Trans: Naofumi Iwatani
Edit: Scorpius
____________________________
Suu đang dần trở nên tự phụ – Tôi chuyển sự chú ý của mình sang lời thì thầm ấy.
“Sasaki dạo này ngày càng tự phụ nhỉ?”
“Thật. Sao người như thế lại thân thiết được với Honjou-senpai chứ?”
“Vậy ta dạy thằng đó một bài học thì sao?”
Họ là nhóm ba người mang vẻ ngoài khá nổi bật.
Họ đang nói về Shuu, nhưng cậu ta lại bị Iori bắt đi, người ngay lập tức xuất hiện khi tiết học động lớp cuối cùng kết thúc.
Mặc dù Shuu luôn bị bắt đi mà không mảy may phản kháng, nhưng sự thật rằng đối phương là Iori, và Shuu cũng không có bất kỳ sự khó chịu nào.
“...Chà, bão lại đến rồi.”
Xuất hiện như một cơn bão kéo Shuu đi mất, Iori đơn giản là người có khả năng thực hiện nhiều hành động khiến tôi phải ấn tượng, nhưng có vẻ như những người khác thì không.
“Vô dụng mà cứ thích tỏ vẻ thanh cao.”
“Tao nghĩ là nó cũng thân với đứa đàn em lớp dưới đấy, nom con bé đó dễ thương ra phết?”
“Vào việc thôi, khiến cho thằng đó hiểu vị trí của mình thôi chứ nhể?”
Đó là những gì họ đang nói, nhưng từ bề ngoài của họ, không sai khi gọi họ là người hướng ngoại.
Họ đang sôi sục ghen tị với Shuu, vì thân thiết với người đẹp như Iori, trong khi tất cả ba người họ có vẻ ngoài khá hơn hẳn cậu ta.
“...Hầy.”
Nhìn họ như vậy, tôi thở dài.
Ai cũng có quyền tự do có người mình thích, và người khác không có quyền phê phán điều đó. Chắc chắn, họ cũng nên hiểu, nhưng dường như cuộc nói chuyện của đang bị sự tự cao của bản thân dần bẻ về hướng nguy hiểm.
Là người bạn thân kiêm bạn thuở nhỏ của Shuu, tôi không thể nhắm mắt làm ngơ.
“Anh bạn à, đừng làm chuyện nóng vội thế chứ.”
“!.... Yukishiro, hả.”
Tiếp cận cả ba, tôi đặt tay lên người đang quay lưng lại với tôi.
Cậu ta ngạc nhiên nhìn ra sau… Someya, phải không nhỉ? Thấy mặt tôi, cậu ta ngượng ngùng quay mặt đi.
Có lẽ là vì tôi, người có mối quan hệ thân thiết với Shuu, nên Someya dần mất đi vẻ tự tin.
Không nghĩ đó là cơ hội tốt, nhưng dù vậy, miễn họ hành động như thế thì tôi phải đưa mọi chuyện về vị trí đúng đắn.
“Cho dù là ai thích ai đi nữa thì cũng không phải là chuyện để người khác nhúng tay vào. Các cậu đều biết cho dù có cố gắng can thiệp hay xen vào chỉ vì mình ghen tị thì không nghĩa sẽ có gì tốt đẹp, đúng không?”
Họ nên hiểu điều đó.
Shuu trông có vẻ bất tài mà lại thân thiết với các cô gái xinh đẹp; tức giận mà cố gắng làm liều sẽ chẳng đem lại lợi ích cho bất kì ai.
Chính xác là vì trường trung học mà chúng tôi đang theo học có nhiều học sinh tốt nghiệp tiến thẳng lên đại học, có những hành động bắt nạt sẽ ảnh hưởng đánh giá về trường.
“Nhưng cậu biết đấy…”
“Mặc dù vậy tại sao cậu ta…”
Không khí nguy hiểm từ trước đó đã dịu đi, nhưng có vẻ sự ghen tị về phía Shuu vẫn chưa nguôi.
Nói thật thì tôi đã nghĩ rằng mình có thể bị chửi là tọc mạch và ăn đấm chỉ vì gọi họ, nhưng nghĩ kỹ lại thì sẽ không sai khi gọi sự tồn tại mang tên Towa là trung tâm lớp học cùng với Ayana.
Với vẻ ngoài thu hút cả nam và nữ, và sự cố gắng bảo vệ người bạn thuở nhỏ Shuu chiếm được ưu ái của hầu hết mọi người.
Tất cả đều được kể bằng lời thoại trong game, nhưng nghĩ về phía khách quan, tôi hiểu rằng nhân vật mang tên Towa không có khuyết điểm nào có thể nhìn thấy từ bên ngoài.
“Chỉ cần dừng trút sự ghen tỵ của mình lên bất cứ ai. Chẳng tốt lành gì đâu, và hơn hết, đừng hạ thấp giá trị bản thân khi làm những điều ngu ngốc như thế.”
“Yukishiro…”
“..........”
Coi thường hoặc làm tổn thương ai đó chính là tự làm tổn hại danh tiếng của mình. Đó là lý do tôi muốn họ dừng lại.
Tôi tin rằng mình có thể khiến họ từ bỏ Shuu nếu biết lựa lời, nghĩ đoạn, tôi nghe thấy một giọng nói khác từ sau lưng mình.
“Và nói xấu một ai đó cũng không đem lại kết quả tốt đẹp gì cho cam. Là thành viên một lớp đã lâu, nhưng tất cả mọi người, bao gồm cả tớ, đều coi các cậu là những người bạn cùng lớp quan trọng kia mà.”
Đó là Ayana. Cô ấy bước đến, nở một nụ cười ngọt ngào với tôi rồi quay sang bọn họ.
“Shuu-kun… cho dù chỉ là lời xu nịnh, đối phó với người khác không phải là điểm mạnh của cậu ấy. Tuy nhiên, đối với tớ và Towa-kun, cậu ấy là bạn thuở nhỏ mà bọn tớ luôn ở bên. Bảo vệ cậu ấy là điều đương nhiên, và cũng không muốn mọi người lựa chọn điều khiến họ phải hối hận.”
Lời của Ayana rất lịch sự song cũng chứa đựng rất nhiều suy nghĩ cho đối phương, làm cho Someya và những người khác đều phải chăm chú lắng nghe
“Vậy thôi, chắc cũng không cần phải lo nữa đâu ha?”
“Cậu nói phải.”
Tôi không chắc cả ba người họ có hoàn toàn nghe lời nếu chỉ có một mình tôi nói không, nên tôi thật sự phải cảm ơn Ayana.
“Tớ không biết chi tiết, nhưng giúp được Houjou-senpai chú ý đến Shuu, tớ vui lắm. Đó có nghĩa không chỉ có mỗi tớ, cũng có người khác nhìn thấy điểm tốt của Shuu,” Ayana kết thúc. Có vẻ như nụ cười dịu dàng cua Ayana có sức mạnh hủy diệt, làm cho ba người nhìn Ayana phải đỏ mặt cúi đầu.
Cô chắc hẳn không có ý định gì, nhưng dẫu thế, một cô gái đến mức chỉ cần nở một nụ cười là có thể quyến rũ người khác ngay lập tức thì cũng hiểu được cô đáng sợ tới mức nào.
“Có vẻ như cuộc nói chuyện đã kết thúc tốt đẹp, nên các cậu! Có ai muốn đi karaoke sau giờ học không!? Hát thật to để giải tỏa cảm xúc nào!”
Cả ba người gật đầu trước lời đề nghị của bạn bè họ.
Tôi thở phào nhẹ nhõm khi tâm trạng nhẹ nhàng dịu xuống.
“...Phù. Thật sự rất cảm ơn cậu, Ayana.”
“Không có gì, chuyện cũng liên quan đến tớ mà… hàaa.”
Có vẻ như Ayana cũng phải mệt mỏi thở dài.
Tôi thật sự nghĩ rằng thật tuyệt khi mọi việc được giải quyết một cách hòa bình, nhưng… tôi cảm thấy ngay từ đầu khuynh hướng của nhân vật chính Shuu khiến cậu ta dễ gây thù chuốc oán với mọi người.
Tuy nhiên, nếu Ayana và tôi hành động như vậy, tôi cảm thấy rằng số người cố gắng can thiệp vào Shuu sẽ dễ dàng giảm xuống.
Kết thúc có hậu cho Shuu, nghĩa là kết thúc hạnh phúc vượt xa cái kết của trò chơi… Chắc phải nghĩ nhiều hơn cho những nữ chính khác, nhưng dù có gì đi nữa, tôi bây giờ chỉ nghĩ cho Shuu và Ayana.
Tại sao tôi lại trở thành Towa? Tôi hoàn toàn không rõ lí do.
Nhưng vì đây chính là thế giới NTR game mà tôi từng chơi, tôi sẽ nắm lấy một cái kết chưa từng được nhìn thấy, một kết thúc có hậu chưa từng tồn tại!
Sau cùng, Ayana và tôi cùng đợi Shuu, với ý nghĩ rằng cậu ta sẽ quay lại. Thế nhưng, không có dấu hiệu nào cho thấy cậu ta sẽ trở lại.