Kết thúc chuyến đi bộ thường nhật, tôi tới sân tập để luyện ma pháp. Vì xung quanh trống không nên sẽ hạn chế được thiệt hại nếu có sự cố xảy ra.
Caron đã nài nỉ đòi đi theo tôi, nhưng lần này tôi từ chối con bé. Sau khi bắt đầu huấn luyện, tôi đã đầu tư rất nhiều vào việc nghiên cứu phi thuộc tính và cuối cùng đã tìm ra một lý thuyết có triển vọng. Nhưng chưa có gì đảm bảo hoàn toàn khi đưa vào thực tiễn. Tôi không thể để em gái mình liên lụy vào một thử nghiệm nguy hiểm thế được.
Nói thật, khi con bé nhìn tôi bằng ánh mắt đẫm lệ như một chú cún con bị bỏ rơi, tôi suýt chút bị đổi ý, nhưng bằng cách nào đó tôi đã nhẫn nhịn được. Thú vũ khí đó quả là đáng gờm…
Dù sao thì, xung quanh không có vật cản trở, tôi nghĩ mình bắt đầu được rồi. Có một người hầu giám sát đợi ở quanh đây, nhưng khoảng cách chị ta đứng đủ xa nên không thành vấn đề. Tôi có thể sử dụng chị ta làm vật thế thân trong trường hợp tệ nhất.
Cuối cùng, tôi cũng có thể sử dụng ma pháp lần đầu tiên trong đời. Vì tôi không thể [Tạo], nên đây nằm ngoài định nghĩa của ma pháp, nhưng không quan trọng. Dựa trên ký ức từ kiếp trước, sử dụng ma lực tức là dùng ma pháp rồi. Điều này khiến tôi vô cùng phấn khích.
Kỹ thuật tôi sắp thi triển là [Cường hóa thân thể]. Đúng như cái tên, [Cường hóa thân thể] là một kỹ thuật cường hóa khả năng thể chất. Nó là một trong số ít các kỹ năng có thể sử dụng bởi mọi thuộc tính.
Trên thực tế, [Cường hóa thân thể] không thường được sử dụng phổ biến. Nó có thể hữu ích trong các tình huống khẩn cấp, nhưng nó không dễ dùng tới mức có thể kích hoạt mọi lúc mọi nơi.
Nếu ma lực đầu ra tính sai, ta có thể tự gây thương tích cho chính bản thân. Nguyên nhân thường biết đến là do cơ thể không đáp ứng kịp lượng ma lực.
Cơ mà, tôi muốn bác bỏ lý thuyết này. Tôi phỏng đoán rằng việc tự gây thương tích do quá tải [Cường hóa thân thể] đến từ yếu tố khác.
Yếu tố đó là do đặc tính kích hoạt của [Cường hóa thân thể] quá chung chung. Bởi vì [Thiết kế] dựa trên những tưởng tượng mơ hồ của chúng ta, như kiểu “Tôi muốn cường hóa cơ tay” hay “Tôi muốn cường quá thị giác,” nên ngay cả một lượng ma lực gia tăng dù là nhỏ nhất cũng sẽ gây thương tích.
Có bằng chứng ủng hộ giả thuyết này. Tất nhiên rồi, kiến thức từ game.
Nhân vật chính của tựa game cũng từng phải chật vật với [Cường hóa thân thể], nhưng vì lý do gì đó, hiệu quả của cô ấy lại cao hơn các nhân vật khác. Nhân vật chính cũng từng thảo luận điều này và đề cập rằng, “Có lẽ là do sự chênh lệch lượng kiến thức.”
Trên thực tế, nhân vật chính của Isamu Sei-ki là một người chuyển sinh, dù đây không hẳn là bí mật. Nhưng nếu họ có kiến thức từ kiếp trước, họ sẽ có thể hiểu rõ cấu trúc của vật chất trong không gian, và thực tế đã có mô tả về việc sử dụng kiến thức vào ma thuật ánh sáng, [Chữa lành].
Từ điều này, dường như nhân vật chính nghĩ rằng hiệu ứng của [Cường hóa thân thể] cũng bị ảnh hưởng bởi ký ức kiếp trước của họ.
Tôi cũng tán thành với quan điểm đó. Ma pháp—bao gồm ma pháp của phi thuật tính–là nguồn sức tới từ trí tưởng tượng của pháp sư. Nếu họ không đủ trí tưởng tượng, ma pháp sẽ thất bại dù khả năng của họ có cao tới đâu. Đó là lý do tại sao tầm quan trọng của trí tưởng tượng được dạy rất kỹ, tới mức việc giảng ma pháp hiện nay được đan xen giữa tham quan và thực hành.
Kiến thức bổ sung cho trí tưởng tượng. Ví dụ, độ chính xác của một câu thần chú tạo lửa phụ thuộc vào việc người thi triển có biết nguyên lý đánh lửa hay không.
Quay về chủ đề chính, từ đó ta hiểu được rằng nguyên nhân tự gây thương tích trong [Cường hóa thân thế] rất có thể là do trí tưởng tượng hạn hẹp.
Lợi ích của của việc sử dụng tối đa khả năng [Cường hóa thân thể] là vô cùng lớn. Dù mới chỉ tính sơ bộ, nhưng khi cường hóa đến cực hạn, khả năng của kỹ thuật này có thể mạnh hơn ban đầu gấp mười lần. Và nếu tính toán của tôi chính xác, tôi sẽ có lợi thế đáng kể trong các trận chiến ma thuật.
Đó là lý do tôi muốn thử nghiệm [Cường hóa thân thể] thành công bằng mọi giá. Tùy thuộc vào kết quả của thử nghiệm này, kế hoạch tương lai của tôi sẽ thay đổi đáng kể.
“Phù~”
—Tôi hít lấy một hơi thật sâu.
“Trí tưởng tượng có quan hệ mật thiết với ma pháp.” Nói cách khác, trạng thái tinh thần ảnh hưởng trực tiếp lên hiệu quả của ma pháp, và hít một hơi thật sâu được biết tới rộng rãi như phương pháp ổn định ma pháp.
Tôi đã đủ ma lực trong cơ thể. Trên thực tế, thông qua thiền định và các phương pháp rèn luyện khác tôi bắt đầu ngay sau khi sinh ra, tới giờ lượng ma lực của tôi đã gấp mười lần bạn đồng trang lứa—Về cơ bản tôi đã đạt tới trình độ một pháp sư thông thường. Không đời nào tôi lại thiếu ma thực thi triển kỹ thuật này được.
Nếu thất bại thì lý do duy nhất chỉ có thể là bất cẩn. Do đó tôi chỉ cần giữ bình tĩnh và để ma lực chảy.
Tôi đã xong [Hấp thụ] và [Chuyển hóa]. Vì không cần [Giải phóng] nên những gì tôi cần làm là [Thiết kế].
Thứ hiện lên trong tâm trí tôi là hình ảnh cơ thể con người tôi từng thấy ở kiếp trước. Khung xương, từng sợi cơ, từng cơ quan nội tạng. Tôi cố hình dung cơ thể chi tiết nhất có thể.
Sau 30 phút [Thiết kế], cuối cùng tôi cũng kích hoạt được [Cường hóa thân thể].
Và, kết quả—
“...Thành công rồi!”
Mồ hôi chảy nhễ nhại trên trán, tôi tự cảm thán bản thân.
“Vậy ra mình thật sự kích hoạt được nó chỉ bằng tưởng tượng…?”
Thứ tôi cường hóa lần này chỉ đơn thuần là khả năng thể chất. Tôi không đủ can đảm để cường hóa cả năm giác quan trong lần thử đầu tiên vì nguy cơ thất bại quá lớn.
Tôi nghĩ mình sẽ ổn thôi. Nếu năm giác quan của tôi cũng được cường hóa, thì chỉ bằng câu lẩm bẩm vừa rồi của tôi sẽ tự thức làm xáo trộn kỹ thuật.
“Trước mắt, giãn cơ phát.”
Tôi cong gối lên kiểm tra chuyển động.
“Thi triển [Cường hóa thân thể] thành công rồi không phải chú mày có hơi cẩn thận quá à?” Mấy người có thể nghĩ như vậy, nhưng tôi mà không cẩn thận là chết như chơi đấy.
Mức độ cường hóa hiện tại của tôi đã tăng gấp đôi. Nhưng vì sức mạnh chung quy là từ ba trở lên, nên lần kích hoạt này vẫn rất gượng ép. Nói thật, tôi vẫn đang chật vật trong việc thao túng ma lực. Chỉ cần tôi chệch một li là đi một đời.
Nên trước mắt tôi cần phải giãn cơ. Để cơ thể từ từ cử động từng chút một.
Tôi từ từ khụy gối và nhấn tay xuống nền đất.
Tôi tưởng mình mới chỉ đặt nhẹ tay xuống thôi nhưng mặt đất đã hơi lún xuống. Dường như sức lực của một đứa trẻ khi nhân đôi lên cũng có thể gây ra lực tác động khá lớn.
“Mình cần thông thạo [Cường hóa thân thể], nhưng mình cũng cần căn lực khi kích hoạt, haa…”
Tôi lẩm bẩm rồi thở dài.
Cho tới hiện tại, thử nghiệm đã thành công, và tôi có thể khẳng định con đường phát triển của tôi đã có khởi đầu thuận lợi. Tuy nhiên, chặng đường phía trước còn nhiều chông gai, bởi vì tôi có lẽ sẽ tốn kha khá thời gian để thuần thục nó.
Dẫu vậy, chỉ cần mạng sống em gái còn nằm trong tay tôi, tôi không thể bỏ cuộc được.
Tôi vừa nghĩ vậy vừa kiềm chế cảm giác muốn rên rỉ và quay lại luyện tập.