“Mọi-Mọi người...Munani,Bà chủ…”
Tôi sực tỉnh khỏi dòng suy nghĩ của mình khi tôi nghe thấy tiếng của Ramis , có vẻ như cô ấy sắp khóc . Tôi đang làm gì thế này ?
Ramis đã ở cùng với họ lâu hơn so với thời gian cô ấy với tôi . Tôi lẽ ra phải giúp người mà luôn coi tôi là bạn mới phải .
-“ Le-Ts-Go…come by again”
[Nguyên văn Jap :「い こう かをとうにゅうしてください」]
“Eh, Hakkon?”
“Thank…Move…insert the coin”
[Nguyên văn Jap:「ありがと うごこう かをとうにゅうしてください」]
[Trans Eng : MC cố liên kết các từ lại thành có nghĩa , nhưng tôi thể làm với tiếng anh nên tôi thay đổi lại 1 chút ]
Tôi đã ngồi nghĩ suốt, làm sao để mình có thể diễn tả ý nghĩ của tôi đây? Mặc dù tôi chỉ có thể nói với một vài từ có hạn, tôi nghĩ nếu tôi kết họp chúng nó thì có thể tôi sẽ giao tiếp được. Tôi có thể nói “Welcome.”
”Too bad.”
“Thank you very much.” “Thank you.”
“Please come again.”
“If you win, you get another one for free.”
“Unlucky.”
“You won!”
“Please pay the balance by inserting coins.”, chỉ có mấy từ ấy thôi.
Mặc dù tôi không thể nói được những từ mình muốn , tôi cho rằng tôi có thể chồng chúng lên nhau để tạo nên từ mà tôi muốn . Tôi đã tạo rất nhiều câu và luyện tập trong thời gian rảnh , Bây giờ tôi đã có thể bỏ những từ không mong muốn bằng cách chặn với một câu khác , hay nói cách khác là thay đổi tốc độ nói của tôi .
Đầu tiền thì tôi dùng [TL note: nhân vật chính định tạo một câu hoàn chỉnh bằng cách đè các câu nói của máy lên nhau như kiểu “Chào mừng quý cám ơn” ấy, nó không hợp với ngữ pháp tiếng Anh nên tôi không tìm được cách để dịch nó
**wncollector note: đấy, đây là lý do vì sao trên kia đang ghi “Cám ơn...Đi….đút xèng” một cách khó hiểu đấy :)) ]
“Đúng vậy . Nếu chúng ta không tiếp tục thì chẳng có gì thay đổi cả ! Đi thôi Hakkon !”
“Let’s go-please insert the money”[Đi thôi]
[Phiên âm Romaji : Irashaimase=Welcome,Koukawotouniyuushitekudasai=Please insert the money, và cậu ta nối chúng bởi I trong Irashaimase và Kou trong Koukawotouniyuushitekudasai, nên đc đòng thành IKou có nghĩa là đi thôi .
**Wcollector: Đây r, tìm mãi cái note này :)) giải thích nhiều thứ để mà mình còn edit cho nuột ]
Tôi kiềm nén niềm vui lại khi biết tôi đã có thể giao tiếp . Trong tương lai , nếu tôi có thể bắt đầu câu từ giữa thì sau đó tôi sẽ có thể nói được nhiều hơn nữa . Mình nên luyện tập thêm nữa . Khi chúng tôi vào thị trấn , tôi nhìn thấy rất nhiều lều và công trình đã hoàn toàn bị phá hủy . Thị trấn chắc chắn bị tấn công bởi thứ gì đó . Khi nhìn xuống sàn tôi nhìn thấy một rãnh nước lớn lan rộng khắp nơi
[Edit Eng : idk-tôi không biết nữa]
Thứ này - Nó trông như một cái dây thừng lớn dùng để trói...Khi tôi cẩn thận xem xét các công trình khác , chúng như bị thứ gì đó nghiền nát bằng sức mạnh thuần túy . Có nghĩa là , điều này được thực hiện bởi...
“Quán trọ , chuyện gì xảy với quán trọ vậy?!”
Không thể tin được là Ramis có thể chạy nhanh thế dù đang mang một cái máy bán hàng . Tôi hiểu cảm xúc đó của cô ấy , nhưng thủ phạm có thể vẫn ở xung quanh đây . Tôi không nghĩ ra cách để cảnh báo cô ấy . Tôi nên nhớ chuẩn bị thứ gì đó mà mình có thể nói trong tình huống như thế này . Tôi không thể cảnh báo cô ấy , nên tôi cần chú ý đến xung quanh cho bất kì rắc rối .
90% số lượng lều đã bị phá hủy . Tôi không nhìn thấy ai trên đường đến quán trọ .Điều này có nghĩa gì ? Tôi hi vọng
là mọi người đã sơ tán .
“Mình-Mình tìm được rồi ! Không,không thể nào...Thật kinh khủng ! Bà chủ ! Munani!”
Trước mặt tôi là Ramis , người đang la hét với giọng điệu thực sự đau khổ trước một cái quán trọ đã bị phá hủy hơn nửa . Đó từng là cái bóng của tòa nhà 2 tầng trước đó . Mái nhà đã bị thổi bay , và có lỗ lớn trải dài từ tầng 1 đến tầng 2 .
Cảnh cửa cũng bị vỡ tan thành từng mảnh . Các bộ phận khác cũng bị hư hại nhưng vẫn chưa sụp đổ, cứ như có phép màu vậy . Trông như có lực tác động nào đó có thể nghiền nát ngôi nhà này . Nếu cứ tiếp tục thế này , Ramis có thể chạy vào quán trọ . Tôi nên thử trấn an cô ấy . Mặc dù
chúng tôi đang trong hoàn cảnh như thế này , mình cần phải bình tĩnh và nghĩ nên nói gì .
“Làm ơn trả lời lại đi , làm ơn!”
Cô ấy nhanh chóng chạy vào trong ư ? Eeei, mình nên nói gì thứ gì đó ! Tôi nói thứ đầu tiên nghĩ đến .
“Sorr y
Bra in”
[Edtit Eng : nguyên văn 「あた ま ざんねん」. Lần nữa , tôi không hiểu có nghĩa là gì . Xét theo phản ứng của Ramis và vẻ mặt cậu ta nói nói brain(?) có thể là
đồ ngốc
hay thứ gì đó ?]
“Hóa ra là thế, Hakkon !”
Ah,cô ấy nổi điên lên rồi . Nhưng nhờ vậy mà cô ấy đã bình tĩnh hơn rồi . Cô ấy hít vào rồi thở ra .
“Mình xin lỗi , Hakkon . Tòa nhà có thể sụp xuống nếu mình chạm vào phải không ? Và từ khi không có gì đáp lại có nghĩa là...Có thể họ đã sơ tán đến nơi nào đó !”
–“Welcome.” [Ừm]
Có hay không . Trong cuộc nói chuyện như thế này , tôi chỉ có thể sử dụng những cụm từ thông thường . Thật tốt khi Ramis trở lại như bình thường . Tôi nhìn lướt qua tòa nhà và không thấy vết máu nào cả . Nên khả năng cao là họ vẫn an toàn .
[Edit Eng : Tôi nghĩ ý của ta là cậu ta muốn tìm thấy dấu hiệu nào đó của họ.]
“Eeto, trong tình huống như thế này , nơi sơ tán có thể là...ah , Trụ sở Guild 『Hunter』! Đúng rồi , là Trụ sở Guild 『Hunter』! Dù sao đi nữa , từ khi công việc của 『Hunter』thực sự rất nguy hiểm , họ chắc hẳn có một công trình kiên cố . Và hội trưởng là Kuma-san
nên là người rất mạnh hoặc nó sẽ không kéo dài lâu...
“Đi thôi nào !”
“Let’s go- please insert the coin”
Aah,lại nói những từ kì lạ trong lúc này . Ồ tốt thôi , mình nên cảm thấy vui lúc này . Quán trọ ở gần cổng tôi chưa từng đến , nhưng mọi công
trình xung quanh trông thực sự vững chắc . Hồi trước hơn 1 nửa trong số chúng được làm với mục đích phòng thủ. Vậy mà bây giờ nó đã trở thành bình địa.
Nếu vượt qua chỗ này mình có thể sẽ gặp những người sống sot, đúng không?
“Welcome.” [Ừm]
Trong khi tôi trả lời cô ấy , tôi đã nhìn thấy một lượng rắn khổng lồ . Tôi liên tưởng đến con 『Frog-men』 với những con rắn , từ khi kẻ thù của loài ếch là rắn .
“Chúng ta đang rất gần Guild 『Hunter』!”
Khi chúng tôi đi qua hơn một nửa công trình bị phá hủy , đó
là một pháo đài . Eh , cái gì vậy ? Một pháo đài bất khả xâm phạm sao ? Nó được làm từ những vật liệu đen sáng bóng nào đó . Nó có vẻ trông
khá vững trãi , và có 2 tầng . Tầng 2 có một ban công và và xếp trên đó là Varista .
[Edit Eng : tôi giả định Varista là một từ nào đó tác giả đưa ra vì vậy tôi sẽ bỏ qua nó .Mỗi cửa sổ đều được bịt lại , ngăn cản bất cứ ai xâm nhập hoặc thoát ra . Cánh cửa trông có vẻ được làm từ kim loại , và nó đem lại cảm giác rất nặng nề.Tòa nhà to như một trường học vậy , nên chắc nó có thể chứa ít nhất 100 người .
Như bạn thấy đây , tôi có thể phân tích bình tĩnh như vậy bởi khu cảnh trước mặt tôi . Trước mặt tôi là Trụ sở Guild 『Hunter』,có một xác chết khổng lồ , và con rắn dài màu nâu với 2 đầu . Miệng nó lởm chởm những chiếc răng nanh
Xung quanh cơ thể đó là những 『Hunter』 trở về từ cuộc viễn chinh , các 『Hunter』ở lại phía sau , và 2 lính gác cổng .
Tôi thấy rồi , Karios và Goldsu vẫn an toàn . Haaaa,cứ như ai đó đang lấy năng lượng của tôi đi vậy. Không phải, pin của tôi sẽ k bao giờ cạn, nhỉ? Mà phải có cái gì đó xác nhận sự an toàn của người dân chứ?
“Karios-sam.Golsu-san ! Hai người vẫn an toàn !”
Ramis đến gần con rắn khổng lồ và Karios .
“Ooh, đó là Ramis và Hakkon . Thật tốt khi mấy người không bị thương “
“Quả là vậy”
“Unn,tôi vẫn ổn”
–“Thank you.”
Họ không chỉ lo lắng cho Ramism nhưng một cái máy bán hàng như tôi sao . Thật khó có thể diễn tả niềm vui sướng lúc này , vậy nên trong tương lai tôi sẽ cung cấp cho họ nhiều sản phẩm mà họ yêu thích .
“A,anh biết đây,rằng,etto,hai người họ…”
Ramis hỏi trong khi nắm tay cầu nguyện...Tay lính gác mỉm cười lại .
“Ou,đừng lo lắng. Người dân tất cả đều an toàn. Họ đang ở trong nhà thờ .”
Tôi hiểu rồi, thật may quá...
Ramis ngồi sụp xuống như con rối dứt dây, còn tôi cảm tưởng như pin năng lượng đã cạn kiệt. nhưng thật sự thì tôi cũng không ngờ lại có tòa nhà hùng vĩ như vậy ở trong khu dân cư. Ngạc nhiên thật.
“Giờ khi nghĩ về nó , Ramis mới chỉ ở đây một thời gian ngắn và không biết về nó . Mọi người sơ tán nhanh chóng khi nghe thấy Magic Alarm ( Chuông cảnh báo ma thuật ) .
Chúng tôi cũng chạy lúc mà chúng tôi nghĩ mình không thể đối phó nổi với địch.
“Bởi vì có một 『Teleportation Circle』 ở đây .”
Hiểu rồi, với mức độ phá hủy như thế này, tôi không nghĩ là còn có người sống sót, nhưng nếu có 1 hệ thống như vậy thì chuyện này sẽ không xảy ra. Quả đúng là 1 thị trấn được xây dựng trên mê cũng. Tôi đã đánh giá thấp nơi này rồi.
Bắt đầu từ đây là dịch theo Jap
Bức tường thành chỉ là những khối gỗ đan xen vào nhau. Nhưng quan trọng hơn hết là mọi người đều an toàn. Tuy mọi thứ đều bị phá hủy, nhưng ít ra mọi người vẫn sống sót.
Tôi không nói rằng mọi thứ có thể đẹp đẽ trở lại nếu bạn xây lại nó. Ngôi nhà là tài sản là những kỉ niệm cuộc sống thường nhật của họ. Không thể nói những người đã từng mất mát một thứ gì đó rằng họ đang sống tốt được.
Tuy nhiên tôi nghĩ rằng mình đã sống khá tốt dù mới ở đây 1 thời gian ngắn , khách hàng thân quen mỗi ngày hay thậm chí những người qua đường , tôi chân thành mong muốn không ai phải chết cả . Khi cái chết chỉ đến bởi vì…
Mà rất nhiều đồ vật đã bị phá huỷ nhưng ba năm trước cũng đã rất khủng khiếp rồi nhỉ chính vì vậy những bức tường xung quanh những cái cổng của chúng tôi chẳng phải là nhìn trông rất là rẻ tiền sao ?
Ngay cả năm trước thị trấn cũng bị hư hại.Nên chỉ có mỗi cái lều , ...Mọi người còn mạnh mẽ hơn tôi nghĩ .
"Rammi! Okkaeri"
[Rammi mừng cậu đã về]
Fuu,lần này cứ nghĩ là toi luôn rồi chứ , hôm nay thật là khủng khiếp , Rammis có bị thương gì không vậy ?
Sau khi cánh cửa sắt được mở ra là một người đàn ông . Ngoài ra còn có cặp vợ chồng già và những thương gia trẻ . Tiểu thư Suori có vẻ như vẫn an toàn . Đám người mặc bảo vệ của cô cũng ở đó .
Sau khi nhìn thấy mọi người , tôi nhìn qua một lượt . Cuối cùng thì tôi cũng thở phào nhẹ nhõm.
- “Thank you”
Tôi cũng không muốn nói như vậy , nhưng tôi không nghĩ từ này là hoàn toàn sai .
Lần này thực sự là có thể nghỉ ngơi rồi
"Phù ,sau khi an tâm thì cái bụng lại réo lên rồi, Hakkon tôi biết cậu mệt nhưng nhờ cậu thay đổi loại nước với."
“Thử chút trà xem”
“Có phiền nếu tôi thử nước trái cây không ? Ramis càng ngày càng giống một bà mẹ ,đúng không nhỉ ?”
“Yeah,thứ này cũng được .”
“Ồ , thôi nào .”
Kariosu chọn đồ uống thể thao , còn Gorusu thì trà sữa ,còn Munami , Ramis , Bà chủ nhà thì nước cam . Aaa, mang hết hàng hoá của tôi đi >*< lũ trộm này!
"Arema, Tôi là Mr.Hakkon, ông già."
"Đến mức đó mà vẫn có thể nhìn ra được nhỉ , lão thì lúc nào cũng nước là ngon nhất, còn bà già bà thì
lon súp màu vàng nhỉ."
Tôi cũng xin nhận trà ngọt .Ồ,Mmunami-san cũng có mặt nè .Thật là ngẫu nhiên nha.
Ừm , đây là quà cho ba vị khách quen buổi sáng.
“Hakko không phải là cũng có điểm tốt sao .Tôi thì muốn ăn cái món mỳ ý màu trắng đục kia”
"Tôi sẽ ăn cái màu nâu đó.”
"Vậy thì mình nên lấy cái nào nhỉ ??"
Lần lượt từng vị khách bắt đầu tập hợp lại trời ạ,
Nếu lúc bình thường tôi hẳn phải sướng phát điên vì
sự kinh doanh phát đạt này nhưng chỉ nội trong đêm nay mà toàn bộ số hàng hoá đã trở thành đồ khuyến mãi.Chết tiệt thật.
Từ số rượu mới, bia coktai, rượu thuốc cũng bị gom sạch sành sanh, tối nay chỉ còn lại một đám ông ồn ào
Một lũ bất lương.
Từ bây giờ tương lai có lẽ sẽ rất tăm tối , tôi thì tay hay chân đều cũng không thể cho mượn được ( ý là ko góp sức lao động được) nhưng chí ít hãy nhận từ tôi những món quà này, dù chỉ có thể làm đến như vậy nhưng từ bây giờ xin hãy trông cậy vào tôi với tư cách như là một thành viên của thị trấn.( thằng ngu nó hiếp mày đến chết)
Và xác nhận của những người sống sót từ đó, những người mà nhà không còn có thể sống cuối cùng nhiệm vụ mang hành lý đến Guild『Hunter』, bắt đầu bữa tiệc lớn và hát.
(Một trong những người sống sót đã được xác nhận bởi những người sống sót, và những người không thể sống ở nhà là làm việc để mang chúng đến hiệp hội của các 『Hunter』, và bắt đầu tiệc lớn để uống và ca hát.
Món chính là một con rắn hai đầu ( song đầu xà ) mọi người không một chút sợ hãi , chả mấy chốc con rắn trở thành món nướng và món hầm.Biết nói thế nào nhỉ, con người của cái thế giới này thật là hoang dã. Khi ở Nhật Bản tôi đã không có cơ hội ăn thịt rắn nhưng nhìn mỡ nhỏ giọt xuống có vẻ rất là ngon ( bọn nhật ngu lắm ko biết ăn rắn đâu )
Do biết hàng hoá được miễn phí nên đến những người trước giờ chưa bao giờ mua hàng cũng đổ xô đến khiến tôi phải bổ sung hàng không biết bao nhiêu lần (nó bổ sung bằng cách nào vậy?? ) .Ban đầu các loại rượu mới được bán ra nhưng sau đó các loại đồ nhắm như odden và khoai tây lát cũng đc bán ra rất nhiều ( thằng này cho free mà vẫn dùng từ bán).
Ngày mai có lẽ là tôi sẽ bán được rất nhiều đồ uống thể thao cho những người uống quá chén hôm nay nhỉ .Sau đó phải chia sẳn phần súp misô shijimi mới được (shijimi là một loại sò bé tẹo như con hến của nhật mình nghĩ cứ để shijimi là ổn nhất ) .. fu fu fu ( cho free mà cười bố thằng bệnh)
Đồ miễn phí chỉ từ hôm nay đến tối nên nhất định mai tôi sẽ siêu lợi nhuận rồi ...
“Hakkon … Mình đang uống….”
Với dáng vẻ hoàn toàn say .Ramis hoàn toàn gục ngã, giao phó thân thể cho tôi và ngồi gục trên khoản đất trước mặt ( dm máy bán hàng mà cũng có ecchi à ) nếu là ở Nhật Bản thì vấn đề này có lẽ đã vi phạm pháp luật nhỉ, nhưng ở dị giới có lẽ tuổi được phép uống rượu khá là thấp nhỉ , vào một lần khác tôi đã thấy khá nhiều thợ săn chỉ trẻ trạc tuổi học sinh trung học chè chén như đang trong một hội hè.
Mặt Ramis trở nên phè phởn ( bản gốc là ngu ngốc, nhưng theo nghĩa tốt cái này coi anime nhiều đễ dễ hình dung, ko thể dịch sang tv đc) .Nét mặt tràn đầy sự hạnh phúc, say rượu mà hạnh phúc như thế này có lẽ là lần đầu tiên tôi chứng kiến.
“Sau khi đi thảo phạt, thật cực khổ nhưng mà nhờ vậy mà hiện giờ tôi đang trở nên cực kì giàu có.”
- "May I help you?"
Um, điều đó thì tôi đồng ý .
Trải qua một trận chiến ác liệt đến như vậy mà số người chết chỉ có 1 người thì điều này không chỉ đối thợ săn mà đối với dân làng cũng là một điều ko thể ngờ tới.Thật sự là không có nơi nào yên ổn sống trong cái thế giới đầy rẫy quái vật này.
Những người dân nơi đây hoàn toàn khác với dân làng và người dân ở thành thị , mọi người đều đang sống bên cạnh sự nguy hiểm.
Nếu tôi chuyển sinh đến thế giới này bằng cơ thể thật của mình thì liệu cuộc sống của tôi sẽ kéo dài được bao lâu ?? Có khi được sống trong thân xác một chiếc máy bán hàng tự động lại là sự từ bi của Kami-sama .
"Vậy nhỉ , tôi thật là hạnh phúc đó nha , việc mọi người còn sống thật là đáng mừng.”
Tôi cảm thấy cơn buồn ngủ đang kéo đến .Mí mắt cũng chực xụp xuống bất cứ lúc nào.Suýt chút thì tôi ngủ gật nhưng mà có cái gì như những đường kẻ sọc hiện lên trước mắt, ( có lẽ ảnh là máy nên ảnh ko ngủ đc khi buồn ngủ thì máy sẽ tạm dừng nên màn hình nổi sọc lên như đang mất tín hiệu, cái này thật là khó lý giải).Đừng cố gượng nữa, giá mà tôi có thể ngủ .
“Tôi đã trở lại rồi đây, phi tới ghé thăm dân làng và Hakkon,( câu này đúng là thách thức trí tưởng tượng ) Thật là hạnh phúc nha, không rõ từ bao giờ tại nơi đây Hakkon đã trở thành một tồn tại quan trọng , bởi vậy nên thật là hạnh phúc , hạnh phúc đó nha.”
Aa, và ngủ thiếp đi .
Đúng là vậy nhỉ, những điều tôi đã nghĩ về Ramis.
Cô ấy quả nhiên là một người xinh đẹp và ấm áp, nếu gắp được một người như vậy tại Nhật Bản có khi tôi sẽ yêu cô ấy mất .
Ngủ ngon ,Ramis.Ttừ ngày mai cũng hãy chăm sóc tôi nhé.