Trans+Edit: Neet-kiêm-Hikkomori
◆◇◆◇◆◇◆◇◆◇◆◇◆◇◆◇◆◇
Ngày tàn của Hội Liên Hiệp Thương Mại đã đến.
Chúng không có đủ tiền vàng để đổi hết những tờ bạc của cả đám đông bu đen bu đỏ ở ngân hàng, thậm chí một vài công ty tập đoàn có mối quan hệ thân thiết với chúng cũng ôm tiền chạy trốn giữa đêm khuya. Cuối cùng, nhờ vào sự can thiệp của quân đoàn Hiệp sĩ, chúng bị buộc phải mở kho bạc và số vàng ít ỏi bên trong chỉ bằng con số lẻ của những tờ bạc đã được phát hành trên thị trường mà thôi.
Những tên thương nhân còn lại bị bắt và phải đối mặt với những bản án nghiêm khắc cho những gì chúng đã làm.
Những gì quần chúng nhân dân ở Thủ đô- những người đã chứng kiến sự sụp đổ của Hội Liên Hiệp Thương Mại, làm là vội vàng đổ xô đến Ngân hàng Mitsugoshi.
Buổi sáng ngày hôm sau, một ngày sau khi Hội Thương Mại phá sản, mọi người đã tập trung bao vây trước cửa Ngân hàng Mitsugoshi tại Thủ đô.
Lượng người tập trung ở đó đông tới nỗi có thể lấp đầy cả con phố chính của Thủ đô đấy.
Đến giờ ngân hàng mở cửa, mọi người liền nắm chặt những tờ bạc của mình, họ tranh nhau lao vào trong để rồi ai ai cũng phải giật mình kinh ngạc.
Cả một núi tiền vàng lấp lánh ánh kim chất đầy chất đống ngay trong sảnh chính của ngân hàng Mitsugoshi.
Các nhân viên đón tiếp khách hàng bằng một nụ cười thật tươi, họ bình thản hướng dẫn đám đông đang lao vào trong ngân hàng hệt như công việc thường ngày vậy.
Các cô gái niềm nở trao trả những đồng vàng cho tất cả những ai muốn đổi những tờ bạc của họ.
Và cho tới buổi trưa cùng ngày, đám đông tụ tập trước cửa Ngân hàng Mitsugoshi gần như hoàn toàn biến mất.
Chỉ có 30% số người có mặt ngày hôm nay muốn đổi tiền thôi.
Mọi người hoàn toàn hài lòng với động thái của công ty Mitsugoshi ngày hôm nay.
Một núi tiền vàng lấp lánh ánh kim, nụ cười niềm nở và thái độ phục vụ tận tâm của nhân viên và cả niềm tin mà công ty Mitsugoshi đã dày công xây dựng bấy lâu nay nữa.
Tất cả những điều trên đã khiến cho khách hàng của họ, những người muốn đổi tiền vào ngày hôm nay, tiếp tục tin tưởng công ty Mitsugoshi.
Sau sự sụp đổ của Hội Thương Mại, hệ thống tín dụng, chỗ đứng của Ngân hàng Mitsugoshi và vị thế của công ty Mitsugoshi trên thương trường lại ngày một vững chắc hơn.
Họ đã mạnh đến nỗi ngay cả một quốc gia cũng phải dè chừng sức mạnh của bọn họ.
Nếu Công ty Mitsugoshi phá sản thì chắc chắn sẽ kéo theo nền kinh tế của cả vương quốc này đi xuống theo họ.
Sau vụ bê bối vừa rồi, phía Hoàng Gia đã đưa hệ thống tín dụng vào danh sách những thứ gây nguy hiểm đến vương quốc. Song, họ lại không thể phủ nhận được công sức của Tập đoàn Mitsugoshi cùng hệ thống tín dụng của họ đã đóng góp một nguồn lợi nhuận kinh tế khổng lồ cho vương quốc.
Phía Hoàng Gia đã mở ra một cuộc họp nội bộ với đại diện phía Tập đoàn Mitsugoshi và Ngân hàng Mitsugoshi để ký kết một vài thoả thuận về hệ thống tín dụng.
Và đó là dấu chấm hết cho chuỗi bê bối tài chính vừa rồi.
◆◇◆◇◆◇◆◇◆◇◆◇◆◇◆◇◆◇
Tôi đang dùng một cái xẻng slime đào bới không ngơi tay.
Từ lúc đó tới giờ, tôi cứ thế mà đào, đào mãi.
Nhưng, tại sao… vẫn chưa thấy gì hết thế này.
Tại sao… Tôi không thể liên lạc với Yukime.
Tôi đã bảo Yukime đi đổi chỗ tiền còn lại thành vàng tại Thủ đô, còn tôi thì đi đào lấy lại chỗ tiền vàng bị cướp đi ở đây và sau đó là một cái kết mỹ mãn cho cả hai. Đáng lý ra nó phải kết thúc như thế chứ.
Thế nhưng, chỗ tiền vàng kia thì chẳng thấy đâu mà lại còn mất cả liên lạc với Yukime.
Mãi cho đến khi thám thính tình hình thì tôi mới biết, hệ thống tín dụng của công ty Mitsugoshi không hề sụp đổ, quái lạ hơn nữa là Công ty Yukikitsune lại tự dưng gia nhập vào Tập đoàn Mitsugoshi.
Sao mọi chuyện lại thành ra thế này?
Chuyện gì đã xảy ra khi tôi đào bới ở chỗ này?
Điều duy nhất mà tôi dám chắc là kế hoạch tuyệt vời của tôi đã đổ sông đổ biển.
Nếu mọi chuyện đã đến nước này thì Yukime chẳng còn đường nào khác là phải gia nhập Tập đoàn Mitsugoshi thôi.
Gununu…
“Chủ nhân, không thấy gì hết trơn á.”
Delta vừa nói vừa dùng cả hai tay bới đất.
“Ta chắc chắn… Ta thề là nó ở đây mà.”
Tôi vừa nói vừa đào. Nếu chỉ cần làm một cái hố ở đây thì tôi chỉ phẩy tay nhẹ một cái là cả vùng này bay biến luôn, nhưng mà, làm thế thì mấy đồng vàng cũng bay theo chiều gió mất.
Sau cùng, chẳng còn cách nào hơn là phải từ từ đào một cái hố cả.
Tôi còn nhờ Delta đào hộ sau khi thấy cô chạy tới đây theo mùi của tôi.
“Chủ nhân, cái này có được cho là nhiệm vụ tuyệt mật không?”
“Tất nhiên rồi, vì thế đừng nói cho Alpha và những người khác biết, nghe không?”
“Nghe.”
“Delta, đây chính là thứ mà người ta gọi là thư tuyệt mệnh đấy.”
“Thư tuyệt mệnh?”
“Thư tuyệt mệnh là những lời cuối cùng của người chết. Ta cuối cùng cũng thấu hiểu kẻ thù độc ác của mình sau trận tử chiến vừa rồi. Những lời cuối cùng của hắn là “Yuki(tuyết)” và hắn chỉ ngón tay “đây". Điều này có nghĩa là hắn đã chôn thứ quan trọng nhất của mình dưới đống tuyết này đấy.”[note23083]
“Chủ nhân giỏi thật đó!”
“Cái này được gọi là suy luận đấy.”
“Suy luận!!”
Delta hưng phấn vẫy đuôi, hai mắt lấp lánh hướng về phía tôi.
“Sau khi đào xong chỗ này, chủ nhân sẽ làm mọi điều Delta nói đúng không?”
“Hmm?”
“Chủ nhân hứa rồi mà!”
“Hmmmmm?”
“Chủ nhân đã hứa rồi mà!!”
“Hmmmmm?”
“Uu~”
Delta dùng đôi mắt cún con kia ngước lên nhìn tôi.
“Xin lỗi xin lỗi, ta đã hứa, được chưa.”
“Chủ nhân hứa rồi!”
“Dù cô đã nói ta phải làm mọi điều mà cô muốn nhưng mà…”
“Chủ nhân nói sẽ làm mà!”
“Nhưng mà, khả năng của ta cũng có giới hạn.”
“Nhưng chủ nhân nói sẽ làm mà.”
Không xong rồi, trong đầu cô ấy giờ chỉ còn lại là tôi phải làm mọi thứ mà cổ muốn thôi.
“Delta, nói dối là không hay đâu. Ta không hề nói những lời ấy. Nếu ta có một cái máy ghi âm thì đó chính là bằng chứng cô đã nói dối đấy, biết chưa.”
“Máy ghi âm?”
“Nó là vũ khí của bóng đêm, một khi nó được kích hoạt thì cả thế giới sẽ diệt vong ngay lập tức.”
“Eehh!?”
“Cô không thích thế giới này diệt vong chút nào đúng không, vì thế nên cô đừng có nói dối nữa.”
“Uu~ Tôi không muốn thế giới này diệt vong đâu… nhưng… nhưng mà chủ nhân có nói vậy thật mà…”
Hai mắt Delta bắt đầu ngấn lệ, hệt như cô sắp sửa khóc đến nơi rồi vậy.
“Aaa, ta hiểu rồi mà, ta sẽ cố gắng hết sức. Nhưng chỉ trong năng lực của ta thôi. Mà Delta này, ta không phải là Santa-san nên không làm mấy chuyện bất khả thi được đâu, biết chưa.”
“Santa-san?”
Delta nghiêng đầu tự hỏi.
“Santa Claus… Huyết Quỷ Vương độc ác, kẻ trị vì vương quốc bóng đêm.”
“Quỷ Vương!?”
“Hắn khoác trên mình bộ cánh màu đỏ thẫm. Hắn phản bội lại giấc mơ của hàng triệu triệu người và ban phát nỗi tuyệt vọng cho họ. Một gã đàn ông mặc đồ nhuộm đỏ bởi máu…”
“Thật khủng khiếp!”
“Đúng thế, một kẻ đáng ghê tởm. Trong quá khứ, cũng vì hắn mà ta đã có một tuổi thơ không mấy gì tốt đẹp.”
“Chủ nhân cũng vậy luôn sao!”
“Ta có một giấc mơ, bất chấp mọi chuyện gì xảy ra ta cũng phải thực hiện nó cho bằng được. Vì thế, ngày nào ta cũng cầu nguyện, nhưng lúc nào cũng vậy, ta toàn bị hắn phản bội.”
“Giấc mơ sao?”
“Ta muốn trở thành trùm thế… Không, dừng ở đây thôi. Ta đã quyết định không bao giờ cầu nguyện cho những thứ quan trọng với ta nữa. Dù gì thì, khi còn nhỏ, hắn đã phản bội ta và để lại một vết sẹo không thể nào xoá nhoà trong trái tim này. Hay nói cách khác, Delta, ta muốn nói với cô rằng ta không thể thực hiện một lời hứa với cô được vì ta không giống như Santa-san.”
Delta nhìn chằm chằm vào tôi, cô hơi nghiêng đầu và hai mắt chớp chớp liên tục.
“Nhưng Santa-san chưa làm gì hết mà? Hắn chỉ phản bội mỗi giấc mơ của chủ nhân thôi!”
Đương nhiên là thế rồi.
“Are.”
“Are!”
“Nãy giờ chúng ta toàn nói mấy điều không đâu thôi.”
“Chẳng có nghĩa gì hết trơn.”
Cả hai chúng tôi đều nghiêng đầu tự hỏi.
Rồi sao cũng được, tôi không thể hứa bất kỳ điều gì, nhưng nếu làm được thì tôi đành phải cố hết sức vậy.
“Uu~ “
“Giờ thì ta phải đi rồi, vậy nên từ giờ cho đến khi ta về, hãy nghĩ thật kỹ về thứ mà cô muốn, được chứ?”
“Chủ nhân phải đi sao!?”
“Ừ, ta phải lên đường tìm lại bản thân mình một lúc…“
Alpha và những người khác chắc chắn đang giận tôi ghê lắm, nên cần phải cho họ thời gian để nguôi giận. Cảm xúc con người rồi sẽ phai nhạt theo năm tháng. Nói cách khác, tôi chỉ để thời gian chữa lành mọi thứ mà thôi.
Trường học cũng vừa bước vào kỳ nghỉ đông, còn vương quốc Oriana dường như sắp sửa rơi vào bạo loạn, tôi có nên xâm nhập vào vương quốc Oriana không nhỉ? Tôi mong chờ điều đó lắm đấy.
Một khi xong việc với vương quốc Oriana, tôi sẽ trở về gặp Alpha và những người khác, tôi không xin lỗi gì hết và cứ giả điên như chưa từng có việc gì xảy ra.
Tại sao ư? Vì tôi vừa chinh phục được tuyệt kỹ mạnh nhất trong kỹ năng giao tiếp giữa người với người đấy.
Đó chính là… khiến những người khác từ bỏ. “Aa, tôi không thể nói lý với hắn ta được", kiểu kiểu như vậy.
Dù trẻ con có làm gì đi nữa thì không ai nói gì hết. Điều đó có nghĩa là, miễn mà tôi có thể hạ thấp trình của mình xuống bằng với mức độ đó thì mọi chuyện sẽ ổn thôi.
Nhưng tôi phải cực kỳ cẩn thận, tuyệt kỹ ấy chẳng khác nào một con dao hai lưỡi.
Còn tại sao lại như vậy à? Bởi nếu kế hoạch đó thành công thì tôi có thắng cũng như không.
“Tới đây được rồi, cảm ơn vì đã giúp đỡ nhé, Delta.”
Kế hoạch tuyệt vời của tôi phá sản mất rồi. Giờ mà tôi có lấy lại toàn bộ chỗ vàng bị đánh cắp cũng không thể giúp tôi trở thành trùm thế giới ngầm được nữa.
“Vậy nha, ta đi đây! Hẹn gặp lại cô sau.”
“Ah, chủ nhân! Có gì đó ở đây…!”
Tôi nghe tiếng Delta gọi tôi từ đằng sau, nhưng để cô ấy không kịp nói ra “điều ước" của mình, tôi dùng hết sức bình sinh chạy thật nhanh khỏi chỗ ấy.
Nói mới nhớ, hôm nay là ngày 24 tháng 12 rồi. Lần đầu tiên Santa-san phản bội tôi hình như cũng là một đêm đầy tuyết thế này.
Haaah… Có lẽ lần này tôi cũng không thể trở thành “thế lực trong màn đêm” nữa rồi.
◆◇◆◇◆◇◆◇◆◇◆◇◆◇◆◇◆◇
TN: Đôi lời tâm sự chút nhể, thế là lại xong thêm 1 arc, và xong arc này cũng đánh dấu việc lên top 1 theo dõi của project, và như đã nói từ trước, xong arc này mình lặn, nhường cho các pj khác leo top nữa :v. Lặn hẳn thì còn tùy xem mình có hứng up pj khác ko nữa, ko thì cứ xác định tháng 6-7 mình mới trồi lên =)). Nhân tiện tháng 7 này nếu ko bị lùi lịch nữa thì sẽ ra light novel bản Eng, nếu thừa tgian thì mình dịch luôn, mà có vẻ như lão tác giả drop ở chap 203 WN thật rồi, thuyết âm mưu mình nghĩ ra là sau khi khai thác hết ý tưởng WN để viết LN, lão sẽ viết lại WN, test xem độ hưởng ứng của con dân với ý tưởng trên WN đó như thế nào rồi từ đó thay đổi để viết LN. Tâm sự thế thôi, khoảng thời gian tiếp theo phải để luck phục hồi đã, chứ như này thì chớt =)). Và giờ thì chính thức vào chế độ hỏi khi nào ra chương ko rep, hỏi drop chưa ko trả lời (vì mình có định drop đ đâu :v, mà nếu gửi link thì inbox nhau nhé, vì mình chưa kiến nghị thì khéo các bạn quăng link đã bị ban rồi :v), các bạn có thể lên wattpad đọc (thấy bữa nhiều người gửi link lắm, chắc là có đó), hoặc tốt nhất là bỏ theo dõi luôn cũng đc, vì còn lâu mình mới trồi lên =))