Chương 22: Hả, Arc trại hè bắt đầu rồi sao?
—Một ngày sau khi tôi nghe được chuyện của Ruina
Ruina đã xin lỗi các thành viên của hội học sinh vì đã làm quá đà.
“Về chuyện ngày hôm qua, chúng em cũng ổn với nó thôi. Chúng em biết rằng Ruina-sensei làm vậy là vì chúng em. Em cũng nhận ra được sự bất lực của mình, những thành viên khác cũng vậy. Em muốn được cảm ơn thì đúng hơn.”
Elenoa nói vậy và ba cô gái kia (loli, kính mắt và cún con) cũng không hề để tâm đến chuyện hôm qua nên chắc mọi chuyện ổn rồi nhỉ?
Linde lúc đầu trông có hơi sợ nhưng cuối cũng cô ấy cũng bình thường lại khi nói chuyện với Ruina.
Và như thế, một vấn đề nữa đã được giải quyết.
☆☆☆
—Hai tuần sau
Đã được hơn một tháng kể từ khi tôi chuyển đến học viện Akade.
Thời gian đúng là trôi qua nhanh thật.
Tôi đã quen với công việc của hội học sinh và về ma thuật thì tôi cũng không có vấn đề gì khi học nó.
Tôi đã có thể điều khiển được sức mạnh ma thuật của mình mà trước đây đã từng là vấn đề của tôi.
Quan hệ của tôi với những người trong lớp và hội học sinh cũng rất tốt.
Hn, liệu đây có phải giai đoạn đỉnh cao của tuổi tôi không nhỉ?
Tôi đã nghĩ rằng mình đang sống một cuộc sống học sinh đầy đủ đến cực hạn.
Không được, không được. Mình đang còn làm dở việc mà.
Tôi hiện tại đang phải vật lộn với núi tài liệu trong phòng hội học sinh.
Ngày nào cũng như vậy cả, làm ơn tha cho tôi đi.
Khi đang nghĩ vậy, tôi vẫn tiếp tục công việc xử lí tài liệu của mình.
Hả? Không hiểu sao cảm giác như đang có ánh mắt đang nhìn về phía tôi.
Tôi nhận các thành viên trong hội học sinh đã dừng lại và nhìn chằm chằm về phía tôi.
Thật xấu hổ khi mọi người cứ nhìn mình chăm chú như vậy đấy. Ehehe.
Tôi cảm thấy vui khi được những cô gái dễ thương nhìn nhưng việc đó làm tôi phân tâm không thể nào tập trung được.
“Um, tại sao mọi người lại nhìn mình chăm chú như vậy?”
Chẳng lẽ hội học sinh cuối cùng cũng nhận ra sự quyến rũ của mình sao?
Nhưng ngoại trừ Linde ra tất cả mọi người đều người trong harem của Elenoa phải không?
Như để đại diện cho tất cả mọi người, Elenoa bắt đầu nói.
“Nagi, mình đã băn khoăn việc này được một lúc rồi, không phải tốc độ làm việc của cậu quá nhanh sao?”
Thật vậy sao? Tôi thấy nó bình thường mà.
Khi nhìn kĩ lại đống tài liệu của tôi thì thì chỉ còn lại một núi nữa, đống đó cũng đã làm xong được một nửa, khi những thành viên khác vẫn ba hay nhiều hơn nữa.
“Mình rõ ràng là còn không thể thấy được tay của Nagi. Cậu sử dụng ma thuật gì vậy?”
Thì tôi có dùng ma thuật gì đâu.
“Mà Nagi senpai giỏi quá. Không biết ở đây còn cần chúng ta không nữa?”
“...”
“Thôi nào, nếu mình làm một mình thì sẽ phiền phức lắm. Hơn nữa mình cũng không ở đây mãi mà.”
“Nói vậy là hai tháng nữa Nagi sẽ rời khỏi học viện này phải không? Có cách nào khác để cậu tiếp tục làm việc cho hội học sinh không? Đúng rồi! Để bù lại mình cho cậu mượn Run thì sao….”
“Elenoa! Cho dù là nói đùa cũng không được nói như vậy chứ.”
Làm ơn đừng có coi tôi như một nữ siêu nhân được không.
Tôi chỉ là một cô gái cao trung cực kì bình thường thôi mà.
Nhưng tôi muốn cậu cho mượn Run-chan.
Không phải lúc cho chuyện đó, còn có một thứ mà tôi đang rất quan tâm.
“Elenoa, mình sẽ nhận Run-chan sau… Còn trại hè này là sao?”
Thứ tôi quan tâm là cái từ “trại hè” nằm trong tập tài liệu.
Giờ mới đề cập đến nó thì có hơi muộn chút nhưng mà thế giới này khá giống với Nhật Bản. Có bốn mùa và bây giờ đang là mùa hè.
“À, đó là sự kiện mùa hè truyền thống được học viện tổ chức hàng năm. Tất cả học sinh sẽ được đưa đến một hòn đảo vắng người và sẽ luyện tập ma thuật trong 3 ngày.”
Elenoa vừa trả lời vừa giữ Run-chan đang hét lên bằng một tay.
“Trại hè” ở một “Hòn đảo vắng người”.
Hai cái từ khóa này làm người ta chỉ có thể đưa đến một kết luận duy nhất.
Đó là…. đến lúc đi bơi rồi.
Giống như khung cảnh thường thấy trong manga hay anime. Những cô gái dễ thương làm những chuyện dễ thương không kém trong bộ đồ bơi.
Để cho chắc phải kiểm tra lại đã.
“Này, Elenoa. Ở thế giới này đồ bơi không… thì cái mà chúng ta mặc khi xuống biển ấy?”
“Đương nhiên là có rồi. Đừng nói Nagi định xuống biển khỏa thân đấy nhé?... Mà đó là cách tốt nhất để làm việc đó nhưng cậu không nên làm vậy đâu.”
Có thể Elenoa đang tưởng tượng cơ thể khỏa thân của tôi vì mặt cô bắt đầu đỏ lên và chảy nước dãi.
Người của hội học sinh nhìn cô ấy với ánh mắt khinh bỉ.
Nhưng mặt những cô gái đó cũng ửng đỏ.
Linde thì vẫn như bình thường.
“Fufu, Nếu như mọi người muốn thấy cơ thể khỏa thân của mình đến như vậy thì mình có nên làm nó ở ngay đây luôn cho các cậu không nhỉ?”
““““Nagi (senpai) dừng lại””””
Khi tôi đang cô cởi đồng phục ra thì không hiểu sao lại bị toàn lực cản lại.
Tôi không hiểu chút nào cả.