Isekai Kenkokuki

chương 81: kiểm soát lũ lụt 2

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

"Thưa bệ hạ Almis. Trong lúc này, thần đã làm ra một số thông tin nên xin hãy đọc nó ạ"

Ismere đưa cho tôi tài liệu của dự án.

Nó vòng vo đến nổi mà ta còn không thể gọi nó là tài liệu về dự án nữa đấy.

Nhưng mà, cô ấy đã làm ra được cái này chỉ trong vỏn vẹn 3 ngày sau cuộc nói chuyện nên công việc đã được hoàn thành xuất sắc rồi.

"Thần vẫn đang đợi nhóm điều tra vùng sông và nhóm điều tra địa lý khu vực quanh thủ đô của Hoàng hậu Tetra và ông già biến th.... Nikolaos ạ. Đó là lí do thần đang dự định là sẽ thêm một chút chỉnh sửa vào kế hoạch dựa trên những kết quả mà họ thu được ạ"

"Ta hiểu rồi...."

Ismere chọn mảnh đất nằm hơi chếch về phía đông của điểm tụ tập 3 nhánh sông để làm khu vực xây dựng.

Theo kế hoạch của cô, bởi vì vùng đất quanh khu đó hơi nghiêng về phía Tây, dòng nước cũng sẽ chảy về phía tây khi mà có lũ lụt.

Do đó, xây dựng ở khu vực phía đông sẽ an toàn hơn chút.

Có 7 ngọn đồi thấp trong khu vực và nếu xây dựng những công trình quan trọng trên đó sẽ giảm thiểu thiệt hại từ lũ lụt.

Dù gì đi nữa thì, có những nỗi lo về những cơn lũ lụt xảy ra trong 10 năm gần đây là, một khi chúng xảy ra, thì sẽ tránh những đỉnh đồi mà nhấn chìm khu đất thấp hơn trong cơn lũ.

Chúng tôi dự định là sẽ biến những vùng đất trũng đó thành khu vực người dân có thể dựng nhà cửa nên việc kiểm soát lũ lụt là hoàn toàn cần thiết.

Đó là tất cả mọi báo cáo về kinh đô.

"Cô định làm gì với công việc kiểm soát lũ lụt?"

"Thần định lập nên những kế hoạch vững chắc hơn khi mà có những báo cáo nhưng mà... trong thời điểm này, thần sẽ xây dựng đê điều và lối dẫn nước đi hướng khác. Có một khu vực khá rắc rối nhưng cũng không tới mức sẽ bị lũ lụt tức thì ạ"

"Đê điều và lối dẫn nước hử"

Dẫn nước đi chỗ khác cũng ổn thôi. Nó sẽ đóng vai trò thủy lợi và củng sẽ giảm thiệt hại từ lũ lụt.

Một mũi tên trúng hai con chim.

Tôi vỗ tay và sau đó có hai nô lệ đem những vật phẩm được yêu cầu vào.

Một cái là dung dịch màu xám đang nhỏ giọt và một tảng đá màu xám.

"Chúng là?"

"Những thứ này gọi là bê tông. Nó thường sẽ bắt đầu như là thứ dung dịch này đây và, theo thời gian, nó sẽ đông cứng lại thành một vật thể"

Tôi đưa cục bê tông cho Ismere. CÔ ấy nhìn với ánh mắt hứng thú tộc cùng.

"Nó được làm ra từ tro của núi lửa và vôi sống. Chúng ta có rất nhiều những thứ này nên cứ dùng thỏa thích đi"

"Ca, cái này là... Nếu có thứ tiện lợi như thế này tồn tại , thì xin ngài hãy chỉ cho thần biết sớm hơn chứ!"

Ismere đưa bản mặt cực kì hứng thú lại gần tôi.

Cần phải tốn một ít thời gian để làm ra nó đên tôi mới không nói với cô được đấy. Tôi không muốn trao cho cô hy vọng xong rồi lại đi dập tắt nó.

"Vậy, với số lượng nhân công như này thì, cô nghĩ là sẽ mất bao lâu để hoàn thành kế hoạch? Ta không muốn phải chờ đợi quá lâu nên là..."

"Đầu tiên, về công cuộc kiểm soát lũ lụt, trong lúc này, dự án xây dựng hệ thống dẫn nước và đê điều sẽ tốn tầm 1 năm trời để hoàn thành. Chúng ta sẽ phải tốn thêm 4 năm nữa để củng cố lại cả hai dự án và xây dựng hệ thống thủy lợi. Nếu chúng ta thực hiện những dự án này kĩ càng, thì dù cho có phải hứng chịu bao nhiêu thiên tai đi nữa, cũng sẽ không bị trì hoãn một chút nào cả"

Năm năm, hử...

Đây là một dự án dài ngày sao? Hay là một dự án ngắn ngày.... Tôi không biết là cái nào cả.

"Về việc xây dựng thủ đô... theo như những giải thích lúc trước, chúng ta sẽ bắt đầu xây dựng trên những đỉnh đồi. Thần nghĩ sẽ không sao cả nếu ta bắt đầu xây dựng sau khoảng một năm bắt đầu dự án kiểm soát lũ lụt ạ. Chúng ta nên giữ ổn định trong lúc này. Những bức tường thành thì sẽ tốn tầm 1 năm và cung điển và những công trình dành cho quan lại sẽ tốn khoảng 3 năm. Ít nhất thì, chúng ta sẽ tốn ít tối thiểu 4 năm chỉ dàng cho công trình của thủ đô ạ"

Hiểu rồi... Tôi vừa hỏi cách đây không lâu nhưng nó vẫn là lượng tối thiểu.

"Bao nhiêu nhân lực thì đủ? Là, để thực hiện được kế hoạch đó đấy?"

"2,000 người ạ. Xét về sức mạnh quốc gia của quốc gia này, lượng nhân công tối đa chúng ta có thể duy trì ổn định sẽ khoảng 4,000 người. Tuy nói là thế, tuyển mộ quá ít thì sẽ mất lâu hơn. Ngược lại, tuyển quá nhiều thì giá cả sẽ tăng cao. 2,000 người sẽ là phù hợp nhất nếu chúng ta muốn thực hiện kế hoạch này với hiệu suất tối đa ạ"

2,000 người hử...

Quân đội thường trực của ta chỉ tầm 1,000 lính. Do đó, 3,000 còn lại sẽ phải chuyển từ đồng áng vào quân đội và công việc xây dựng.

Nó chiếm khoảng 1,2% dân số. Mà, đây cũng là mức độ mà ta có thể lo liệu được. Chỉ nghĩ tới việc phải duy trì mức độ này trong vòng 5 năm tới thôi cũng đủ làm cho tôi đau đầu rồi. Nhưng dù gì thì, không tới mức nó cho chúng tôi một vố đau.

"Vậy thì, Ismere. Ta thật ra cũng muốn xây dựng thêm một vài con đường nữa nhưng... Chuyện này có khả thi không?"

"Thêm vài con đường ạ, thưa bệ hạ? Chúng ta vẫn có chúng lúc này mà, phải không?"

Phải. Nếu ta đang nói đến những con đường bình thường, thì có, chúng ta có.

Hơn nữa, chúng là những con đường bình thường - những lối đi được gia cố qua năm tháng bởi con người thường xuyên đi lại.

Độ rộng của chúng là khoảng 4 mét, khá rộng. Chúng không có bất lợi gì trong thời tiết bình thường cả.

Đó là sẽ là một câu chuyện khác, kiểu gì đi nữa, vào những ngày mưa.

Vì chúng được làm từ đất, một khi chúng dính phải nước mưa, chúng sẽ ngay lập tức chuyển thành bùn.

Chân sẽ cảm thấy dinh dính. Xe thồ sẽ bị lún bánh. Ngựa thì sẽ ngã.

Cơ sở hạ tầng tốt... không đời nào tôi có thể nói ra từ đó được.

Tôi muốn hồi phục lại nền thương mại và gia tăng lượng thuế thu nhập.

"Ta muốn tạo ra một hệ thống đường đi mà sẽ không bị gì cả dù cho xe thồ di chuyển với tốc độ tối đa. Đầu tiên, ta muốn một con đường kéo dài từ kinh đô tới Vương quốc De Morgal, Vương quốc Eville, và Vương quốc Belvedere. Cũng không sao cả nếu chúng không được ưu tiên. Ta cũng muốn một con đường từ kinh đô mới đến những vương quốc đó. Cài này, thì ta muốn nó được xây dựng với sự quan tâm và chất lượng cao nhất"

Theo như kế hoạch, cung điện này sẽ không được sử dụng sau 5 năm nữa.

À thì, như dự đoán từ việc có một cung điển, dân số của khu vực tăng cao và sự trù phú của vùng đất là thật. Do đó, mọi thứ không phải là vô dụng nhưng.... hiệu quả sẽ tăng lên nếu chúng ta ưu tiên kinh đô mới và tập trung vào đó.

"Đặc biệt là?"

"Xin hãy những con đường kết nối với cung điện hiện tại làm bằng đá sỏi. Trong lúc này, cần phải tránh những trường hợp đường đi trở nên không dùng được do nó bị biến thành bùn. Về những con đường kết nối với kinh đô mới, thì hãy lót đá chúng. Ta đã tới Lezzad rồi... Ta muốn những con đường phải có chất lượng cao hơn những cái đó"

"Thần hiểu rồi... vậy thì nếu ta làm như thế này thì sao?"

Ismere vẽ bề mặt của con đường vào giấy và đưa cho tôi xem.

Chúng tôi sẽ đào sâu xuống đất. Sau đó lấp lớp dưới cùng bằng đá sỏi và lớp thứ hai bằng một lớp đất-tựa-đất-sét và sỏi.

Chúng tôi sẽ lấp đầy lớp thứ 3 bằng đá tảng cỡ nắm tay theo hình cánh cung.

Cuối cùng, chúng tôi sẽ đặt những tẳng đó vuông vức được gọt dũa nên chúng sẽ sát vào nhau vào lớp trên cùng.

Hình cánh cung là để cho nước không bị ứ đọng khi trời nữa.

"Trong thời điểm này, đây là kỹ thuật xây dựng đường đi tân tiến nhất của người Cretian ạ. Những khu vực quan trọng như Claris và Alto đều có loại đường này. Nếu chúng ta thành công, chúng ta chắc chắn sẽ làm ra được những con đường còn tốt hơn cả cái ở Lezzad nữa"

"Chúng ta có thể làm được nó với trình độ kỹ thuật của quốc gia hiện tại không?"

"......Thần dám khẳng định rằng nó hoàn toàn có thể ạ. Nó không đến mức phải nói là khó để mà thực hiện. Thần có chút lo lắng về những tảng đá ở tầng trên cùng nhưng... chúng ta chắc chắn sẽ làm ra được chúng trong khu vực đó thôi"

Oh, không phải chuyện này khá tuyệt sao? Trình độ kỹ thuật của chúng tôi không bị tụt hậu đến mức đó nhỉ.

Mà, nếu ta nghĩ kĩ hơn thì, cung điện và nhà cửa cũng được xây dựng khá chắc chắn mà.

Trong khi những căn nhà hố là thường xuất hiện ở vùng quê, đó là những căn nhà do người dân thường làm ra do họ không thể chi tiêu quá nhiều vào nhà cửa.

"Có vài thứ ta muốn thêm vào"

"Người muốn thêm gì vào cái này ạ?"

"Thêm vài đường dẫn nước bên cạnh con đường. Đồng thời, ta muốn cô thêm vào lối đi bộ. Nếu xe thồ và con người cùng đi trên một đường, thì xe thồ sẽ không thể nào đi nhanh được cả"

Chúng ta tôi phải phân chia đường cho xe và người rạch ròi. Nếu không, những tai nạn đáng tiếc sẽ xảy ra.

Chúng tôi cũng đồng thuận về chiều rộng.

Đường dành cho xe thồ sẽ hơn 4 mét, Tôi muốn lối đi bộ rộng hơn 3 mét ở bên trái và phải. 10 mét tổng cộng.

Mà, nó cũng còn tùy vào lượng phương tiện giao thông nữa cơ.

Ít nhất thì, đây sẽ là nền móng cho những con đường chính.

"Chúng ta sẽ cần bao nhiêu người?"

"Chúng thần phải tạo ra những con đường trong bao lâu ạ?"

"Ta muốn những con đường làm bằng đá sỏi được hoàn thành trong 1 năm. Ta muốn những con đường được lót gạch ..... sẽ được hoàn thành trong 4 năm"

Tôi không biết là yêu cầu của mình có hơi khắt khe quá không?

Nếu tính toán của tôi là chính xác, thì hai thứ này sẽ dài tận 110 km đấy, tôi nghĩ vậy.

"1,000.... hoặc cỡ đó ạ"

"Được rồi, vậy thì ta sẽ huy động thêm 1,000 người nữa"

Nói cách khác, số lượng nhân công mà chúng tôi phải duy trì này đã lên tới 4,000... nếu ta nghĩ tới việc nó sẽ tăng thuế quan, thì ta sẽ làm thế.

"Bây giờ thì một khi báo cáo địa lý được đưa tới, thần sẽ chỉnh sửa và đưa cho bệ hạ xem kế hoạch chính thức ạ"

"Được rồi. Ta trông đợi vào cô đấy. Ta sẽ lo liệu những phần phiền phức như là quyền sỡ hữu đất đai và tương tự. Nên hãy tập trung vào những con sông và đất đai trước mặt cô đi"

----------------------------------------------

Vào khoảng thời gian Ismere và Almis đang có một cuộc họp. Tetra và Nikolaos đang còng lưng đi khảo sát như mệnh lệnh của Almis.

Họ đang khảo sát địa lí vùng đất của kinh đô dự kiến, vì kiểm tra chất lượng, tốc độ và hình dạng của con sông.

Tất cả những chuyện này đều cần thiết cho công việ kiểm soát lũ lụt.

Họ cũng thu thập và nghiên cứu những câu chuyện từ cư dân sinh sống trong khu vực này.

Nó thật ra là một công việc rất phiền phức khi mà cả hai ngầm đồng ý với nhau.

"Thưa Hoàng hậu Tetra, thần rất hứng thú với kỹ thuật ma pháp mà người đã nói tới. Thần cũng có thể làm được những chuyện đó sao?"

"Theo lý mà nói, thì khả thi. Nó chỉ là vẽ vài đường thôi mà. Dù sao thì, sẽ chắc chắn sẽ rất khó đối với một người không thể dùng ma thuật làm tương tự"

Tetra nhẹ nhàng giải thích cho Nikolaos lí thuyết ẩn sâu kỹ thuật ma pháp.

Nikolaos nghiêng đầu.

"Cái thứ zero mà người nhắc tới là gì vậy?"

"Nó là sự không tồn tại?"

"Người thêm sự không tồn tại vào những con số sao? Nó không phải thật nực cười sao?"

Nikolaos nhau mày.

"Sẽ thuận tiện hơn nếu nó có tồn tại"

Nikolaos làm vẻ mặt có chút không hài lòng. Người khác cũng không đồng thuận lắm với Con số không.

"Tiện thể thì, có vài thứ làm thần tò mò, cái thứ công cụ kì lạ gì thế kia?"

Ông ấy chỉ vào cái công cụ mà Tetra đang cầm bằng tay phải.

"Đây là một cái bàn tính. Là thứ mà Almis mới làm ra cách đây không lâu. Nếu ta có thứ này, toán học sẽ dễ như ăn cháo"

"Oh?..."

Nikolaos nhìn cái bàn tính với sự tò mò dâng cao.

"Cái này dùng làm sao thế?..."

Nikolaos thử dùng cái bàn tính trong khi nhận được sự chỉ dạy của Tetra.

"Wow! Cài thứ này tuyệt vãi!..."

Ông ấy cảm giác như thế giới vừa được rộng mở thêm một chút.

"Như mong đợi, toán học thật tuyệt"

"Thần hiểu người cảm thấy như thế nào mà! Toán học thật sự rất tuyệt vời mà phải không?"

Cả hai cùng đồng thuận nhờ vào tình yêu dành cho toán học của họ.

Dù sao thì, cuộc nói chuyện của họ ngay lập tức trở nên tồi tệ hơn.

"Toán học dù gì cũng có thể đưa ra những con số mà nhỉ. Điều này thật tuyệt, phải không?" (TN: cái này của Tetra)

"Đó là nói quá rồi. Có tồn tại những con số không hợp lí nữa" (TN: Nikolaos nói)

"Những số không hợp lí?"

"Giống như căn bậc hai của hai vậy. Ta không thể viết nó ra bằng cách dùng những con số bình thường được"

Một bầu không khí kì lạ nhẹ nhàng bao bọc hai người.

"Không không, nó có thể mà, ông biết không"

"Nó không thể"

Sau khi giải thích về thuyết học của người Pythagore, Tetra viết ra lời giải thích cho căn bậc hai và giải thích cặn kẽ.

Ngoài ra, cô ấy còn giải thích về tranh luận về sự phi lí nói rằng căn bậc hai của hai là một số bất hợp lí.

"Thần, thần hiểu rồi.... Thần từ lâu đã xem những con số là một tập hợp điểm... Không ngờ lại cò tồn tại những khả năng như thế này nữa"

"Toán học là một khái niệm độc đoán được con người tạo ra. Do đó, nó sẽ mang trong mình sự bất hợp lí. Đó là chuyện không thể tránh được"

Cả hai đều bỏ bê công việc trong thời gian này và trao đổi chuyên môn với nhau.

Tetra nói về toán học, hóa học và yêu thuật. (TN: là ma thuật đấy)

Nikolaos nói về những chuyên môn của ông - thiên văn học và triết học.

"Ngươi nghĩ thế nào về căn nguyên của tạo hóa? Như dự đoán, có phải là những con số không?"

".....Thần không biết. Mặc dù thần nghĩ là nền tảng thiết kể của toán học có tồn tại. Nhưng mà, nó không thể chuyển thành những con số được. Thần dám khẳng định rằng nó là một thứ khác biệt. Người thì sao?"

"Có vẻ có một thứ có tồn tại gọi là nguyên tử. Nó xuất hiện trên thế giới như những hạt nhỏ đến mức mắt thường cũng không nhìn thấy được. Dù sao thì, không phải là nó sẽ làm người nghĩ rằng tại sao mà những hạt đó lại tồn tại được phải không?"

Cả hai bắt đầu cuộc tranh cãi vô ích, có lẽ, sẽ không tới được sự đồng thuận chung dù cho họ có bỏ ra vài nghìn năm để nói nữa.

Những người xung quanh họ cũng bỏ bê công việc theo, nhìn hai người đang chú tâm trò chuyện từ xa một cách

lạnh lẽo.

Hai người đó đang đang nói cái quái quỷ gì thế kia.

"Người biết rằng thần tin vào lý thuyết Heliocentric phải không? Người nghĩ sao về nó?"

"Nếu ta suy xét về nó bình thường thì ta nghĩ thuyết Geocentric mới đúng. Nói khách quan thì, thuyết Heliocentric cũng đúng. Mặc dù nó cần những phép tính phức tạp, ta cũng nghĩ là ngươi cũng có thể làm ra nó bằng cách dùng những công thức toán học. Nhưng mà...."

Tetra ngắt quãng.

"...Cuối cùng thì, đến khi nào chúng ta có được bằng chứng thông qua quan sát, ta không thể nói chắc chắn được. Đây là một cuộc tranh cãi phi lí khi cả hai bên không thể đưa ra được những bằng chứng rõ ràng cho thế giới"

Không quan trọng cả hai có thể tranh cãi bao nhiều lần chăng nữa, cho đến khi nào họ có bằng chứng thuyết phục thì mọi thứ thật vô nghĩa. Nếu ta nói rằng nó vô nghĩa thì thế là hết.

"Thế sao...."

Kể cả Nikolaos thẳng như ruột ngựa, như dự đoán, cũng sẽ kiềm chế lại trước Tetra, một hoàng hậu.

Ông do dự khi muốn phản đối đề nghị ngưng cuộc trao đổi không đi tới đâu và tiếp tục nó.

"Đến lúc chúng ta phải quay trở lại công việc rồi. Almis sẽ nổi điên với chúng ta mất"

"Thần đồng ý. Nhanh chóng kết thúc cuộc khảo sát này thôi"

Cả hai cuối cùng cũng quay trở lại làm việc rồi.

---------------------------------------------------------

"Đầu tiên, về cuộc xây dựng kinh đô. Để có thể thực hiện điều đó, sự kiểm soát lũ lụt là cần thiết. Nếu chúng ta xây dựng xong những công trình của các quan trong lúc đó, thì sẽ là một mũi tên trúng hai con chim. Nhưng mà..... một khi chúng ta hoàn thành việc kiểm soát lũ lụt cho khu vực kinh đô, chúng ta cần phải bảo quản những thứ đó và xây dựng đường đi...."

Đường đi là một phần không thể thiếu của quốc gia, cả về kinh tế lẫn quân sự.

Nếu chúng tôi có được một hệ thống đường xá được bảo quản, thì nền thương nghiệp sẽ phát triển mạnh mẽ và cả quân sự nữa, cũng sẽ di chuyển nhanh chóng hơn.

Trong khi nó phụ thuộc vào vị trí, có vài thứ chúng tôi phải ưu tiên hơn cả việc kiểm soát lũ nữa.

Chúng tôi nên đảm bảo tiền quỹ của mình.

Cái vấn đề, như dự kiến, là tài nguyên con người.

Vì lãnh thổ của chúng tôi đã được mở rộng ra rất nhiều, chúng tôi không thể kiểm soát hoàn toàn được.

Hiện tại, những lãnh thổ duy nhất mà được khảo sát và có thu nhập thuế là ở cựu Lãnh thổ tộc Ars và khu vực quanh Cung điện. Gần như là bất khả thi khi mà hoàn toàn kiểm soát cả quốc gia được.

Chúng tôi cũng không thể tiếp tục hỗ trợ trẻ mồ côi bằng thuốc thang và sự giáo dục trong một thời gian dài được.

Cái ý thức về tội lỗi khi vứt bỏ con em có lẽ đã trở nên quá tầm thường rồi.

Trong bất kì trường hợp nào đi nữa, chúng tôi sẽ gặp rắc rối nếu người dân cứ quăng con cái đi chỗ này chỗ nọ nếu họ chỉ nghèo hơn một chút khi họ biết được rằng quốc gia dù gì cũng sẽ chăm sóc chúng thôi.

Cần phải lập ra một hệ thống giống như kỳ thi tuyển của Trung Quốc cổ đại nhưng.... cuối cùng thì tôi lại lâm vào bế tắc. Tôi không có cần những quan lại của mình phải giỏi thơ văn.

Tình trạng lạm phát của hệ thống quan lại là do Vua và Hoàng đế không tập trung quyền lực.

Kết cục thì,kể cả khi ta có tập trung quyền lực trong hệ thống như thế này, trừ khi Vua hoặc Hoàng đế là một người xuất sắc, sẽ không có bất kì sự cai quản nào được đưa ra cả.

Khi điều đó xảy ra, thì thông báo tuyển quan liêu sẽ tăng đột biến. Số lượng người vượt qua bài thi sẽ tăng lên. Vấn đề là, dù sao thì, số lượng tăng lên quá nhiều.

Chừng nào ta chọn mức độ khó mà không thể vượt qua chỉ với cái kiến thức thơ văn tàn tạ đó, thì việc tuyển chọn không thể được thực hiện.

Cuối cùng thì, khoảng cách từ nội dung của bài thi sẽ chỉ càng xa cách với khả năng của quan liêu hơn mà thôi. (TN: tức là giỏi thơ văn nhưng chưa chắc làm quan giỏi)

Tuy nhiên, tôi không thể để cho những tồn tại gọi là đại quý tộc ở yên đó được.

Tôi không biết mình nên làm gì đây.

Mà, cứ từ từ mà nghĩ tới việc thi cử sau. Bây giờ, ta cần phải ngay lập tức tăng cường nhân lực.

Quan liêu không phải là thứ duy nhất quan trọng.

Ví dụ, những chỉ huy trực tiếp làm việc trên chiến trường. Chúng ta có rất ít những người như thế này.

Chúng tôi có đầy những người cấp cao nhưng lại thiếu hụt những người ở cấp giữa.

"Sigh, vấn đề cứ mọc lên thôi hà"

Tôi muốn đánh trống lảng như chưa từng thấy chúng đây.

"Bệ hạ"

Tôi đột ngột nhận được lời chào.

Khi tôi nhìn lại, đó là Julia và Tetra.

"Hai em, từ khi nào mà?"

"Anh đang nói gì thế? Anh cho phép tụi em vào mà, phải không?"

"Anh lo nghĩ quá rồi"

Cả hai đang tỏ vẻ không hài lòng.

Lỗi tôi, là lỗi tôi.

"Vậy thì, có chuyện gì sao?"

"Thật ra, là về nhân lực. Chúng ta có rắc rối cần phải giải quyết ngay đấy"

Cả hai đẩy một tờ giấy về phía tôi.

Đây là....

"Tụi em muốn một tờ phiếu (TN: là tiền đấy) liên quan đến việc chỉnh đốn lại những phù thủy ở trong cả nước và giải quyết những phù thủy xấu. Tụi em muốn anh hỗ trợ trong vấn đề này.

Cả hai cùng cười tươi rói.

Truyện Chữ Hay