Koyomi’s POV
Một tuần. Chỉ trong một tuần này, tôi sẽ có gắng hết sức làm những gì có thể.
Tôi cố gắng nói chuyện với cậu ấy nhiều nhất có thể đồng thời suy nghĩ xem bản thân mình sẽ làm gì tiếp theo.
Quả nhiên hôm nay chúng tôi không thể hẹn hò với nhau được, vì ngày mai là ngày mà tôi sẽ làm việc mà mình phải làm. Tôi không thể hẹn hò trong khi mang trong mình tâm trạng như vậy được.
Nhưng tôi vẫn chưa có đủ tự tin.
Tôi đã sẵn sàng cho điều đó. Tôi đã quyết tâm nhưng sự thật là tôi vẫn không chắc liệu mình có nên nói với cậu ấy hay không. Nói tôi nói với cậu ấy về việc lời tỏ tình đến từ một trò chơi trừng phạt,
Kouyou có thể sẽ không hẹn hò với tôi nữa.
Dẫu vậy, đây là điều mà tôi phải làm. Nói ra rằng tôi đã nói dối cậu ấy, và hơn cả vậy, tôi
muốn thực sự trở thành một cặp đôi với Kouyou.
Cuối cùng thì, tôi biết mình là một người ích kỷ.
Nhưng, tôi không thể dừng lại.
Đó là lý do tại sao hôm nay, khi trở về nhà, tôi đã định khóc thật nhiều. Để ngày mai tôi sẽ không phải khi mà tôi bị từ chối. Để cho tôi vẫn có thể mỉm cười.
Aah, chủ nhật vui thật đấy.
Đó là buổi hẹn hò đầu tiên cua tôi.
Kouyou cũng tỏ ra rất thích thú, và tôi đã khiến cậu ấy cho tôi ăn với tiếng “Ahn” hoặc “Ahh”
Đó là lý do tại sao, tôi rất hối hận khi đã khóc trên đu quay. Bởi vì nó đã làm cho những khoảnh khắc vui vẻ của chúng tôi kết thúc bằng một nỗi buồn.
Hãy quay lại vào lần tới! Khi tôi nói điều đó, cậu ấy đã mỉm cười. Tôi rất hạnh phúc. Nó giống như một tia hy vọng hơn là một lời hứa đối với tôi. Đó là lý do tại sao tôi đã rất hạnh phúc.
Nhưng cậu ấy đã không trả lời lại.
Tôi không biết đó là cố ý hay chỉ là một sự trùng hợp ngẫu nhiên.
Không, tôi không nên suy nghĩ như vậy.
Trong tuần này tôi đã cố gắng nói chuyện thật nhiều với cậu ấy.
Tôi mừng vì cậu ấy đã không cố gắng từ chối nói chuyện với tôi.
.....Nhưng bằng cách nào đó, tôi cảm thấy đây như là một dấu chấm hết. Khi tôi suy nghĩ như vậy, tôi bắt đầu cảm thấy tim mình như quặn lại....
Thật vui khi chúng tôi có thể tới thăm nơi làm việc bán thời gian của Kouyou.
Tôi đã lo lắng khi cậu ấy có một đàn em vô cùng dễ thương ở đây, và khi em ấy nói rằng em ấy là người yêu của Kouyou, tôi đã thực sự muốn khóc.
Mọi người có vẻ đều rất tốt.
Người quản lý à.....tôi cũng không biết nữa.
Dù sao, tôi đã làm hết những gì mình có thể.
Phần còn lại phụ thuộc vào ngày mai, tôi chỉ cần bảo Kouyou ở lại đợi tôi sau giờ học.
Tôi không định nói chuyện với Kouyou vào ngày mai. Nếu tôi làm vậy, tôi cảm thấy rằng tất quyết tâm của tôi sẽ biến mất.
Đó là lý do tại sao hôm nay, tôi định bảo Kouyou chờ tôi ở lớp sau giờ học.
Khi tôi đến lớp học, tôi thấy Kouyou đang ở đó. Ngay khi tôi cố gắng bước vào, tôi đã nghe thấy vài cô gái nói gì đó về tôi.
Nó không phải một chủ đề hay ho cho lắm.
Tôi không bận tâm tới họ cho lắm. Tôi đã được bảo rằng những người này chỉ là những kẻ ghen tị. Từ đó tới giờ tôi chẳng quan tâm tới họ nói gì sau lưng tôi cả.
Nhưng mà cũng thật khó để vào lớp bây giờ, vì vậy tôi đã đứng chờ ở đó. Họ thậm chi còn kéo Kouyou tham gia vào câu chuyện đó, tôi bắt đầu khó chịu về nó.
◇◇◇◇◇
Kouyou’s POV
Sau giờ học, Koyomi nói với tôi rằng có chuyện muốn nói.
Có lẽ là chuyện vào ngày mai.
Tôi cảm thấy chản nản nên đã tìm Akira để nói chuyện.
Và tôi nghe thấy giọng của một vài cô gái cùng lớp.
“Con nhỏ Koyomi đó –, ve vãn khắp nơi chỉ vì có gương mặt hơi dễ thương.”
“Phải! Cô ta thậm chí còn từ chối lời tỏ tình của một đàn anh năm 3.”
“Con nhỏ đó nói rằng ghét đàn ông, nhưng vẫn luôn đi chơi với bọn con trai trong nhóm của nó, thậm chí giờ đây còn bất ngờ có bạn trai.”
“Và cô ta còn là người đã tỏ tình.”
“Eh? Thật sao?......con nhỏ đó tệ như vậy.”
À, tôi hiểu rồi........
Đây phải chăng là sự ghen tị của nhóm quần chúng.
Cũng từng có một nhóm hay bàn tán về tôi trước đây, nhưng cơ bản thì tôi hoàn toàn phớt lờ họ.
Cô ấy đã bao giờ làm bất cứ điều gì với các người chưa.........
Khó chịu thật đấy......
Chà, có lẽ cô ấy cũng đã quen với việc bị nói xấu sau lưng. Việc nói xấu sau lưng không ảnh hưởng trực tiếp tới nạn nhân miễn là bạn không bị nói một cách thẳng mặt, vì vậy nên miễn là bạn không nghe thấy điều đó, thì cũng chẳng sao cả.
Để ý chút thì, người có lỗi ở đây chính là tôi.
Ai đều cũng có một hoặc hai người không thích mình trong đời, và tất nhiên họ trút giận bằng cách nói xấu sau lưng. Thật vô nghĩa khi cố gắng ngăn chặn việc đó.
Nhưng mà, mấy người không cần phải nói nó ngay trong lớp học đâu. Tôi đoán là họ có rất nhiều ấm ức cần giải tỏa vì vậy hãy nhân từ với họ.
Chà, nếu người bị nói xấu nghe được, họ chắc chắn sẽ ngừng lại.
“Kouyou, mày có chắc là không muốn ngăn họ lại không?”
“Có cần phải vậy không? Dù sao thì Koyomi cũng không nghe được. Mấy cô bạn này cũng có vẻ là có nhiều thứ cần được giải tỏa đây. Mày đã từng nói xấu sau lưng ai bao giờ chưa? Ít nhiều, tao đã từng làm vậy rồi. Thực tế thì, sao mày không ngăn họ đi?”
“Hả, này anh bạn trai, hãy ngăn họ lại. Tôi sẽ không làm gì đâu.”
“Vậy à.....Haaah, dù sao thì Koyomi cũng sẽ sớm đến thôi, tao đoán là mình sẽ ngăn họ lại.......”
“Ồ! Tsundere kìa!”
Akira lại trêu trọc tôi, tôi lườm nó một cái rồi tiến đến gọi các cô gái.
“Xin lỗi đã làm phiền!”
“Hmm?”
“Koyomi cũng sắp tới đây rồi, nên là tốt hơn hết các cậu nên dừng việc này lại.”
“Ồ, là bạn trai của Koyomi! Vậy sao, cậu vẫn còn ở đây à!”
“Ah –, nè-nè! Nói thật đi cậu cũng thấy vậy mà phải không?”
“Cậu đang nói về điều gì vậy?”
“Chẳng phải Koyomi rất phiền phức sao?”
Tôi xin rút lại tuyên bố vừa nãy.
Đây hoàn toàn là lỗi của họ. Không cần biết họ ghét cô ấy tới mức nào, dù cho là chỉ nói đùa đi chăng nữa, nhưng cố gắng tìm kiếm sự đồng ý từ bạn trai của cô ấy thì hoàn toàn là OUT.
Mấy người thì biết được cái quái gì? Hả? Biết được cái gì cơ chứ?
Mấy thì có thứ gì để chắc chắn về điều đó?
Là cái gì? Mấy người là bạn trai cũ của cô ấy à?
Chà, đúng là cô ấy có hơi rắc rối một xíu nhưng........
“.......Ý cậu là gì?”
“Hả, chẳng phải con nhỏ đó rất sợ đàn ông sao ~ cách cô ta trò chuyện, rồi giả vờ ngây thơ,
nhưng là đột nhiên từ chối lời tỏ tình của họ sau đó lại tự kiếm cho mình một người bạn trai. Không khác gì một con bi#ch!”
“Phải chứ! Chắc chắn cậu cũng nghĩ rằng cô ta rất phiền phức phải không?”
“Hay là? Cậu là loại thấy ổn với mọi cô gái miễn là họ dễ thương sao? Từ bỏ đi, cô ta chỉ đang lừa dối cậu thôi.”
Nếu cô đang ghen tị với vẻ bề ngoài cậu ấy, chẳng phải là đang tự vả mình sao..........
Tôi nghĩ vậy nhưng, tôi không thực sự muốn bắt đầu một cuộc cãi vã vô nghĩa.
Tôi sẽ giải quyết chuyện này một cách nhẹ nhàng.
“Ngay từ đầu thì, cậu trông có vẻ trầm lặng, nhưng khi được Koyomi tỏ tình lại trở lên vui vẻ......”
........!
Không vấn đề gì nếu cậu tiếp tục nói về Koyomi.
Nhưng mà nói về tôi thì. Chẳng phải tôi vẫn đang hiện hữu ở đây sao, tôi nghe thấy hết đó.
Ngay từ đầu, cô chẳng biết gì về Koyomi cả. Đâu thể lấy nó ra để nói xấu về cậu ấy.
Hừ, tôi cũng không biết nên cũng không có nghĩa vụ phải ngăn cản cô!
Tôi nghĩ rằng ít hay nhiều thì nó cũng có một chút, nhưng không. Hoàn toàn không có gì cả. Tất cả đơn thuần chỉ là sự ghen tị.
“Chuyện đó, thế cậu đã nói điều đó trực tiếp với cậu ấy chưa?”
“Hả, nó là sự thật.”
“Chuyện đó thì có gì là sai? Cậu ấy thực sự xinh đẹp mà đúng không?”
“Hả? Cậu thì biết.....”
“Ngay từ đầu cậu chỉ đang ghen tị thôi có đúng không?”
“Bọn tôi nói điều này là vì cậu......!”
“Vậy hãy để tôi nói một điều có ích cho cậu này. Chỉ vì cậu không nổi tiếng không có nghĩa là cậu nên ghen tị. Không phải sẽ tốt hơn nếu cậu ngừng nó lại sao?”
“Không phải bọn tôi không nổi tiếng! Ngay từ đầu, giá như khuôn mặt của tôi hơn cô ta!”
“À vậy à. Rốt cuộc thì cậu thật xấu xí. Thật đáng thương.......có phải ý cậu là do vẻ bề ngoài thôi phải không? Nhưng mà, tính cách của cậu cũng xấu xí y vậy, nên việc cậu không nổi tiếng cũng là điều hiển nhiên mà......”
“Ư.....”
“Từ đầu mà nói thì, mấy người đã từng bao giờ nỗ lực chưa?.........Ví dụ là cậu đi. Cậu béo. Nghe cả khi không muốn nghe nhưng nó vẫn lọt vào tai tôi. Cậu luôn luôn nói về đồ ngọt và đồ uống và ai cũng thấy rõ ràng rằng hộp cơm của cậu luôn lớn hơn so với mọi người?”
“Cái, cái gì cơ! Có gì sai khi ăn những gì mình muốn chứ!”
“Không, điều đó không sai gì cả. Thực tế thì, tôi thấy điều đó còn tuyệt vời là đằng khác. Tận hưởng những gì mình muốn. Tôi nghĩ đó là một cách sống tốt, nó đáng được tôn trọng. Chỉ là, nếu đã chọn con đường đó, cậu phải có quyết tâm để vứt bỏ những thứ khác. Không muốn bị gọi là mập thì nhấc đít lên mà đi tập thể dục đi có đúng không? Ít nhất, Koyomi không ăn nhiều cái gì đó quá mức. Cậu ấy chống lại được sự cám dỗ của việc ăn nhưng gì cậu ấy muốn và cậu ấy cũng tập thể dục. Trước khi phàn nàn về khuôn mặt của bản thân, hãy thay đổi tư tưởng của mình trước đi nhé?”
“Nh-nhưng......cuối cùng thì cô ta chỉ đang giả vờ là một người trong sáng thôi!”
“Không tốt sao? Ngay cả như vậy. Dù sao thì, tôi cũng không quan tâm nó lắm, mấy thứ nhỏ nhặt đó. Đi thôi, Akira.?
“Hmm? À ok!”
Khi rời khỏi lớp học, tôi quay người lại, nhìn họ và nói vài lời.
“Tôi nghĩ việc tìm ra điểm yếu của bản thân dễ hơn nhiều so với việc tìm lỗi của người khác đó. Nếu cậu đã tìm ra nó rồi, sao không thử làm gì với nó đi?”
“Hahaha.......các cậu đó, các cậu không nên biến Kouyou thành kẻ thù đâu~”
“Akira, mày ồn quá đó.....”
“Ueehhhh!”
Và như thế chúng tôi ra khỏi lớp, tôi cảm thấy hình như có gì đó chuyển động ở bên kia.
Đó là Koyomi.......
........Ôi trời
Vậy là cô ấy đã nghe thấy điều đó!
◇◇◇◇◇
Koyomi’s POV
Tôi đã rất hạnh phúc. Tôi vui vì một lần nữa Kouyou lại bảo vệ tôi.
Kouyou đi về phía tôi. Tôi không thể ngăn được bản thân mình ôm chầm lấy cậu ấy.
Khoảnh khắc tôi ôm lấy cậu ấy, nước mắt tôi trào ra.
Kouyou bất ngờ trong giây lát, nhưng khi nhận ra tôi, cậu ấy nhẹ nhàng ôm lại và xoa đầu tôi.
Cũng giống như ngày hôm đó........
Aa, nữa, hơn nữa, nhiều hơn thế nữa.....! Tôi muốn cậu ấy nhiều hơn nữa, nhưng cũng đồng thời, tôi muốn cậu ấy dừng lại. Nếu anh tốt với em như vậy, em sẽ không thể tách khỏi anh được nữa. Quyết tâm của em sẽ bị lung lay mất.....
Cơ thể tôi không muốn tách ra.
Tôi chắc chắn rằng những giọt nước mắt của tôi lúc này không phải do buồn khi bị nói xấu, cũng không phải hạnh phúc khi được Kouyou bảo vệ, mà vì tôi sợ rằng khoảng thời gian được ở bên nhau như thế này sẽ kết thúc sau ngày hôm nay.
ーーTôi không thể ngừng khóc lúc này.