Chap 85: Sự trở lại của Anh Hùng
Trans: Midz
Edit: Snökari
Elt: “Hết sảy. Chúng ta quay lại Erivan chỉ trong nửa ngày đi đường.”
Tôi ra lệnh cho Ex di chuyển tòa lâu đài, và khi tôi thấy thị trấn lâu đài của Erivan xuất hiện trên màn hình, tôi không khỏi hét lên vì phấn khích.
Alice: “Mỗi ma cụ này tôi cũng đủ để làm xoay chuyển cả thế giới. Elt à, anh từ giờ sẽ thu hút rất nhiều sự chú ý rồi đấy.”
Alice nói với tôi, đổ mồ hôi lạnh. Trên đường đi, em ấy hành động như thể em ấy rất lo lắng đến an toàn của tôi và nhắc nhở tôi về những bước đi mà các quốc gia sẽ có...
Elt: “Nếu mà chuyện đó thực sự xảy ra, anh sẽ chạy trốn.”
Tôi thực sự đã rất mệt mỏi với áp lực từ nooin dung của nó nhưng áp lực đó đã biến mất hoàn toàn trong khi đứng trên Lâu Đài Bay.
Serena: “Tớ khó lắm mới cảm thấy được sự rung chuyển khi mà tớ đi lại trong lâu đài này.”
Ex: “Đó là bởi vì tôi đã triển khai một lớp kết giới cực kỳ hoàn hảo cùng với ma pháp kiểm soát trong lực tuyệt đối.”
Ex đáp lại lời lẩm bẩm của Serena.
Alicia: “Elt, nhìn đi này.Từ trên này trông thị trấn thật nhỏ bé quá. Khung cảnh quan sát từ trên này đúng là rất tuyệt vời.”
Alicia kéo lấy cánh tay của tôi và hướng mắt nhìn về một trong số những hình ảnh đang được hiển thị trên màn hình.
Ở tòa lâu đài bay này, có vô số những Ma tinh thể phản chiếu hình ảnh ở khắp mọi nơi, và mỗi nhìn ảnh được chiếu bởi Ma tinh thể đều được quan sát hết tại chính căn phòng này.
Ex: “Tôi có thể phóng to hình ảnh lên,liệu tôi có nên làm vậy không thưa chủ nhân?”
Elt: “Được đó, tiến hành đi.”
Tôi gật đầu trước lời đề nghị của Ex, và một trong số những hình ảnh hiển thị trên màn hình dần được phóng to.
Hình ảnh lúc này đang hiển thị trên màn hình chính là Hoàng cung của vương quốc Ervian và hình ảnh của lâu đài đang phóng to về một căn phòng.
Elt: “Tuyệt vời. Chúng ta có thể do thám tất cả các quốc gia với chức năng này nếu chúng ta muốn.”
Alice: “Nhưng,anh không nghĩ rằng họ sẽ phát hiện việc chúng ta đang theo dõi họ sao?”
Tôi ngay lập tức bị Alice cằn nhằn về suy nghĩ vừa rồi. Những viên Ma Tinh thể đang hiển thị không chỉ hình ảnh về thành phố, và không có ngoại lệ nào cả, ngay cả những dân cư đều đang chỉ trỏ vào chúng tôi và bàn tán với cái miệng của họ.
Alicia: “Anh nên cảm thấy tự hào khi mà được điều khiển Lâu Đài Bay rồi.”
Bên cạnh tôi, Alicia đang thì thầm trong sự hạnh phúc.
Alice: “Nhưng Elt-kun. Trường hợp bây giờ thực sự không hề tốt cho anh.”
"
"
Tôi gật đầu trước những lời nói của Alice.
Alice: “Đối với vương quốc Ervian, việc một vật thể không xác định tự ý xuất hiện trên lãnh thổ của họ. Trường hợp tệ nhất là họ sẽ trực tiếp tấn công chúng ta.”
Những gì Alice nói hoàn toàn đúng. Nếu những tình huống xấu khác có thể xảy ra liên tục, tôi sẽ cực kỳ lo lắng.
Elt: “Marie, em có ở đó không?”
Marie: “Vâng.”
Tôi cất tiếng gọi và Marie ngay lập tức xuất hiện.
Elt: “Báo lại với Thủ Tướng rằng chúng ta đã quay trở lại và lâu đài này không phải mối nguy hại.”
Marie: “Đã rõ, em đi ngay đây.”
Marie gật đầu và bay ngay tới lâu đài của Erivan.
Elt: “Ex, Chúng ta có thể đáp xuống lâu đài này chứ?”
Chúng tôi không thể nào cứ mãi bay lơ lửng như thế được.Tôi hỏi Ex liệu chúng tôi có thể đáp xuống được không.
Ex: “Hoàn toàn được, liệu tôi có nên đáp xuống ngay bây giờ không?”
Khi tôi nhìn xuống dưới, tôi có thể quan sát thấy một vài con phố và một vài ngôi nhà nhỏ khác nằm rải rác ở gần đây.
Elt: “Không, Ngươi nên đi tìm một vùng bình địa bằng phẳng nào đó.”
Tôi đã quyết định rằng sẽ tốt hơn nếu hạ cánh tại một khu vực đồng bằng không có chướng ngại vật, ngay cả khi điều này sẽ khiến cho việc di chuyển đến hoàng cung Ervian trở nên xa hơn.
Ex: “Đã rõ. Chúng ta sẽ tiến hành hạ cánh.”
Serena: “Kyaa!”
Tiếng hét của Serena có thể nghe thấy được một cách cực kỳ rõ ràng.
Sự rung chấn bắt đầu xuất hiện khi lời nói của Ex kết thúc. Hiển nhiên, mọi thứ của lâu đài đã rung lắc khi bắt đầu di chuyển lên xuống để tiến hành hạ cánh.
Sau một khoảng thời gian, chúng tôi cũng đến được khu vực đồng bằng.
Và một vài tiếng sau khi chúng tôi hạ cánh, đức vua của Erivan và Thủ tướng đã xuất hiện.
Tôi đã yêu cầu Marie đưa cho họ lời nhắn và họ đích thân trả lời rằng “Chúng tôi đang trên đường đến.”
Ngoài sự xuất hiện của các hiệp sĩ, có rất nhiều người tháp tùng phía sau hai người họ, có lẽ là những người đến chứng kiến.
“Chà, có vẻ như đội của cậu về sớm hơn dự tính.”
Elt: “Đúng vậy, tất cả đều nhờ vào tòa lâu đài này.”
Vốn dĩ kế hoạch ban đầu sẽ tốn mất hai tuần để quay trở lại, nhưng tốc độ mà Lâu Đài Bay đạt được là quá lớn khiến cho việc tôi không thể nào không đưa ra quyết định trở về ngay lập tức.
Elt: “Quan trọng hơn,Đức vua có thấy phiền nếu tôi để nhờ cái này ở đây một lúc không?”
Tôi quan sát Lâu Đài Bay đang lơ lửng trên mặt đất với khoảng cách khá nhỏ. Đối với việc ra vào lâu đài, bạn có thể sử dụng vòng tròn ma thuật dịch chuyển để quay lại trực tiếp phòng điều khiển. Và để vào lâu đài, cần phải có thẻ ra vào mà Ex cung cấp. Nếu không có thẻ này, bạn không thể nào vào được phòng điều khiển ngay cả khi sử dụng vòng tròn ma thuật.
Tôi hoàn toàn có thể đảm bảo với bạn rằng không hề có nguy cơ đột nhập nơi này bởi vì toàn bộ lâu đài đã được bảo vệ bởi một lớp ma thuật cực kỳ chắn chắn mà chỉ có thể bị phá hủy bởi đòn tấn công của Tia Hắc Ám.
Vì an ninh luôn được đảm bảo duy trì, tôi muốn giữ nó lại ở đây. Và câu trả lời của Thủ tướng chính là… “Thật ra, chuyện đó cũng ổn thôi, nhưng…”
Thủ tướng trả lời mà mồ hôi cứ không ngừng tuôn ra từ trán. Tôi đã yêu cầu Marie giải thích cho ông ấy những thông tin về tòa lâu đài này.
Đức Vua Erivan: “Nhưng trước hết, Elt. Tôi muốn xác nhận một điều….”
Khi mà Đức Vua Erivan nói ra chuyện này, mục sư Hugo tiến lên phía trước khi trong tay cầm lấy Quả Cầu Sự Thật.
Trán trước của ông ấy cũng đổ mồ hôi liên tục và chảy thẳng xuống đôi gò má gầy gò. Ông ấy trông không ổn lắm, nếu như ông ấy đang bị ốm, thì điều ông ấy cần nhất là phải nghỉ ngơi.
Elt: “Có thể hỏi tôi bất cứ thứ gì.”
Tôi gật đầu và Đức Vua Erivan hỏi tôi một câu hỏi với vẻ mặt hết sức nghiêm trọng.
King Erivan: “Cái gì kia?”
Ông ấy chỉ thẳng vào Lâu Đài Bay. Những người chứng kiến xung quanh đều đang theo dõi với nhịp thở vô cùng dồn dập. Tôi gật đầu một cái, và quan sát xung quanh để chắc chắn rằng mọi người có thể nghe thấy tôi nói gì.
Elt: “Đây chính là ‘Lâu Đài Bay’, một Ma cụ bị thất lạc.”
「「「「「Nà NÍ!!!!」」」」」
Mục sư Hugo: “….n….nó….là….sự…thật…”
Giữa sự kinh ngạc không ngớt của mọi người, giọng nói yếu ớt, bất lực của mục sư Hugo cất lên.