Chương 01 : Người cuồng nhiệt chết
Tôi rất yêu thích máy bán hàng tự động ── Còn bạn yêu thích đến mức nào ?
Cho dù trong ví chỉ còn lại đúng 1.000 yên và lại còn phải dùng đúng 1.000 yên này sống sót qua một tuần . Nếu như thấy trong máy bán hàng tự động có xuất hiện món đồ mới,tôi vẫn không hề do dự mà bỏ tiền mua.Có lẽ đây chính là yêu thích.
Có người nói rằng đây là thích hàng hóa bên trong máy bán hàng tự động chứ không phải là thích bản thân cái máy bán hàng tự động ?
Không,không,không,tôi thích cả hai.Tôi thích tạo hình thiết kế của máy bán hàng tự động.Hơn nữa,trong cái hộp này chất đầy các loại hàng hóa tràn đầy sức hấp dẫn.Thực ra nó cũng không khác gì một hòm kho báu đối với tôi.
Chưa bao giờ uống qua và thấy rõ ràng thức uống có gas.Khiến cho người khác không nhịn được mà nói ra suy nghĩ về đồ uống nóng 'Loại thức uống này không thể làm nóng' . Nếu tôi không có mua ngay lập tức,có thể là bọn chúng sẽ biến mất không còn chút dấu vết trong một tháng sau.Nếu là như vậy,tôi cũng chỉ có thể mua mà thôi.
Không chỉ đồ uống.Quà vặt loại snack,bánh mì và thậm chí thực phậm đông lạnh cũng có thể làm nóng tự động ở bên trong.
Đương nhiên,ngoại trừ thực phẩm ra thì văn phòng phẩm,quần áo,vớ cho đến đồ dành cho người trưởng thành(sản phẩm 18+) . Có thể nói là máy bán hàng tự động đều đáp ứng đủ cả.Nếu như có người nói rằng mình không bị nó hấp dẫn,đó tuyệt đối là lời nói dối.
Bởi vì tôi thật sự quá yêu thích sự đa dạng của máy bán hàng tự động từ xưa đến nay và trong với ngoài nước mà tôi đã từng làm một chuyến đi săn các mẫu máy bán hàng tự động hiếm thấy mà tôi thấy ở trên Internet.Chuyế du lịch đó thật sự là quá tuyệt vời.Tôi điên cuồng chụp số lượng lớn bức hình và sau đó đều lưu trữ cẩn thận những tài liệu quý giá đó ở trong thư mục bí mật của máy vi tính.
Thế thì,nguyên nhân cái chết của tôi là bị máy bán hàng tự động đè chết.Xét ở phương diện nào đó,có lẽ cái này cũng là một điều tất yếu nhỉ.
Một chiếc xe hàng nhỏ chở máy bán hàng tự động ở trên thùng . Máy bán hàng tự động bay tới phía tôi sau khi chiếc xe hàng nhỏ phát sinh va chạm với một chiếc xe hơi đột nhiên lao ra từ chỗ ngoặt.
Bây giờ suy nghĩ kỹ lại một chút,nếu như lúc ấy tôi dùng hết sức mau chóng tránh ra thì nói không chừng bây giờ có lẽ tôi vẫn còn sống.Nhưng mà,tôi hoàn toàn bị choáng ngợp trước vẻ đẹp vĩ đại của mẫu máy bán hàng mới và tôi chỉ một lòng muốn bản vệ nó cho nên mới có ý đồ đỡ lấy nó trước khi nó rơi xuống đất.
Nghe người ta nói rằng máy bán hàng tự động chưa có bổ sung hàng hóa thì có thể nặng hơn 400 kg.Sau khi bổ sung hàng hóa,nó càng có thể đạt với mức hơn 800 kg.Loại sức nặng kinh người này của cục sắt rơi xuống từ giữa không trung,con người thật sự có thể dùng cơ thể mà đỡ lấy nó sao ?
Câu trả lời là ── Tôi bị nó đè chết.Các bạn đã hiểu rõ chưa.
Chỉ là,bản thân là người cuồng máy bán hàng.Tôi đã thành công thực hiện được kiểu chết 'nói cầu mà cũng không được'
ở phương diện nào đó.
◆
Vốn dĩ là câu chuyện nên kết thúc vào lúc này mới đúng.Nhưng mà câu chuyện của tôi vẫn còn tiếp diễn sau đó.
Tôi chìm vào giấc ngủ vĩnh cửu trong khi tôi đang ôm thứ kim loại lạnh như băng đó và đột nhiên tỉnh lại.
Ngoại trừ cảm giác yên tâm mà thở phào nhẹ nhõm vì mình vẫn còn sống và tôi đồng thời nhớ tới cái máy bán hàng tự động mà tôi định mà lo lắng xem nó vẫn còn nguyên vẹn hay không.Nhưng mà,dường như tôi đã lo lắng hơi quá.
Bạn hỏi tại sao ư ? Cho dù không tình nguyện nhưng câu trả lời cũng sẽ được công bố ngay lập tức.
Tôi đứng lặng ở một ven hồ xa lạ.Cơ thể không thể nào nhúc nhích và cũng không phát ra được âm thanh nào.Thậm chí tôi không có chút giác quan nào cả và chỉ biết là ở chỗ này.
Đối mặt với tình trạng không giải thích được,tôi muốn hét to lên nhưng thứ phát ra từ trong miêng tôi chính là ──
"Hoan nghênh ghé thăm."
Hoàn toàn là một câu thoại sẵn có ngoài ý muốn.Tôi không khỏi bắt đầu hoài nghi tâm trí mình có bình thường hay không và cũng phỏng đoán rằng âm thanh đó có thể đến từ người khác.Nhưng mà , tôi tự mình đi đến kết luận rằng tự mình nói ra những lời này.
Tôi cố gắng bình tĩnh lại và sau đó lên tiếng một lần nữa.
"Cám ơn đã chiếu cố."
Giọng rõ ràng và cũng rất hoạt bát.Mặc dù đó là tiếng của mình nhưng tôi vẫn cảm thấy có điều gì đó khác thường.Hơn nữa,tôi cũng không có định nói ra câu thoại sẵn có như vậy.Nhưng mà chỉ cần thử nghiệm phát ra âm thanh và tôi liền biết được những lời mới vừa rồi được nói ra một cách tự nhiên.
Lần này chắc chắn phải tập trung tinh thần mà mở miệng lên tiếng một lần nữa.
"Mong đợi ngài ghé thăm lần sau."
Tiếp theo là ──
"Nếu như trúng giải là có thể được thêm một chai nữa !"
Sau đó là ──
"Quá đáng tiếc."
Cuối cùng là ──
"Trúng số độc đắc !"
Tôi có ấn tượng đối với mấy câu thoại có sẵn . Đến bây giờ,bởi vì tôi đã nghe qua rất nhiều lần cho nên tuyệt đối không thể sai được.Vào lúc tôi mua đồ từ máy bán hàng tự động được đặt ở nhà máy và cửa hàng tạp hóa thì có thể nghe thấy được mấy câu thoại này.
Không,cũng không đến mức đó.Bất kể nói thế nào đi chăng nữa,điều này cũng quá vô lý.Cho dù cuồng máy bán hàng đến mức hết thuốc chữa đi nữa,cũng không thể nào được tái sinh trở thành một máy bán hàng tự động sau khi chết được...Đúng không ?
Bởi vì tôi vẫn có thể thấy khung cảnh rộng lớn ở trước mặt.
Bầu trời rộng mênh mông với những đám mây trăng bay rải rác,phía trước chính là một cái hồ nước rộng lớn.Có vẻ như là tôi đang đứng lặng ở ven hồ.Tôi đưa mắt nhìn xuống là cũng có thể nhìn thấy hình bóng của mình phản chiếu ở trên mặt hồ.
Một cơ thể màu trắng tinh hình chữ nhật,vẻ đẹp tao nhã và cái máy với thiết kể hoàn hảo là không thể bắt bẻ được.Đằng sau tấm kính thủy tinh không có một hạt bụi nào,có xếp chỉnh tề một hàng gồm chai nước khoáng và lon xúp ngô mini.Để lộ ra cách thức sắp xếp nghệ thuật đầy tinh tế và có thể nói là khả năng thưởng thức cái đẹp ở tỷ lệ vàng.Ngoài ra,vì để giúp mọi người vượt qua cái nóng như thiêu và thời tiết cực lạnh thì còn chia ra làm hai khu đồ uống lạnh với đồ uống nóng tương ứng.
Hơn nữa,có lon đồ uống mini giá 100 yên và lon nước uống giá 130 yên,giá bán thật là khiêm tốn.Bất kể nhìn như thế nào,thứ này thật là hoàn mỹ...Một máy bán hàng tự động !
Ế ế ế ế ế ế ! Đừng đùa nhau chứ ! Điều này sao có thể được ! Tái sinh trở thành máy bán hàng tự động,thật sự là điều cực kỳ tồi tệ...Không,không hẳn là như vậy.Có thể tái sinh trở thành thứ mình thích nhất khi còn sống,chẳng lẽ là Kami-sama đang rủ lòng thương xót tôi sao ?
Ế,không,nhưng mà ~ Cho dù là người yêu xe đi chăng nữa thì sẽ không muốn trở thành một chiếc xe.À,nhưng tôi còn nhớ vào lúc ở nhà trẻ,tôi chắc chắn có nghe thấy rõ ràng đứa bạn nói là 'Tôi phải làm xe cảnh sát sau khi lớn lên !' cơ mà.Không biết thằng đó đã thực hiện được cái ảo tưởng đó chưa nhỉ ?
Nếu đã biến thành một cái máy bán hàng tự động,vậy thì cũng không có cách nào cả ── Bây giờ tôi chỉ có thể nghĩ như vậy.Thành thực mà nói,thực ra tôi cảm thấy mình trở thành như vậy cũng không hẳn là quá tồi tệ.Đây chính là điểm thật đáng buồn đối với người cuồng nhiệt.
Dù sao thì cho dù tôi khóc rống lê thì tình trạng hiện tại cũng không có bất kỳ thay đổi nào.Mặc dù không thể nào chấp nhận được nhưng tôi cũng chỉ có thể chấp nhận thực tế như vậy.Vì muốn tống hết cảm giác buồn bực ở trong lòng ra mà tôi lại hét lên một lần nữa.
"Trúng số độc đắc !"
Câm miệng lại cho ta.
Với bộ dạng này,chỉ cần tôi thử phát ra âm thanh là máy bán hàng tự động sẽ phát ra câu thoại có sẵn của hệ thống.Sau khi thử mấy lần,rốt cuộc thì tôi cũng biết mình có thể nói ra được bao nhiêu câu thoại.
"Hoan nghênh ghé thăm."
"Cám ơn đã chiếu cố."
"Mong đợi ngài ghé thăm lần sau ."
"Nếu như trúng giải là có thể được thêm một chai nữa."
"Quá đáng tiếc ."
"Trúng số độc đắc ."
"Mời bỏ tiền vào."
Dường như chỉ có mấy câu thoại.Mặc dù tốt hơn rất nhiều so với việc hoàn toàn không thể nào nói chuyện được nhưng với tình hình như vậy thì tôi cũng không thể nói chuyện với người khác được.Cho dù có người đi qua thì thấy cái máy bán hàng tự động không ngừng lặp đi lặp lại mấy câu thoại này thì đổi lại là tôi,chắc chắn sẽ co giò chạy mất.
Tạm thời bỏ qua việc giao tiếp trước,chắc hẳn là vẫn còn có những thứ khác mà tôi có thể làm được chứ nhỉ ? Bản thân là một máy bán hàng tự động,điều có thể làm chính là...Bán hàng sao ? Nhưng bây giờ chẳng có ma nào cho nên điều này là bất khả thi.
Nếu nơi này không có khách hàng nào,việc tiêu thụ thực sự ổn sao ?
Cho dù nơi này là khu vực hết sức vắng vẻ nhưng kiểu gì cũng sẽ có người đi ngang qua.Hơn nữa,tôi không nghĩ rằng có ai đủ hâm khi lại đặt máy bán hàng tự động ở nơi dễ dàng khiến cho ế hàng cả.
Nhìn qua nơi này một chút thì trông giống như là một địa điểm du lịch vậy.Nói không chừng ven hồ này sẽ có biệt thự.Cho dù không có khách hàng,có lẽ cũng sẽ có nhân viên kỹ thuật của cửa hàng tới kiểm tra tình trạng vận hành của máy bán hàng tự động hoặc là thay đổi hàng hóa.
Để vận dụng đầy đủ khả năng của mình vào một ngày nào đó khi có cơ hội đối thoại với người khác.Tôi thử tìm tòi xem mình còn có thể làm được gì khác nữa không .
Trước tiên,nếu như cơ thể này có thể di chuyển là điều lý tưởng nhất.Nhưng mà ngay khi vừa mới bắt đầu thì bất kể tôi thử bao nhiêu lần thì tôi vẫn đứng yên tại chỗ và không hề nhúc nhích.Nhưng mà,nếu như máy bán hàng tự động có thể mọc ra tay với chân và sau đó có thể tự do đi lại thì cũng thật đáng sợ.
Không còn thứ gì khác mà tôi có thể làm sao...Mới vừa rồi,tôi thông qua ý chí của mình khiến cho kiến trúc bên trong máy bán hàng tự động phát ra câu thoại có sẵn của hệ thống.Nói cách khác,dường như tôi có thể sử dụng ý chí của mình để thực hiện một số chức năng của máy bán hàng tự động ở mức độ nào đó.
Nói đến chuyện mà máy bán hàng tự động có thể làm,đó chính là cung cấp hàng hóa sau khi khách hàng cho tiền vào.Cho dù chỉ là như vậy.Trong tình trạng không có khách hàng cho tiền vào,không biết có thể cho ra hàng hóa hay không...Không bằng tôi cũng nên thử một chút vì chẳng có thứ khác có thể làm vào lúc này.
Trước tiên,bắt đầu tìm hiểu cơ chế hoạt động của cơ thể mình.Haiz,tôi phải thừa nhận rằng tôi không còn là con người , mà là một máy bán hàng tự động.Cơ bắp,bộ xương,nội tạng của tôi có lẽ chính là các bộ phận,mạch điện và hàng hóa.Giọng nói của tôi chính là giọng nói có sẵn của hệ thống.Không may là tôi không hề có đôi tay và đôi chân.
Dường như tôi đang dần dần tự chấp nhận bản thân mình là một cái máy bán hàng tự động ...Có lẽ vậy nhỉ ?
Chấp nhận thực tế trước mắt và sau đó tỉnh táo phán đoán tình hình hiện tại.Tôi lựa chọn dũng cảm hành động khi tôi tràn đầy nhiệt huyết ở trong lòng .
Không sai,giống như chia ra làm đồ uống lạnh và đồ uống nóng...Mặc dù tôi cảm thấy suy nghĩ này rất vớ vẩn nhưng bây giờ cứ như vậy đi.
Tôi là một máy bán hàng tự động.Con người có thể điều khiển cơ thể mình thông qua ý chí của bản thân.Vậy thì,bản thân tôi là một máy bán hàng tự động,không phải tôi nên tìm hiểu cách điều khiển tính năng thông qua ý chỉ của riêng mình sao ?
Tin tưởng nó và sau đó biến thành nó.Tôi chính là máy bán hàng tự động.Nhanh chóng tìm hiểu một chút về cơ thể của mình thôi !
『 Máy Bán Hàng Tự Động 』
Nước khoáng (Lạnh) 130¥ (100 lon)
Súp ngô (Nóng) 100¥ (100 lon)
PT 1000
『 Chức Năng 』
< Giữ Lạnh > < Giữ Nhiệt >
Ế ! Trong đầu tôi đột nhiên...Không đúng,tôi có não quái đâu.Nói tóm lại,những chữ viết và con số hiện lên ở trong đầu tôi.
Ừm ~ Đây có lẽ chính là chủng loại đồ uống được cất giữ ở trong cơ thể tôi.Chỉ có hai loại hàng háo và cảm giác ít quá nhưng cũng may là không phải đồ uống gì kỳ lạ.Bất kể nói như thế nào,nước khóng chính là thứ quan trọng nhất của máy bán hàng tự động.
Mùa đông có lon súp ngô nóng cũng rất tuyệt.Đúng rồi,không biết cái thương hiệu của những món hàng này là gì nhỉ ?
Một lúc sau,dòng chữ mô tả đột ngột hiện lên một lần nữa.
Ắt xì... Khi nói đến thương hiệu nước khoáng thì tên chúng xếp thành một hàng . Có thương hiệu nổi tiếng và có cái thì không.Nhưng mà tôi đều biết tất cả những thương hiệu này và tôi cũng đều đã uống qua tất cả nước khoáng mà bọn họ sản xuất.
Hiện tại định chuẩn bị bán các loại hàng hóa,thứ thường thấy nhất là tên nước khoáng .Cái này có thể thay đổi sao ?
『 Nếu như muốn thay đổi tên hàng hóa,cần tiêu hao Point. 』
,lần này chỉ có lời mô tả hiện lên ? Point là cái gì ? Là cái đó sao,cái 'PT' hiện ở dưới súp ngô sao ?
Vậy thì,làm sao để sử dụng đây ? Haiz...Có thể tưởng tượng màn hình làm việc ở trong đầu hay không ? Nếu như không có tay hay chân thì sẽ dùng sức mạnh siêu nhiên nào đó để làm việc...Có cách thông qua cảm giác mập mờ này để hành động sao ?
『 Tiêu hao 10 Point để thay đổi thương hiệu hàng hóa.』
Thật sự hoạt động được sao ? Tôi tưởng tượng ra con chuột và sau đó thử kéo nó ra chỗ 'PT' . Tôi di chuyển thành công.Tiếp đó,tôi thử tưởng tượng ấn con chuột trái và sau đó hàng chữ hiện lên ở trước mắt tôi.Ồ ? Vậy thì,nếu như ấn chuột phải thì sẽ như thế nào nhỉ ?
『 Point có thể chuyển đổi từ tiền mặt.Có thể thông qua hành động tiêu hao Point để bổ sung hay thay đổi hàng hóa cho việc buốn bán,hoặc là thêm chức năng mới.Mỗi giờ sẽ tiêu hao một chút thay thế cho điện để vận hành cơ thể.
』
Ồ,chữ mô tả hiện lên rồi.Cái này thật đúng là thuận tiện nhỉ.Nếu là như vậy,tôi sẽ khám phá toàn bộ cơ thể minh từ đầu tới chân một lần nữa.