Sau khi hai ngưới tới bang hội, một vài vấn đề lặt vặt xảy ra, nhưng mọi chuyện đã được giải quyết ổn thỏa mà không có rắc rối nào.
Ít nhất là đống rắc rối ấy chỉ xảy ra với Carl và bạn của hắn, chứ không phải là với Theo và Helvi.
"Vậy hôm nay cậu muốn nhận quest thế nào, Theo-kun?"
Fiore lên tiếng hỏi từ trong quầy tiếp tân.
"Chị có nhiệm vụ nào nào dễ dễ một tí không ạ?"
"Chị nghĩ hình như hôm nay không có đâu."
"Vậy à…"
"Chị xin lỗi."
"Ah, không, đó không phải lỗi của chị đâu."
Theo trở nên bối rối, và khiến Fiore mỉm cười, khi cậu đưa tay lên ra sức vẫy phủ định.
Cô thực sự rất bất ngờ khi cậu đột nhiên đem vị hôn thê tới, nhưng Theo vẫn là Theo mà thôi.
Lại nói về người ấy.
"Helvi-san, hai người đã nhau lâu rồi phải không!?"
"P-Phải…"
"Theo trước đây chắc chắn rất dễ thương! Cô có nhớ kỉ niệm nào về hồi đó không?"
Những nữ tiếp tân khác cũng vây lấy cô.
Fiore không phải là người duy nhất chứng kiến nụ hôn bất thành lúc trước. Sự thật, Theo mới là người duy nhất không nhận nỗ lực bất thành đó.
"Kỉ niệm à… Rất lâu về trước, Theo đã từng giấu cái đệm mà anh ấy đã dấm đài, vì vậy ông anh ấy đã rất bực mình, còn bà của anh ấy luôn đưa lời an ủi mỗi khi anh ấy khóc."
"Kya! Dễ thương quá!"
"Đợi đã! Sao Helvi-san lại biết điều đó chứ?"
"Bởi vì đó là em."
Helvi đã nhận được rất nhiều thông tin khi khế ước được thành lập, trong đó bao gồm cả những mảnh vụn kí ức về những điều đã xảy ra với Theo trong quá khứ, hay những ấn tượng sâu đậm nhất.
"Hahaha, chuyện đó xảy ra thật sao, Theo-kun?"
"Uuu… Nó xấu hổ tới mức em hẳng muốn ai biết về nó…"
Helvi vẫn tiếp tục kể các tiếp tân nghe những kỉ niệm về quá khứ của Theo, nhưng theo lại quá xấu hổ để tiếp tục nghe, nên cậu quay ra tập trung trò chuyện với Fiore.
"Vậy hôm nay có những loại quest nào vậy ạ? Nếu có thể, em muốn chọn một cái mình có thể tự hoàn thành…"
"Hmm, đây là yêu cầu về thu thập dược liệu, nhưng địa điểm của nhiệm vụ lại là nơi thường xuyên xuất hiện quái vật."
"Nghe khó quá."
"Đúng vậy, nó quá khó với em nếu phải làm một mình."
Ngay cả khi chỉ phải đối mặt với hai con goblin, loài quái vật yếu nhất trong tất cả các loài quái vật, Theo vẫn có thể thua.
Gần như chẳng có cách nào để Theo có thể hoàn thành một quest mà yêu cầu cậu phải ra khu vực quái vật có thể xuất hiện cả.
Đúng là vậy, nếu đó chỉ là mình cậu.
"Theo, anh quên mất em rồi à?"
"Ah, Helvi-san."
Helvi đã tách ra khỏi cuốc trò chuyện với các tiếp tân khác, và quay lại chỗ Theo.
"Anh biết là sẽ không có chuyện em để anh đi làm quest một mình mà, phải không?"
"Nhưng em cũng không muốn Helvi-san gặp nguy hiểm."
Theo lo lắng nói như vậy, không hề mảy may biết ác quỷ mạnh tới cỡ nào.
Helvi tiếp tục nói, cố không để lộ ra rằng sự tốt bụng vừa rồi của cậu đã khiến tim cô đập nhanh tới cỡ nào.
"Chắc anh còn nhớ em, nói một cách nhẹ nhàng, là người mạnh nhất, đúng không?"
"Eh? Nói một cách nhẹ nhàng?"
"Đúng vậy."
Helvi quay qua phía Fiore.
"Tôi đoán, chắc sẽ không có vấn đề gì nếu tôi tham gia với anh ấy nhỉ."
"Ah, vâng, chuyện đó không thành vấn đề, nhưng phần thưởng vẫn sẽ chỉ như vậy."
Thường thường, ai cũng có thể nhận các quest này, vì vậy phần thưởng vẫn sẽ không thay đổi cho dù có thêm người tham gia. Sauk hi hoàn thành xong, họ sẽ tự chia phần thưởng.
"Không sao cả. Dù sao số đó cũng chỉ vào một túi thôi mà."
Nhưng mà vợ chồng với nhau thì đâu cần chia chác.
"T-Tôi hiểu rồi. Vậy cô muốn nhận quest nào?"
"Cho chúng tôi quest nào khó nhất mà đủ gần để có thể đi và về trong cùng một ngày."
"…Eh?"
Cả Theo, Fiore và các tiếp tân xung quanh đều tưởng mình nghe nhầm.
"Gì vậy, mọi người không nghe rõ à?"
"T-Tôi có, nhưng cô có chắc không?"
"H-Helvi-san, như vậy là hơi quá đó! Chúng ta không làm được đâu"
Cả Theo và Fiore đều cực kì lo ngại trước một quest khó như vậy, nhưng Helvi thì lại nhìn họ với biểu cảm kiên định, như muốn nói 'sẽ chẳng sao cả đâu.'
"Vậy, quest nào là cái khó nhất vậy?"
"H-Hum, là cái này nhưng…"
Fiore cầm tập tài kiệu lên và bắt đầu đọc nó.
"Sinh vật cần hạ gục là một con [Chimera], một con quái vật sống trong một cái hang tại khu rừng phía đông thị trấn…"
Chimera là một con quái vật đầu sư tử, mình dê, và đuôi là một con rắn độc.
Loài này không quá hung hãn, và nó sẽ thường không tấn công trừ khi bị khiêu khích, nhưng chắc chắc sẽ giết bất cứ kẻ nào động tới nó.
Cư dân rất lo lắng khi có con quái vật nguy hiểm cỡ đó ở gần thị trấn tới như vậy.
Họ đang mong đợi đế quốc sẽ làm gì đó, nhưng con quái này không phải một thứ dễ đánh bại, nên nó cứ bị để y như vậy tới bậy giờ.
"Không không không! Chị sẽ không thể làm được đâu!"
Đó là một trong những loài quái mạnh nhất, vậy nên Theo lắc đàn lia lịa và cố gắng ngăn Helvi lại.
"Cái gì… Cô nói thứ yếu đuối này là yêu cầu khó nhất ư?"
"Eh…? Yếu đuối…?"
Helvi nói như thể đang thất vọng.
"Được rồi, vậy chúng tôi sẽ nhận quest này."
"T-Tôi thực sự nghĩ hai người không nên đâu."
"Không cần phải lo lắng đâu, cứ để đó cho chúng tôi…"
Helvi nắm lấy tay của Theo, và đi ra phía cửa.
Và hiển nhiên, tay họ lại đan vào nhau rồi.
"Ehh?! C-Chúng ta thực sự sẽ đi sao?!"
Theo vẫn chưa hề nắm tay, nhưng thứ đang chiếm cứ trong đầu cậu còn lớn hơn. Nói gì thì nói, họ chắc chắn đang tiến thẳng tới cái chết.
Theo cố níu Helvi lại, người đang quay đi và mỉm cười.
"Đừng lo lắng, bởi em là mạnh nhất mà."