“Ouch.”
“Này, cậu đang chạm vào chỗ đau của cậu đấy. Giữ yên đó.”
“Uuu…..”
Tôi đặt cô ấy ngồi trên ghế trong phòng y tế và xử lý vết trầy xước bằng chất khử trùng. Đồng thời, đặt một túi nước đá lên chỗ đau ở chân phải của cô để làm mát.
Cô ấy rùng mình và nói: “Lạnh quá”, nhưng cô ấy đã quen và hiện đang ngồi yên để được tôi chữa trị.
Khi tôi đến đây, y tá của trường đã đi ra ngoài nên tôi được phép tự mình làm nhiều thứ,……, nhưng tôi chắc rằng sẽ không có chuyện gì xảy ra đâu. Có lẽ vậy.
“Đừng trở nên quá liều lĩnh.”
Tôi ngước nhìn khuôn mặt của cô ấy trong khi tôi đang điều trị. Cô ấy nhún vai trước lời nói của tôi.
“Nhưng tôi là hoàng tử của mọi người. Tôi muốn báo đáp sự mong đợi của họ.”
“Cậu biết gì không?”
“Ngoài ra, bản chất của tôi không cho phép để cho mọi thứ như hiện tại được.”
Rõ ràng là cô ấy có thái độ không lắng nghe những gì tôi nói. Chắc chắn, là một hoàng tử, cô ấy sẽ không thể thể hiện khía cạnh xấu xí của mình trước một cô gái trong tình huống đó.
Ngoài ra, tôi cũng tức giận với họ. Thành thật mà nói, tôi không thể phủ nhận rằng tôi cảm thấy muốn đánh nhau.
Vì vậy, nếu tôi đổ lỗi cho cô ấy thêm nữa về điều này thì đó sẽ là trường hợp cô ấy bảo: “Đừng bảo tôi phải làm gì”.
"….Được rồi. Nhưng nếu cậu muốn nghỉ ngơi, cậu luôn có thể nói với tôi. Tôi biết mọi chuyện về cậu và cậu có thể buông thả trước mặt tôi, phải không?
“…… vậy có được không?”
“Ngay cả hoàng tử cũng cần được nghỉ ngơi và thỉnh thoảng trở thành công chúa, phải không?Không có vấn đề gì đâu."
"….Cảm ơn."
Ngay lúc cô đang tỏ lòng biết ơn thì việc sơ cứu cho chân của cô cũng kết thúc. Tôi đứng dậy và xoa đầu cô ấy.
“Eh……”
“Ờ thì , dù sao thì hôm nay cậu đã làm rất tốt.”
“…!?”
Ồ? Vì lý do nào đó mà mặt cô ấy nhanh chóng chuyển sang màu đỏ?
"Chuyện gì vậy? Mặt cậu đỏ bừng rồi.”
“Oh, uh, uh, không,….chỉ là……được xoa đầu,…… nên nói thế nào nhỉ….uh…”
“Ồ, tôi xin lỗi, tôi xin lỗi. Thật không hay khi làm điều này với một cô gái.”
“Đ-Đúng vậy,…… tóc tôi rụng linh tinh thì tệ lắm. …”
“Khi nhìn thấy mái tóc của cậu được làm đẹp như vậy, tôi chỉ muốn làm rối tung nó lên.”
“Tệ quá.”
“Cậu không thể nuôi tóc dài ra à?”
“Ồ, tôi không biết. Tôi chưa bao giờ thử."
"Tại sao không? Tóc dài khiến cậu giống như con gái đó”.
“Nếu để quá dài, nó sẽ không giống tóc con trai nữa. Vì vậy, tôi cố lắm cũng chỉ cho nó dài được như thế này thôi.”
“Hửm? Kiểu tóc hiện tại trông rất hợp với cậu đó. Cậu nên thử nuôi nó đi. Hơi hiếm khi thấy một chàng trai có mái tóc dài, nhưng không phải là không có.”
"Là vậy sao ……?"
“Xét cho cùng, ngoại hình chỉ là thứ mà mọi người nhìn nhận theo suy nghĩ của họ. Phụ nữ hay đàn ông nếu muốn để tóc dài đều có thể làm được ”.
“Nhưng điều gì sẽ xảy ra nếu mọi người cười nhạo tôi vì trông giống …… phụ nữ?”
“Cậu có cần phải nghe lời đàm tiếu của người khác
không? Nó không phải là thứ khiến cho mọi người cảm thấy phiền vì cậu. Cậu đang sống cuộc sống của mình nên hãy làm những gì mình muốn. Cậu chỉ cần nhìn về phía trước với một trái tim rộng mở thôi.”
“Tôi hiểu rồi….Nếu cậu nói vậy, tôi sẽ cố nuôi dài ra…….”
“Tôi hy vọng cậu không nôn ra ”
“Haha, tôi cũng mong vậy. …”
“Ồ, tại sao cậu không thử thay đổi kiểu tóc của mình ngay bây giờ? Nếu cậu thấy ổn với kiểu tóc đuôi ngựa hoặc tóc hai bím thì cậu có thể chọn nó.”
“……”
Tôi tìm thứ gì đó trong bệnh xá mà tôi có thể dùng để buộc tóc cho cô ấy. Tôi không chắc liệu có dây thun buộc tóc hay thứ gì tương tự không.
“Này, Sumeragi, cậu có thể tìm cùng mình một chút được không?”
“……”
“Hửm? Chuyện gì vậy? Cậu đã nhìn chằm chằm vào ngực của tôi được một lúc rồi đó. Nghịch quá ha.”
“Tôi không nhìn mà!?”
“Vậy hóa ra Sumeragi cũng là con trai.”
“Nhưng tôi là con gái?! Cậu biết bí mật của tôi, cho nên cậu không thể nói như vậy được!?”
“Thế thì có chuyện gì?”
“….Tôi đang thắc mắc tại sao cậu lại sẵn sàng làm nhiều việc cho tôi đến vậy.”
Cô ấy duỗi thẳng lưng trên ghế, đôi mắt xanh ướt át nhìn thẳng vào tôi.
“Trước đây tôi đã giải thích lý do cho cậu rồi phải không? Chẳng phải trước đó tôi đã nói với cậu rằng đó là lời xin lỗi vì đã nhìn thấy cậu mặc đồ lót sao?
“Nhưng đó một phần là lỗi của tôi. Đó không phải lỗi của riêng cậu, và… tôi không nghĩ cậu cần phải xin lỗi.”
“Đó chắc chắn là do sự bất cẩn của cậu. Thật đấy, cậu là người đã cho tôi xem đồ lót của cậu vào sáng sớm! Hối lỗi đi! Hối lỗi vì đã cho tôi xem một thứ không hề lành mạnh một chút nào!”
“Tôi là người bị nhìn trộm mà, vậy mà tại sao tôi lại là người bị cằn nhằn vậy ?!”
Quay lại chủ đề
“Mouu, đừng giả ngu nữa và hãy nghiêm túc lắng nghe. Tôi đang nghiêm túc đấy, phải không?”
“Chà, đó không phải là điều tôi phải giấu, nhưng tôi hơi sợ phải nói cho cậu biết….”
"Ý cậu là gì?"
“…… là về anh trai cậu.”
"Hở?"
“Cậu đã từng sống ở đây phải không”
"Đúng. Chúng tôi chuyển từ nơi này sang nơi khác vì công việc của cha tôi. Đây là nơi anh trai tôi từng ở khi còn sống,… và sau khi mẹ tôi khỏe lại, bà lại muốn sống ở đây. Nó chứa đầy những kỷ niệm về anh trai tôi, ở thị trấn này.”
"Tôi hiểu rồi"
“Nhưng làm sao cậu biết anh ấy từng sống ở đây? Trước đây hai người có quen nhau à?”
“Tuy tôi không biết cậu. Nhưng tôi biết anh trai cậu.”
"Hở?
Anh trai của tôi?"
“Sumeragi Takumi……một cái họ kém phổ biến, nên tôi không nghĩ điều đó có thể xảy ra. Tôi đã rất ngạc nhiên khi nghe cái tên Takumi từ cậu.”
Cô hơi nghiêng người về phía trước và hỏi, "sau đó thì sao?" Cô ấy giục tôi nói tiếp.
“Tôi đã được anh trai của cậu giúp đỡ từ lâu rồi. Đó là một câu chuyện đáng xấu hổ nhưng lúc đó tôi đã bị bắt nạt”.
“Ồ, vậy à?”
Cô ấy hét lên đầy ngạc nhiên. Chà, bạn không thể tưởng tượng được những gì tôi đã trải qua.
“Trước đây, tôi là một đứa trẻ tự lập, làm mọi việc theo ý mình.Nhưng trong trường hợp xấu nhất, tôi đã bị cô lập. Tôi không thích làm những việc giống người khác nên tôi thường giả vờ là người cô độc. Tôi rất dễ bị mọi người xung quanh xa lánh”.
“À……, tôi nghĩ tôi có thể hiểu được một chút về điều đó. Bạn vẫn còn khá cô độc.”
“Lúc đó tôi đang bị bắt nạt, và sau đó anh trai của cậu đã nói chuyện với tôi. Anh ấy chơi với tôi và làm cho tôi nhiều thứ.”
Thời gian tôi ở bên Takumi không lâu đến vậy. Anh ấy chuyển đi khoảng một tháng sau khi chúng tôi gặp nhau. Nhưng trong một tháng đó, tôi đã học được rất nhiều điều từ anh ấy.
“Tôi muốn nói rằng nhờ anh ấy mà tôi có thể hòa nhập với môi trường xung quanh như bây giờ. Tôi đã hy vọng một ngày nào đó sẽ trả ơn anh ấy khi tôi gặp anh ấy, nhưng giờ anh ấy đã đi rồi.”
"Ah, ……"
“Đừng có vẻ hối lỗi thế. Đó không phải lỗi của cậu."
"Nhưng ……"
Thực sự, tôi không muốn nói về anh ấy chút nào. Có lẽ vì cô gái này quan tâm về chuyện đó.
"Dù sao. Tôi muốn đáp lại sự chăm sóc của anh ấy dành cho cậu, em gái của anh ấy.”
“Ý cậu là tôi sẽ thay thế vị trí của anh trai tôi? Điều đó có ổn không?”
"Không sao đâu. Nếu cậu không để tôi trả ơn, tôi cảm thấy giống như bị mắc kẹt một chiếc xương cá nhỏ trong cổ họng vậy”.
Sumeragi nhìn xuống và có vẻ đang suy nghĩ một lúc. Sau đó, cô ấy nhìn lên và nở một nụ cười gượng gạo.
“Tôi hiểu rồi… Trong trường hợp này, tôi sẽ để cậu đền đáp ân huệ thay cho anh ấy.”
“Ồ. Tôi sẽ rất vui lòng đáp lại sự ưu ái này.”
“Umm…… từ giờ hãy chăm sóc tôi nhé, được không?”
“Rất sẵn lòng.”
Vì vậy, cô ấy và tôi đã thực hiện một lời hứa khác.
Để trả ơn anh, tôi đã hứa sẽ giữ bí mật cho cô ấy. Và hợp tác với cô ấy để một ngày nào đó cô ấy có thể ăn mặc như con gái.
Sumeragi nói rằng cô ấy sẽ nghỉ ngơi một chút trong phòng y tá trước khi quay lại lớp học, nên tôi quyết định quay lại lớp học trước.
“Nghĩ lại thì, giờ là giờ nghỉ trưa. Không biết mình còn thời gian để ăn không ta?”
Khi tôi bước ra khỏi cửa bệnh xá, tôi nghĩ về điều đó….
"Chào."
“Hửm?”
Tôi quay lại thì thấy bóng dáng quen thuộc đang đứng đó.
“Cậu thân với Sumeragi-kun phải không?”
“Có lẽ vậy.”
Cô ấy có mái tóc vàng tuyệt đẹp và tỷ lệ cơ thể tuyệt vời.
“Nếu có thời gian, cậu có phiền không nếu tôi xin cậu một vài lời khuyên…?”
"Khuyên?"
Cô nàng được mệnh danh là cô gái xinh đẹp nhất trường.
“Tôi ……muốn xin lời khuyên về tình yêu.”
“!??”
Mặt cô ấy trở nên đỏ bừng… chuyện gì đang xảy ra thế này?