H: Cảnh báo ngôn tình nặng
Chương 18: Kẻ ngoại bang
Thế giới khác ư, chán tận cổ rồi.
Tôi muốn về nhà , muốn gặp bố mẹ, muốn chơi game,
Rồi đến trường nữa.
Goblin , orge, rồi đến rồng với ác quỷ , chẳng muốn gặp một tí nào nữa.
Ngay khi bọn chúng thấy tôi, thì bọn chúng cố gắng giết chết tôi và còn cố lấy răng cắn vào cổ tôi nữa
Bởi vì tôi là một anh hùng được triệu hồi từ nhật bản
Bởi vì tôi là một tướng quân
Tôi là kẻ thù của đám quái vật và là đồng minh của nhân loại
Không phải là tài sản riêng, mà là một nhân vật của công chúng
Không, tôi là một đồ vật công cộng mà thôi
Tôi nghĩ nó không khác nhiều so với nhà vệ sinh hay thùng rác công cộng
Nhưng đó là cách sống của một anh hùng
Nó giống như tôi đang ở một vị trí hạ tầng vậy, thậm chí còn không hưởng thụ được một cuộc sống của một con người nữa
Nỗi đau của đất nước là sự thất bại của tôi, và nếu tôi thành công thì tôi sẽ được tung hô
Đó là lí do tôi phải mạnh mẽ lên
Mạnh hơn, thậm chí còn mạnh hơn nữa. Đến một cấp độ mà chưa từng có ai với tới
Tiếp tục tập luyện, cuối cùng tôi đã trở thành anh hùng mạnh nhất
Và rồi tôi đã trở thành một anh hùng lí tưởng mà ai ai cũng điều mong muốn
Nhưng thay vào đó tôi đã bị lấy cắp mất vài phần
Tôi chỉ là một thằng nhóc
Tôi là một người nhật
Tôi là một học sinh trung học bình thường, tôi có thích một cô gái và mong muốn trở thành một nhà thiết kế sau này
Nhưng mấy thứ đó không quan trọng, nên nó đã bị xé toạt
Mỗi phần bị lấy đi, tôi sẽ trở nên mạnh mẽ hơn, nhưng cũng dần dần trở thành một ai đó không phải là tôi
Không chỉ trái tim, mà ngay cả cơ thể của tôi cũng bị thay thế
Từ việc con hỏa long cắn nát khủy tay, nhưng nó đã trở về nguyên dạng nhờ ma thuật. Và một người trong nhóm đã hi sinh để khiến con rồng bị mù
Chân của tôi đã tượng đầu thú tấn công, và như dự đoán, tôi cũng đã mất chúng. Nhưng nó cũng như thế thôi, ma thuật có thể lấy lại nó
Cuối cùng, đầu của tôi đã bị lấy mất. Có một người đã nhảy giật phắt khi cổ của tôi bị văng ra, lúc đó tôi thực sự rất là hối hận
Tôi tự hỏi liệu trong não của tôi có linh hồn nào ở trong đó hay không
Tôi không rõ lắm
Hầu như tất cả bộ phận mà bố mẹ đã trao cho tôi kể từ khi sinh ra đã bị mất
Phần lớn chúng đã được khôi phục lại bằng ma thuật
Tổng số mà Ma Hộ Pháp(Tòa tháp ma thuật) mà tôi đã phá hủy được là 10
Số lâu đài mà tôi đã bảo vệ được là 6
Tôi đã làm hết mình rồi phải không? Vì thế, tôi mong mấy người làm ơn trả Nakamoto Keisuke ngày xưa lại cho tôi đi! Không phải là một anh hùng mà là Keisuke thôi!
Bộ mấy người coi rằng ai ai cũng có quyền sử dụng anh hùng sao?
Đúng vậy, anh hùng là cái gì? Ý các ngươi là gì về anh hùng?
Ăn shit đi!
Mấy người không hiểu thế nào là đau khổ hả? Nó đau đến cỡ nào hả? Thế nào là sự cô đơn hả? Các ngươi chả bao giờ cảm nhận được nó phải không?
Hãy nói cho tôi biết đi, tôi thực sự thuộc về nơi nào vậy?
Chuyện đó đã qua lâu rồi phải không? Để có được một anh hùng thì chỉ cần ma thuật thôi phải không?
Anh hùng-sama , những cô gái kêu gọi với giọng điệu mời gọi
Anh hùng-sama, giọng điệu của những quý tộc tâng bốc
Anh hùng là một danh hiệu cao quý, vì thế họ nghĩ rằng tôi sẽ hài long nếu được gọi như thế. Những người ở thế giới khác điều chả hiểu cái gì cả
Ai đó làm ơn hãy gọi tên của tôi đi! Tên mà bố mẹ đã đặt cho tôi. Cái tên mà tôi được sinh ra
Làm ơn
Ai đó làm ơn
Trước khi tôi bắt đầu quên mất tên của chính bản thân luôn
---- Khi đó , tôi đã gặp một nô lệ.
“Ngài là ai vậy?”
Tên của nữ nô lệ đó là Elza. Trước khi cô đủ lớn để nhận thức được mọi thứ xung quanh, thì cô đã bị đám Goblin bắt cóc đến tổ của bọn chúng
Cô gái đó chỉ mới 17 tuổi, giống như tôi
Cô gái đó có một mái tóc đen tuyền dài và vẻ ngoài nhìn khá là phù du. Đôi mắt của cô toát ra một sự cô đơn, và với cơ thể gầy gò đầy vết bầm tím
Khi Elza bị bắt cóc, thì cô chưa bao giờ thoát ra được khỏi cái địa ngục đó dù chỉ là một lần. Tổ của những con Goblin chỉ toàn bóng tối và ẩm ướt, không phải là một nơi thích hợp để sinh sống
Tuy nhiên, cái hang động mà Elza bị giam cầm lại đã bị sụp đổ
Đắm mình trong khe sáng, cô đã sống sót một cách kì diệu
Ở trong một thời đại mà cô chỉ có thể làm là thỏa mãn những gã đàn ông do cô từng có kinh nghiệm khi bị mấy con Goblin hành hạ
Không thể đọc hay viết, không hề có một tí ma thuật nào, cô đã bị bắt lao động nặng nhọc hoặc là một công cụ trút giận
Do đó, cô đã nghĩ rằng cô chả phải là một con người
Điều tồi tệ nhất là cô đã bị thuyết phục rằng cô chỉ mang khuôn mặt của một con goblin chứ không phải là của con người
Với cô ấy, tôi chỉ đơn giản là ‘Nakamoto Keisuke’
Có lẽ cô ấy chưa từng nghe thuật nghữ ‘Dũng Giả’ trước khi cô ấy được sinh ra
Cảm giác này khá là mới và lạ khi tôi đã khiến cho các con Goblin bốc hơi và cô ấy không hề tôn sùng tôi là một anh hùng như những người khác
“Tôi tên là Nakamoto Keisuke”
“Nya kia mio tao kia ia sui kea?”(H:Chưa phát âm rõ nên mới thế)
“Không sao đâu, nhưng con goblin đã bắt cóc cô từ cha mẹ của cô đã biến mất rồi”
“Nhưng, tôi cũng là một goblin mà?”
“Cô giống như tôi thôi, cô là một con người”
Đôi mắt của cô mở to một cách kinh ngạc. Tôi là con người , Cô nói và lặp đi lặp lại nhiều lần
“Những con goblin đã hành hạ cô giờ đã biến mất rồi. Tôi sẽ thoát dây xích cho cô. Từ giờ cô sẽ được tự do”
“ ‘Tự do’ là gì?”
“Nếu cô muốn biết điều đó có nghĩa là gì, thì hãy tới và đi cùng tôi. Chúng ta sẽ tới một ngôi làng của loài người, cô muốn đi không?”
“…Tôi muốn đi”
Rồi khi hai người rời khỏi cái hang, thì có một cỗ xe dừng lại để đón bọn họ
Đó cũng là lúc tôi đã có một cuộc hành trình lâu dài để có thể đưa Elza trở lại xã hội của loài người
Tôi cần phải trừ khử những hành động bẩn thiệu của những con goblin từng làm và giúp người con gái trong cô ấy thoát ra ngoài
Tôi không cần biết nó bận rộn đến thế nào
Mỗi ngày cho đến khi mặt trời lặn, tôi điều dạy cho cô ấy cách viết và cách cư xử
Tôi khá là nghiêm khắc trong việc đào tạo cách sống của cô ấy đến nỗi cô ấy đã nghĩ rằng cuộc sống này còn tốt hơn là sống như một con goblin
Và không lâu sau, thời gian Elza nhìn chằm chằm vào mặt tôi ngày càng tăng
Tôi nghĩ cô ấy bực mình với tôi
Nếu như ngài không xen vào cuộc sống của em, thì có lẽ em đã có thể tiếp tục sống như một con goblin
Tôi đoán rằng đó chính là lí do
Nhưng không phải vậy
Trong một đêm trăng rực rỡ, Elza đã chặn tôi ngay trên đường đi
“Tại sao Keisuke lại khác với mọi người thế? Khuôn mặt của Keisuke phẳng hơn người khác một chút. Màu da thì lại vàng. Quá khác với những người khác. Khác với em nữa. Ngài từ đâu tới vậy?”
Trước câu hỏi của Elza, tôi chỉ đơn giản trả lời là ‘Nhật Bản’
“Đó là một thế giới nào rất khác xa so với thế giới này”
Xa không? Elza hỏi lại
“Xa lắm”
“Xa bao nhiêu?”
“Theo anh nghĩ thì nếu đã đi rồi thì có lẽ không còn có thể trở lại đâu”
“Có phải cũng có những người Nật bỉn như Kaysuke không?”(H:bị ngọng)
“Ừ. Mấy người ở đó khá giống anh, vì bọn anh điều cùng 1 chủng tộc. Có khá nhiều người giống hệt anh nữa
Nhưng không hề có một ai giống như tôi ở thế giới song song này
Rồi đột nhiên tôi bật khóc
Tự dưng nó xuất hiện vậy…? Mặc dù tôi là một thằng đàn ông, thì điều này thật thảm hại
Khi tôi bận lau nước mắt, Elza ôm lấy tôi
“Em cũng vậy. Em đã sống với tư tưởng rằng mình khác xa so với mọi người. Em đã bị chia cắt ra khỏi gia đình, bị ép làm những điều không muốn, vì thế em hiểu cảm giác của Kaysuke”
Lần đầu tiên sau 3 năm được triệu hồi tới thế giới khác, tôi đã bật khóc
Kể từ lần đó, tôi nói chuyện cùng Elza nhiều hơn
Cô ấy cũng quan tâm tới tôi. Cô ấy là người duy nhất mà tôi có thể nói ra suy nghĩ thật sự của bản thân tôi. Cô ấy là một cô gái dễ mến
Và chẳng bao lâu, chúng tôi đã trở thành người yêu
“Elza, em chính là người duy nhất coi anh là Keisuke”
“Và anh cũng là người duy nhất coi em là một con người chứ không phải là nữ goblin, so với những người đã vứt em đi”
“Giờ đây, chả có nơi nào trên cái thế giới này nơi chúng ta thuộc về cả”
“…Có. Khi chúng ta ở gần nhau, thì em đã cảm nhận được đây chính là nơi mà đôi ta thuộc về. Bất cứ nơi nào mà ta đi cùng nhau, thì đó chính là nơi mà đôi ta thuộc về”
“Em làm còn tốt hơn anh đấy, em biết điều đó chứ? Nếu em sống như một con người ngay từ đầu, thì anh không thể tưởng tượng được cảnh em sẽ thành đạt như thế nào đâu”
“Em không quan tâm đến sự thành đạt. Em không quan tâm mình thuộc tầng lớp nào ở xã hỗi miễn là ở bên cạnh anh. Thì em cũng không quan tâm nếu em là một nô lệ”
Đêm đó, tôi và Elza cùng nhau kết nối, tôi thực sự đã bị thuyết phục
Ngay lúc này, chúng tôi thực sự đã là một con người. Từ một con goblin trở thành con người, và từ một dũng giả trở thành một người
Elza. Vì em, anh có thể làm bất cứ điều gì
Chừng nào em còn ở đây, anh sẽ không cần một thứ gì khác nữa
Anh đã bị thuyết phục rằng lí do mà anh được đưa đến thế giới này là để bảo vệ em