Sau trận chiến.
Bầu không khí nhộn nhịp bao trùm khắp thành phố sau chiến thắng vang dội trước quân đoàn Kiến Bọc giáp.
Thương vong bằng không. Thêm vào đó là rất nhiều nguyên liệu từ Kiến Bọc giáp có thể được sử dụng để chế tạo vũ khí hay những bộ giáp chất lượng và đắt đỏ, đóng vai trò như nguồn lợi tức đặc biệt bất ngờ cho toàn thành phố.
Thế nhưng trong lúc đường phố đang vui như trẩy hội,
Hiệp hội mạo hiểm giả lại bị bầu không khí căng thẳng bao trùm.
Lý do là bởi sự xuất hiện của đội quân Kiến Bọc giáp. Điều đó đồng nghĩa với việc gần đây có một cái tổ khổng lồ có thể tạo ra mối nguy như vậy.
Hơn thế nữa, cái tổ đó đã có thể thu lượm được rất nhiều thức ăn mà không bị các mạo hiểm giả phát hiện ra và tăng cường lực lượng để trở thành quân đội. Mối nguy như vậy cần phải được xử lý nhanh nhất có thể.
Không có gì đảm bảo rằng cuộc tấn công thứ hai hay thứ ba sẽ không diễn ra trong lúc họ đang nhởn nhơ như vậy cả.
“May mắn thay, việc theo dấu hành quân của lũ kiến vô cùng dễ dàng. Dù sao thì chúng đã để lại vết chân rõ như in cũng như tàn dư thức ăn dọc đường mà. Ta muốn tìm thấy ổ của chúng nhanh nhất có thể và tiêu diệt nó trước khi chúng kịp tăng cường sức mạnh trở lại.”
Sáng ngày hôm sau.
Truy tìm và phá hủy tổ kiến – bang chủ Goudo-san đã đưa ra nhiệm vụ khẩn cấp. Alicia và tôi cũng được chiêu mộ và chúng tôi đã tham gia với không chút lưỡng lự nhưng…có một vấn đề.”
“Aaaaaah <3 Một nhiệm vụ kết hợp cùng Eriol-kun người thậm chí còn xuất hiện cả trong giấc mơ của mình…Đây đúng là tuyệt nhất mà…!”
Đó chính là thủ lĩnh của lực lượng hủy diệt tổ kiến - Rainy-san.
Goudo-san thì thầm xin lỗi tôi.
“Xin lỗi vì đã gọi cháu ngay sau những gì xảy ra ngày hôm qua và lại để chuyện này xảy ra … thế nhưng bởi sự xuất hiện của bầy kiến, ta có rất nhiều việc cần thực hiện như báo cáo với lãnh chúa, cảnh báo khu vực xung quanh và yêu cầu sự hợp tác của bọn họ… ngay lúc này Rainy là chiến binh kì cựu duy nhất tràn đầy kinh nghiệm. Ta rất xin lỗi nhưng hãy cố chịu đựng việc này nhé.”
Bên cạnh đó, Goudo san hạ giọng và tiếp tục nói.
“Với cái sức mạnh đã được thể hiện vào ngày hôm qua thì ta nghĩ không đời nào Rainy lại có thể đè được cháu ra đâu.”
Có lẽ trở nên quá mạnh mẽ cũng không hoàn toàn là chuyện tốt….
Trong lúc nghĩ vậy, chúng tôi lần theo đường hành quân của lũ kiến cùng với lực lượng chinh phạt.
Lực lượng chinh phạt là một nhóm lớn gần 80 người, có lẽ là xét đến mối nguy không thể lường trước được của cái tổ đó.
Một hành trình tồi tệ không ngoài dự đoán.
“Eriol-kun à
<3 Đừng ngại hỏi chị về bất cứ thứ gì em không hiểu được nhé? À mà tới lúc cắm trại em sẽ ngủ cùng chị đó nha, lệnh của thủ lĩnh. Em không cần lo về bất cứ thứ gì đâu <3”
“….Erio này….nếu cậu thân mật với Rainy-san…thì cậu cũng sẽ thân mật với mình, nhiều gấp đôi đúng không…?”
Rainy-san và Alicia ngồi hai bên tôi trong lúc cỗ xe ngựa không ngừng lắc lư. Cả hai cứ thì thầm những lời nói như rót mật vào tai tôi suốt cuộc hành trình. Nếu giờ mà chuồn đi thì sẽ gây ra náo loạn mất, thế nên tôi đã cố hết sức để chịu đựng nó dù khuôn mặt đã đỏ ửng tới tận mang tai.
Thế rồi những lời thì thầm ngượng ngùng đó dần thưa đi theo thời gian.
Lý do là những dấu chân của lũ kiến dọc theo đường lớn dẫn thẳng tới làng Algo, nơi vụ bùng nổ hầm ngục đã diễn ra.
“Rainy-san, chuyện này…đừng có bảo với em vị trí cái tổ là ở…”
“….Không thể nào. Dù việc loại bỏ hầm ngục mới chỉ gần như hoàn tất ngày hôm qua, rất nhiều mạo hiểm giả đã liên tục tìm cách chống lại chúng cho tới hai ba ngày trước đó…? Xác suất bọn họ bỏ qua một cái tổ kiến ở nơi này đáng lẽ là rất thấp… Chắc chắn những dấu chân này sẽ đổi hướng thôi.”
Rainy-san phủ nhận ý nghĩ của tôi với vẻ mặt nghiêm trọng, thậm chí chị ấy còn không quấy rối tôi nữa.
Thế nhưng trái ngược với dự đoán của Rainy, chúng tôi tới thẳng làng Algo sau khi theo dấu chân.
Vẻ mặt của Rainy giờ đây đã trở nên giống hệt như trạng thái biểu cảm của một mạo hiểm giả. Tất cả thành viên trong lực lượng tuân theo mệnh lệnh của cô ấy và điều tra khu vực xung quanh—tại đó chúng tôi ngay lập tức tìm thấy một cái hang lớn.
Bức tường của cái hang này khác hẳn so với tường của hầm ngục luôn phát sáng nhờ dòng chảy ma lực.
Phía bên trong được thắp sáng bởi ánh sáng lân quang từ loại rêu loài Kiến Bọc giáp thích trồng. Cái lỗ này chính là tổ của chúng.
“…Tssu!? Làm sao mà một cái tổ khổng lồ như này lại xuất hiện ở ngay nơi thực hiện chiến dịch chống lại bùng phát hầm ngục cơ chứ…dù cho việc ngụy trang nơi này bằng cách chắn lối có là khả thi thì cái tổ này vẫn sẽ cần lượng lớn thức ăn để có thể sản sinh ra một đội quân như vậy. Làm sao mà chúng có thể tìm kiếm thức ăn mà không bị mạo hiểm giả phát hiện chứ…lẽ nào, không nhưng…”
Rainy ngạc nhiên lẩm bẩm.
Cô ấy nheo mắt lại rồi nhẩm thứ gì đó mà còn không thèm sờ mông tôi, thế nhưng không lâu sau Rainy-san đã đi đến quyết định và ngẩng mặt lên.
“…Nghĩ thêm nữa là vô ích. Ngay lúc này ưu tiên hàng đầu của chúng ta là điều tra cái tổ và phá hủy nó. Đội đột kích, hãy chuẩn bị đi. Đội liên lạc, hãy nói với hội rằng chúng ta đã tìm thấy vị trí ổ. Tùy thuộc vào tình hình có thể cần thêm chi viện.”
Mọi người xung quanh bắt đầu bận rộn di chuyển theo chỉ dẫn của Rainy-san.
Đội liên lạc có tinh thạch hiếm dành cho việc liên lạc từ xa.
Không như những viên lớn được đặt trong hội mạo hiểm giả và các cơ sở khác của đất nước, tinh thạch này đem theo được. Số lần sử dụng là có hạn, thế nên chỉ được sử dụng trong những nhiệm vụ quan trọng như này.
Một khoảng thời gian trôi qua và chúng tôi đã sẵn sàng tiến vào. Ngay lúc đó.
“Chuyện này…phiền phức rồi đây”
Rainy-san lẩm bẩm.
Khi tôi hỏi cô có chuyện gì, Rainy-san quay lại nói với vẻ mặt nghiêm trọng.
“Cái tổ này lớn hơn dự kiến”
“Khi tấn công hang ổ của Kiến Bọc giáp, cách tốt nhất là nhanh chóng giết con kiến chúa ở khu sâu nhất. Điều đó sẽ ngăn lũ kiến gia tăng số lượng đồng thời khiến chúng mất đi lý do để bảo vệ tổ. Chúng ta sẽ có thể dễ dàng tiêu diệt chúng sau khi lũ kiến chìm vào hỗn loạn như vậy. Để làm điều đó thì trước tiên pháp sư âm thanh sẽ sử dụng ma thuật phát hiện để xác định cấu trúc của tổ nhưng…cái tổ này thực sự rất to. Kể cả pháp sư bậc nhất trong thành phố cũng không thể dễ dàng xác định được.”
Trong trường hợp đó, họ sẽ phải tiến vào cái tổ một cách mù quáng và lò mò trong cái kiến trúc cực kì phức tạp này. Điều đó là vô cùng nguy hiểm. Không như hầm ngục, lũ kiến có thể phối hợp với nhau một cách hoàn hảo, thế nên sẽ rất khó khăn trừ khi họ có thể xác định được con đường ngắn nhất trước khi tiến vào.
“Chúng ta cũng có thể tiêu diệt chúng bằng sức mạnh như Eriol-kun đây, thế nhưng cái tổ ấy đơn giản là bất thường trong mọi khía cạnh. Chị không muốn thực hiện kế hoạch quá rủi ro như vậy. Kể cả sử dụng chiến thuật tuyệt thực cũng có thể khó khăn tùy theo lượng thức ăn dự trữ bọn chúng có.”
“Ra vậy…”
Tôi hiểu lời giải thích của Rainy.
Tôi ngẫm nghĩ một hồi rồi thầm thì với Rainy-san.
“Vậy thì, em muốn thử cái này.”
“Eh, thử cái này hả? Ý em là em muốn thử cơ thể chị ư!?”
“Nhầm rồi!!”
Rainy-san nãy giờ luôn có khuôn mặt nghiêm trọng nay bịt tai lại và bắt đầu thở dốc. Tôi lên tiếng phản đối. Đáng lẽ cô ấy đã là một vị mạo hiểm giả đáng kính nếu không như thế này…
“Không phải vậy, nếu em sử dụng kiếm c—ma kiếm, có khi em sẽ nắm được cấu trúc của nơi này.”
“Eh…?”
Đó là điều tôi đã không thể thực hiện trong chuyến thám hiểm hầm ngục lần trước do cấp độ lúc đó.
Tôi lén lấy dương vật ra, chỉ đưa mỗi người đứng đầu lực lượng, Rainy-san và Alicia đi cùng rồi đứng trước lối vào của tổ.
“….”
Tôi khẽ nói và cắm dương vật xuống lòng đất.
Ngay lúc đó.
*ZUAAAAAAAAAAAA!*
Dương vật của tôi trở nên mỏng hơn cả sợi tóc và luồn vào hang.
Không như khi sử dụng làm vũ khí, lần này tôi giữ lại kết nối cảm giác với nó.
Cái phần nhạy cảm nhất cơ thể con người truyền về cho tôi chi tiết về cấu trúc của hang ổ lũ kiến.
Nếu như có ngã rẻ thì nó sẽ càng tách ra hơn nữa. Cứ như vậy nó lan ra khắp cái hang.
Vài phút trôi qua.
Ngõ cụt, chỗ ở, kho lương thực, tôi nắm rõ vị trí của chúng.
Thế rồi.
“…Tìm thấy rồi.”
Thường thì con kiến chúa nằm ở căn phòng rộng lớn nhất và sâu nhất trong tổ. Ngay bên cạnh phòng để trứng.
Đúng như những gì Rainy-san nói, tôi cảm nhận được sự hiện diện của một cá thể khá lớn ở nơi như vậy. Tôi thì thầm.
“Em đã tìm thấy lối đi ngắn nhất rồi. Em sẽ vẽ bản đồ của toàn bộ cái tổ, thế nên hãy để những pháp sư âm thanh thử điều tra trong phạm vi của họ và so sánh kết quả với bản đồ của em.”
“Eh…? Ee…?”
Rainy ngớ người ra khi thấy tôi đưa cho cô ấy tấm bản đồ.
Không lâu sau cô ấy trở lại với ánh nhìn kinh ngạc.
“Bản đồ của em hoàn toàn khớp với kết quả do thám của họ ở tầng bề mặt và tầng giữa. Trong trường hợp đó thì vị trí con kiến chúa trong bản đồ của em cũng hẳn là chính xác.....Chị đã nghĩ về chuyện này khi chiến đấu với đội quân đó nhưng, cái ma kiếm đó là cái quái gì vậy, nó sở hữu những kĩ năng vô lý nào chứ…?”
Tạ ơn chúa, thành công rồi.
Tôi cảm ơn cái kĩ năng báng bổ của mình lúc này đã trở nên hữu dụng đến không ngờ đồng thời nhẹ nhàng mỉm cười để né tránh câu hỏi của Rainy. Tôi cố hết sức để né câu hỏi của cô ấy.
Như vậy là chúng tôi đã hoàn tất việc chuẩn bị đột kích và bắt đầu di chuyển để phá hủy hang ổ kiến đã sản sinh cả một đội quân.