Lời của tác giả:
Mặc dù tôi đã viết ra chương này với nghị lực lớn lao, thì nó vẫn có vài điều kì lạ xen lẫn vào trong.
==========
"Mà, được thôi. Hãy lợi dụng quãng thời gian này để hồi phục lại và gửi một đợt tấn công sau đi"
Tonino hạ lệnh cho những vũ khí công thành được chuẩn bị để tham gia cùng với đợt tấn công tới.
Vũ khí công thành khó mà có thể mang đi trong tình trạng được lắp ráp hoàn chỉnh nên chúng chỉ lắp ráp một phần ở thủ đô mà thôi. Chúng dự tính sẽ lắp hoàn nó sau khi tới Pháo Đài Terrier.
Chúng mang tới nhiều loại như là máy ném đá, tháp vây thành, thang, trục phá thành, và tàu chiến.
Nếu bạn mang nhiều thứ như thế này thì bình thường bạn đã có đủ lực lượng để có thể đánh hạ quân địch rồi đấy.
Hơn nữa, chúng lúc này đã chuẩn bị biện pháp đối phó với hỏa y thuật.
"Bây giờ thì, hãy bắt đầu trận chiến vây thành thôi nào"
(Từ đây là cách nhìn nhận của Almis)
Những cung thủ mang theo hỏa tên cũng như là tháp công thành được kéo lại gần con hào.
Những mũi tên tuông ra như mưa đổ vậy.
Bên cạnh những tòa tháp công thành, quân địch cũng dùng những con thuyền để băng qua con hào nữa. Chúng sau đó dựng thang lên tường thành và cố trèo lên.
Chúng cũng buộc những con thuyền lại với nhau như là một cây cầu. Bằng cách đó, chúng mang những trục phá thành tới và bắt đầu tấn công cổng pháo đài.
"Quả là một cuộc tấn công dữ dội, phải chứ?"
Perm thầm nói thế trong khi tránh né mưa tên.
"Dù sao thì, chúng ta sẽ không thua chỉ với thế này đâu, anh biết đấy. Cả chúng ta nữa, cũng có vũ khí thủ thành mà"
Gần như cùng lúc tôi nói thế, một trong những tòa tháp công thành của địch bị nhấn chìm trong khói trắng.
Sau đó là, âm thanh của những vụ nổ rung chuyển cả khu vực và cái tòa tháp thứ hai và cái thứ ba bị bao trùm trong khói trắng.
"Hỏa y thuật, huh....."
"Vâng, đúng là thế ạ. Đó là sự hòa hợp của máy bắn đá và máy bắn tên của ta ạ"
Ismere cũng khá hiểu biết trong những lĩnh vực khác ngoài xây dựng như là những thứ liên quan tới những vũ khí thủ thành đó. Những thứ đó được xây dựng nên dưới sự chỉ huy của cô ấy.
Sau cùng thì mấy cây lao cũng chẳng có đủ tầm phóng.
Từ khi Ismere có thể dựng nên máy bắn tên, tôi đã đề nghị cô làm một cây nỏ và cô ấy đã đồng ý.
Dù sao thì, có vẻ là chế tạo cùng lúc nhiều loại không phải là ý kiến hay. Chúng không có mạnh đến mức đó, cô ấy nói thế đấy.
Khi tôi nghĩ về điều đó, Trận Crecy là một ví dụ của điều này. Hơn nữa, chúng tôi chắc chắn sẽ không thể làm ra nhiều với công nghệ lúc này được.
Trong khi nó là điều xui xẻo, chính bản thân những cung thủ không có bất kì mục đích chính đáng nào cả nên tôi sẽ chỉ phải cho qua cái ý kiến đó thôi.
"Dù thế thì chúng cũng chằng hỏng hóc gì"
Ordovices chỉ vào ((mấy tòa tháp của quân địch))
Wha? Lạ thật.
"Chắc chắn là có vô số phù thủy đã dựng lên một cái kết giới vật lý rồi.
Chúng cũng có dùng những biện pháp như là quần áo ướt và đồ da chống lửa.....
"Chỉ huy của địch đã hoàn thành bài tập về nhà rồi nhỉ, hử. Dù sao thì......"
"Tsk, chúng cứ kéo kèo dù ta có giết bao nhiêu đi chăng nữa!!"
Gram chửi rủa.
Em ấy đang cố gắng giết những tên địch trông-giống-như-là-chỉ-huy nhưng tinh thần của chúng vẫn không lung lay.
Chúng có vẻ là có một hệ thống chỉ huy phân theo thứ bậc đàng hoàng. Điều đó chỉ cho thấy rằng chúng là một quân đoàn tinh binh với sự huấn luyện tốt.
Hơn nữa, bởi vì binh lính quân địch được trang bị khiên kim loại, những mũi tên của ta đã có một quãng thời gian khó nhằn để bắn hạ chúng. 30% mũi tên của ta là sắt trong khi 70% còn lại đều làm bằng đồng cả. Chúng ta chắc chắn là đang có một quãng thời gian khó khăn rồi.
Nói cách khác là, chuyện sẽ thuận lợi như lúc trước khi chỉ có binh lính nô lệ thôi đâu.
Và bởi vì những tảng đá đang được phóng liên tục từ lúc trước tới bây giờ, chúng ta cũng không có cách an toàn để bắn tên luôn nữa.
"Chuyện này sẽ không thành..... Ron, xin lỗi. Anh sẽ để những người có thể tiếp quản được cho em đấy" (Almis)
"Hiểu rồi. Dù sao thì lúc này chắc chắn là lúc mà chúng cảm thấy phát ngán với việc những cái thang của chúng ngã xuống và những tảng đá rơi xuống đầu chúng rồi đấy" (Ron)
Ron rút kiếm ra. Gần như đồng thời, một kẻ thù leo lên được tường thành. Dù sao thì.....
"Okay, làm tốt lắm!" (Ron)
Ron cắt tên đó làm hai bằng thanh kiếm của em ấy. Kẻ thù rơi vào con hào và nhuộm đỏ con hào.
"Được rồi, đến lượt của chúng ta rồi!!"
Ron và những người khác giết kẻ địch từng tên một và để cho chúng rơi vào con hào.
"Cẩn thận!"
Một người đàn ông đỡ một mũi tên bay thẳng tới chỗ Ron.
Anh ta là một trong những người mới được tuyển từ Gia tộc DeBell, Joseph.
"Được rồi, ta đã làm cho một người mới quen nợ ta một lần rồi!" (Anh có ổn không đấy, Ngài Mới Quen) (Joseph)
"Yeah, tôi ổn nhưng mà.... những gì anh nói và ý định thật của anh tương phản nhau lắm đấy" (Ron)
Ở Cổng Nam.
Tình hình ở đây có phần tồi tệ hơn chút đỉnh.
"Hmmm, đợt tấn công của quân thù khá là dữ dội nhỉ, hử. Có vẻ là chúng đang tập trung vào đợt tấn công vào đây vậy" (Bartolo)
Bartolo uống cạn một chai rượu. Anh ta sau đó chọi nó vào đầu của một tên lính địch.
Tên lính địch theo bản năng đưa tay lên đõ đầu.
Xui xẻo là, hắn ta đang nắm cái thang nên hắn ta rớt xuống.
"Lúc này không phải là lúc để uống rượu đâu, Ngài Bartolo" (Bolus)
Bolus cung cây giáo của anh qua đầu đâm vào một tên lính đang leo lên.
Tất cả mọi người đang bận tất bật.
"Chỉ huy của địch cũng là một người khó nhằn luôn hả. Thay vì là chỉ huy trẻ và mạnh mẽ ở cổng bắc, hắn cho tấn công một ông già trung niên ở cổng nam cơ đấy"
Trong khi nói thế, Bartolo điêu luyện di chuyển và hỗ trợ những cung thủ. Anh ta không đưa ra những mệnh lệnh vô ích.
Nói là thế, mệnh lệnh của anh ta đều giới hạn trong những việc mà anh ta có thể làm thôi.
Từng người một, quân lính địch băng qua con hào và đang leo lên tường. Đó khá là một tình huống nghiêm trọng.
"Không thể nào khác được. Hãy dũng loại vũ khí mới mà ta nhận được từ Ngài Almis thôi nào"
Bolus lệnh cho 20 quân sĩ mang 4 ống trụ ra phía trước.
20 quân sĩ hướng chúng xuống vào những quân lính địch đang leo lên thang.
"Bắn!!" (Bartolo)
Ngọn lửa bay ra từ những cái ống.
Quân địch hứng trọn lửa từ chính diện. Chúng sau đó ngay cùng lúc với khi chúng dính lửa.
Nhiều đứa trong số chúng cực kì bất ngờ về ngọn lửa đột ngột nên chúng thả cái thang ra và rơi xuống mà chết.
Những cái thang cũng thế, chúng bắt lửa và rơi xuống con hào phía dưới. Chúng chìm vào trong nước trong khi nổi bọt khí.
"Dand, vũ khí này tuyệt thật đấy. Nó được gọi là 'Súng phun lửa' nếu tôi nhớ không nhầm? Cái người tạo ra cái này là một thiên tài. Đó là Ismere à?" (Bartolo)
"Cảm ơn vì lời bình phẩm của ngài, Bartolo" (Tetra)
Tetra đột ngột xuất hiện và trả lời.
"Ah, là Phu Nhân. Nơi này nguy hiểm lắm đó, người biết mà? Người là một phù thủy mà nhỉ, phải không? Hãy ngoan ngoãn và....." (Bartolo)
5 quả cầu lửa xuất hiện quanh vòng tròn ma thuật trên thanh trượng của Tetra. Sau đó chúng ngay lập tức bay về phía một tên địch không ngờ tới chỉ khi mà hắn vừa leo lên được tường thành.
"Xin lỗi. Tôi đã nhầm về người rồi ạ" (Bartolo)
"Thật tốt khi ông đã hiểu" (Tetra)
Và một lần nữa, Bartolo hỏi thăm Tetra.
"Vậy thì, cái này hoạt động ra sao thế?" (Bartolo)
"Đơn giản thôi. Ông chỉ cần trộn thuốc nổ cùng với dầu oliu vào và sau đó ông thổi bay nó ra bằng gió từ một ma trận đồ hình vuông. Sau đó ông thêm vào lửa từ ma trận đồ khác vào lúc này đã được gắn vào miệng của cái ống đó. Điều này quan trọng cần phải nhớ là ông cần phải tắt hỏa ma trận đồ trước cái phong ma trận đồ sau khi dùng vũ khí. Điều này là lẽ thường vì gió là cái thổi ngọn lửa ra khỏi cái ống nên nó sẽ không đốt cháy lượng nhiên liệu bên trong nó. Nên là, nếu ông nên tắt phong ma trận đồ trước thì cái lửa sẽ bén vào bên trong ống và nó sẽ phát nổ" (Tetra)
"Eehh.... quả là một vũ khí đáng sợ hử" (Bartolo)
Dù sao thì, súng phun lửa theo cảm nhận thì khá là nguy hiểm khi lối đi của đám quân thù bị bén lửa. Từ từ, chiều hướng cuộc chiến sẽ xoay trở về phía chúng tôi mà thôi. Số lượng quân lính đang trèo lên tường thành đang giảm dần.
"Mà, về phần yếu điểm thì, nó tốn rất nhiều nguyên liệu hử"
"Điều đó và tầm bắn của nó cũng khá ngắn nữa. Nó sẽ khá khó dùng trừ khi làm vũ khí thủ thành thôi"
Hai người tiếp tục chém quân thù trong khi nói chuyện.
Do đó, một ngày kết thúc với việc cuộc chiến không có một sự tiến triển cũng như thay đổi nào cả.
"Chúng ta tổn thất bao nhiêu rồi?"
Tonino lắng nghe báo cáo. Sau đó, ông thở ra một hơi dài và cho tên linh báo cáo rời khỏi.
"Chúng ta đã hứng chịu những tổn thất lớn, huh"
Carlo châm biếm khi hắn nhấp một ngụm rượu.
"Quả là đáng buồn...."
Lần này, chúng đã mất rất nhiều vũ khí công thành cũng như là cung thủ. Những cung thủ bị bắt lửa và bị đè bẹp đến chết cùng với những tòa tháp.
Cung thuật là một kĩ năng đặc biệt mà sẽ mất nhiều thời gian để có thể làm chủ được nên để tái hồi phục lại số lượng cung thủ này sẽ khó khăn đấy.
"Cái ống phun lửa đó quả là rắc rối khốn khiếp mà"
"Đó là cheat đấy, ông biết mà. Nhờ vào điều đó, quân lính đang cảm thấy sợ hãi...."
Dù sao thì, chẳng có cái luật nào cầm bạn dùng những vũ khí như là súng phu lửa trong chiến tranh cả.
"Chúng ta có nên thay đổi chiến lược không?"
Carlo hỏi Tonino một cách quan tâm.
Tonino lắc đầu ông.
"Không ạ, chúng ta sẽ không thay đổi kế hoạch. Sẽ không có vấn đề gì đâu, ngài sẽ thấy thôi. Chúng ta còn rất nhiều thời gian. Đối với những kẻ thù mạnh, ta chỉ cần lùa chúng ra và xử chúng thôi"
=========
"Thương vong là..... mà, không phải là số lượng đến mức tồi tệ nếu so với việc chúng ta hứng chịu đợt tấn công như thế"
Nó một chút hào hứng trong giọng diệu của tôi khi nói thế.
Mặc dù nói như thế thì có chút lơ dễnh thật nhưng tôi chỉ là đang vui là không có ai đến từ ngôi làng cũ của tôi thiệt mạng cả. Mặc dù có 27 người, tôi chỉ mang ra trận có 12 người à.
Trong số 12 người, 6 người đã được thăng cấp lên hàng chỉ huy củng với sự giúp đõ của Ron và Gram. 6 người còn lại đều dưới sự bảo vệ của tôi và Tetra nên gần như việc họ bị giết sẽ không xảy ra. Dù sao thì.....
Tôi muốn ít nhất thì cái phần nãy được bỏ qua.
Hay là tôi nên nói là vì mất những quan chức và chỉ huy sẽ gây nguy hại đến việc cai quản lãnh thổ, cuối cùng thì nó cũng sẽ thành ra như tôi bây giờ là không có bất kì cảm xúc đặc biệt nào cả.
"Bây giờ thì, ta tôi đang nghĩ về việc mang ra vài chai rượu dù cho có ít đi chăng nữa nhưng mà.... Perm, anh nghĩ thế nào?"
"Sẽ ổn thôi? Mặc dù thần không phải là cái loại người thông thạo về vấn đề quân sự...... Thần vẫn có thể nói rằng uống một ly chắc chắn là cần thiết trong những thời điểm rắc rối hoặc là khẩn cấp"
"Tôi cũng nghĩ thế. Sau cùng thì đây vẫn chỉ là ngày đầu tiên thôi mà. Chúng ta phải lạc quan lên từ đầu"
Bartolo cũng đồng ý.
"Tôi biết là ông chỉ muốn rượu mà thôi....."
Tetra thẳng thừng phản biện Bartolo.
Dù sao thì, Tetra cũng không hoàn toàn không đồng ý như là đã nói rằng cô ấy không có vấn đề gì với chuyện này cả.
Những người đứng đầu khác cũng đồng tình nữa.
"Gram? Ron?"
Cả hai cùng lắc đầu khi tôi hỏi chúng.
"Việc thiết đãi mọi người bằng rượu........ Tôi đồng ý với điều đó. Dù sao thì, chung1ta vẫn cần phải cảnh giác"
"Đây là không phải là lúc mà để mọi người bị xỉn khi mà một cuộc đánh đêm rất có thể sẽ xảy ra"
Đó là một ý kiến có lý.
"Vậy thì chúng ta để vài người thức canh chừng, như là những người có tửu lượng kém hoặc ai đó bóc thăm xui thì sao? Đồng thời, chúng ta cũng cần mọi người kìm chế lại khi uống nữa"
Rượu ở Bán đảo Aldernia có nồng độ thấp đến mức ngạc nhiên. Bạn không cần phải lo về việc bị say trừ khi bạn uống như thể chẳng còn ngày mai nữa.
"Mà, thôi, kết thúc hội nghị hôm nay thôi"
Cứ như thế là ngày đầu tiên đã trôi qua......
Là điều tôi đã nghĩ đấy. (TN: dựng flag hay lắm main)
"Địch tấn công đêm!!"
Tôi bị đánh thức bởi một người lính.
"Có vẻ là mọi chuyện diễn ra như Ron và Rosward đã nói nhỉ.
Tôi nhanh chóng bắt tay vào hành động.
"Hmmm.... chúng ta không biết có bao nhiêu lính đang tấn công hử"
"Có vẻ là đã tắt hết đuốc nên chúng ta sẽ không biết được chúng đưa bao nhiêu quân tấn công. Nói cách khác là, chúng chắc chắn là chỉ gửi một ít đi vì mục đích của chúng gần như là không để cho chúng ta ngủ mà thôi"
Ordovice thì thầm thế khi anh ta vuốt râu.
"Nói cách khác, chúng muốn làm nó như là chuẩn bị tấn công thật sự.... vào lúc này thì, hãy chia lính của ta làm hai đạo. Một nữa sẽ đi ngủ trong khi đạo còn lại giao chiến"
Chúng ta luôn luôn có thể đánh thức một nửa còn lại nếu kẻ thù tấn công dữ dội hơn.
Dù sao thì.....
"Có vẻ là chúng ta không thể ngủ yên bình đêm nay rồi nhỉ"
Tôi thở một hơi dài.
P/s: xin lỗi ae vì đăng trễ, mình quên mất tiêu bộ này :)