Trans: Lolibaba
Edit: ADHD BLASTING OFF AGAIN
“Vậy, em muốn hỏi về Laura?”
Trước mặt tôi, một tách trà nóng được đặt xuống.
Tôi cố gắng pha nó sao cho hợp khẩu vị, nhưng tôi không thể biết được bao nhiêu lá trà phải bỏ vào và pha với mức độ nước nóng như nào, vì thế tôi khá là lơ đãng với sự nỗ lực này của bản thân.
Alice nhìn xuống chén trà mà không nhấp một ngụm nào, nhưng sau đó cô ấy nhìn lên với sự quyết tâm.
“Thật ra, em nghĩ em gái em ghét em.”
Tôi lập tức mất cảnh giác sau khi nghe câu đó.
“Tại sao em lại nghĩ như thế?”
“Em có thể nhận ra điều đó khi em nhìn vào em ấy. Khi mà em thấy em ấy, cô ấy lúc nào cũng phàn nàn và khi nói chuyện với em ấy, em ấy chỉ đáp lại với một cách ngắn ngọn nhất.”
“Đó….. Liệu cô có từng làm bất cứ điều gì tồi tệ với Laura mà cô nhớ được ra không?”
Khi mà tôi hỏi về việc này, cô ấy đưa tay lên miệng và suy ngẫm.
“Cho tới khoảng thời gian gần đây, Em đã cho em ấy đi du học ở Glorizal.”
“Ah, cô ấy có kể với tôi về việc này.”
Cô ấy nói cho tôi rất nhiều về kinh nghiệm của cô ấy ở Glorizal mà tôi muốn tự mình được nhìn thấy.
“Việc em ấy đi đến Glorizal phần lớn là do yêu cầu của cha, và một phần trong đó có, em….”
Alice nhìn vào tôi và hai mắt của cô ấy đang run rẩy.
“Em nghĩ có lẽ cô ấy bực với em vì chuyện đó…..”
Tôi tự hỏi liệu nó có đúng như vậy không?
Dựa vào những gì mà tôi có thể nhận xét được, Laura không hề có chút lời phàn nào về việc đi du học.
Thay vào đó, cô ấy dường như lo lắng hơn về việc Alice không thích cô ấy….
“Tôi nghĩ cô nên nói chuyện với Laura về việc đó.”
“Em không thể, bởi vì nếu em ở một mình với em ấy, chúng em chắc chắn sẽ nảy sinh cãi nhau.”
Ngày hôm nọ, tôi nhớ rằng hai người bọn họ to tiếng với nhau.
Đúng thật, cả Alice và Laura không hề bình tĩnh như những gì họ thường thấy vào khoảng khắc đó.
“Tôi nghĩ sẽ là một ý tưởng tốt nếu có bên thứ ba tham gia vào cuộc đối thoại. Tại sao chúng ta không rủ thêm Alicia hoặc ai đó làm người trung gian?”
Alicia là một người rất giỏi lắng nghe và thường hòa giải những cuộc cãi vã xung quanh cô ấy. Sự hiện diện của cô ấy trong bầu không khí đó sẽ cho phép họ nói chuyện với nhau nhiều hơn hoặc ít nhiều sẽ bình tĩnh hơn.
“Ừm…”
Alice siết chặt nắm đấm của cô ấy và quay người lại.
“Nếu nó không hiệu quả, tôi sẽ nói chuyện với cả hai một lần nữa. Tôi luôn coi Alice và Laura là bạn của mình.”
Trời càng ngày càng tối, nếu chúng tôi ở một mình với nhau quá lâu, những lời đàm tiếu có thể bắt đầu lan truyền.
Tôi nói chuyện này với Alice và gửi cô ấy quay trở lại căn phòng.
“Chuyện gì thế Elt? Chú bỏ cuộc à?”
Tôi đang chơi một trò chơi với Leon ở trên bàn cờ.
Những ô vuông được xếp hàng với những chiến binh và các ma pháp sư, và dù có nhìn theo cách nào đi nữa, nó sẽ rất khó để quay trở lại từ nơi bắt đầu. Nhờ có sự làm việc chăm chỉ của Laura, chúng tôi đã hoàn thành xong việc kiểm tra những giấy tờ cần ưu tiên nhất, và chúng tôi có một chút thời gian rảnh, Leon đến thăm và chúng tôi đang giải trí bằng một số trò chơi.
“Không, em đang có một số vấn đề. Làm sao em có thể đưa một mối quan hệ quay về đúng hướng của nó?”
“Hả, chú có rắc rối với dàn Harem của chú à?”
Leon vui vẻ đưa mặt của anh ấy sát lại gần mặt tôi và nói rằng
“ Anh sẽ giữ bí mật cho hai chúng ta, nên kể cho anh nghe.”
“Anh rõ ràng là đang tận hưởng chuyện này, đúng không?”
Tôi nhìn anh ta với một cái lườm và cáo buộc ý đồ rõ mồn một đó.
“Tất cả trò chơi đều vui, nhất là khi dàn harem của ai đó xuất hiện sự cãi cọ đấy.”
“Trong trường hợp nếu anh không để ý, em không có một dàn harem nào cả.”
Alicia và Serena đều đã tỏ tình với tôi, nhưng tôi hiện tại vẫn chưa hiểu tình yêu là gì. Cả hai người họ đều quan trọng với tôi, vì thế không đời nào tôi có thể đụng chạm đến họ. (THẰNG HÈN)
“Nếu hai người phụ nữ có xung đột cực kỳ gay gắt, liệu anh Leon sẽ làm thế nào để hòa giải họ?”
Từ những gì mà tôi nghe ngóng được, anh ấy dường như có chút kinh nghiệm với những việc như thế này.
“Tôi sẽ để cho họ nói chuyện thật lòng với nhau ở một nơi yên tĩnh.”
“Ý anh là sao?”
Tôi hỏi lại câu hỏi vừa rồi, và….
“Đương nhiên, sẽ cần một kỳ nghỉ rồi.”
Anh ấy nói và anh ấy di chuyển quân cờ của mình rồi đánh bại quân vua của tôi.
~~~~~~~
“Eh? Đi nghỉ dưỡng á?”
“Tớ không thấy phiền đâu, nhưng nó khá là đột ngột, phải không?”
Sau cái ngày mà tôi nói chuyện với Leon, Tôi gọi Serena và Alicia và bàn việc này với họ.
“Tớ gần đây đã trở thành bạn bè với hoàng tử Leon của vương quốc Glorizal. Anh ấy mời tôi tới biệt thự của anh ấy gần biển bắc ở quốc gia của anh ta. Tớ cũng nghe nói rằng ở thời điểm này trong năm đang có hải sản tươi sống, và anh ấy sẽ tiếp đãi tôi món đó.”
“Hải sản tươi…… Nghe vui đấy.”
Serena chưa từng ra khỏi khu rừng suốt cuộc đời của cô ấy.
Lần đầu tiên cô ấy xuống phố, và được trải nghiệm hương vị của cá tại quán bar, và cô ấy đã bị ấn tượng mạnh mẽ bởi hương vị đồ ăn hải sản kể từ lúc đó.
Cô ấy đã bị hấp dẫn bởi ý tưởng hải sản tươi ngon.
“Sau đó, tôi nghe nói rằng chỗ đó có bãi biển dành riêng cho thành viên hoàng tộc, nên chúng ta có thể bơi ngoài trời.”
“Chắc chắn luôn, Mình dạo gần đây cảm thấy khá mệt mỏi, nên mình cũng muốn được thư giãn một chút.”
Serena và Alicia, cả hai đều xinh đẹp, vì thế họ nhận được rất nhiều lời mời tham gia tiệc trà và tìm bạn nhảy từ cánh đàn ông.
“Điều đó có nghĩa là…”
“Em cũng rất muốn đi.”
“Em cũng sẽ đi nữa, miễn là em được ở với anh.”
Tôi đã có sự chấp thuận của họ.