. 『Trường kiếm của Apulia』 nếu chiến đấu với đối thủ cấp cao hơn thì nó có thể thể hiện rõ ràng năng lực thật của nó. Có vẻ như nó là vật dụng phép thuật.

Thật tốt khi sở hữu cả bộ trang bị tấn công lẫn phòng ngự.

Sau đó tôi nhìn vào phần chi tiết mà khiến tôi quan tâm nhất.

【Dịch chuyển】

Tiêu thụ: 1MP

Ma thuật không gian cơ bản. Khả năng của nó phụ thuộc vào người sử dụng. Tôi cố gắng để nắm bắt được nó.

Nó giống như là ma thuật hỗ trợ cơ bản.

Thông thường, bạn có thể quay về thế giới ban đầu với ma thuật, như bẻ cong không gian. Nhưng tôi không nghĩ cái này sẽ giống như vậy.

「Ma thuật không gian 《Không gian》」

Tôi cố gắng xác nhận xem nó là ma thuật gì trước tiên.

Năm giác quan của tôi đã đều bừng tỉnh khi tôi niệm chú. Giác quan của tôi trải rộng khắp mọi nơi. Tôi có thể nhận ra mọi thứ trong bán kính khoảng 10m. Tôi thực sự kinh ngạc vì tôi có thể lấy được thông tin từ góc khuất nào đó.

「……Cá…Cái này thật tuyệt」

Đây chính là ma thuật tốt nhất từ trước đến giờ. Đó chính là điều tôi rút ra ngay lập tức.

Ma thuật này có thể giúp tôi đánh giá được khả năng của đối thủ. Hơn thế nữa, nó giúp tôi giảm nguy cơ bị giết hại.

Tôi thực sự có thể dùng kĩ năng 《Không gian》 để tránh những con quái vật trên đường đi.

Tôi vừa đi vừa suy nghĩ về kĩ năng mới.

Khi kích hoạt 《Không gian》, tôi có thể không bị bất ngờ bởi nhũng đòn tấn công. Nhưng, nó không có nghĩa là tôi có thể tránh hết những đòn đó vì có một giới hạn cho phạm vi ma thuật.

Với tốc độ này, tôi có thể vượt qua những con quái vật vài lần và tiến tới phía trước mê cung.

Tôi cảm thấy nhẹ nhàng và hăng hái hơn.

Sức mạnh của kĩ năng 《Không gian》 thật tuyệt vời. Tuy nhiên, điều đó cũng khiến tôi trở nên mất tập trung hơn.

Tôi đã nhận được một kĩ năng rất thuận tiện nên hiện tại, tôi đang có tâm trạng tốt.

Tôi xem mê cung này như một trò chơi và tiếp tục bước đi với sự tự tin cao độ.

Tuy nhiên, chỉ 30 phút sau khi đi, tôi đã rơi vào một tình huống rất tồi tệ.

Truyện Chữ Hay