“…Erio <3 Erio <3”
Đêm hôm đó Alicia trở nên thèm khát tôi hơn mọi ngày sau khi tôi hứa với Sonya.
Không chỉ bởi thử thách kiêng kị trong quá trình loại bỏ hầm ngục mới kết thúc cách đây không lâu, việc thấy Sonya và tôi trao nhau những lời thân thiết hẳn cũng đã kích thích cô ấy hơn nữa.
Lại còn do ngày mai là ngày nghỉ, thế nên ham muốn tình dục Alicia đã tích trữ giờ đây đã bùng nổ.
Thế là việc ‘thân mật’ với Alicia diễn ra lâu hơn một chút, thêm vào đó tôi cũng đã giải tỏa hết những căng thẳng sau khi sự việc bùng phát hầm ngục lắng xuống──ừm thì, thế là, cả hai đứa đã ngủ nướng tới ngày hôm sau.
*Cốc Cốc*
“Oooi, Eriol, Allie-chan? Lẽ nào hai cậu vẫn còn đang ngủ sao?”
Tiếng gõ cửa đánh thức tôi dậy vào buổi sáng, khoảng thời gian mà Sonya đã hứa đưa chúng tôi đi thăm thành phố.
Tôi ngẩn ngơ một hồi, thế nhưng tiếng gõ cửa lại vang lên một lần nữa, tôi hét lên “Hah!?” và nhảy cẫng lên hoảng loạn.
“Chết cha, chúng mình ngủ quên rồi!?”
Tôi xác nhận lại tình hình với cái đầu còn đang ngái ngủ.
Có vẻ như Sonya cảm thấy lo lắng bởi tôi và Alicia đã không có mặt dù cô ấy có đợi bao lâu dưới tầng một nhà trọ. Thế rồi cô ấy đã hỏi lễ tân phòng của chúng tôi và đích thân lên đây.
“Xin lỗi Sonya! Bọn tớ lỡ ngủ quên! Trước mắt vào đây đi, không thể để cậu đứng chờ ngoài hành lang được!”
Tôi chạy một mạch ra khỏi phòng ngủ và mở cánh cửa kết nối giữa phòng khách với hành lang—thế rồi tôi chợt nhận ra tình trạng của bản thân.
Cơ thể tôi tràn ngập vết tích cuộc tấn công của Alicia ngày hôm qua. Tôi còn mặc mỗi cái quần lót nữa chứ.
“Waaa!? Waaa!?”
Dù vẫn còn hơi ngái ngủ nhưng như thế này thì ngượng quá.
Tôi chạy hết tốc lực về phòng ngủ bằng năng lực thể chất của Incubus.
“Umm, Eriol? Mình không ngại chờ đợi, thế nên cậu không cần vội vã như vậy đâu.”
Sonya, có vẻ như lúc này đã tiến vào phòng khách, gọi tôi với nụ cười gượng.
Mặt tôi trở nên đỏ ửng trước những lời đó và tôi phải thở gấp vài cái.
“M-Mình thực sự xin lỗi.. Mình chuẩn bị ngay đây, nên cậu chờ thêm một xíu nhé”
Tôi mở cửa phòng ngủ tràn ngập mùi hương dâm dục và gọi Alicia dậy, người lúc này đang lẩm bẩm ‘munya munya’ trong khi ngủ, thế rồi tôi vào phòng tắm để chỉnh sửa lại cái đầu bù xù của mình.
Thật may mắn vì nó nằm ngay cạnh phòng ngủ…
Tủ quần áo cũng ngay gần nhà tắm, thế nên tôi sẽ không cần phải đuổi Sonya ra hành lang lần nữa để thay đồ.
Tôi nhanh chóng chuẩn bị trong lúc nghĩ vậy.
*
Trong khi Erio đang tuyệt vọng rửa trôi những dấu vết đêm qua.
“…Mình biết hai cậu ấy đang ở chung phòng nhưng…phòng khách và phòng ngủ tách biệt nhau và hai người đó lại chung phòng ngủ như vậy…Đúng như mình nghĩ, mọi chuyện là như vậy.”
Sonya lúc này đang chờ trong phòng khách. Một mình, cô trở nên đỏ ửng trước câu trả lời mà bản thân kết luận được.
Những tưởng tượng không đứng đắn cứ thế hình thành trong đầu cô ấy. Đồng thời Sonya cũng hồi tưởng lại kết cấu thứ đó của Erio mà bản thân đã chạm vào trong sự việc ngày hôm đó.
Không chỉ mỗi kết cấu.
Cô nhớ lại màu sắc và hình dáng của nó. Và trên hết đó chính là mùi hương khiến bên trong cô trở nên rạo rực.
Cơ thể cô đỏ ửng lên khi hồi tưởng lại những kí ức tục tĩu đã được khắc sâu vào bên trong cô. Nó khiến cô bồn chồn kinh khủng.
Thú thực thì nhìn thấy khuôn mặt Erio không thôi cũng có chút nguy hiểm rồi, thế nhưng Sonya đã có thể che đậy được việc đó trước cậu ấy.
Thế mà giờ đây cô ấy lại thắc mắc không biết liệu ‘con quái vật’ vạm vỡ đó có đang làm càn trong căn phòng đằng sau cánh cửa đơn đó không, những suy nghĩ đen tối đó không ngừng hiện lên. Má Sonya giờ đây trở nên ửng hồng còn tim thì đập thình thịch.
“Ah geez! Mình bị làm sao vậy!”
Để giúp cơ thể bồn chồn của bản thân bình tĩnh lại, Sonya đứng dậy và không ngừng đi lại trong căn phòng. Thế rồi, khi cô ấy đang lặp đi lặp lại hành động đó──*gon*
Bởi cô ấy đang đi lại mà không để ý đến mọi thứ xung quanh, Sonya va phải ngăn tủ.
Thế rồi một thứ thuộc về Erio hay Alicia từ bên trong rơi xuống đất.
Sonya giật bắn lên bởi tiếng kim loại rơi xuống,
“Wah, cái gì vậy!? Có khi nào là vật giá trị không?!”
Có thứ gì lăn ra từ cái túi da. Khi cô ấy định nhanh chóng nhặt nó lên,
“…Eh?”
Sonya không tin vào mắt của mình.
Bởi thứ lăn ra từ túi da là một khối vàng và một khối bạc—và hình dáng của chúng chính là thứ khiến tâm chí của cô ấy chìm vào hỗn loạn.
Thứ đó.
Hơn nữa hình dáng của thứ đó giống y hệt với con hàng vĩ đại của Erio đã khắc sâu vào đôi mắt cô ấy và không thể xóa nhòa. Sonya tự hỏi liệu bản thân có còn tỉnh táo.
“T-tại sao ở đây lại có vàng và bạc với hình dáng thứ đó của Eriol…”
Có lẽ vờ như không nhìn thấy nó thì tốt hơn.
Bản năng của Sonya mách bảo điều đó và cô ấy trả hai khối kim loại trở về túi da rồi đặt nó lại vị trí cũ.
Thế nhưng…Sonya lúc này hẳn đang run rẩy vô cùng.
Chiếc túi da cuối cùng bị kẹt lại và phần còn lại của nó rơi ra một lần nữa.
──*flop*
Thế nhưng thứ rơi ra lần này lại không phải khối vàng và bạc. Nó gần như chẳng phát ra âm thanh gì khi rơi xuống sàn cả.
Bởi bản thân thứ đó không được tạo nên từ kim loại hay thứ gì tương tự cả.
“Tại sao…cái ấy của Eriol lại ở đây..!?”
Thứ khiến trái tim của một cô gái hồn nhiên như Sonya đập loạn xạ chính là──một cái dương vật vô cùng rắn chắc đang tràn đầy sức sống.