Isekai Apocalypse Mynoghra

đối nội 2

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Với việc trồng “Cây Thịt Người”, họ có thể hi vọng rằng chúng sẽ đảm bảo quá trình sản xuất lương thực ở một mức độ nào đó.

Cùng với đó, họ cũng đang đẩy mạnh khai hoang đất canh tác, vậy nên trừ khi dân số tăng nhanh đột biến, sẽ không có vấn đề gì cả.

“Vĩnh Cửu Quốc” và thế giới này rất khác nhau,

Nhưng khi xét tới Thịnh vượng Quốc gia, những điểm cần phải theo dõi hầu hết lại giống nhau.

Đó là kế hoạch mở rộng, kế hoạch phát triển trong nước, kế hoạch quân sự và kế hoạch nghiên cứu.

Kể từ lúc này, họ phải tạm dừng kế hoạch mở rộng để ưu tiên khôi phục sức mạnh quốc gia, kế hoạch phát triển trong nước là tăng sản lượng lương thực, lấy “Cây Thịt Người” làm trọng tâm.

Tất cả những gì còn lại là quân sự và nghiên cứu.

Ngày hôm đó, Takuto tổ chức một cuộc họp với các Thành viên Quản lý Quốc gia để quyết định các chính sách của Mynoghra.

“Vậy thì chương trình nghị sự của ngày hôm nay là nghiên cứu. Hiện tại không có nhiều việc phải làm, nhưng nó vẫn quan trọng….”

“Đúng thế, nghiên cứu sẽ đem lại cho chúng ta những công nghệ mới. Công nghệ mới luôn tạo ra sự khác biệt lớn đối với sức mạnh của một quốc gia. Chúng ta là một nước nhỏ, nhu cầu cấp thiết của chúng ta là phải có được những công nghệ tiên tiến.”

“Đúng như ngài nói. Vậy thì Atou-dono, ngài muốn ưu tiên loại công nghệ nào?”

“Không phải rõ quá rồi sao. Công nghệ Ma thuật!”

“Nó rất thú vị.”

“Fufu, thú vị đúng không ạ, thưa Đức Vua.”

Atou hạnh phúc tuyên bố những gì đã chờ đợi từ lâu.

Takuto và Atou có những suy nghĩ rất thất thường về chính sách đối nội.

Takuto có một tính cách điên rồ hơn tất thảy, cậu luôn muốn thúc đẩy công việc đối nội ngay cả trong cái tình huống kỳ lạ, cái tình cảnh đột nhiên bị ném sang một thế giới khác như thế này.

Hiện vẫn chưa rõ gốc rễ của sự điên rồ đó ở đâu. Rõ ràng là Trưởng lão Mortar và các Dark Elf rất vui vì họ không cần phải chinh phục thế giới hay giết tất cả mọi sự sống.

“Oh! Tôi cũng có một chút kiến thức về ma thuật này, và tôi cũng hơi hào hứng với những ma kỹ mới nữa. Vậy thì chúng ta sẽ nghiên cứu loại công nghệ nào?”

Gần đây, Trưởng lão Mortar hiếm khi còn cảm thấy lo lắng trước Đức Vua nữa.

Tất nhiên, ông vẫn cảm thấy ngưỡng mộ ngài như cũ, nhưng trên tất cả, ông giờ đây đã trở thành ác quỷ. Kể từ lúc trở thành tín đồ của Đức Vua, ông không còn cảm thấy sợ hãi hay khủng hoảng như lần đầu nữa.

Do đó, ở nơi này, ông có thể nói chuyện tương đối dễ dàng.

Có thể một lý do khác là Takuto, vị Đức Vua đáng kính, ít khi nói chuyện, còn Atou, người đại diện cho ngài thì dễ trao đổi hơn.

Theo một cách nào đó, điều này tất nhiên khiến Takuto cảm thấy cô đơn, và cậu càng thấy khó giao tiếp hơn.

Nhưng cuộc họp vẫn tiếp tục. Thực tế là Takuto đã chấp nhận việc thúc đẩy cuộc thảo luận về Công nghệ Ma thuật bởi vì họ coi đó là chủ đề quan trọng nhất lúc này.

“Về ma thuật quân sự. Có vẻ như ma thuật của các ông thường chỉ sử dụng trong các trận chiến cá nhân hoặc trong các trận đánh theo nhóm, nhiều nhất là vài chục người. 《Ma thuật quân sự》 mở rộng khả năng đó và cho phép các đội ma pháp có thể thực hiện các trận chiến có quy mô lớn hơn. Việc này đòi hỏi một nguồn ma thuật rất lớn…. Ta sẽ giải thích chi tiết sau.”

Atou chủ động nói, và Trưởng lão Mortar cẩn thận lắng nghe.

Ông cũng đã từng là một người nhắm tới đỉnh cao của ma thuật. Nhưng từ lúc trở thành người đứng đầu tộc, ông buộc phải bỏ lại việc học ma thuật của mình vì phải bận rộn với nhiều nhiệm vụ khác nhau.

Dẫu vậy, ông vẫn có mong muốn được nhìn xuống đáy sâu vực thẳm của ma thuật.

Ông tự hào về việc có thể sử dụng được ma thuật, nhưng nó chỉ dùng để chiến đấu cá nhân.

Tất nhiên, ông vẫn có thể thiêu rụi nhiều kẻ thù cùng một lúc bằng ngọn lửa ma thuật của mình. Nhưng đúng như Atou nói, ông không thể sử dụng ma thuật quy mô diện rộng.

Thật sự đấy, Đức Vua đã sống ở cái thế giới quỷ quái gì vậy?

Trưởng lão Mortar nóng lòng muốn biết về tầm hiểu biết của thế giới vô danh ấy.

“Vậy thì, về việc nghiên cứu, hãy chọn một vài người trong số các ông giỏi ma thuật. Hãy để họ phát triển công nghệ mới. Dù sao nó cũng không phải là loại công nghệ khó gì. Chúng ta có thể phát triển nó ngay lập tức.”

“Đã sẵn sàng, hãy tiến hành việc lựa chọn nhân sự và xây dựng viện nghiên cứu.”

“Tốt. Từ giờ trở đi, ông sẽ rất bận rộn đấy…”

Takuto, cậu đã nghe thấy cuộc trò chuyện của họ, vui vẻ gật đầu rồi lại vuốt ve ngai vàng của mình như mọi khi.

=Thông điệp= = = = = = = = = = =

Một chủ đề nghiên cứu đã được chọn.

[Ma thuật Quân sự] đang được nghiên cứu!

______________________________

Chính sách chung về nghiên cứu đã được quyết định.

Với đất nước nhỏ bé này, việc nghiên cứu khoa học và công nghệ đòi hỏi rất nhiều lực lượng lao động. Tuy nhiên, có lẽ đây là lựa chọn tốt nhất ở thời điểm hiện tại.

Hiểu được điều đó, Trưởng lão Mortar sẽ quan tâm nhiều hơn đến vấn đề này và các chi tiết khác liên quan đến việc lựa chọn nhân sự.

“Tiếp theo là về quân sự. Atou-dono, ngài có nghĩ ra chính sách nào không?”

“Tất nhiên rồi, làm thế nào để tăng sức mạnh quân sự của chúng ta. Nhưng thời điểm hiện tại, ta không muốn đầu tư quá nhiều vào lĩnh vực đó. Quân sự chỉ tiêu tốn tài nguyên, ma lực và chi phí bảo trì trong khi không sản xuất ra được gì. Dù gì thì, sao nó lại cần thiết nhỉ?”

“Nhưng, không có quân đội, chúng ta không thể bảo vệ mình khỏi lũ kẻ thù ngoại lai. Quân số hiện tại của chúng ta chỉ có khoảng một chục. Thật sự mà nói, hiện tại, quân đội của Đức Vua đang thiếu sức mạnh trầm trọng… Liệu ta có thể tạo ra một thủ hạ hùng mạnh dưới sức mạnh và ma thuật của ngài không?”

“Hmmm. Ý của ông là kiểu thuộc hạ không phải là người phục vụ cho quân đội? Có một số cách, nhưng nó tiêu tốn rất nhiều ma lực và lương thực. Rốt cuộc thì, trong khi chúng ta vẫn còn đang phát triển, thì chi phí cho quân sự thực sự quá lớn. Thế đấy, hiện tại, chúng ta không đủ khả năng để chi trả đâu.”

“Trước hết thì, có cần phải khẩn cấp tăng cường sức mạnh quốc gia không? Chỉ cần ra lệnh cho các chiến binh thi hành kỷ luật nghiêm ngặt là được.”

Chiến binh trưởng Gia đáp lại bằng vẻ mặt chát chúa.

Có thể anh đã thất vọng vì Atou cho rằng lúc này không cần phải tập trung vào việc gia tăng sức mạnh quân sự, chứ chưa nói tới việc tích cực mở rộng thế lực của họ.

Không lâu sau, Atou nhận ra điều gì đó và nói với Gia bằng vẻ mặt cô ấy đã hiểu mọi chuyện.

“Ah, chắc hẳn các ngươi đang lo lắng về những kẻ đang săn lùng mình nhỉ? Ta nghe nói rằng có một nhóm thợ săn tiền thưởng sẽ tới đây.”

“Đúng vậy, mặc dù liên bang không có lực lượng quân sự riêng, nhưng vẫn có tiền thưởng khi bắt được Trưởng lão Mortar và tôi dưới tư cách là chiến binh trưởng. Dark Elf không có nhân quyền cũng có thể bị bán lấy tiền.”

“Hmmmm….”

Atou ngẫm nghĩ một lúc. Cô liếc qua Takuto để đưa ra quyết định.

Đúng như dự đoán, sẽ có kẻ đi săn lùng Dark Elf.

Chấp nhận những Dark Elf cũng có nghĩa là họ phải gánh vác lên mình những vấn đề của Dark Elf.

Nhưng hiện tại vẫn chưa có kế hoạch gì đối phó với những tên truy đuổi này.

Vấn đề ở đây là giải quyết nó bằng cách nào.

Mặc dù hiện tại sức chiến đấu của họ không có vấn đề gì, nhưng sẽ yên tâm hơn nếu họ quyết định chủ trương gia tăng thêm sức mạnh.

“Ta sẽ tạo một anh hùng.”

Atou gật đầu nhận lời của Đức Vua.

Thật vậy, phương pháp đó rẻ nhất và ít rủi ro nhất.

Thay mặt cho Đức Vua, Atou giải thích cho các Dark Elf, những người không hiểu Đức Vua đang nói gì.

“Atou-dono, “Anh Hùng” là cái gì vậy?”

“Có rất nhiều anh hùng dưới trướng Đức Vua của Mynoghra. Họ đều rất mạnh mẽ, tất cả những cái đinh vít trên đầu họ đã được tháo hết ra. Do những hạn chế khác nhau, chúng ta không thể triệu gọi tất cả được, nhưng vẫn có thể nếu chúng ta chỉ triệu gọi một cá nhân.”

“Anh hùng… là những người mạnh mẽ như vậy sao? Không, tôi không được nghi ngờ sức mạnh Đức Vua và từ những thuộc hạ của ngài.”

Anh hùng là các đơn vị đặc biệt tồn tại trong “Vĩnh Cửu Quốc.”

Không cần phải nói, Atou chính là Anh Hùng ưa thích của Takuto.

Họ mạnh tới mức họ có một vai trò thiết yếu trong game tùy thuộc vào cách mà họ vận hành nó, nhưng tất nhiên, Dark Elf không biết những điều đó và ai nấy cũng chỉ có con dấu hỏi chấm to đùng trên đầu.

“Anh hùng là một đống gian lận.”

“Đúng vậy ạ, Anh hùng thật gian lận.”

“Chiito!? Chiito là gì vậy ạ?”[note33702]

“Những Anh hùng đều có sức mạnh tuyệt vời ngay từ ban đầu. Ngoài ra, họ còn có thể mạnh lên theo thời gian. Bị bỏ lại một mình lâu bao nhiêu, họ sẽ càng trở nên mạnh mẽ hơn bấy nhiêu.”

“Càng bị bỏ lại một mình lâu bao nhiêu, họ sẽ càng trở nên mạnh mẽ hơn bấy nhiêu.”

Thường thì trên chiến trường, những người sống sót là những người nhận được nụ cười từ nữ thần chiến tranh và may mắn.

Và giả sử những chiến binh như vậy nắm quyền chỉ huy. Ta không thể đo lường được sức mạnh tổng thể của quân đội sẽ tăng lên bao nhiêu đâu.

Một Anh Hùng với kĩ năng đáng kinh ngạc. Chỉ cần để hắn một mình, hắn sẽ trở nên mạnh mẽ hơn. Các Dark Elf không giấu nổi sự phấn khích.

“Tóm lại thì, đây là tình huống mà ta cần phải giữ bí mật, và sức mạnh quân sự là không đủ để bảo vệ đất nước.”

Nhìn chung, việc thi hành một đội quân đòi hỏi chi phí, thời gian và nhân sự rất lớn.

Tuy nhiên, nếu Takuto chuẩn

bị được một Anh hùng mà cả Vĩnh Cửu Quốc phải tự hào, thì cậu có thể nhanh chóng giải quyết nó.

Kỹ năng quan trọng mà họ có là đủ để bảo vệ được quốc gia,

Chi phí cũng khác hơn so với game. Nó chỉ có giá bằng một người.

Mức độ trung thành cực cao và quan trọng nhất, không dễ bị lộ.

Và với một Anh hùng khó bị lộ, có nghĩa là cậu có thể câu thời gian. Thời gian kéo dài càng lâu, Anh hùng sẽ càng trở nên mạnh mẽ. Nói cách khác, một quốc gia nhỏ có thể có sức mạnh ngang với một quốc gia lớn.

Chính Takuto là người đã nhận ra sự khác biệt giữa thế giới này và trò chơi “Vĩnh Cửu Quốc.”

Sự khác biệt đó có lợi cho họ.

“OH! Quả là một người đáng tin cậy! Giả như trong quân ta có một người cường đại tới như vậy, sĩ khí sẽ tăng lên tới mức tối đa, binh lính có thể phát lực mạnh hơn gấp nhiều lần so với bình thường!....không phải vậy sao, Gia?”

“Đúng thế, Trưởng lão Mortar à. Khả năng của họ như những mũi nhọn tiếp thêm sức mạnh cho quân ta vậy! Có rất nhiều những chỉ huy mạnh mẽ và dũng cảm trong quá khứ, vượt qua cả sự thiếu hụt về quân số và giành được thắng lợi. Nhưng chỉ có nước của chúng ta, Quốc Vương của chúng ta, chỉ có người mới triệu gọi được một người mạnh mẽ tới như vậy!”

Nếu một quốc gia có được Anh hùng, thì những quốc gia khác cũng sẽ không nhìn họ bằng một con mắt ti hí. Ít nhất là một số quốc gia ở lục địa phía Nam Hydragia sẽ không dám can dự với họ.

Trong thời chiến, sự tồn tại của những kẻ mạnh nhất ảnh hưởng rất nhiều tới tinh thần mỗi cá nhân.

Lấy ví dụ, nếu có những người đàn ông mạnh mẽ trên chiến trường, lòng can đảm và tiếng thét xung trận của họ sẽ gây ra rất nhiều tổn thương tâm lý cho các đội quân bị ảnh hưởng khác.

“Ah, ta cũng quên nói rằng bản thân ta cũng là một “Anh hùng” đấy. Có vẻ như các ngươi đang hiểu lầm đôi chút, vậy nên ta sẽ sửa lại nó, chúng ta là những Anh hùng-“

Atou đã nói một từ rất sốc.

Cuối cùng họ cũng hiểu tại sao cô ấy luôn ở bên cạnh Đức Vua và phục vụ ngài, đó là bởi vì cô là một Anh hùng.

Rồi Atou đứng dậy khỏi ghế và bước ra ngoài cung điện.

Vị trí của ngai vàng và bàn hội nghị nằm bên trong cung điện hoàng gia. Hình dạng tòa nhà của cung điện rất đơn giản và không có tường bao.

Vì diện tích không lớn nên họ có thể nhìn thấy Atou từ trong cung điện.

Cuối cùng, cô dừng lại và yên lặng đáp xuống, đột nhiên từ phía sau lưng cô xuất hiện những xúc tu liên tục mọc ra.

Những chiếc xúc tu căng lên giống như những con giun đang di chuyển một cách kì lạ.

Các Dark Elf, họ đã chứng kiến hành động của cô và một lần nữa, họ nhớ lại rằng có một cô gái tên là Atou có sự liên quan trực tiếp đối với sự tồn tại của hắc ám…

Những cái cây trước mặt họ ngay lập tức bị xóa sổ.

“Một kị sĩ đơn thương độc mã đủ sức tiêu diệt sạch cả một đoàn quân, đó là Anh hùng.”

“NUOOOO!?”

Trong một tích tắc, những cái cây gãy dần đổ ập xuống.

Các xúc tu của cô đã cắt phăng hàng chục cái cây từ gốc rễ của chúng chỉ trong một khắc.

Trưởng lão Mortar rất ngạc nhiên trước sức mạnh đáng kinh ngạc của cô. Gia há hốc mồm vì hiểu được sức tấn công ấy mạnh mẽ tới mức nào.”

Các Dark Elf đã hiểu nhầm. Họ nghĩ rằng Anh hùng chỉ là những cá nhân có lòng dũng cảm.

Bởi một cá nhân có lòng dũng cảm là một sự tồn tại rất được ngưỡng mộ trong thế giới các chiến binh.

Hóa ra trở thành một Anh hùng không dễ dàng như vậy,

Một con quái vậy bằng cả một quân đoàn.

Một người lính ưu tú có sức mạnh lật ngược tình thế trong chiến tranh.

Đó là Anh hùng mà Mynoghra tự hào.

“Nếu chúng ta có thể tập hợp được sức mạnh như thế này, thì việc đối phó với các quốc gia nhỏ xung quanh Đại Nguyền Giới không phải là vấn đề khó khăn gì. Còn liên quan tới hai quốc gia lớn về phía xa lục địa phía Nam này, hiện tại không có lý do gì để họ gửi quân tới đây cả.”

Làm cách nào vậy?

Atou quay trở lại cung điện sau khi rút lại những cái xúc tu vừa vẫn còn đang lắc lư.

Những người được chiêm ngưỡng khả năng của cô khen ngợi cô trong kinh ngạc.

“Đó vẫn chưa tới một phần trăm thực lực của ta đâu…Ngươi hiểu được một Anh hùng mạnh mẽ tới mức nào chưa?”

“Mạnh mẽ, thật quá mạnh! Tôi ngày càng được hiểu rõ hơn về sức mạnh của Atou-dono và hơn nữa là sự vĩ đại của Ira Takuto-sama rồi!”

“Fufufu! Ta sẽ tiêu diệt tất cả quân thù dám chống lại Takuto-sama. Vì thế nên đừng lo lắng về quân sự. Chỉ cần có ta ở đây, sẽ không có vấn đề gì cả.”

Atou ngồi xuống ưỡn ngực.

Những điều này nghe có vẻ giống như một lời khen ngợi, nhưng sức mạnh chiến đấu của Mynoghra là quá đủ miễn là có cô ấy.

Các Dark Elf chắc chắn rằng cô ấy có thể dễ dàng tiêu diệt

được những tên thợ săn đang đeo bám họ.

Đôi mắt của những Dark Elf sáng lên vì vui sướng.

Sức mạnh từ Đức Vua Vĩ Đại xua tan đi mọi lo lắng của họ.

“Atou.”

“Vâng, Đức Vua!”

Đức Vua nói với Atou, cô đang tự hào quay mặt lại.

Atou đã cố gắng nâng cao tâm trạng của mọi người,

Cô cười ngây ngô như một đứa trẻ, quay sang vị Đức Vua mà cô ngưỡng mộ, nhưng ngài lại cho cô một câu đáp lại thật nghiêm khắc.

“Nhớ dọn chỗ đó đi đấy!”

“….eeeee!”

Lời của Đức Vua là, “Tại sao em lại đi phá rừng mà không được ta cho phép hả!”

Mọi người trở nên im lặng.

Không cần phải chặt phá rừng như thế.

Mặt khác, công việc của họ còn tăng lên vì họ phải làm công việc dọn dẹp nữa.

Atou đang ủ rũ, cô trùng xuống như mấy cái cây vừa bị chặt đứt vậy.

Trưởng lão Mortar và Gia vì cảm thấy khó chịu nên đã quyết định gọi lính đến giúp dọn dẹp cây cối.

Lúc đầu, cô tưởng rằng Đức Vua sẽ khen ngợi cô, nhưng không, đó lại là lời mắng mỏ. Atou vừa dọn rừng vừa kìm nước mắt. Trưởng lão Mortar nhìn theo bóng lưng cô và suy nghĩ.

(Bản thân cô gái này đã đủ sức để quét sạch cả một quân đoàn.)

Hơn thế nữa, sức mạnh của cô ấy vẫn đang tăng lên theo từng ngày.

Các Dark Elf suy nghĩ về sự thật mà họ vừa nhìn thấy trong lúc dọn dẹp đống cây đổ nát với vẻ mặt khó tả bằng lời.

=Eterpedia= = = = = = = = =

[Atou Bùn lầy] Đơn vị Chiến đấu

Sức mạnh chiến đấu: 5

Sức mạnh di động: 1

《Sự ưu ái của Tàn tích +2》 《Sự ưu ái của Hắc ám +1》

《Sự ưu ái của Hỗn mang +1》

《Tà Ác》

《Anh Hùng》

《Cuồng Tín》

+Với một xác xuất nhất định, đơn vị này có thể có được khả năng của các đơn vị mà nó đã tiêu diệt.

=Eterpedia= = = = = = = = =

[Anh Hùng] Khả năng Đơn Vị

Đơn vị này không nhận hình phạt về tinh thần.

Các quốc gia khác không thể tiếp quản Đơn vị.

Các Đơn vị kiếm được thêm +2 điểm kinh nghiệm mỗi lượt.

Truyện Chữ Hay