Chương 1 – Tiến vào một thế giới khác
Phần 4
◈◇◈◇◈◇◈◇◈◇◈◇◈◇◈◇◈◇◈◇◈◇◈
Sau khi giải quyết xong bữa trưa và dọn dẹp căn nhà, tôi lại tiếp tục băng qua cánh cửa bí ẩn kia. Tôi đi ra bên ngoài để có thể nhìn ngắm khu vườn thêm một lần nữa.
“Nó to quá … mình vẫn không thể tin được tất cả chỗ này giờ đã là của mình”
Không, không chỉ có khu vườn và ngôi nhà là đáng kinh ngạc mà ngay từ đầu đây đã là một thế giới khác. Nó khá là bí ẩn. Tuy nhiên, khi tôi kiểm tra cánh cửa với kỹ năng [Thẩm định], rõ ràng ngay cả Chúa cũng không biết nó từ đâu tới. Ý tôi là, không phải việc đó ám chỉ về sự tồn tại của Chúa hay sao? Chúa đã từng ở đây!
Tôi nhìn quanh và đột nhiên một cảm giác ớn lạnh khủng khiếp ập đến. Cơ thể tôi ngay lập tức đông cứng, với cảm giác ngột ngạt, hơi thở tôi trở nên gián đoạn. Mồ hôi đổ ướt khắp cả cơ thể, tôi bối rối trong giây lát với thắc mắc tại sao điều này lại đột nhiên xảy đến trước khi điên cuồng nhìn xung quanh.
Tại lối vào, nơi là ranh giới giữa bên ngoài hàng rào và khu vườn, tôi thấy nguồn cơn của cảm giác ớn lạnh đã xảy đến với mình. Một sinh vật với hào quang chiến binh áp đảo đứng đó nhìn chằm chằm vào tôi. Nó có cơ thể to khổng lồ, thừa sức vượt quá 2m về chiều cao với lớp da màu xích hắc như thể dính đầy máu. Bắp tay của nó cuồn cuộn, dày như cả cơ thể tôi và khuôn mặt thì giống như một oni. Một tồn tại hoang đường với đôi nanh sắc nhọn, sáng bóng mọc lên từ hàm dưới.
Phải đối mặt với hào quang mạnh mẽ từ con quái vật, một phần nhỏ bị bỏ lại trong tâm trí tôi cố gắng kích hoạt [Thẩm định].
[Huyết chiến Orge]
Level: 300
Pháp thuật: 100
Công kích: 5000
Phòng thủ: 5000
Nhanh nhẹn: 1000
Trí lực: 500
May mắn: 100
Tôi không hiểu. Cái chỉ số vô lý này là cái quái gì vậy? Tất cả chỉ số của tôi đều là 1. Mà trước hết không phải là quá kì lạ khi bắt một kẻ level 1 như tôi đấu với một con quái vật level 300 sao!?
Trái tim tôi càng trùng xuống khi nhìn thấy cái tên của nó, Huyết chiến Orge … nó làm tôi nhớ đến Arako, kẻ bắt nạt tôi; hắn thuộc một nhóm có cái tên tương tự [Xích Orge]. Sự hoang mang của tôi càng lớn hơn khi tôi đọc được chi tiết về chỉ số của con quái vật --- và rồi con Orge gầm lên.
Tôi ngã bịch ra đất và gần như đã làm ướt quần nhưng phần tự tôn nhỏ bé cuối cùng của tôi không cho phép điều đó xảy ra. Tuy nhiên, với sự kinh hoàng tột độ, tôi vẫn ngồi im trên mặt đất, không thể nào di chuyển. Con Huyết chiến Orge lao về phía tôi. Tôi đã xác định rằng mình sẽ chết. Vậy nhưng …
Con orge gầm gừ sau khi lao đi một khoảng ngắn và phải dừng lại như thể nó bị chặn bởi một bức tường vô hình. Nó không thể tiến vào khu vườn.
“Ah …”
Tôi hiểu rồi … không ai ngoại trừ tôi có thể tiến vào mảnh đất này! Đó là khi tôi nhớ ra điều này nhưng nó cũng chẳng có ý nghĩa khi tôi không thể làm được gì trong tình huống này. Thực tế, con orge vẫn đang dộng nắm đấm với một tốc độ khủng khiếp vào bức tường vô hình để có thể tiến vào khu vườn. Tiếng gầm sấm sét của nó vang vọng khắp xung quanh.
Cũng giống như tôi không thể làm gì để chống lại nó, con orge cũng không thể làm gì với căn nhà này. Nó tiếp tục tấn công ngôi nhà một cách vô ích. Dường như nếu tôi mặc kệ nó thì cũng không có vấn đề. Với suy nghĩ như vậy, tôi thả lỏng đôi chút đúng lúc con Huyết chiến Orge dừng việc tấn công ngôi nhà và đi tới cái cây gần đó. Sau khi dễ dàng nhổ cái cây lên, con quái vật ném thẳng cái cây về phía ngôi nhà.
Dù không muốn nhưng tôi hét lên trong sợ hãi. Ngay cả khi sinh vật sống không thể tiến vào thì liệu nó có áp dụng với những thứ khác!? Tôi hoàn toàn kinh hãi trước đòn tấn công của con Huyết chiến Orge nhưng hiệu suất phòng thủ của căn nhà này đã vượt quá cả sự mong đợi từ tôi. Đến cả thân cây bị ném cũng nảy ra sau khi va vào bức tường.
Nó thực sự không thể làm gì với căn nhà này.
Cả tấn công trực tiếp lẫn gián tiếp đều bị chặn lại. Đến lúc này, tôi có thể hiểu con Huyết chiến Orge không còn là một mối đe dọa khi tôi còn ở đây, nhưng nó vẫn không chịu từ bỏ và tiếp tục tấn công. Ngay cả khi tôi biết nó không thể làm gì được mình thì việc này vẫn không tốt cho sức khỏe tinh thần của tôi.
Đột nhiên một suy nghĩ nảy ra trong đầu. “Liệu mình có thể tấn công nó từ bên trong này?”
Được rồi, có vẻ tất cả các đòn tấn công từ bên ngoài đều đã bị chặn nhưng việc gì sẽ xảy ra nếu thứ gì đó tấn công từ bên trong ra? Để giải quyết khúc mắc đó, tôi lấy ra [Tuyệt đối Thương] từ [Hộp vật phẩm].
Lý do tôi lấy ra [Tuyệt đối Thương] chứ không phải [Vô hình Cung] thực sự đáng xấu hổ: tôi không thể kéo dây cung với sức mạnh vật lý hiện tại của mình. Mặc dù vậy, bằng cách nào đó tôi vẫn có thể học được [Cung thuật].
Mặt khác, [Tuyệt đối Thương] rất nặng và có vẻ là bất khả thi để tôi có thể ném nó vào con Huyết chiến Orge nhưng ngọn thương này có thể chọn mục tiêu. Một khi mục tiêu đã được chọn, ngay cả nếu tôi để nó rời khỏi tay chỉ vài mm thì nó chắc chắn sẽ bay đến mục tiêu và tự động quay trở lại tay tôi.
Tôi xác nhận điều đó khi nghịch ngợm với tất cả đống vũ. Tôi đã cố gắng sử dụng [Tuyệt đối Thương] ngay sau khi vung thử [Kiếm – Omni]. Trong trường hợp này thì …
“Liệu mình có nên ném nó?”
Như một dạng thử nghiệm, tôi quyết định sẽ ném ngọn thương về phía con orge, kẻ đang tiếp tục đập phá xung quanh. Thông thường, việc quăng món vũ khí chết chóc này về phía một sinh vật sống là thứ gì đó tôi sẽ không bao giờ làm nhưng nỗi sợ hãi về con quái vật kia đã lấn át sự đa cảm thông thường của tôi.
“Được rồi”
Quyết định được đưa ra, tôi nắm chắc ngọn thương. [Tuyệt đối Thương] là một vũ khí được thiết kế đặc biệt để đâm xuyên qua đối thủ mà không có bất kì vật trang trí lộng lẫy nào. Tuy nhiên nó rất dễ để sử dụng ngay cả khi đó là một đứa siêu gà mờ như tôi cầm, nó vẫn phù hợp. Mặc dù quá nặng nhưng tôi vẫn xoay xở để có thể ném nó đi một cách loạng choạng.
Dường như con Huyết chiến Orge đã bắt đầu cảnh giác, có khả năng là nó cảm nhận được không khí đáng sợ được giải phóng từ [Tuyệt đối Thương]. Mặc dù tôi đã ném [Tuyệt đối Thương] đi với toàn bộ sức mạnh nhưng ngọn thương vẫn quá nặng và nó chỉ di chuyển có vài cm, một cú ném tệ hại. Con quái vật hiểu chuyện gì đang xảy ra và tăng cường sự phòng vệ.
Tuy nhiên, như tôi đã nói, sức mạnh của tôi là hoàn toàn không cần thiết, ngọn thương vẫn chạm tới con Huyết chiến Orge ngay lập tức và xuyên thủng toàn bộ cơ thể của nó mà không hề chậm lại. Trút ra hơi thở cuối cùng, con Huyết chiến Orge gục xuống với một cái lỗ lớn trên ngực trong khi đôi mắt vẫn đang mở rộng như thể chưa hiểu được chuyện gì vừa diễn ra.
“Mình … Mình làm được rồi …”
Thực sự thì nói những lời đó lúc này như thể dựng lên một flag khác vậy nhưng điều đó cũng chẳng cần phải quan tâm nữa. Cơ thể con Huyết chiến Orge tan biến thành những mảnh sáng và biến mất tại vị trí nó gục xuống. Chân tôi run lẩy bẩy và một lần nữa tôi nhận thấy mình lại đang ngồi trên mặt đất.
Vì một vài lý do, tôi bắt đầu cười. Cảm giác của việc sống sốt và nhận ra mình đã giết một sinh vật sống trộn lẫn vào nhau và tất cả những gì tôi có thể làm là cười.
Tuy vậy, mặc dù tôi đã giết một thứ gì đó, tôi cũng không cảm thấy shock như tưởng tượng. Thật may mắn vì tôi không cảm thấy điều đó. Tôi choáng váng tại chỗ mất một lúc nhưng cuối cùng tôi nhận ra một đống vật phẩm đang nằm trên mặt đất nơi con Huyết chiến Orge đã chết.
Tôi muốn đi ra đó để nhìn nhưng chân tôi không còn chút sức lực nào cả. Đúng thật là thảm hại. Tôi cảm thấy nếu như tôi phải di chuyển bây giờ, hông tôi sẽ rời ra cùng với đôi chân chỉ còn là vật được gắn ở phía bên dưới.
Và đó là khi một thông báo đột nhiên xuất hiện trước mặt tôi.
Thăng cấp
“Huh?”
Tôi chết lặng một lần nữa.