I Got A Cheat Ability In A Different World, And Become Extraordinary Even In The Real World

chương 05: sự phát triển (phần 1)

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Chương 5 – Sự phát triển

Phần 1

◈◇◈◇◈◇◈◇◈◇◈◇◈◇◈◇◈◇◈◇◈

Tôi đã trở thành sự phụ đồng thời là đệ tử của Usagi-san. Kể từ đó tôi tiếp tục công cuộc truyền dạy ma thuật trong khi được ngài ấy nhận xét cho về các cú đá.

Trong lúc dạy những phép thuật mà mình được thừa hưởng từ hiền nhân-san, tôi đã rất ngạc nhiên khi biết rằng trong số rất nhiều các danh hiệu “Thánh” như Usagi-san, có một người được gọi là “Thánh ma pháp”, người đã làm chủ được ma thuật. Thế nhưng có vẻ ma pháp của hiền nhân-san còn xịn hơn cả người này. Không, thật sự thì hiền nhân-san quá tuyệt vời.

Theo cuốn nhật ký thì hiền nhân-san đã chạm tới Thần giới khi vẫn còn sống nên nếu suy nghĩ một cách cẩn thận thì điều này cũng chẳng có gì đáng lạ.

Dù sao tôi đã dạy Usagi-san phiên bản ma thuật của hiền nhân-san theo cách của riêng mình … và một lần nữa tôi lại phải cảm ơn mạch ma pháp của hiền nhân-san. Dường như Usagi-san chưa từng sử dụng ma thuật nhiều như cách mà ngài ấy nghĩ.

Rõ ràng tôi đã ngây thơ trong nhận thức của mình. Tôi từng nghĩ rằng ma thuật có thể được sử dụng bởi bất cứ ai đã được huấn luyện. Tuy nhiên có vẻ như những kiến thức phổ thông ở thế giới này rất khó học đồng thời việc nắm được học thuyết ma thuật là một điều thiết yếu để kiểm soát và kích hoạt ma pháp trừ khi bạn trở thành đệ tử ngay dưới trướng một pháp sư tài năng.

Tôi từng nghe rằng những học thuyết ma thuật được các pháp sư nghiên cứu và tìm ra sẽ được coi như một tài sản đối với họ vậy nên việc giữ bí mật là chuyện hiển nhiên. Tôi đã nghĩ họ sẽ công bố các kết quả nghiên cứu giống những nhà khoa học trên Trái Đất nhưng dường như các pháp sư ở đây không làm vậy. Chà cũng dễ hiểu khi những thứ liên quan đến kinh doanh và công nghệ sẽ được giữ bí mật.

Vậy nên rất khó để tìm được một người dạy bạn các học thuyết ma thuật. Hơn thế nữa, người có thể hiểu và điều khiển được ma thuật sau khi kiểm soát ma lực lại cực kì hiếm.

… Lúc trước đã có một người lính sử dụng ma pháp hồi phục lên Lexia-san nhưng có lẽ đó là một đơn vị chuyên biệt. Nếu suy nghĩ theo cách như vậy thì thật sự rất ấn tượng khi lũ quái vật có thể tự nhiên sử dụng ma thuật trong một trận chiến và tấn công từ xa theo một cách khá bài bản. Lúc này tôi đang cố tìm ra cách để có thể sử dụng ma pháp tạo lợi thế trong chiến đấu với những quái vật như vậy.

Tôi nghe được rằng trước đó Usagi-san cũng đã nhờ cái người có danh hiệu “Thánh ma pháp” đó dạy cho nhưng ngài ấy lại không thể sử dụng được ma thuật của mình. Đó là lý do tôi tự hỏi liệu bản thân có giúp ích được tí nào nếu dạy ngài ấy. Tuy nhiên có vẻ như học thuyết ma thuật của hiền nhân-san lại rất dễ hiểu. Usagi-san đã rất vui mừng khi biết rằng ngài ấy có thể sử dụng ma thuật tốt hơn trước và tôi cũng an tâm hơn vào lúc này.

Tôi không phải kiểu người có thể nhận xét Usagi-san là một người thầy giỏi hay tệ nên tôi không rõ nhưng tôi có thể nói uy lực cú đá của tôi đang tăng lên từng ngày. Và hôm nay, trong lúc nghỉ ngơi giữa buổi tập, tôi đã được đưa đến trước một con quái vật.

Đó là ---.

“Bururu …”

“Um … liệu có khả năng nào để tôi thắng được nó không?”

(Không phải là thắng được hay không mà là ngươi phải thắng)

“Woof …”

Lần trước tôi đã không thể đấu lại nó còn Usagi-san lại đá bay nó đi một cách dễ dàng, vâng con quái vật ở đây chính là Lợn rừng Mithril. Nếu quan sát kỹ càng thì nó còn to hơn cả con tôi đã từng chiến đấu.

“Không, không phải là quá sớm để báo thù sao? Mới khoảng một tuần trôi qua mà, ngài biết đấy?”

(Không đời nào chúng ta sẽ chờ đợi một cơ hội trả thù nhàn nhã đến vậy. Vì con quái vật này cũng cùng chủng loài với con trước nên ngươi đã hiểu đôi chút hành vi của chúng rồi, đúng không?)

“Huh …”

Nhận ra không thể nói thêm được gì nữa, tôi kích hoạt kỹ năng [Nhận biết] để xác nhận lại sức mạnh của con quái vật.

[Vua Lợn rừng Mithril]

Level: 3

Pháp thuật: 5.000

Công kích: 60.000

Phòng thủ: 100.000

Nhanh nhẹn: 50.000

Trí lực: 3.000

May mắn: 1.000

Kỹ năng: [Đột kích] [Tường sắt] [Phản ma pháp] [Siêu khứu giác] [Kiểm soát ma lực] [Thổ tính ma pháp]

“Không, nó không hề giống nhau!”

Thực tế nó mạnh hơn hẳn con quái vật khi trước! Tôi có thể hiểu tại sao mình lại cảm thấy điều gì đó khác lạ về sự hiện diện cũng như vị thế của con quái vật này! Bởi vì rõ ràng nó ở một cấp độ hoàn toàn khác biệt! Điều đáng sợ hơn là con Lợn rừng Mithril khi trước đã có chỉ số bất bại ở mức level thấp lè tè là 10, thế nhưng con quái vật này với level còn thấp hơn nữa, level 3, mà bộ chỉ số của nó đã cao hơn hẳn. Đây không phải chuyện để đùa đâu.

“Usagi-san, thật sự bất khả thi mà!”

(Đừng lo lắng. Ta sẽ giúp đỡ trước khi ngươi chết)

“Không, ngài không thể cứu trước khi tôi bị thương sao!”

Câu nói đó chẳng khiến việc này an tâm tí nào!

“Brrr … Burururuuuuuu!”

Trong lúc Usagi-san và tôi đang tranh cãi, con quái vật đã lao tới với tốc độ còn nhanh hơn Lợn rừng Mithril. Tôi xoay người né tránh nhưng trong lúc lướt qua, con quái vật vẫn cố gắng hất cái đầu sang hai bên một cách dữ dội để đâm được bộ nanh vào người chúng tôi.

“Guh!”

Vội vàng triệu hồi [Găng vô cực] để chặn đòn tấn công nhưng tôi lại dễ dàng bị thổi bay và đâm thẳng vào hắc mộc ngạnh.

“Woof!”

(Này. Ngươi không được tham gia vào trận chiến này. Cậu ta cần tự vượt quá nó)

“Buhi …”

Night đã bị Usagi-san chặn lại còn Akatsuki cũng đang quan sát với nét mặt khó có thể diễn tả.

Chà, thật đấy … Tôi đã mong sẽ có sự hỗ trợ của Night …

(Có chuyện gì vậy? Nếu cứ thế này ngươi sẽ sớm bị giết thôi. Ta đã từng nói với ngươi rồi, có những kẻ ở trong thế giới này có từ “Quỷ” trong tên bọn chúng. Và tất nhiên chúng mạnh hơn con lợn này nhiều. Ngươi sẽ không thể bảo vệ được ai nếu phải đối mặt với một đối thủ như vậy)

“Điều đó …”

Tôi không muốn nó xảy ra. Night, Akatsuki, cả Lexia-san và Luna. Nếu có chuyện gì đó với những người tôi biết trong thế giới này và bản thân thì không thể giúp đỡ … Tôi chắc chắn sẽ tự trách chính mình.

Nhanh chóng lấy lại tư thế, tôi lấy [Tuyệt đối thương] ra.

Mặc dù đã va vào hắc mộc ngạnh nhưng nhờ có phương pháp riêng của mình để giảm tác động đến một mức độ nào đó, tôi vẫn có thể di chuyển mà không phải uống [Nước ép cỏ phục hồi toàn phần].

“Buhiiiii!”

Nhìn chằm chằm vào tôi, Vua lợn rừng Mithril có lẽ đã ngứa mắt vì ngoại hình này nên nó lao tới với một sức mạnh còn đáng sợ hơn khi nãy. Phản ứng lại với đòn đột kích đó, tôi xoay người sang bên hông của con quái vật để tránh sự va chạm.

Vào khoảnh khắc Vua lợn rừng Mithril lướt qua, tôi đã tung một cước được Usagi-san hướng dẫn vào thẳng mông con quái vật.

“Oraaaaa!”

“Buh …Bugiiiii!”

Lần trước khi chiến đấu với Lợn rừng Mithril, tôi đã không thể gây được tí sát thương nào nhưng giờ đây, trước mặt tôi, Vua lợn rừng Mithril đã cắm đầu xuống đất, quằn quại vì thiệt hại do cú đá mà tôi gây ra.

Bên cạnh đó, lần trước tôi đã không thể theo kịp các chuyển động của Lợn rừng Mithril nhưng giờ đây tôi đã có thể thấy được các đòn tấn công của con quái vật này.

Trong quá trình luyện tập cùng Usagi-san, sức mạnh tổng thể từ chân tôi đã được siêu tăng cường tỷ lệ thuận với sức mạnh của cú đá. Đó là lý do chỉ một lần đặt chân xuống nền đất cũng hoàn toàn khác so với khi trước. Tôi đã có thể di chuyển với tốc độ mà bản thân còn chẳng thể nghĩ đến.

Còn về Vua lợn rừng Mithril, kẻ đang lăn lộn trên mặt đất và hứng chịu cơn đau, từ tư thế vừa tung cước, tôi ném thẳng [Tuyệt đối thương] trong tay vào nó. Nếu là những loại quái vật khác, tôi đã có thể tấn công bằng ma thuật nhưng vì Vua lợn rừng Mithril có [Phản ma pháp] trong hệ thống kỹ năng nên đành chịu. Vậy nên theo đúng nghĩa đen, tôi phải tận dụng triệt để [Tuyệt đối thương] cũng như những gì mà Usagi-san đã dạy.

Và rồi Vua lợn rừng Mithril cũng nhận ra sự xuất hiện của [Tuyệt đối thương], nó vội vã hất văng thứ đang tiếp cận bằng cặp nanh khổng lồ của mình. Nhưng tôi sẽ không bỏ lỡ cơ hội này.

“Haaaaah!”

Cùng lúc ném đi [Tuyệt đối thương], tôi lao thẳng tới chỗ con quái vật và lấy ra [Roi thiên đàng] từ hộp vật phẩm rồi vung nó về phía ngọn thương. Thế rồi [Roi thiên đàng], thứ đã được nhắm vào [Tuyệt đối thương] quấn chặt lấy cán thương.

Tôi kéo mạnh [Roi thiên đàng] đồng thời bật người lên không trung với sức mạnh từ cặp chân đã được tăng cường của mình. Khi cây thương đã đươc kéo lại gần, tôi tung ra một cú hạ gót thẳng vào [Tuyệt đối thương] đang lơ lửng phía trên đầu Vua lợn rừng Mithril.

“Oryyaaaa!”

“Bugihi!”Sức mạnh của cây thương được giải phóng bằng cách sử dụng lực chân đã qua một khóa huấn luyện của Usagi-san là không tưởng, nó dễ dàng xuyên thủng cái đầu siêu cứng của Vua lợn rừng Mithril, không những cắm sâu vào nền đất, [Tuyệt đối thương] còn tạo ra một miệng hố chỉ với áp lực gió từ cú hạ gót.

Sinh mạng Vua lợn rừng Mithril tan biến, hóa thành những mảnh ánh sáng và để lại vật phẩm rơi ra tại vị trí vừa biến mất. Và khi đáp chân xuống đất, tôi vô thức ngồi thụp xuống vì kiệt sức về mặt tinh thần.

“M-Mình thắng rồiiiiiii!”

(Hmmm. Nói thật thì ta đã định bảo ngươi chỉ hạ nó bằng cước nhưng … lần này ta sẽ cho ngươi một điểm ưu)

“N-ngài nghiêm túc sao …”

Nếu không dựa vào số vũ khí mà hiền nhân-san đã để lại, thành thật mà nói thì trận chiến hiện tại chắc chắn sẽ kéo dài. Chưa kể đến cũng không có gì đảm bảo là tôi sẽ thắng cả.

Trong lúc má tôi co giật vì những gì Usagi-san vừa nói, Night và Akatsuki đã chạy đến.

“Woof-. Woof?”

“Fugo, fugofugo”

“Mấy đứa lo lắng cho anh sao? Cảm ơn nhé, anh ổn mà”

Bằng cách chúng dụi đầu và liếm tôi, dường như cả Night và Akatsuki đều rất lo lắng. Cảm ơn trời đất vì tôi đã sống sót.

(Mà sao cũng được. Buổi huấn luyện của hôm nay đến đây là kết thúc. Cứ kiểm tra đống vật phẩm rơi ra và quay lại đây sau khi thu thập chúng)

“Vâng”

Thấy Usagi-san nói vậy, tôi liền thu nhặt đống vật phẩm nằm rải rác xung quanh và kiểm tra từng món một.

[Quỷ Đế Trư Đại Nha] :: Chiếc nanh khổng lồ của Vua Lợn rừng Mithril. Những chiếc nanh này được tạo thành từ mithril nên sẽ vô hiệu hóa mọi loại ma pháp và không thể xước xát chỉ với một đòn tấn công nửa vời. Yêu cầu kỹ thuật đặc biệt khi được dùng làm nguyên liệu chế tạo vũ khí nhưng nếu làm được, nó sẽ trở thành một vũ khí phản ma pháp hay cắt đứt ma pháp.

[Quỷ Đế Trư Đại Bì] :: Bộ da khổng lồ của Vua Lợn rừng Mithril. Đây là một loại da được tạo nên từ mithril nên vô sẽ hiệu hóa toàn bộ các loại ma pháp và có độ kháng cao trước các đòn tấn công vật lý. Bản thân nó chính là da chứ không phải mithril nên có trọng lượng nhẹ hơn mithril. Vì lý do ấy, nó thường được sử dụng làm áp giáp và các loại bảo hộ khác. Áo giáp làm từ thứ da này được coi là một kiệt tác hiếm có ngay cả trong giới Mạo hiểm giả.

[Thịt Quỷ Đế Trư] :: Thịt của Vua Lợn rừng Mithril. Loại thịt có mùi và hương vị khá đặc trưng nhưng một khi đã ăn, bạn sẽ bị mê hoặc bởi hương vị của nó. Là một sản phẩm xịn nếu có thể được tìm thấy trong chợ hay các sàn đấu giá mỗi vài trăm năm. Với những người đã biết đến hương vị của thứ thịt này, đây là một loại nguyên liệu mà họ rất muốn nó trôi qua cổ họng mình.

[Ma thạch: Hạng SS] :: Một loại quặng đặc biệt có thể lấy được từ quái vật ma thuật.

[Chổi của Quỷ] :: Vật phẩm hiếm nhận được từ Vua Lợn rừng Mithril. Dù bụi bẩn có cứng đầu thế nào cũng sẽ bị dọn sạch chỉ với một lần quét. Bụi bẩn sẽ tự động bám lên chổi nên dù bạn có quét mạnh đến đâu cũng không cần lo lắng về việc chúng sẽ bay lung tung. Ngay khi quét xong, bụi bẩn sẽ tự động rơi ra khỏi chổi. Ngoài dọn rác nó còn có khả năng trừ tà và thanh tẩy những lời nguyền.

“Ranh SS!? Không, quan trọng hơn thì cái chổi này từ đâu ra vậy!?”

Việc viên ma thạch có thứ hạng SS đã là một điều đáng kinh ngạc nhưng như thường lệ tất cả đều bị thổi bay bởi siêu năng lực của chuỗi vật phẩm thường dụng. Không, thật đấy, tác dụng của cây chổi là quá ấn tượng. Ý tôi là những cây chổi thông thường không thể có tác dụng như vậy.

Vì đã rất hài lòng với một cây chổi hữu dụng nên sau khi thẳng tay thu thập nó, tôi mới nghĩ lại về thứ hạng của viên ma thạch.

“Hạng SS … Mình tưởng hạng S đã là cao nhất rồi …”

(Ngươi nói cái gì thế vậy? Đừng nói đến hạng S, ngay cả hạng SS cũng chưa phải là cao nhất đâu)

“Eh, thật sao?”

Mặc dù hạng SS đã rất ấn tượng nhưng nghĩ tới việc còn nhiều thứ hạng cao hơn thế nữa! Tôi chẳng thể tượng tượng nổi. Night và Akatsuki cũng không biết nhiều hơn tôi là bao, cả hai đứa đều nghiêng nghiêng cái đầu thắc mắc. Riêng Akatsuki đã nghiêng quá đà khiến cơ thể mất thăng bằng và ngã nhào. Thật dễ thương.

Trong lúc tôi đang được xoa dịu bởi Night và Akatsuki vì những thông tin thoát ly thực tế, Usagi-san khoanh tay nói.

(Phía trên của hạng SS còn có hạng SSS, hạng EX và hạng L!)

“Còn nhiều hơn cả mong đợi”

Dù biết có thứ hạng cao hơn nhưng tôi nghĩ cùng lắm chỉ có một hạng nữa! Không ngờ lại có nhiều đến vậy!

Đa phần những quái vật bắt gặp gần lối vào Đại ma cảnh đều thuộc hạng A vậy mà Owen-san và những người khác đã nói chúng là những mối đe dọa khó lường cũng như quả là tuyệt vọng nếu phải giáp mặt với chúng. Thế họ sẽ làm gì nếu một tồn tại ngoài sức tưởng tượng như hạng EX hay thâm chí là hạng L xuất hiện? Chẳng phải thế giới sẽ bị diệt vong sao?

“Hii … Tôi còn chẳng muốn nghĩ đến hạng L …”

(Đừng lo lắng, chúng ta không thấy được nhiều những cá thể trên hạng EX đâu. Hơn thế nữa lũ quái vật đó về cơ bản cũng không có hứng với chiến đấu. Miễn là đừng chọc đến thì chúng là vô hại)

“Vậy điều gì sẽ xảy ra nếu … nếu chúng gây sự với ta …?”

(Một hạt cát cũng không còn)

“Huh!”

Tôi nuốt nước bọt. Nếu gặp phải một con tôi chắc chắn sẽ bỏ chạy. Tôi còn không muốn bắt gặp chúng nữa.

Nhân tiện người ta đồn rằng có những quái vật hạng EX và L trong khu vực sâu nhất của Đại ma cảnh. Vậy nên chúng khá gần tôi đấy!

Chà, tôi đoán là vậy! Đại ma cảnh được kính nể vì lũ quái vật mạnh mẽ sống trong đó nên cũng không ngạc nhiên nếu chúng có xuất hiện tại đây.

“Nhân tiện thì Usagi-san … thì … ngài có thể ở thứ hạng nào?”

(Chà, ta có thể xoay xở để chống lại một con hạng EX … Không thành thật thì ta cũng không rõ. Nhưng chỉ có một điều mà ta có thể nói, đó là nếu phải chiến đấu thì ngay từ đầu chúng ta sẽ không ở một vị thế an toàn. Mặc dù có những tồn tại mang hạng L với danh hiệu “Ác” thì với chúng ta, những người mang cái tên “Thánh” sẽ phải lập thành nhóm để chống lại chúng. Ngay từ đầu việc hạ gục chúng một mình đã là không tưởng)

“Cái gì? “Ác” hiệu mạnh đến thế sao?”

(Hiển nhiên rồi? Chúng là kết tinh từ tất cả những mặt tiêu cực của thế giới. Không thể nào bọn ta tự mình đánh bại chúng được? Vậy ngươi nghĩ sao? Có muốn trở thành người kế vị không?)

“Tôi sợ rằng mình không bao giờ có thể đảm nhận được vị trí này”

Viêc đó là bất khả thi. Trong tâm thức tôi, Usagi-san đã là người mạnh thứ hai sau hiền nhân-san vậy nên tôi không thể đảm nhận nhiệm vụ chống lại một đối thủ mà ngay cả một người mạnh mẽ như Usagi-san nói bản thân cũng không bao giờ có thể tự mình đánh bại. Trái tim tôi không có nhiều sức mạnh đến vậy.

… Nghĩ lại thì hiền nhân-san thực sự mạnh đến đâu vậy?

“Có lẽ ông ấy còn mạnh hơn cả hạng L chăng?”

(Hmm? Ngươi nói gì thế vậy?)

“Oh, không, không có gì”

(Vậy sao? Nếu ngươi đã thu thập xong thì chúng ta đi thôi)

“Vâng!”

Và khi tôi nhặt xong đống vật phẩm và chuẩn bị rời đi thì một dòng thông báo đột nhiên xuất hiện trước mặt.

Level của bạn đã tăng lên. Do đã đạt đến một mức level nhất định, chủng loài của bạn sẽ được phát triển.

“… Huh?”

(Hmm? Cái-!?)

Trước khi kịp phản ứng, toàn bộ cơ thể tôi đột nhiên bắt đầu phát sáng.

“C-Cái gì!? Chuyện gì đang diễn ra vậy”

“W-woof!”

“Buhiii!”

Night và Akatsuki cố gắng tiến lại gần nhưng tôi không chắc liệu hai đứa có thể chạm vào nên cả hai đều rối rít chạy vòng quanh. Và khi tất cả, bao gồm cả tôi đều bối rối trước tình huống bất ngờ, chỉ có Usagi-san nhanh chóng lấy lại bình tĩnh và giải thích.

(Đừng lo lắng. Đây là sự chuẩn bị cho quá trình phát triển)

“P-Phát triển? Ý ngài là sao khi nói phát triển?”

(Thì đúng như tên gọi đó. Vì đã đạt đến một level nhất định nên ngươi sẽ phát triển thành một tồn tại cao cấp hơn … Chà, rất hiếm khi một người trần mắt thịt phát triển nhưng …)

“Đó là một sự thật gây shock đấy!”

Từ lời giải thích ban đầu của Usagi-san, tôi đã nghĩ mọi người ai cũng sẽ phát triển nhưng rõ ràng rất hiếm những cá thể nhân loại như tôi có thể phát triển. Không, chuyện quan trọng hơn!

“Điều gì sẽ xảy đến với tôi? Tôi sẽ không bị biến thành quái vật đâu, đúng không?”

(Đây là lần đầu tiên ngươi phát triển sao? Vậy cũng không có quá nhiều thay đổi đâu … Chắc vậy)

“Ngài chỉ làm tôi lo lắng thêm thôi!”

Sẽ rất rắc rối nếu tôi mọc thêm sừng hay cánh ở đây. Không, sẽ không có vấn đề gì nếu tôi chỉ sống tại thế giới này nhưng mấy người biết đấy, tôi còn cuộc sống ở Trái Đất nữa.

Trái ngược với những suy nghĩ trong đầu, cơ thể tôi không ngừng phát sáng và do không can thiệp được gì vào việc này nên tất cả những gì tôi có thể làm là im lặng. Sau một khoảng thời gian chờ đợi, cuối cùng ánh sáng cũng giảm dần và tôi đã có thể nhìn thấy chính mình.

“Th-thế nào rồi …?”

Tôi đã chuẩn bị cho một cơn đau dữ dội mà tôi từng phải chịu đựng vào lần đầu tiên thăng cấp và đặt chân tới thế giới này nhưng không hề có chút đau đớn nào cả. Tôi lướt nhanh một lượt cơ thể và chạm vào đầu vào mặt, không có bất kì thay đổi đặc biệt nào.“Um … có gì lạ về tôi không?”

“Woof?”

“Fugo?”

Night và Akatsuki cũng đang nhìn tôi nhưng một lần nữa, cả hai đều nghiêng đầu thắc mắc. Thật đáng yêu.

(Về ngoại hình thì không có gì đặc biệt bất thường cả)

“Th-thật sao?”

Cảm ơn trời đất! Nếu việc này còn thay đổi ngoại hình của tôi hơn cả lần đầu thăng cấp thì tôi chẳng còn lý do hay bất cứ thứ gì để bào chữa cả.

(Tuy nhiên, ngươi nên kiểm tra các chỉ số của mình. Bản thân quá trình phát triển đã thực sự được diễn ra)

“Oh … N-ngài nói đúng”

Theo lời Usagi-san, tôi quyết định kiểm tra các chỉ số của mình, điều đã lâu rồi tôi không làm kể từ lần tình cờ kiểm tra cuối cùng.

Và rồi ---.

[Tenjou Yuuya]

Chủng tộc: Con người (Loài siêu đẳng)

Nghề nghiệp: Không

Level: 1

Pháp thuật: 10.000

Công kích: 15.000

Phòng thủ: 15.000

Nhanh nhẹn: 15.000

Trí lực: 9.000

May mắn: 15.500

BP: 10.000

Kỹ năng: [Nhận biết (SR)] [Sức bền (SSR)] [Hộp vật phẩm (SSR)] [Thông hiểu ngôn ngữ (SSR)] [Võ thuật chân chính (SR): 9] [Cảm nhận khí tức (N)] [Đọc nhanh (N)] [Nấu nướng (N): M] [Bản đồ (SR)] [Mắt thần ● Dò xét (SSR)] [Đồng hóa (SR)] [Thuần hóa (R)] [Đồng bộ thể - trí (R)] [Nâng cao tinh thần (R)] [Sách thực địa (SR)] [Kiểm soát ma lực (R)] [Thống trị ma pháp (U)] [Hiệu chỉnh (N)] [Thánh cước thuật (U): 2] [Che giấu (R)]

Danh hiệu: [Chủ nhân của cánh cửa] [Chủ nhân của ngôi nhà] [Kẻ ngoại giới] [Người đầu tiên đặt chân tới thế giới khác] [Truyền nhân của hiền nhân] [Người thừa kế mạch ma pháp tối thượng] [Người thừa kế Ma thuật tối thượng] [Đệ tử Thánh cước] [Sư phụ Thánh cước]

“Một đống thứ đã được tăng thêm vào!”

Từng có những lần các kỹ năng được tăng lên mà không có thông báo nhưng đây là lần đầu tiên tôi thấy việc tăng, giảm các kỹ năng hoặc danh hiệu xảy ra đột ngột đến vậy.

Trước hết tôi cần phân bổ lượng BP đã. Và đây là các chỉ số cuối cùng:

[Tenjou Yuuya]

Chủng tộc: Con người (Loài siêu đẳng)

Nghề nghiệp: Không

Level: 1

Pháp thuật: 11.000

Công kích: 17.000

Phòng thủ: 17.000

Nhanh nhẹn: 17.000

Trí lực: 10.500

May mắn: 17.000

BP: 0

“Đ-được rồi. Giờ cứ bình tĩnh đã. Mình sẽ kiểm tra từng cái một …”

[Con người (Loài siêu đẳng)] :: Một dạng phát triển của con người. Không có thay đổi ở ngoại hình nhưng chỉ số tổng thể đã được tăng cường. Có sức đề kháng mạnh với bệnh tật.

“Nghe có vẻ khá tuyệt vời!”

Tôi thực sự mừng vì các chỉ sẽ đã được tăng cường. Quan trọng hơn, tôi rất hạnh phúc về việc mình có sức đề kháng mạnh với bệnh tật. Dù rằng có thể chữa bệnh bằng [Nước ép cỏ hồi phục toàn phần] nhưng tôi không biết chuyện gì sẽ xảy ra sau đó.

Tôi thường tự chăm sóc bản thân nhưng điều này thực sự làm tôi yên lòng.

“Tiếp theo là các kỹ năng. Mình đoán kỹ năng mới [Mắt thần ● Dò xét] là phiên bản tốt hơn một chút so với [Mắt thần] mà Usagi-san sở hữu. Mình có thể hiểu đó là kết quả của việc kết hợp giữa các kỹ năng [Nhìn xa trông rộng] và [Phát hiện điểm yếu] vì chúng không còn nữa nhưng những thứ khác thì … chẳng có chút thông tin nào cả”

Hơn thế nữa, mình đã vô tình học được [Thánh cước thuật]. Vì bản thân đã được Usagi-san, một “Thánh cước” thực thụ truyền dạy nên cũng không ngạc nhiên khi mình học được nó nhưng … [Thánh cước thuật] là độc nhất vô nhị phải không? Mình không nghĩ nó còn là độc nhất nữa khi cả mình và Usagi-san đều có thể sử dụng, việc này có ổn không vậy?

Tôi quay trở lại mớ hỗn độn và kiểm tra từng kỹ năng mới lạ.

[Mắt thần ● Dò xét] :: [Mắt thần] là phiên bản tối thượng của kỹ năng [Nhìn xa trông rộng] và kỹ năng này cũng có hiệu ứng của [Phát hiện điểm yếu].

[Thống trị ma pháp] :: Đây là thành quả của việc nắm bắt được các học thuyết ma thuật đặc biệt khác so với các kỹ năng ma pháp thuộc tính thông thường. Do đó bạn có thể sử dụng ma pháp bất kể thuộc tính. Tác dụng của ma pháp phụ thuộc vào trí tưởng tượng và sức mạnh của người dùng.

[Hiệu chỉnh] :: Bạn có thể tự do điều chỉnh mức độ của các kỹ năng. Tuy nhiên sẽ mất một khoảng thời gian để làm quen với nó.

[Che giấu] :: Bạn có thể ẩn đi rất nhiều thứ. Khi sử dụng cho chỉ số, bạn có thể ngăn người khác nhìn thấy chỉ số của mình. Bạn cũng có thể giấu đi ma lực.

“Toàn bộ đều là những kỹ năng vô cùng hữu dụng …”

Tôi đặc biệt hài lòng với [Hiệu chỉnh]. Sau cùng với các chỉ số đã phát triển của mình, có lẽ tôi sẽ gặp rắc rối khi sống trên Trái Đất.

Bên cạnh đó tôi cũng không suy nghĩ quá nhiều về [Che giấu]. Tuy nhiên ngoài tôi ra, vẫn có những người có thể sử dụng kỹ năng [Thẩm định] hay [Nhận biết]. Và tôi không muốn họ nhìn thấy danh hiệu [Kẻ ngoại giới] của mình nên kỹ năng này thật sự có ích khi được tôi sử dụng ở thế giới khác.

“Chà, cuối cùng là các danh hiệu …”

Thứ khiến tôi tò mò nhất là danh hiệu [Truyền nhân của hiền nhân]. Đúng là tôi đã được thừa hưởng mạch ma pháp và các học thuyết ma thuật từ hiền nhân-san nhưng …

[Truyền nhân của hiền nhân] :: Một danh hiệu được trao cho người đã tiếp xúc với những suy nghĩ của Hiền nhân và nhận được tri thức từ suy nghĩ của ngài ấy. Có tác dụng làm giảm lượng ma lực tiêu thụ.

[Người thừa kế mạch ma pháp tối thượng] :: Một danh hiệu được trao cho người thừa kế mạch ma pháp tối thượng.

[Người thừa kế Ma thuật tối thượng] :: Một danh hiệu được trao cho người thừa kế ma thuật tối thượng.

[Đệ tử Thánh cước] :: Một danh hiệu được trao cho người đã trở thành đệ tử của Thánh cước. Mở khóa kỹ năng [Thánh cước thuật].

[Sư phụ Thánh cước] :: Một danh hiệu được trao cho người đã trở thành sự phụ của Bậc thầy Thánh cước.

“Hiểu … rồi …”

Thật tốt khi được công nhận là truyền nhân sau khi tôi đã được thừa hưởng quyển sách mà hiền nhân-san để lại cũng như có thể sử dụng được ma thuật. Mặc dù từ góc nhìn của người khác thì thật kì lạ khi gọi đây là mối quan hệ giữa sư phụ và đệ tử. Tôi cũng rất hạnh phúc khi có thể cảm nhận được mối liên hệ với ngài ấy.

Ngoài ra, tôi cũng tìm thấy lý do vì sao mình có thể dụng được [Thánh cước thuật], cũng như tôi cần luyện tập chăm chỉ hơn mỗi ngày để đạt được danh hiệu này. Tuy nhiên phần tệ nhất của quá trình phát triển lại là sự thay đổi trong chủng loài của tôi.

“Haiz - … Mình không mong chờ việc sẽ phát triển …”

(Ngươi phàn nàn về điều gì thế vậy? Thông thường người ta sẽ phải hạnh phúc vì nó chứ)

“L-Là thế sao?”

(Có lẽ vậy. Phát triển sẽ khiến bản thân trở nên mạnh mẽ hơn. Ta không rõ về con người nhưng thú nhân và elf sẽ rất vui mừng)

“T-Tôi hiểu rồi …”

Thành thật mà nói thì tôi không chắc về những gì Usagi-san vừa đề cập đến với elf và thú nhân nhưng tôi đoán miễn là họ trở nên mạnh mẽ hơn thì không có vấn đề gì. Có vẻ thế giới này vẫn là một nơi vô cùng nguy hiểm.

Nhưng ngay cả thế … như những gì cuốn sách của hiền nhân-san đã viết, tôi sẽ không chỉ trở nên mạnh mẽ hơn mà còn tác động đến những người xung quanh mình. Hiền nhân-san đã dành thời gian để cho tôi lời khuyên này.

Trong lúc tôi nhớ lại điều ấy, Usagi-san lại chăm chú quan sát tôi.

(… Giờ sau khi đã phát triển, ngươi thậm chí còn khó dự đoán hơn trước … Ta tự hỏi chuyện gì sẽ xảy ra tiếp theo đây …)

“Eh?”

(… Không có gì. Dù sao hôm nay không phải luyện tập nữa. Về nhà và nghỉ ngơi đi … Ah, nếu có gặp rắc rối trong lúc ta rời đi thì ngươi có thể luyện tập thêm những kỹ thuật mà ta đã dạy. Không kể đến việc luyện tập chống lại quái vật, kinh nghiệm chiến đấu với người khác cũng rất quan trọng)

Sau khi nói với tôi những điều đó, Usagi-san nhẹ nhàng bật thẳng lên như lần trước rồi sử dụng không khí làm điểm đặt chân và nhảy thẳng đi.

“… Nếu cứ tiếp tục luyện tập thế này rồi mình cũng sẽ thực hiện được các bước di chuyển khác thường đó sao?”

“Woof?”

“Buhi-”

Trước câu hỏi của tôi, cả Night và Akatsuki đều nghiêng nghiêng cái đầu.

Truyện Chữ Hay