Isekai Meikyuu De Dorei Harem wo

chương 18 : boss

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Chương 18 : Boss

Trời vẫn còn tối đen khi tôi thức dậy.

Tối qua tôi đã đi ngủ khá sớm.

Tôi đi ngủ chắc vào khoảng 7:00pm.

Hôm qua tôi đã dậy rất sớm ở nhà trưởng làng để đi đến Vale, và bận rộn hết cả ngày hôm qua nên giờ tôi rất mệt.

Khi trời bắt đầu tối thì tôi không còn gì để làm ở cái thế giới này cả.

Không có video game, không TV, không PC, không internet, không anime, thậm chí còn không có sách.

Nghĩ đến điều này, tôi chắc chỉ có thể đến bar để thu thập thông tin.

Nhưng có thể sẽ gặp rắc rối.

Đầu tiên là tôi chỉ là một đứa trẻ bị vùi dập.

Nếu tôi giỏi về giao tiếp với người khác thì chắc đã không bị vùi dập rồi.

Thứ hai là tôi không muốn lang thang ở một nơi xa lạ với 33 tiền vàng trong tay.

Với 500 tiền vàng một người có thể sống cả đời trong quán trọ này.

Nếu tôi ước tính trị giá của 500 tiền vàng này tương đương với 100 triệu yên, thì 33 tiền vàng tức là 6.6 triệu yên.

Thậm chí ở Nhật chỉ có một vài người mới có thể đi uống thứ gì đó với số tiền mặt nhiều như vậy trong tay.

Thứ ba, tôi không chắc mình có thể uống được bao nhiêu rượu.

Nếu tôi muốn thu thập tin tức ở một quán bar, thì tôi cần phải uống.

Sẽ không thể gọi là thu thập tin tức nếu tôi là người say trước.

Say xỉn và nói chuyện về trái đất sẽ tạo ra những sự chú ý không mong muốn.

Tôi có thể uống được bao nhiêu rượu nhỉ?

Rượu ở đây có thể không giống với ở trái đất, và thể chất của tôi có thể thay đổi khi đến với thế giới này. Và chiếc thẻ thông minh cũng xuất hiện từ bàn tay tôi.

Thứ tư là thông tin về cách kiếm tiền là thứ tôi cần lúc này.

Còn những thông tin khác như những quan niệm thông thường ở đây thì tôi có thể hỏi Roxanne sau khi mua cô ta.

Thật sự có thể tìm được ý tưởng kiếm tiền nào trong quán bar không nhỉ?

Nhưng có vẻ sẽ có những cái bẫy đường mật và những kẻ cố lừa lọc tôi.

Một người như tôi không biết cái quan niệm thông thường của thế giới này ra sao sẽ dễ trở thành mục tiêu bị nhắm đến, đặc biệt là khi tôi mang theo 33 tiền vàng trong người.

Thu thập thông tin có thể sẽ rất nguy hiểm.

Có lẽ ngủ sớm vẫn là tốt hơn.

Tôi giữ thanh Simitar bên người như là ôm một cái gối khi ngủ.

Có một câu chuyện ở Nhật về một Kiếm Sư luôn ôm thanh kiếm của mình trong lúc ngủ.

Dù tôi không biết nó có an toàn không.

Tôi cảm thấy khá tỉnh táo.

Nhưng bên ngoài trời vẫn còn tối.

Nếu tôi ngủ 8 tiếng thì bây giờ chắc là 3 giờ sáng.

Phòng của tôi không có toilet, vì vậy tôi phải đi xuống tiền sảnh để vệ sinh.

Có một cây đèn được treo trên cầu thang, nhưng ánh sáng nó quá yếu ớt và không thắp sáng được mấy.

“Cậu đi đến Mê cung à?”

Khi tôi đến tiền sảnh thì có một giọng nói phát ra từ phía sau tôi.

“Oh…er”

Tôi giật bắn cả mình, tim tôi dường như muốn ngưng đập.

Khi tôi quay lai, ông Chủ Quán Trọ Lv28 đang đứng ở bàn tiếp tân.

“Bảo trọng.”

“Tôi có thể ra ngoài vào buổi tối không?”

“Vâng, có nhiều gã đến Mê cung lúc giữa đêm. Nhưng có lẽ không phải là Mê cung này, bởi vì ở đây không được đông lắm.

Tôi hiểu rồi.

Không có gì khác biệt giữa ngày và đêm trong Mê cung.

Nhiều người muốn tới đó vào buổi tối và một quán trọ phục vụ cho những người vào Mê cung sẽ cần phải thích ứng cho việc đó.

“Ông chắc sẽ phải bận rộ cho đến giữa đêm nhỉ.”

Tôi là một thành viên của tộc Emaro. Tộc này khá đặc biệt. Chúng tôi không cần ngủ nhiều. Thật khó khi phải giải thích cho người khác chủng tộc về điều này, nhưng chúng tôi chỉ ngủ một nửa.”

“Một nửa, giống như bên trái và bên phải á?”

Tôi đã học về một hình thái khác biệt.

Tôi nhớ một loại cá heo có não phải và não trái thay nhau ngủ. Nếu cả hai ngủ cùng một lúc thì nó sẽ bị chết đuối.

“Cậu hiểu sao?”

“Tôi cũng hơi hiểu một chút.”

“Wow, đây là lần đầu tiên có người hiểu được.”

Ông ta rất vui lòng.

Những người biết được có não trái và não phải ở thế giới này chắc là rất hiếm.

Có thể tộc Emaro tiến hoá từ biển.

Có thể là người cá chăng?

Dù ông ta có hai chân.

“Thật à?”

“Những người từ tộc Emaro không thích định cư. Hầu hết đều nhận những công việc lạ thường như làm việc ở các khách sạn do guild quản lý. Công việc này phù hợp với chúng tôi vì nó cho phép chúng tôi được chuyển giao đến mọi nơi.”

“Tôi hiểu.”

Nếu họ tiến hoá từ biển, thì phong tục định cư có vẻ khá lại đối với họ.

Tôi đưa ông ta chìa khoá phòng.

Tôi đi đến nhà vệ sinh với túi xách trên vai.

Giờ không có gì để làm, vậy nên đi tới Mê cung có thể là một ý kiến hay.

“Cậu có cần đèn không?”

“Tôi sẽ không sao.”

Tôi cố tỏ ra ngầu rồi bắt đầu đi ra ngoài.

…..

Chết tiệt.

Tối đen như mực.

Tôi còn không thể thấy được một mét trước mặt tôi.

Nó hoàn toàn tối thui,

Không có trăng trong cái thế giới này à?

Toàn bộ bầu trời được thắp sáng bởi ánh sao.

Ánh sáng của những vì sao quá yếu để có thể soi sáng nơi tôi đang đi.

Nếu tôi có thể tìm thấy một nơi tối đến vầy ở Tokyo thì điều đó là khá sốc.

Liệu tôi có nên mượn một cây đèn không?

Bởi vì bóng tối khá là đáng sợ khi đến Mê cung dù là có đèn.

Một con ma có thể thổi tắt cây đèn.

Tôi thực sự không tin vào chuyện ma cỏ, nhưng tôi vẫn chưa biết những điều huyền bí gì có ở thế giới này.

Tôi nên làm gì đây?

Tôi không có nghề Mạo Hiểm Giả, nên tôi không thể dùng Field Walk. (Di chuyển khu vực)

Ồ, có một ‘Warp Incantation ’ (thần chú thiên sai) trong kỹ năng thưởng.

[TL: một câu thần chú làm sai lệch hoặc bẻ cong không gian, giống như dịch chuyển vậy ]

Dựa vào cái tên, nó có lẽ là một loại ma thuật dịch chuyển.

Va chạm thiên thạch quá xa vời với khả năng của tôi bởi vì tôi không đủ MP, nhưng còn Warp thì sao?

Lượng MP dùng cho ma thuật dịch chuyển có thể ít hơn ma thuật tấn công. Hơn nữa, nghề Hero (Anh Hùng) của tôi giờ đã Lv3, và cây MP của tôi chắc cũng đã đây vì tôi đã có một giấc ngủ ngon.

Tôi mở Bảng Thiết Lập Nhân Vật (Character Setting) , thay điểm từ kỹ năng nghề thưởng và giảm giá sang cho Durandal với ‘Warp Incantation’.

Tôi đối mặt với một bức tường ở khu Hàng Quán Vale và nghĩ về Warp. Tôi tưởng tượng đến một căn phòng nhỏ có một lối vào ở Mê cung.

Đáng lý ra là có một bức tường ở ngay trước mặt tôi, nhưng khi tôi duỗi tay ra thì lại không chạm được vào nó. (Do đi xuyên qua bức tường)

Thành công công rồi.

Mặc dù đây là một thành công, tôi lại bắt đầu cảm thấy chán nản.

Thay vì vui mừng trước sự thành công, tôi lại cảm thấy phiền muộn về nó.

Những ý nghĩ “tại sao tôi lại đến đây?” hiên ra trong đầu khi tôi đi vào căn phòng nhỏ.

Đó là một căn phòng nhỏ có lối để ra khỏi Mê cung và những con đường dẫn ra ba hướng.

Căn phầm nhỏ được thắp sáng, dù trời vẫn còn tối.

Ở đây vẫn tốt, mặc cho bên ngoài tối thui.

Tôi không muốn dùng warp thêm lần nào nữa.

Nó ngốn một lượng MP còn nhiều hơn cả ‘Overwhelming’. (Áp Đảo)

Lẽ ra tôi phải nghĩ đến tính huống này khi nó là một kỹ năng thưởng chứ.

Tâm trạng tôi rất là tồi tệ.

Một cách duy nhất để thoát khỏi sự chán chường này là tôi phải dùng đến hiệu ứng hấp thụ MP của Durandal.

Cố gắng đàn áp tâm trạng không muốn chiến đấu xuống, tôi bắt đầu đi xuống một con đường.

Nếu tôi đi qua phải tôi chắc có thể sẽ đến được tầng hai, nhưng tôi lại đi thẳng.

Tôi không muốn đi đến tằng hai. Tôi thực sự không muốn làm gì hết.

Cuối cùng tôi tìm thấy một Needle Wood.

Tôi muốn bỏ chạy, nhưng tôi ráng kiềm chế và vung thanh Durandal.

Một tư tưởng là tôi không thể chiến thắng chạy qua trong tâm trí tôi, nhưng dĩ nhiên là tôi vẫn kết liễu nó trong một đòn.

Khi làn khói tan biến, có một nhánh cây rớt lại.

“Ah… đó là.”

Một cảm giác khinh an chạy qua tâm trí tôi.

Tôi thở phào nhẹ nhõm.

Điều đó thật khó khăn.

Dùng quá nhiều MP thật sự là khó khăn.

Tôi cần phải cố gắng tránh chuyện đó.

Kaga Michio, 17 tuổi, nam. Thám Hiểm Gia Lv4, Anh Hùng Lv3, Chiến Sĩ Lv1.Trang bị: Durandal, Áo giáp da, Sandals.

Sau khi săn thêm một con nữa, tôi kiểm tra trạng thái của mình.

Các nghề mà tôi đã cài đặt vãn còn được hiển thị dù tôi đã xoá phần kỹ năng nghề bổ sung. (Bonus job skill)

Cái nguyên nhân mà tôi để nghề phụ thứ ba là Chiến Sĩ vì tôi muốn kiếm được nghề ‘Thợ Săn Tiền Thưởng’ khi tôi lên Lv.

Ngoài ra, sau khi săn thêm hai con quỷ nữa, tôi bắt đầu thử kỹ năng của Chiến Sĩlà Rush.

Tôi hoàn toàn không rõ về tác dụng của nó, nhưng có cảm giác là thanh Durandal có vẻ cắt sâu hơn.

Nó chắc là một kỹ năng tấn công.

Thật khó để biết được sự hữu dụng của nó khi tôi tiêu diệt con quỷ chỉ bằng một nhát chém.

Thỉnh thoảng tôi có cảm giác mình mất đến 10 phút để tìm thấy một con quỷ khác.

Bộ tất cả các Mê cung ở thế giới này đều như vậy sao? Hay đây chỉ là nét đặc trưng của tầng đầu.

Mặc dù ở đây cày nhanh hơn việc săn Slow Rabbit ở khu rừng gần ngôi làng.

Nó tuy nhanh, nhưng không có được như kiểu bọn quỷ xuất hiện lần lượt hết con này đến con khác.

Tôi chắc là mình đã đến Mê cung khoảng 3:00am, nên có lẽ còn 3 tiếng nữa mặt trời mới mọc.

Nếu tôi cho rằng cứ mỗi 10 phút là tôi gặp một con quỷ, thì tôi có thể săn được 18 con trong 180 phút. Dù tôi chắc là mình đã săn được hơn số đó.

Xét đến điều đó, tôi quyết định rời Mê cung sau khi tìm được hai chiếc lá.

Tôi không muốn sử dụng kỹ năng Warp, nên tôi đành dùng Dungeon Walk rồi đi bộ về nhà.

Mặt trời vừa mới lên, xem ra tôi đã canh giờ quá chuẩn.

Tôi trở về quán trọ và dùng sáng, sau đó đi về phòng.

Tôi dùng ‘Sơ chế thuốc’ lên hai chiếc lá còn lại của ngày hôm qua và hai chiếc của hôm nay, rồi mới lên giường đánh một giấc.

Số tiền bán thuốc cho Guild mạo hiểm giả là 1878 nars.

Giá bán cho từng bình thuốc giải độc là 25 nars, tôi để dành lại một vài bình trong ‘Item box’ chứ không bán hết.

Vậy là guild chỉ mua lại bằng một phần tư giá họ bán ra.

Sau khi xém mua thuốc giải độc ngày hôm qua và bán chúng ngày hôm nay, tôi tự hỏi liệu người phụ nữ đã giao dịch đó có nghĩ gì không.

Cũng có thể là cô ta nghĩ đó có gì là lạ, nhưng cô ta không biểu hiện ra khuôn mặt.

Hay chắc là do cô ta không nhớ hết nổi mặt khách hàng.

Sau đó, tôi quay lại Mê cung trong suốt buổi sáng và thêm lần nữa vào buổi chiều.

Số tiền tôi kiếm được trong buổi sáng là 487 nars. Tôi đã không bán bất kỳ chai thuốc giải độc nào vì tôi không về phòng mình, nên chỉ bán mỗi nhánh cây.

Tôi săn cho đến khi kiếm được ba chiếc lá, và tôi có 25 nhánh cây. Nó có vẻ khá hơn buổi sớm vì khi đó tôi chỉ kiếm được 2 lá và 23 nhánh cây.

25 nhánh cây với mỗi nhánh là 15 nars, cộng thêm 30% lợi tức là 487 nars.

Kỹ năng Calc (Tính toán) không hề sai.

Vào buổi sáng và vào buổi trưa, tôi bắt đầu tìm kiếm khu vực bên phải của Mê cung.

Kỹ năng Dungeon Walk dường như không chỉ dùng cho những căn phòng có lối ra, mà còn cho những căn phòng tương tự.

Tôi có thể đến được căn phòng mà nhóm party hiệp sĩ đã ở đó ngày hôm qua.

Một căn phòng nhỏ có một số lượng lớn quỷ vật đều tương tự nhau, nhưng tôi không thể dùng Dungeon Walk để tới đó.

Tôi không chắc điểm khác biệt của chúng là gì.

Có một căn phòng nhỏ mà tôi đã tìm ra dọc theo con đường bên phải thì có thể dùng Dungeon Walk để tới đó, vì vậy tôi sẽ sử dụng nó để tìm kiếm sâu hơn vào chiều này.

Tôi tiếp tục tiến sâu hơn trong khi tiêu diệt bọn Needle Wood.

Tôi có bị lạc đường một chút, rồi sau đó tìm thấy một căn phòng nhỏ mà hai chiếc lá xuất hiện.

Một bức tường trượt xuống với một thanh âm vang dội rồi một căn phòng nhỏ khác xuất hiện

Có hai party đang chờ bên trong.

Trông giống như họ đang xếp hàng chờ đến lượt.

Tôi đi đến và ngồi xuống ở cuối hàng.

Tôi không rõ tại sao họ lại xếp hàng, hoặc có phải là họ thực sự là xếp hàng không.

Một lúc sau, một nhóm khác đi đến phía sau tôi.

Sáu người gồm những Thám Hiểm Gia và Chiến Sĩ có Lv khá thấp.

“Xếp hàng.”

Sáu người họ đang định vượt qua nhưng lại bị một người đàn ông ngồi trước tôi hét lên.

Nó là.

Tôi đã đúng khi thấy họ xếp hàng.

Loại tâm trạng đó.

Tôi mừng vì mình đã hiểu.

Tôi đã không chắc về khả năng đọc tâm trạng của mình khi tôi là một người Nhật ở cái thế giới này, nhưng dẫu gì tôi cũng đã đúng.

Một cánh cửa ở phía trước mở ra, một party ở đằng trước đi vào.

Đây là điều mà các người đang đợi sao?

“Đây là lần đầu cậu đến Mê cung này à?”

“Vâng.”

Người nữ thám hiểm gia ngồi phía trước bắt chuyện với tôi.

“Có một căn phòng đằng trước và nó dẫn đến tầng hai. Có một con boss ở đó. Nếu cậu tiêu diệt được nó thì cậu có thể lên tầng hai.”

“Ah, cảm ơn.”

Vậy ra đây là lý do mọi người xếp hàng?

Tôi nghe khá rõ những gì mà người phụ nữ tốt bụng đó đã nói.

Tôi nên gọi cô ta là Nee-san.

“Khi party đi trước bị tiêu diệt, trang bị của họ sẽ bị rớt lại. Đó là định mệnh.”

Nee-san nhìn tôi và cười toe toét.

Tôi xin rút lại cái suy nghĩ khi này.

Sự tốt bụng chỉ là dối trá.

Khi tôi chết ở đó, trang bị của tôi, Durandal, sẽ được party đi sau tôi hưởng lấy.

Ồ, nếu party của Nee-san bị tiêu diệt thì trang bị của họ sẽ trở thành của tôi.

“Tôi hiểu rồi.”

“Con boss đó mạnh hơn rất nhiều so với bọn Needle Wood. Nếu cậu không đủ tự tin, cậu có thể quay lại.”

“Không, tôi ổn mà.”

Cô ta là một Thám Hiểm Gia Lv5, và cô ta có vẻ khá tự tin.

Mặc dù mới Lv5.

Chẳng bao lâu cánh cửa khi nãy mở ra, và party của Nee-san đi vào đó.

Cấp độ của party Nee-san cao hơn party đằng sau tôi, vì vậy tôi không nghĩ rằng họ sẽ bị tiêu diệt.

Tôi sẽ ổn chứ?

À thì tôi có kỹ năng Rush, Overwhelming, và còn kiếm thánh Durandal nữa.

Ở tầng một, tôi chắc không thể kiếm được một tiền vàng một ngày, nên tôi đã quyết định điều này.

Tôi phải đi xuống tầng dưới.

Nee-san đó có thắng boss không nhỉ? Cánh cửa lại mở ra.

Tôi cầm thanh Durandal trong tay và bước vào.

Sau khi tôi bước vào, cánh cửa đóng lại.

Một căn phòng hình vuông bình thường có chiều dài độ 4-5 mét.

Vậy là Nee-san đó đã không thua.

Có vẻ như cô ta đã vượt qua an toàn.

Một làn khói tụ lại ở phía sau căn phòng, và một con quỷ xuất hiện.

Udo Wood Lv1 (Gỗ Udo — lol)

Đó là một con quỷ trông như phiên bản lớn hơn của con Needle Wood.

Nó cao hơn cả tôi, với thân mình màu xanh lục, và những cành cây dính vào thân thay cho những cánh tay và chân.

Trong khi quan sát con Udo Wood, một ánh sáng màu xanh xuất hiện dưới chân nó.

Một ma pháp trận.

Tệ thật.

Màu xanh của ma pháp trận đang toả sáng, có vẻ như nó sẽ hoạt động.

Đây là lần đầu tiên tôi nhìn thấy nó nên tôi không biết chuyện gì sẽ xảy ra, nhưng chắc chắn là nó khá nguy hiểm.

Đó là một ma thuật tấn công sao?

Ngoài ra cũng có khả năng nó dùng được ma thuật hỗ trợ và ma thuật phòng ngự, nhưng tốt hơn là nó không nên dùng ma thuật nào hết.

Không có thì giờ để ngắm nghía nữa.

Tôi giơ thanh Durandal và xông về trước.

Tôi nhắm vào vai của con boss và dùng Rush. Thanh Durandal chỉ cắt được vào vai nó khoảng vài li. Dù là tôi đã dùng Rush nhưng vẫn không thể thắng nó bằng một đòn.

Tuy nhiên, ma pháp trận bị biến mất.

Đó có phải là hiệu ứng ‘ngăn cản niệm thuật’ (incantation interruption) củaDurandal không nhỉ?

Con quỷ không thể nói được, nên nó cũng không thể niệm chú và thay vào đó nó dùng ma pháp trận. Ma pháp trận thay thế cho niệm phép nên hiệu ứng ngăn cản mới có tác dụng chăng?

Con Udo Wood vung cành cây mà khi nãy nó đặt trên ma pháp trận.Durandal vẫn còn dính trên vai con quỷ nên tôi không thể đỡ được nó.

Tôi xoay xở để rút thanh Durandal khi nó đang vung cành cây, nhưng tôi bị lãnh ngay một đòn.

Đòn tấn công của nó trúng tôi và gây ra một vài chấn động trên cơ thể tôi.

Sức mạnh công kích của Udo Wood có vẻ mạnh hơn bọn Needle Wood và Slow Rabit (Thỏ chậm).

Đòn tấn công của bọn Needle Wood vốn dĩ đã nặng rồi.

Nó lại vung cành cây lần nữa, tôi nghe được âm thanh xé gió của đòn đó.

Tôi dùng Durandal để chặn lại.

Nó tiếp tục tấn công với cành phải và tôi né nó bằng cách di chuyển cơ thể.

Sau vài đòn qua lại, tôi đã nhìn thấy chỗ sơ hở của nó và hướng thanh Durandalvào đó,

Một đòn phản công từ bên trái, nhưng tôi né được.

Nếu tôi có thể thấy rõ ràng chuyển động của nó thì nó không phải là một kẻ địch mà tôi không thể chiến đấu.

Udo Wood rút ngắn khoảng cách giữa tôi và nó.

Tôi đỡ một cành cây từ bên phải bằng kiếm.

Ngay đó liền có một cành cây khác từ bên trái đập sang.

Xàm thiệt.

Hoá ra cành cây bên phải chỉ là đòn nghi binh à?

Tôi không thể tránh được nó lúc này.

Tôi liền dùng Overwhelming và xông lên với Durandal trong hiệu ứng chuyển động chậm.

Cành cây của con quỷ di chuyển chậm lại, chỉ có một khoảng nhỏ để tôi có thế thoát khỏi đòn tấn công của nó. Nhờ đó tôi né được đòn tấn công đó và vung thanh Durandal để phản đòn.

Cành cây sượt qua tôi chỉ có một li tạo ra âm thanh xé gió.

Udo Wood ngã gục xuống đất.

Bằng cách nào đó mà tôi đã xoay xở để tiêu diệt được nó.

Thân có nó rung lên dữ dội, rồi tan thành khói và biến mất.

Wand Cane (Gậy phép)

Chỉ có một nhánh cây còn lại.

Tôi có nên gọi nó là một cây gậy không? Nó lớn hơn một nhánh cây.

Nó trông có vẻ giống một cây gậy, một loại vũ khí nào đó.

Không còn gì khác.

Mặc dù đây là phòng của boss nhưng lại không có gương báu nào.

Vì vậy thứ còn rớt lại chắc là của party trước đó,

Một cánh ở phía xa được mở ra vì boss đã bị tiêu diệt.

Tôi bỏ cây gậy vào Item Box.

Tôi kiểm tra đến hai lần khu vực này để xem còn gì nữa không, rồi sau đó tìm đường lên tầng hai.

Truyện Chữ Hay