Hiện đã là 10 giờ đêm.
Không còn tin nhắn RINE nào đến từ Kouyou nữa kể từ khi cậu ấy nói chúc ngủ ngon với tôi 1 giờ trước.
Tôi đã tỏ tình vào ngày thứ ba, vậy là thứ sáu tuần sau cũng sẽ là thời điểm tròn 30 ngày.
Hôm này đã là thứ 7, cũng có nghĩa là tôi sẽ chỉ còn đúng 1 tuần nữa kể từ ngày mai.
Tôi sẽ nói ra mọi thứ. Về lời tỏ tình là do một trò chơi trừng phạt gây ra, rằng hiện tại tôi đã thực sự yêu cậu ấy, rằng lần này tội muốn trở thành người yêu của cậu ấy một cách đúng nghĩa, muốn đứng bên cạnh cậu ấy như một người bạn gái thực sự.
Tôi hiểu rằng bản thân mình không có tư cách để nói ra điều này.
……..…Nhưng tôi yêu cậu ấy.
Tôi yêu cậu ấy với tất cả những gì.
Ngày hôm ấy, tôi biết rằng những lời cậu ấy nói với Shizuku chỉ mang tính châm chọc. Dù vậy, tôi vẫn không thể nào chịu được. Không quan trọng nó là châm chọc hay không, tôi vẫn muốn cậu ấy nói điều đó với mình.
Kouyou đã tỏ ra rất bối rối nhưng cậu ấy vẫn nói ra điều ấy với tôi. Tôi chắc rằng cậu ấy chỉ đang muốn trêu chọc tôi. Nhưng dù vậy nó vẫn khiến tôi cảm thấy vô cùng hạnh phúc.
Cũng vì vậy, tôi rất sợ hãi nhưng tôi đã chuẩn bị tinh thần để bị từ chối.
Nếu tôi bị từ chối, với tính cách của mình Kouyou có thể sẽ không bao giờ nói chuyện với tôi nữa. Chúng tôi có lẽ sẽ ngay lập tức trở thành những người xa lạ một lần nữa.
Dù vậy, tôi vẫn muốn nói ra điều đó.
Tôi luôn nghĩ như vậy từ tận sau trong đáy lòng.
Nhưng thành thực thì, tôi không có nhiều tự tin cho lắm.
Chỉ đoán thôi nhưng, vào cái ngày mà tôi tỏ tình với Kouyou, tôi dám chắc rằng cậu ấy không hề yêu tôi. Không, có lẽ bây giờ vẫn vậy.
Tôi không hiểu tạo sao một người như Kouyou lại chấp nhận lời tỏ tình từ một người mà cậu ấy không hề thích mặc dù nó rất phiền phức.
Chính vì vậy, tôi không có chút sự tự tin nào. Tôi chắc chắn rằng mình sẽ bị từ chối.
Điều này có lẽ sẽ đúng.
Đó là lý do tại sao, trong tuần này em sẽ khiến anh phải yêu em! Em sẽ làm cho anh phải yêu em đến mức không thể rời xa em được nữa!
Gần đây Kouyou có vẻ cười nhiều hơn khi nói chuyện với tôi.
Đây chính là cơ hội của tôi.
Tôi sẽ quyến rũ cậu ấy nhiều nhất có thể trong suốt tuần này.
Bằng cách này cách kia, tôi đã ép được Kouyou đi hẹn hò cùng với tôi vào Chủ nhật.
Hiện giờ, tôi đang xin một số lời khuyên từ bạn của mình qua RINE, những người mà vẫn thường xuyên giúp đỡ tôi.
『Mình nên tới đâu vào ngày mai giờ?』(Koyomi)
『Với đàn ông hiện nay, việc đi mua sắm không còn là môt gánh nặng nữa. Và mình nghĩ rằng thường thì những buổi hẹn hò kiểu vậy sẽ rất vui, nhưng với tính cách của Kouyou thì nó có vẻ vô cùng phiền phức.』(Akira)
『Vậy thì, mình có nên đến công viên giải trí không? Nó là một sự lựa chọn khá an toàn…………nhưng việc chờ đợi quá lâu có thể sẽ gây khó chịu.』(Koyomi)
『Không đâu, Kouyou có thể chờ đợi nếu điều đó thực sự làm cho cậu ấy cảm thấy hứng thú. Mặc dù vậy, mình cũng không biết được Kouyou liệu có thích công viên giải trí hay không nữa.』(Akira)
『Một người đàn ông đích thực chắc chắn sẽ thích võ đường đúng không!?』(Đội trưởng cơ bắp)
『Riêng cậu thì im lặng chút đi, đồ cơ bắp.』(Yumekawa)
『Hm –. Mình nên làm gì đây –』(Koyomi)
『Hmm –, nơi mà Kouyou có thể tận hưởng, mình không thể nghĩ ra được gì khác ngoài một quán cafe cả.』(Akira)
『Ở trong có cả ngày? Nó có hơi……』(Momoyama)
『Công viên giải trí chẳng phải cũng tốt sao? Trông cậu ấy cũng có vẻ thích những thứ như vậy.』(Hirayama)
『Chà, nó sẽ là một sự lựa chọn an toàn.』(Yumekawa)
『Được rồi. Vậy mình sẽ chọn công viên giải trí!』(Koyomi)
『Hãy cố gắng hết mình! Cậu ấy không thích chờ đợi nên sẽ tốt hơn nếu cậu đến điểm hẹn sớm một chút!』(Akira)
『Phải rồi, chúng ta sẽ đi mua quần áo cho buổi hẹn hò của cậu nữa!』(Yumekawa)
『Un! Cảm ơn mọi người!』(Koyomi)
Haah…….Tôi sự hỏi rằng liệu cậu ấy có thích nó hay không…….
Không, mọi thứ sẽ ổn thôi!
Ngay cả khi không phải như vậy, tôi nhất định sẽ khiến cậu ấy vui vẻ!
Tôi chắc chắn sẽ làm được điều đó!
◇◇◇◇◇
Bọn tôi hẹn gặp nhau lúc 9 giờ sáng tại nhà ga.
Vì lần trước cậu ấy đã từ chối bento của tôi nên lần này tôi sẽ không mang theo nữa.
Có lẽ cậu ấy thực sự thích tự tay mình nấu ăn.
Tôi đã đến nhà ga trước nửa giờ.
Liệu nó có sớm quá không? Không sao, tôi đoán là càng sớm càng tốt.
Khi tôi đến điểm hẹn, một điều thực sự khó tin đã hiện lên trước mắt tôi.
Bằng cách nào đó Kouyou đã đến đó trước cả tôi.
Tôi liền chạy đến và gọi cậu ấy.
“Xin lỗi, mình đã tới trễ!”
“Vẫn còn 30 phút nữa mà, cậu không cần lo lắng đâu. Chỉ là mình đã quá mong chờ nó và không thể đợi được nữa.”
ー ー ー Đầu óc tôi bỗng chốc trở nên trống rỗng ……