Dịch vụ mạng xã hội toàn cầu – hay viết tắt là SNS. Đó là một hệ thống cho phép kết nối với tất cả mọi người trên thế giới thông qua Internet. Thế giới bây giờ được cho là đang bước vào「Thời đại Công nghệ Thông tin」[note31250]
Toàn bộ nhân loại đang gửi đến thế giới những thông tin tầm thường như「Mị đói」 hay「Gã Senpai làm việc bán thời gian với tôi làm tôi cáu thật sự」 hoặc như「Hôm qua mình đã chia tay bạn trai」
Đôi khi có sự bùng nổ của các hiện tượng như mang tính bùng nổ lại lan ra, trở thành「tâm điểm phát sinh」hay「ném đá」
Shirasagi Reika, Khoa Xã hội học của Đại học Yamabuki, chuyên nghiên cứu những rắc rối của loại hình giao tiếp mới mẻ này.
「Em sẽ để cà phê ở đây... Giáo sư à, em vừa mới chỉ lau dọn phòng lab xong thôi, vậy nên phiền cô tự dọn đầu lọc thuốc nhé. 」
「Hmm. 」
「Cô có nghe em nói gì không vậy? 」
「Hmm. 」
Giáo sư chỉ lơ đãng đáp lại tôi. Ngón tay của cô không ngừng lướt trên bàn phím. Cô đang soạn thảo một bản báo cáo sẽ được trình bày tại hội nghị kế tiếp. Giáo sư chăm chú nhìn vào màn hình máy tính trong khi lấy đồ trên khay.
Cô mặc một chiếc áo trễ vai đơn giản cùng chiếc quần jean ôm chân từ một cửa hàng thời trang nào đó.
「Cô chỉ ngồi trong phòng lab và viết báo cáo, vậy tại sao cô lại tốn thời gian trong việc chọn và mặc quần áo? 」
Tuy nói vậy, nhưng tôi thực sự ghen tị với làn da nõn nà của giáo sư.
Làm sao cô có thể trẻ trung xinh đẹp như vầy khi cô là một con nghiện thuốc nặng bonus thêm chế độ ăn uống vớ vẩn đến khó tin? Thế giới không công bằng!
Tôi khá là cao khi trưởng thành dồi, nhưng thân hình giáo sư thậm chí còn cao và mảnh mai hơn tôi...
Cô có một thân hình săn chắc, lại còn hay tập thể dục nên chắc không việc gì phải đứng dậy nhiều. Ngay cả khi giáo sư có nhả khói hương bạc hà thì trông vẫn đẹp như tranh vẽ.
Đây là vị giáo sư tài năng nhất của Khoa Xã hội học của Đại học Yamabuki khi còn rất trẻ. Khoa Xã hội học của trường được chia làm nhiều chuyên ngành khác nhau, giáo sư chuyên về Phân tích Tâm lý Xã hội và Xã hội Truyền Thông.
Trong khi giáo sư dự hội thảo, tôi được giao vai trò hỗ trợ với tư cách là trợ lý của cô. Họ nói rằng, luôn có một ranh giới giữa những thiên tài với những kẻ còn lại. Nhưng ai biết đâu, chính họ mới là người thiếu kinh nghiệm sống một cách khủng khiếp. Ngay ngày hôm nay, khi tôi bước vào phòng lab, trên bàn đầy những đầu lọc thuốc điện tử cùng những quyển sách chuyên ngành chất đống như sông Sanzu. [note31249]
Đây vẫn chưa phải điều tệ nhất. Trước kia, sàn nhà ngổn ngang giầy, sách và cà phê rớt ở sàn. Tôi thậm chí đã tự tsukkomi là「Đây là tác phẩm Nghệ thuật đương đại à! 」
Giáo sư chả chú ý gì đến mọi thứ khi tập trung, cô đạp chân vào một đống sách và đống đồ cũ. Nhưng cổ chả quan tâm đến điều đó, và thế là một rừng sách đã được tạo thành. Thành thực mà nói, công việc chính của trợ lý là dọn dẹp phòng lab và pha trà.
Nơi này cần được dọn dẹp... Khi tôi thở dài, giáo sư nói「Ah」
「Không có đồ ngọt! 」
Cô để ngón tay lên tay cốc như thể vừa mất chìa khóa nhà.
「Ah-... Em nghĩ hết đồ ngọt rồi. Trường hôm nay đông quá, nên có lẽ em sẽ mua sau. 」
「Cô không uống được cà phê mà không có đồ ngọt! 」
「Vì trường hôm nay đông lắm, nên dọn dẹp cũng sẽ mất rất nhiều thời gian-」
「Cô muốn ăn bánh Choco. Ngay bây giờ. 」
「-Vâng vâng vâng... Em đi đây. 」
Sau đó, như mọi khi, tôi lại là người đi ra người đi ra ngoài .
Dù cô được gọi là thiên tài vì những thành tựu của cô, giáo sư không thể dọn dẹp phòng lab bừa bộn đến thảm khốc, hay không thể uống cà phê mà không có đồ ngọt. Cô trẻ con đến không ngờ. Rốt cuộc là trẻ con hay là bướng bỉnh nhỉ?
Tôi ì ạch mở cánh cửa phòng lab rồi cố gắng đi ra.
Và – Bùm! Cơ thể tôi đột ngột nhận một cú sốc. 「 Ui da!」Vì chạy quá nhanh nên tôi đã đâm vào một người ở đang đi ở nhà ga. Cả hai người đều bị ngã.
Đằng ấy che mặt bằng một chiếc mũ lưỡi trai to. Đó là một người con gái rất xinh qua chiếc mũi hơi lộ ra cùng chiếc cằm nhỏ nhắn.
Cô nàng có tóc đuôi ngựa, xài nước hoa có mùi vani nhẹ nhàng.
「......Eh, em x-xin lỗi.」Có vẻ cô đã nhận ra được tình hình và hốt hoảng đứng lên. Mũ cô rơi xuống
Những gì tôi thấy ở bên dưới là một khuôn mặt xinh đẹp với những đường nét rõ ràng và không trang điểm. Cô có đôi mắt hai mí, khuôn mặt đỏ lựng.
Áo hoodie to khiến cô trở nên nổi bật, quần skinny đen bó sát làm nổi bật đôi chân thon - Một cách phối đồ khá đơn giản.
Trông không giống một nữ sinh đại học có khuôn mặt trẻ con, nhưng bầu không khí cô tỏa ra khá lạ. Có lẽ là một jk?
「E... Etou... Hội thảo Hakuryu của Khoa Xã hội học ở đây đúng không ạ? 」
Cô ấy hỏi tôi. Giọng cô nhẹ nhàng... Nhưng tông giọng thấp hơn tôi tưởng.
「À, ừm. Hội thảo Hakuryu ở đây... Bạn đến thăm quan? Hay là đến vì giáo sư? 」
Khi tôi trả lời, cô ấy có vẻ nhẹ nhõm. Cô nói với giọng cầu xin.
「Chị có thể giúp em không? 」
Từ khóe mắt cô, một giọt nước mắt rơi xuống.