Sáng ngày hôm sau.
Sau một đêm nghỉ tại nhà trọ, thì tôi đi dạo quanh thị trấn để tìm mua một thanh kiếm mới.
Vũ khí rất là quan trọng. Ngay cả khi mà bạn quen với việc đánh những cú chí mạng, mà chỉ số của bạn yếu, bạn sẽ không thể hạ được kẻ địch được.
Tôi chỉ hạ gục được những kẻ địch mà tôi từng đối mặt chỉ với một phát đánh là bởi vì chúng yếu thôi. Không như trong BBO, bạn không thể nhìn thấy được chỉ số trong trong thế giới này, nhưng nó không thể thay đổi rằng chỉ số rất là quan trọng.
Nếu như mà khả năng phòng bị của con [Lesser Wolf] mà gấp hai lần con [Wolf] thông thường thì cú chí mạng của tôi sẽ bị nó kháng phải và tôi sẽ không còn đứng ở đây nữa đâu. Chỉ số quan trọng đến vậy đó.
Khi tôi tự mình ngẫm nghĩ lại điều đó, tôi đã đến một cửa hàng trang bị gần với Guild. Theo như những gì mà anh lính gác đã nói, đây là cửa hàng trang thiết bị duy nhất trong thị trấn này. Mà người sở hữu không làm ra sản phẩm mà chỉ mua lại chúng thôi.
“Chào mừng. Cậu cần tìm gì à?”
“Một thanh kiếm ngắn vừa phải cho trang bị của tôi.”
“Kiếm ngắn à… Nếu vậy xin hãy theo tôi.”
Rồi ông ấy dẫn tôi tới một phần của cửa hàng nơi mà một lượng lớn thanh kiếm mới toanh được trưng bày. Tất cả chỗ đó, cái nào cũng đáng giá 30,000 gils, mà đó cũng là một cái giá phải chăng.
Nhưng phần nào thì chúng cũng thiếu đi sức tấn công. Mặc dù tốt hơn cây kiếm mà tôi đang có, nhưng tôi không thể tin tưởng mà đặt mạng sống của mình vào chúng được.
“Ông không còn thứ gì tốt hơn à?”
“Tôi sẽ cho cậu thấy thanh kiếm tốt nhất mà tôi có. Nhưng mà nó sẽ đắt hơn một chút đấy.”
Ông ấy dẫn tôi vào sâu bên trong cửa hàng để cho tôi xem một thanh kiếm đáng giá 150,000 gils. Nó cũng dài vừa đủ luôn.
“Tôi có thể vung vài cái được không?”
“Đương nhiên là được rồi.”
Tôi cầm lấy thanh gươm 150,000 gils rồi vung nhẹ nó một cái.
Nó quả là một thanh kiếm tốt. Tuy không có khả năng ghê sợ nào, nhưng nó được rèn rất là kì công. Với thanh gươm này, tôi không còn lo về việc khi đánh nhau nó sẽ vỡ tan nữa. Nếu mà tôi mua nó, thì hầu hết số tiền mà tôi hiện có sẽ cạn sạch mất thôi. Thôi lấy nó đi cho rồi.
Hơn cả, [kẻ học việc] có chỉ số rất tệ hại. Tôi thì muốn có một vũ khí để tăng sức tấn công của tôi lên.
“Tôi sẽ lấy nó.”
“Cảm ơn cậu rất nhiều!”
Tôi đưa cho chủ cửa hàng 150,000 và nhận lấy thanh kiếm mới của mình.
“Cậu có muốn lấy thêm chút giáp bảo hộ không? Tôi sẽ giảm giá cho!”
Áo giáp hả? Sở hữu một cái bây giờ thì sẽ tăng sức bền của tôi, nhưng tôi bây giờ thì không cần đến chúng. Với khả năng phòng thủ hiện tại của [kẻ học việc], thì áo giáp ở cấp độ này cũng chẳng thay đổi được gì mấy. Hơn nữa, nó cũng chỉ làm chậm tôi đi mà thôi, từ đó mà tăng khả năng bị dính đòn của tôi –một hạn chế lớn.Còn nếu như mà bộ giáp đó có hiệu ứng giúp tôi di chuyển nhanh hơn, thì tôi sẽ muốn có nó. Nhưng chẳng có gì như thế cả. Với cả nếu như mà ông ấy có đi chăng nữa thì tôi cũng không có tiền đâu.
“Nah. Thế này là được rồi”
Được rùi. Tôi đã gần như chả còn đồng nào nữa. Giờ phải đi kiếm thêm thôi.
*
“Liệu có nhiệm vụ [thảo phạt Lesser Wolf] ngày hôm nay không?”
“Có! Chúng tôi vẫn còn có 32 con trong giớ hạn nhiệm vụ thảo phạt.”
“Giới hạn nhiệm vụ thảo phạt?”
“Đó là giới hạn lượng quái vật cậu có thể giết mà cậu có thể nhận thưởng. Cậu có thể giết nhiều hơn số đó nhưng mà sẽ không có phần thưởng đâu. Hơn nữa, có quá nhiều chúng ở ngoài đó nên khi bạn cậu đến gần với cái giới hạn hơn, thì khả năng chạm trán sẽ giảm. Vậy nên những mạo hiểm giả có kinh nghiệm thường sẽ tránh lấy những nhiệm vụ thảo phạt mà có ít hơn năm mục tiêu.”
Tôi hiểu. Điều đó có nghĩa là vượt quá giới hạn là điều khó hiểu quá.
“ Hiểu rồi. Thế thì tôi sẽ lấy thêm một nhiệm vụ nữa vậy.”
“ Xin lỗi? Nhưng vẫn có 32 con trong một nhiệm vụ [thảo phạt Lesser Wolf] đấy.”
“Cái đó chỉ mất tầm hai giờ thôi.Thay vì quay trở lại để lấy thêm một nhiệm vụ nữa, thì tôi thà lấy thêm một nhiệm vụ nữa và làm cả hai luôn.” Tôi nói vậy khi mà đang tìm kiếm thêm một nhiệm vụ nữa.
Tôi không muốn là [kẻ học việc] lâu đâu. Để đổi Class nhanh hơn, tôi phải tích tiền để rồi đi đến thủ đô thôi.
“ 32 con chỉ trong vòng có hai giờ thôi á…?”
“Cô nghe thấy tôi nói rồi đó.Quái vật dạng sói sở hữu khả năng trinh sát cao và thường đi theo đàn nên việc hạ chúng cùng sẽ dễ dàng hơn nhiều.”
Với lại tôi cũng không phải tìm chúng. Chúng sẽ phát hiện ra rồi lao thẳng vào tôi. Đương nhiên việc bị đánh gọng kìm bởi hai con hay nhiều hơn sẽ rất là nguy hiểm, nhưng những người chơi có Level cao trong BBO thì sẽ biết tránh gặp phải cái tình huống đó.
Tôi có thể giết bọn sói chỉ trong một đòn. Đó là công việc lí tưởng cho những người như tôi, sở hữu kinh nghiệm chiến đấu nhưng có chỉ số thấp. Không may tôi không thể làm gì kể cả khi tôi giết nhiều như thế. Vậy nên tôi phải tìm thêm một nhiệm vụ khác thôi.
Tôi xem xét qua các nhiệm vụ. Teresa chắc chắn sẽ giới thiệu cho tôi nhiệm vui gì đó mà còn khó hơn cả [Lesser Wolf] nếu như mà tôi hỏi cô ấy. Nếu như mà tôi muốn tìm một nhiệm vụ có độ khó vừa phải, thì cái đó tôi phải tự tìm lấy.
Hiện tại, tôi sẽ tự đánh giá kĩ năng của mình là là mức E cao cấp. Tôi nghĩ là mình đã hạ gục được con [Wolf] mà thuộc rank C nhưng đó là chỉ có một con. Tôi nghĩ là tôi không thể giành chiến thắng với cả đàn bọn nó nên việc nhận nhiệm vụ rank C bây giờ là điều không thể. Có một điểm khác biệt giữa “thắng nhanh” và “đánh chắc thắng”.
Vậy bây giờ tôi sẽ tránh xa khỏi những nhiệm vụ yêu cầu triệt hạ bất kể cái gì mạnh hơn [Lesser Wolf]. Phần thưởng phản ánh độ khó của nhiệm vụ.Bởi con [Lesser Wolf] đáng giá tới 7,000 gils nên tôi chỉ việc tìm những nhiệm vụ nào mà có phần thưởng tập hơn chừng đó thôi.
Rồi tôi tìm được một nhiệm vụ hoàn hảo.
Nhiệm vụ thảo phạt [Spear Mouse]. Rank E.
Phần thưởng 4,000 gils mỗi con.
Giới hạn giết 546.
Phần thưởng không quá cao với nhiều mục tiêu sẽ bị giết trước khi chạm đến giới hạn. Với nhiệm vụ này giờ tôi có thể kiếm tiền một cách an toàn rồi.
“Tôi muốn lấy cái này.”
“Nhiệm vụ thảo phạt [Spear Mouse] đúng chứ? Tôi nghĩ đó là một sự lựa chọn tuyệt vời đó! Rất hợp với cậu, Eld-san!”
Nghe có vẻ như cô ấy đã ủng hộ sự lựa chọn của tôi. Đó là một nhiệm vụ rank thấp nhưng có lẽ cô ấy đã nhận ra rằng thế này là hợp lý.
*
Vài giờ sau.
Sau khi xử lý xong nhiệm vụ thảo phạt [Lesser Wolf], tôi đến bãi săn [Spear Mouse].
May mắn thay, sau khi hỏi về địa điểm từ Teresa, Tôi đã xác nhận lại nó với lính gác trong thành phố để đảm bảo rằng tôi không bị lừa thêm lần nữa. Con người là loài sinh vật biết học hỏi đó.
“Vậy đây là khu rừng của [Spear Mouse] à?”
Không lâu sau kể từ khi bắt đầu chạy, tôi đến khu rừng.Cảm giác nó xa hơn nhiều so với những gì mà Teresa đã nói nhưng sự khác biệt 30 phút vẫn là một sai số có thể chấp nhận được. Nơi này chắc hẳn phải là khu rừng [Spear Mouse] rồi. Tôi nghĩ vậy.
Chẳng có quái vật dạng chuột nào trong BBO nên đây sẽ là lần đầu tiên tôi đánh một con. Tốt hơn hết là nên thu thập kinh nghiệm từ bây giờ bởi khi mà tôi gặp phải một con quái vật dạng chuột khỏe hơn thì tôi còn biết cách để đánh bại được chúng.
Tôi liền khám phá sâu bên trong khu rừng và phát hiện ra một con chuột lớn với cái đầu nhọn nhìn như một ngọn giáo. Tôi nói là “Lớn” chỉ so với kích cỡ bình thường của nó thôi. Nó chỉ to khoảng tầm 40cm mà thôi.
Tôi nghĩ là mình nên hai một con trước đã. Tôi phóng thẳng tới con [Spear Mouse]. Khi tôi cách nó tầm khoảng 30m, nó quay lại nhìn tôi. Có vẻ như nó đã nhận ra tôi rồi.
“Khả năng trinh sát là vào tầm 30m…”
Khi đối đầu với con quái vật nào đó lần đầu tiên thì việc thu thập thông tin là điều rất là quan trọng. Quan trọng hơn nhiều so với việc chỉ giết chúng không.
Được rồi, nó sẽ làm gì tiếp theo đây? Tôi từng bước tiến lại gần trong khi quan sát chuyển động của con [Spear Mouse] đó. Nước đi tiếp theo của nó là không lường trước được.
Nó rống lên trên trời. Điều này chỉ có dẫn đến một khả năng thôi: nó đang gọi bầy của mình rồi.
… Sẽ không có đến 10 hay 20 bọn chúng đâu. Ít nhất là chúng sẽ lên tới hàng trăm con đấy.
“Thế này thật tệ”
Nếu như nó chỉ là một bầu nhỏ, tôi có thể hạ mỗi con trong đàn từng đứa một. Nhưng khi mà số lượng của bọn chúng lên đến ít nhất là 10 con thì tôi không thể sử dụng chiến thuật đó được nữa.
Thứ duy nhất cứu được tôi là chúng chỉ có rank E thôi. Nếu như mà Guild không phạm phải sau sót nào trong việc xếp loại rank cho chúng, thì chúng cũng chỉ nguy hiểm như bọn [Lesser Wolf] thôi. Thật ra, [Lesser Wolf] là loại quái vật rank E mạnh nhất, nên có cơ sở rằng lũ [Spear Mouse] này sẽ dễ xử lí hơn nhiều.
Không quan trọng là chúng khỏe đến đâu.
Bây giờ tôi phải đối đầu với chúng.
“Nhận lấy này!”
Tôi ngừng khảo sát tình hình và lao về phía con [Spear Mouse] gần đó với thanh kiếm cải mình. Tôi không quan tâm tới việc liệu có đánh được nó một cú chí mạng hay không? Quan trọng hơn cả là đánh một cú quyết định ngay khi mà có thể. Nhưng như thế là qua đủ để giết nó trong một đòn duy nhất.
Chúng yếu, đương nhiên rồi - yếu hơn nhiều so với lũ [Lesser Wolf]. Chúng. chắc chỉ đạt được cái rank E này là do đặc tính tấn công theo bầu mà thôi.
Nhưng mà đống [Spear Mouse] đó là đối thủ tệ nhất mà tôi có thể gặp. Ngay bây giờ chỉ số của tôi được cho là thấp nhất và tôi đang dần bù lại điều đó với kĩ năng của mình, mà đó cũng chỉ vừa đủ để cho tôi có thể chiến đấu.
Bạn có thể, sau cùng, bù đắp lại sự khác biệt về chỉ số bằng kĩ năng mà. Như trên mà nói: tôi chưa từng bị dính đòn kể từ khi tôi đến thế giới này.
Nhưng trong một trận hỗn chiến tầm gần đối đầu với lại nhiều con quái vật thì lại là một câu chuyện khác. Dù tôi có mạnh đến đâu đi chăng nữa, tôi nhất định sẽ bị dính đòn. Tránh né những pha tấn công từ hàng tá kẻ địch thì đó là điều không thể.
Vậy nên tôi đánh giá tình hình của mình hiện tại. Dựa trên những tiếng rống, số lượng chắc phải lên tới 300 con [Spear Mouse].
Sức tấn công chúng của bấy giờ như thế nào mới là điều quan trọng, nhưng giờ tôi không thể đánh giá được. Tuy nhiên chỉ số của chúng chắc phải khá là thấp. Vậy nên tôi nghĩ là mình có thể đánh bại được chúng.
“… Chẳng còn sự lựa chọn nào khác ngoài chiến đấu cả.”
Tôi liền lao tới con [Spear Mouse] gần đó với thanh kiếm của mình. Điều mà bạn cần phải tập trung vào những lúc như thế này là giảm số lượng kẻ địch. Kẻ địch càng ít, khả năng bị ăn đánh càng thấp và tỉ lệ chiến thắng càng cao.
Khi mà tôi hạ được một con, nhiều hơn và nhiều hơn nữa bọn chúng bắt đầu tụ tập và lao về phía tôi từng con một.
“Argh, cú đấy đau đó!”
Nhưng cơn đau này tôi có thể chịu đựng được. Chấn thương gặp phải là không quá nghiêm trọng. Đúng như tôi đã nghĩ, bọn chúng không quá mạnh. Cân nhắc kỹ đến lượng chấn thương mà tôi đã nhận cộng với số lượng của kẻ địch, tôi đã phân tích tình huống của mình lúc này và đi đến một kết luận: tôi có thắng.
Tôi lần lượt vung kiếm của mình, Giết từng con [ Spear Mouse] này đến con [Spear Mouse] khác, làm tất cả những việc đó trong khi chịu đựng cơn đau này. Ngay cả khi đối đầu với nhiều kẻ địch, bạn vẫn có thể sử dụng Skill của mình và các kĩ thuật khác, không chỉ vung kiếm vô tội vạ đâu. Cứ tiếp tục hai thật nhiều kẻ địch nhất có thể theo cách hiệu quả nhất – mà tính là một kill. Và điều quan trọng nhất cần cần nhất là…
“[Self Cure]”
… căn thời gian mà hồi máu. [kẻ học việc] có lượng MP cực kì thấp. [Self Cure] chỉ yếu cầu một lượng nhỏ MP để dùng tôi, nhưng là con người thì làm gì có ai sở hữu một lượng mana vô hạn đâu. Vậy nên số lần mà bạn có thể sử dụng Skill sẽ có giới hạn của nó.
Nếu như mà bạn quá chậm trễ trong việc hồi máu thì nó có thể sẽ là quá muộn. Còn ngược lại, nếu như mà bạn niệm Skill qua sớm khi mà bạn vẫn còn nhiều máu, thì việc đó sẽ khá là lãng phí. Tôi tập trung chú ý đến lượng máu mà mình cần và điều chỉnh thời gian hợp lí để tôi có thể sử dụng chúng hợp lí, trong khi chiến đấu liên tục.
Giờ tôi cần phải trở nên tập trung và biến thành một cỗ máy chỉ có một mục tiêu duy nhất: giết sạch kẻ địch của mình. Vậy nên tôi chỉ cố gắng tiếp tục vung kiếm mà chiến đấu trong khi liên tục sử dụng [Self Cure] để hồi phục sức chịu đựng. Khi mà tôi gặp nguy hiểm về việc thiếu MP, thì tôi đã xử lí hết được đống [Spear Mouse] này rồi.
“…Bằng cách nào đó mà mình đã làm được.”
Đó đúng là một trận đấu cam go. Chúng phiền phức hơn nhiều so với lũ [Lesser Wolf] – được coi là loại quái vật rank E mạnh nhất.
“Thế quái nào mà có ai nghĩ đây là một nhiệm vụ rank E hả trời?” Tôi phàn nàn trong khi thu thập phần nhọn trên đầu của [Spear Mouse]. Họ gọi phần này là [mũi giáo của Spear Mouse].
Tôi hoàn toàn không biết hội định dùng chúng vào việc gì, nhưng mang chúng tới Guild sẽ chứng tỏ rằng chính tôi là người đã giết lũ [Spear Mouse] này. Đó là điều phải làm sau khi đánh xong trận đấu không cân sức vừa rồi, nhưng khi mà tôi nghĩ về khoản lợi nhuận mà tôi sẽ thu được, điều đó giúp tôi có động lực để tiếp tục. Sau một hồi, tôi đã thu thập hết chỗ đó.
Đống “mũi giáo” này có tổng cộng là 276 cái. Phần thưởng từ riêng cái nhiệm vụ này thôi đã lên đến 1,100,000 gils rồi. Cộng với số tiền mà tôi sẽ thu được khi mà bán cái đống này đi…
Cứ như là mơ vậy! Những điều mình có thể làm với số tiền đó! Tôi mơ mộng nghĩ về điều đó khi trên đường đi về Elia.
*
“Hai trăm bảy mươi sáu?!”
Giọng của Teresa vang vọng trong Guild. Khi mà tôi báo cáo là mình đã hạ được 276 con [Spear Mouse], cô ấy chết lặng.
Thôi nào, đừng có giả vờ nữa. Cô là người nói đây là nhiệm vụ thích hợp dành cho tôi mà.
“Tôi đã phát giác được một con và sau đó thì chúng xuất hiện ngày càng nhiều. Đó là cách mà [Spear Mouse] cư xử, đúng chứ?”
“Không, chẳng đúng một chút nào!”
…Cái gì?
Không phải ư?