Một tiếng hét lớn vang vọng khắp ngôi làng.
Tôi nhìn về phía tiếng hét. Có một nhóm gồm 2 người đàn ông bên ngoài ngồi làng, có vẻ họ đang bị đẩy lui.
Dường như họ đang hò hét gì đó nhưng tôi không hiểu được họ muốn nói gì. Một lát sau, dân bắt đầu túa ra khỏi nhà với kiếm và cuốc xẻng trên tay.
Ủa, bộ mình bị phát hiện rồi á? Hay đó chỉ là suy nghĩ của mình thôi, nhưng dường như họ không hướng về phía tôi.
Những dân làng đang tập hợp lại và nhanh chóng tiến về hướng đông. Tôi lặng lẽ đi theo họ trong khu rừng.
Nhìn về hướng đông, tôi thấy cát bụt mịt mù, và tất cả dân làng đều tiến về đó.
Cướp Lv7
Trang bị: Kiếm đồng – Giày da.
Cướp Lv11
Trang bị: Kiếm đồng- áo giáp da – giày da.
Cướp Lv4
Trang bị: Kiếm đồng.
Dù bọn cướp ở rất xa, trong chúng chỉ nhỏ bằng hạt gạo, nhưng những thông tin về chúng vẫn hiện ra trong đầu tôi.
Nhờ sự tiên dụng của kỹ năng Thẩm Định, tôi đã nắm rõ được tình hình hiện tại.
Chắc có lẽ đây là sự kiện cướp tấn công khi mới bắt đâu game nhỉ? Nếu tôi cứ tiếp tục ẩn mình thì biết đâu tôi có thế làm được gì đó.
Cấp độ của bọn cướp nhìn chung là khá cao. Tôi có thể đấu với chúng nếu chúng có cấp độ ở 1 chữ số bởi vì tôi đang nắm giữ trong tay thánh kiếm Durandal. Dân làng không thể nào đủ trình để đấu với tôi bằng một thanh kiếm đồng.
Dân làng bắt đầu ổn định vị trí xung quanh cái chuồng ngựa nơi mà tôi đã ngủ trọ trong làng. Dường như họ sẽ đánh nhau với lũ cướp ở đó. Đứng ở giữa bọn họ là một một người đàn ông trung niên Lv25. Và ông trưởng làng cũng đang ở đó. Không biết có phải ông ta có Lv8 không nữa.
Bọn cướp mà họ đang đối đầu...
Cướp Lv41
Trang bị : kiếm đồng –Khăn Trùm Đầu – áo giáp sắt – giày da.
Hình như hắn ta là thủ lĩnh thì phải. Cấp độ hắn khá cao. Hắn được trang bị một chiếc khăn trùm đầu.
Tên mạnh thứ hai thì chỉ khoảng Lv19, tên thứ ba là tên Lv11 đã đề cập trước đó. Còn lại chỉ toàn cấp độ một chữ số.
Chắc bởi vì đây là sự kiện đầu tiên nên cấp độ chúng khá thấp chăng? Nếu tôi thận trọng với tên thủ lĩnh, thì biết đâu tôi có thể tiêu diệt hắn bằng cách nào đó.
Khi bọn cướp tiến đến ngôi làng thì bọn chúng bắt đầu tấn công người dân.
Những người dân trong làng cũng phản công lại.
Cả hai bên bắt đầu xông vào hỗn chiến và giờ khó mà phân biệt được bên nào. Tôi vẫn chưa hiểu được bọn họ đang la hét điều gì.
Bọn họ đang đánh nhau ngay trước chỗ tôi ẩn nấp. Và nếu tôi nhảy ra khỏi khu rừng lúc này thì tôi có thể bất ngờ tấn công họ.
Bởi vì cấp độ bọn chúng khá thấp, không có ai là quá mạnh, nên có thể sẽ là bài luyện tập kỹ năng, kiếm đối kiếm. Người đàn ông trung niên Lv25 đang đánh nhau với tên thủ lĩnh Lv41.
Nhưng do vì khoảng cách cấp độ nên tên thủ lĩnh bắt đầu chiếm ưu thế hơn. Hắn vật người đàn ông trung niên xuống đất. Ông ta cố gắng dùng tay chống đỡ trong khi đo đất nhưng liền bị đâm trọng thương.
Hắn ta đã làm gì vậy nhỉ? Hình như ông ta bị đâm xuyên qua chỗ hở của chiếc áo giáp bởi thanh kiếm của tên cướp. Tôi từng nghe rằng có việc thực tập mặc áo giáp trong môn võ thuật cổ truyền.
tấn Người đàn ông trung niên nằm phục dưới đất, tên thủ lĩnh theo quán tính quay lại nhìn mặt ông ta. Giờcó lẽ là cơ hội của mình đây.
Nếu là vậy, tôi có thể cảm nhận được mình có thể hạ gục tên thủ lĩnh mà không bị phát hiện. Với thánh kiếm Durandal, một nhát chém lén từ phía sau có thể đủ gây sát thương đáng kể.
Tim tôi như nhảy loạn. Tôi rút thanh Durandal đang toả sáng trong bao kiếm và giữ chặt nó trong hai tay.
Kiếm thánh Durandal nặng hơn kếm gỗ, nhưng cũng không đến mức tôi không thểvung nó. Nó khá dễ dàng với người đã luyện tập kiếm đạo như tôi. Nếu đây là sự kiện mới vào game, thì chúng không nên là kẻ thù vì với một kẻ Lv1 như tôi thì sẽ không có bất kỳ cơ hội nào để đánh bại chúng.
Vậy thì không còn sự lựa chọn nào khác ngoài việc xông lên.
Tôi lấy hơi thật sâu và cố gắng tập trung vào những âm thanh xung quanh mình. Nhưng tôi vẫn không hiểu được họ đang nói cái gì.
Tôi phóng ra khu rừng. Tôi lao nhanh hết tốc lực về phía tên thủ lĩnh Lv41.
Đang giữa chừng, môt tên cướp đã phát hiện ra tôi và cố gắng ngăn tôi lại. Tôi vung thanh Durandal và hạ gục tên cướp Lv2 chỉ vớt một nhát. Đây thật sự là Lv2 sao?
Tôi nâng thanh Durandal lên và tiếp tục chạy. Tôi tung người lên ở khúc cuối và đáp xuống bên cạnh tên thủ lĩnh. Tôi tập trung hết sát ý vào hắn và truyền đạt xuống đôi tay của mình. Với tư thế vững vàng, tôi vung thanh Durandal nhắm vào cổ tên thủ lĩnh và chém bay nó.Máu tươi bắt đầu phun ra từ cái cổ bị đứt của tên cướp.
Uwaa. Bộ đây là game toé máu à? Đây thực sự là một thứ game khốn nạn.
Nhưng tôi không có thì giờ để nghĩ ngợi. Tôi bắt đầu nhắm đến những tên cướp khác.
Bọn cướp xung quanh tên thủ lĩnh chỉ có cấp độ hàng đơn vị và chúng bị gục ngã với một nhát chém. Cứ mỗi lần thanh Durandal được vung lên thì càng có nhiều máu được phun ra và số lượng kẻ địch giảm dần cho đến khi chỉ còn vài tên.
Tôi tìm kiếm tên mạnh thứ hai, tên cướp Lv19. Trong khi lấy đầu bọn cóc ké xung quanh, tôi bắt đầu xem xét bọn cướp. Tên Lv19 đã tách rời khỏi nhóm và đang đánh nhau với ông trưởng làng. Có nhiều dân làng đang quây quanh ông trưởng thôn, họ cố gắng tăng cường sự phòng vệ.
Ai đó đã hét lên. Tên cướp Lv19 đã nhìn sang đây vàbắt đầu la hét gì đó.
Bọn cướp ngưng đánh nhau và bắt đầu tẩu thoát. Chúng bắt đầu rút lui, bời vì thủ lĩnh của chúng đã bị tiêu diệt.
Ngay lúc bọn chúng quay lưng lại thì chính là cơ hội của tôi. Tôi bắt đầu đuổi theo chúng.
Tôi tàn sát vài tên từ phía sau. Và giờ trước mặt tôi là tên cướp mạnh thứ ba với cấp độ 11. Tôi đón đỡđòn tấn công của hắn và trả lại hắn bằng một nhát chém về phí bên trai nhưng hắn đỡ được. Cũng vì hắn có áo giáp nên chắc tôi không thể hạ hắn bằng một đòn được.
Bằng sự quyết đoán, tôi rút thanh kiếm lại và nhắm vào cánh tay của hắn. Trong Kendo, đây là chiêu thức tôi đã thành thạo. Với kỹ năng này tôi hoàn toàn chặt đứt cổ tay của tên cướp lv 11 khiến nó rơi xuống đất. Tôi không thèm để ý đến máu đang phun ta từ cổ tay đó và bắt đầu kết liễu hắn. Vì mất cổ tay nên hắn không thể nhấc kiếm lên mà chống cự được. Tôi liền tiện tay xin luôn cái đầu của tên cướp.
Tôiphi ra khỏi trận mưa máu từ những cái xác của bọn cướp để tiếp tục truy đuổi. Bọn cướp lúc này đang cố gắng hết sức để đào tẩu. Và tên Lv19 là đánh bài chuồn đầu tiên. Cái lũ chết nhát này. Nhưng sau cùng, hắn vẫn là một tên cướp không hơn không kém.
Tôi tàn sát thêm vài tên đang cố gắng đào tẩu. Sau cùng tên Lv19 cũng nhận được ân huệ của tôi. Với cái lưng không chút phòng thủ phơi bày ra ra trước mặt tôi thì không có nghĩa lý gì với nhát chém thần thánh của Durandal.
Những tên cướp còn lại đều chạy tán loạn. Nhưng sau cùng, không tên nào có thể thoát được cơn khát máu và ngoan ngoãn trở thành điểm kinh nghiệm của tôi.
“Fuu”
Sau khi tận diệt bọn cướp, tôi ngồi bệt trên những vũng máu. Mặc dù đây chỉ là game, nhưng hơi thở của tôi bây giờ khá dồn dập. Tôi thở ra một hơi dài và cố gắng lấy lại bình tĩnh.Và giờ tôi có thể lấy lại tri giác về những tiếng động quanh mình.
Trên chiến trường lúc này, xác bọn cướp cùng với máu của chúng la liệt khắp nơi. Không cần thiết phải làm như thật đến vậy đâu. Hay là nó cần thời gian để những cái xác đó biến mất.
Không biết những người chơi thử bản beta khác có phàn nàn về điều này không? Có lẽ vì tôi chưa bao giờ nghe đến những game thực tế ảo như vậy nên những gì tôi đang làm nãy giờ chắc chỉ là chơi thử bản beta. Vậy thì chắc tôi phải gửi ý kiến để kể tội mới được.
Khi tôi đang điều hoà lại hơi thở, vị trưởng làng bắt đầu tiến lại gần tôi. Lão già với cái cấp độ thấp đến đáng ngờ, lv8.
“xxxxxxxxxx”
“Xin lỗi, nhưng tôi không ông đang nói cái gì”
“Xin lỗi, thưa ngài. Ngài có thể nói tiếng Brahim được không?”
“xxxxxxxxxxx”
À, ra lo phần thiết lập đó.
Tên “Đúng vậy”
“Ồ. Thật như tôi đã kỳ vọng. Một mạo hiểm giả như ngài đây.”
Cái gì mà “Như tôi đã kỳ vọng”? Ông cứ nói quá. lol
“Có lẽ vậy”
Tôi chỉ gật đầu và đồng ý.
“Ngài đã cứu ngồi làng này khỏi hiểm nạn, tôi thành thật cảm ơn ngài rất nhiều.”
“Ah không, không có gì đâu mà”
Chắc lại là sự kiện của game rồi.
Nhưng giờ tôi cảm thấy mình đang có vẻ hỗn láo hiếm thấy. Chắc là do cái cách tự hạ thấp mình của ông trưởng làng và không ngừng tán thưởng tôi. Mặc dù cấp độ ông ta khá thấp nhưng dù gì ông ta cũng là trưởng làng. Cũng vì gặp rắc rối trước sự lịch sự quá mức của ông ta nêntôi mới thành ra thế này.
“Làm ơn hãy để tôi bày tỏ lòng biết ơn của mình bằng mọi cách tôi có thể làm được”
“Thật vậy sao? Vậy có chỗ nào để tôi nằm nghỉ không? Tôi hơi mệt rồi.”
Dù đây chỉ là game, nhưng thực tế tôi cảm thấy mình đã đi đâu đó thật sự và giờ tôi cảm thấy mệt. Đúng như mong đợi từ game thực tế ảo. Bên cạnh đó, tôi cũng không muốn gần gũi với những cái xác thêm nữa. Hãy biến nhanh dùm cái.
“Vậy thì hãy đến nhà của tôi. Tôi thường được gọi là Trưởng Làng Somara.”
Somara, Nam, 68 tuổi
Trưởng làng Lv8.
Trang bị: kiếm đồng –Áo choàng – giày sandal – Nhẫn Trưởng Làng.
Thông tin dường như không sai.
“Vậy làm ơn. Tôi tên là Micho”
Tôi đoán bọn họ không có tên họ, nên tôi chỉ nói tên riêng của mình thì có vẻ tốt hơn. Vị trưởng làng bắt đầu rời đi, tôi cũng đứng dậy và nhanh chóng theo sau ông ta.
“xxxxxxxxxx”
“Xxxxxxxxxx”
Tôi hầu như vẫn không thể hiểu được cuộc đối thoại giữa trưởng làng và người dân. Cái gì đang xảy ra với cái game này vậy.
“Hình như có khá ít người nói tiếng Brahim thì phải nhỉ?”
“Trong ngôi làng, chỉ có tôi, thương nhân Bikka và cô nữ tiếp tân ở quán trọ là biết thôi”
“Fuuun ~ vậy à?”
“Mặc dù còn khá trẻ, nhưng ngài Michio vẫn sử dụng tiếng Brahim khá tốt nhỉ.”
Đáng kinh ngạc thật?Mà khoan đã, tiếng Brahim đâu phải là tiếng Nhật đâu? Nếu đó không phải là tiếng Nhật thì thật kỳ lạ. Dù nó không thể giúp tôi có thể giao tiếp, nhưng vì lý do nào đó mà tôi có thể nhận thức được mọi thứ một cách hoàn hảo. Tôi vẫn không thể hiểu hết được cái loại game thực tế ảo này.
“”Mặc dù cũng còn một người khác có thể nói tiếng Brahim, và cũng là một mạo hiểm giả , nhưng trong trận chiến khi nãy, anh ta đã…”
Tiếng của ông trưởng làng nhỏ dần. Dường như ông muốn nói đến người đàn ông trung niên Lv25. Hay còn có ai khác ngoài những dân làng có chức nghiệp mạo hiểm giả. Nhưng tôi vẫn không tìm thấy ngừoi nào khác có chức nghiệp đó. Cái gì đang xảy ra vậy?
Tôi nhìn lại mình.
Michio Kaga, Nam, 17 tuổi
Dân làng Lv2
Cướp Lv2
Trang bị: Durandal –Giày Sandal – Định Tâm nhẫn.
Otto - Dường như cấp độ của tôi đã tăng sau trận chiến đó. Liệu tôi có nên nó đó chỉ là chuyện hiển nhiên với một trận ác chiến. Hay đúng hơn tôi có nên buồn vì dù cho trận chiến đó rất khốc liệt như vậy mà cấp của tôi chỉ tăng có một.
Tôi đi đến nhà của ông trưởng làng.
“Xxxxxxxxxx”
“Xxxxxxxxxx”
“Nước nóng để tắm đã chuẩn bị xong, thưa ngài”
“À, xin lỗi”
Ông trưởng làngđã nói gì đó với người người đã đưa tôi vào nhà. Căn nhà của trưởng làng là một tư dinh hai gian. Nó có vẻ khá thô sơ với những bức tường được xây bằng đất. Hình như nền văn minh ở đây không được cao lắm. Nó trong như một ngôi làng thời trung cổ. Họ thậm chí không có súng hoặc cung.