Chương 1 – Night
Phần 2
◈◇◈◇◈◇◈◇◈◇◈◇◈◇◈◇◈◇◈◇◈
Quay trở lại căn lại căn nhà ở thế giới khác, tôi nhìn vào Night và nói.
“Giờ chúng ta sẽ sống cùng nhau … từ giờ trở đi, anh muốn Night ở trong ngôi nhà này”
“Woof?”
Tại sao? Night nghiêng nghiêng cái đầu như thể muốn nói vậy.
“Hmm … anh cũng muốn chăm sóc nhóc thật tốt và việc đó cần phải dắt nhóc đi dạo hay làm những việc tương tự … mà tóm gọn lại thì anh vẫn chưa sẵn sàng để sống cùng với Night ở căn nhà trên Trái Đất!”
“Kyuun …”
Khi tôi nói vậy, Night trở nên buồn bã. Chết tiệt, nhóc ấy dễ thương quá!
“Anh thực sự xin lỗi mà. Anh sẽ chuẩn bị sẵn sàng sớm nhất có thể để nhóc được sống trong căn nhà tại Trái Đất của anh”
Hiện giờ, không có vòng cổ hay dây xích thì vẫn chưa ổn để đưa nhóc ấy tới Trái Đất.Vì chúng tôi có thể giao tiếp như thế này nên tôi nghĩ cũng không có vấn đề gì nghiêm trọng sẽ xảy ra nhưng cẩn thận vẫn tốt hơn. Sau cùng thì Night cũng là một sinh vật tới từ thế giới khác.
“Nhưng để chuẩn bị các thứ, chắc chắn mình sẽ phải đến cửa hàng thú cưng …”
Dường như có một thứ rất tiện lợi gọi là mua sắm trực tuyến trên thế giới nhưng ngôi nhà, nơi tôi đã sống trong nghèo khổ suốt một khoảng thời gian dài lại không có thứ gọi là điện thoại thông minh chứ đừng nói đến PC hay internet. Tôi cũng không rõ cửa hàng thú cưng trong khu vực gần nhà mình trên Trái Đất là ở chỗ nào.
Đúng như tôi nói, vì không có internet nên tôi không thể tìm kiếm nó một cách dễ dàng … Tôi đoán mình sẽ cần phải hỏi bạn bè rồi. Có lẽ Ryo và những người khác sẽ biết về nó. Chà, ngay khi mọi thứ sẵn sàng thì Night là ưu tiên hàng đầu. Tôi cũng muốn mua một vài cuốn sách và những thứ khác để luyện tập cho cây guitar mà tôi nhận được từ Quỷ Hùng.
… Vì đằng nào cũng phải đi mua và bây giờ mình đã có tiền, tại sao lại không mua hẳn một cuốn sách mới nhỉ? Yup, mình nghĩ đó là một ý tưởng hay. Mình đã không một cuốn sách mới kể từ khi có sách giáo khoa được chuẩn bị sẵn. Thường thì mình không hay mua thứ gì ngoại trừ sách giáo khoa …
“… Huh?”
“Woof …”
Night gối đầu lên chân tôi và liếm thật nhẹ nhàng. Rõ ràng nhóc ấy đang an ủi tôi. Hiệu quả từ sự vỗ về của Night thật phi thường.
“Night … cảm ơn nhóc. Yep! Quyết định rồi, giờ mình sẽ kiểm tra kết quả của trận chiến ngày hôm nay!”
“Woof!”
Sau khi hạ gục Vua Orc, tôi vẫn chưa kiểm tra những vật phẩm thu được mà mới chỉ ném chúng vào trong Hộp vật phẩm, vì vậy bây giờ tôi sẽ kiểm tra chúng.
Thứ đầu tiên tôi lấy ra là một vài miếng thịt trông rất ngon mắt.
[Thịt Vua Lợn] :: Thịt Vua Orc. Đây là một loại thực phẩm có chất lượng siêu cao, nhận được rất nhiều sự chú ý từ quý tộc và hoàng tộc. Tuy nhiên vì bản thân Vua Orc đã là một tồn tại cấp thảm họa và hiếm khi xuất hiện nên thịt của nó được cho là một ảo vọng. Nếu ăn nó, bạn sẽ nhận được năng lượng vô song.
“Này, đợi chút đã”
Tôi chỉ nhìn thấy một vài từ đáng lo ngại được viết trong đó. Trước hết, có vẻ thứ thịt này là một loại thực phẩm siêu hiếm. Ngoài việc tôi có giết nó chỉ với một đòn từ [Tuyệt đối thương] thì trong nhận thức của người dân ở thế giới này, Vua Orc là một thảm họa. Và mình đã xử xong nó. Bên cạnh đó, tại sao lại nhận được năng lượng vô song nếu ăn thịt? Không phải nó sẽ tăng cường thể lực hay thứ gì đó sao? … Không, đợi chút, năng lượng hay thể lực thì cũng giống nhau mà.
“Chà, sao cũng được. Miễn là nó ngon thì gì cũng tốt. Và phần còn lại …”
Thứ tiếp theo tôi lôi ra là bộ giáp và thanh kiếm mà Vua Orc đã sử dụng.
[Kiếm Vua Lợn] :: Đại kiếm của Vua Orc. Là một thanh kiếm siêu nặng, không thể nâng lên được với sức mạnh thông thường. Tuy không sắc bén nhưng thay vào đó nó có thể nghiền nát đối thủ với sức nặng và sự chắc chắn áp đảo.
[Giáp Vua Lợn] :: Bộ giáp được sử dụng bởi Vua Orc. Là một bộ giáp siêu nặng, không thể nâng lên được với sức mạnh thông thường. Nó được làm ra để Vua Lợn mặc nên con người không thể sử dụng. Bộ giáp khá cứng và không thể bị trầy xước với những vũ khí thông thường. Nên làm tan chảy nó và chế tạo thành một vũ khí mới.
“… Mình không rõ nhưng nó khá khó để dùng …”
Là người sử dụng một thứ vũ khí phi thường như [Tuyệt đối thương], mình có ấn tượng như vậy. Hay đúng hơn, nó giống như …
“……”
Tôi nâng thanh đại kiếm và bộ giáp lên một cách dễ dàng, mỗi thứ dùng một tay.
“Eehh …”
Từ khi nào mình có sức mạnh như quái vật thế này? Trong kia ghi là bất khả thi để nhấc chúng lên với sức mạnh thông thường mà, đúng chứ? Đấy là chém gió sao?
… Không, có lẽ đây là chuẩn mực trong thế giới này.
Dù sao thì, chủ nhân ban đầu của [Tuyệt đối thương], Mr.Thông Thái-san, đã có ấn tượng trong tâm trí tôi là một người phi thường. Có lẽ đó không phải một sự ngộ nhận. Hãy cứ để mình nghĩ thế đi.
Sau khi tự thuyết phục bản thân, tôi hướng sự chú ý quay trở lại đống vật phẩm.
[Ma thạch: Hạng S] :: Một loại quặng đặc biệt có thể lấy được từ quái vật ma thuật.
[Bàn chải từ Lông Vua Lợn] :: Vật phẩm hiếm nhận được từ Vua Orc. Dịu dàng với mọi mái tóc, nuôi dưỡng và làm mái tóc trở nên bóng bẩy. Nó cũng có thể sử dụng lên đầu của những người có tóc mỏng hoặc bị hói để hồi sinh lại chân tóc và khiến tóc mọc lại. Do có tác dụng như vậy, nó được giao dịch ở một mức giá cực kì cao trong giới quý tộc, những người phải chịu đựng những vấn đề về tóc. Nhưng nó hiếm khi xuất hiện, thậm chí còn được đồn đại rằng chỉ xuất hiện một cái mới mỗi vài nghìn năm.
“Mình không biết phải nói gì nữa!”
Trước tiên là viên ma thạch, cuối cùng tôi cũng có một viên hạng S. Nói cách khác, Vua Orc là quái vật hạng S.
Tuy nhiên, khái niệm về sự khác biệt level của thế giới này là rất rắc rối. Chẳng hạn, nếu level của một con quái vật hạng A cao hơn level của quái vật hạng S như Vua Orc thì quái vật hạng A có lẽ sẽ mạnh hơn.
Nhưng cũng không tệ khi thử một lần đối mặt với quái vật hạng S. Mình không chắc phải làm gì với viên ma thạch này nên mình sẽ bán nó đi như thường lệ, không rõ giá của ma thạch hạng S sẽ là bao nhiêu?
Hiện tại cứ đặt viên ma thạch sang một bên đã, vấn đề lúc này là cái bàn chải.
Thứ bàn chải gì thế này?
Dù bạn không phải quý tộc của thế giới khác, nhưng nếu bạn là một người bình thường gặp vấn đề với việc rụng tóc thì đây hẳn là thứ bạn cực kì mong muốn. Trên thực tế, dường như nó được bán với số tiền khổng lồ …
Tôi có thể nói gì đây? Đột nhiên tôi nhận được một thứ như vật dụng cần thiết hằng ngày, tuy nhiên tác dụng của nó thật không tưởng.
“Woof?”
Khuôn mặt tôi co giật khi nhìn vào chiếc bàn chải, Night nghiêng đầu như muốn nói, “Có chuyện gì vậy?” và cọ vào chân tôi. Thật dễ thương.
“… Không, không có gì đâu … Ah, đúng rồi! Night, lại đây nào”
“Woof!”
Với ý tưởng chợt xuất hiện trong đầu, tôi bế Night vào lòng.
Và rồi ---
“Kyuuun …”
Tôi chải bộ lông của Night bằng [Bàn chải từ Lông Vua Lợn].
Liệu có thể dùng nó lên Night? Nhưng [Bàn chải từ Lông Vua Lợn] đã phát huy tác dụng của mình, bộ lông của Night trở nên bóng bẩy tuyệt vời, chúng đã thay đổi thành một kết cấu đầy mê hoặc khiến bạn vô thức muốn vuốt ve bộ lông này mãi không thôi. Nói một cách đơn giản thì đó là sự mê hoặc được tạo ra từ việc kết hợp giữa mịn màng cùng mượt mà. Mình không biết đang nói cái gì nữa.
“Thích chứ?”
“Woooof”
Trong trạng thái hoàn toàn thả lỏng, Night đáp lại một cách thích thú.
Tốt, tốt. Mình đánh giá cao chiếc vòng cổ và cây guitar nhưng thật tuyệt khi nhận được một thứ có tác dụng như thế này. Ý mình là, có chuyện gì với mấy tình huống mà vật phẩm cứ rơi ra là đồ hiếm và mình lại nhận được chúng một cách bình thường đến vậy? Phải chăng hiếm chỉ là một lời chém gió? Chà, từ góc độ của mình thì ổn cả thôi vì mình chẳng nhận được gì ngoài lợi ích.
Với điều đó trong tâm trí, tôi quyết định sẽ kiểm tra thứ cuối cùng là chỉ số của bản thân. Tôi không hề nhận được thông báo hay bất cứ điều gì cụ thể sau khi đánh bại Vua Orc nhưng tôi nghĩ thông thường thì level của mình sẽ tăng lên. Dù sao đó cũng là một đối thủ trên cơ.
Suy nghĩ như vậy, tôi kiểm tra bảng chỉ số …
“Huh … Thế mà level của mình lại không tăng lên …?”
Vì không có thông báo nên level của tôi chưa hề tăng.
“Lạ thật … Mình nghĩ mình đã đánh bại một đối thủ siêu khó mà …”
Chà, nếu có có một khái niệm về giá trị kinh nghiệm và việc level sẽ tăng lên vì thứ đó thì giá trị kinh nghiệm trong trận chiến vừa rồi là gì? Tôi không rõ vì bản thân chỉ ném cây thương đi. Tuy nhiên, chắc chắn là tôi đã đánh bại Huyết orge và Slime địa ngục theo cái cách tương tự …
Không, nhưng … Rõ ràng khi nhắc đến Huyết orge và Slime địa ngục, khi đó tôi không hề có tí kinh nghiệm chiến đấu nào cả. Và giờ đây, tôi đã đạt đến trình độ chỉ cần một nhát chém cơ bản đối với lũ quái vật như goblin general, nhưng việc chỉ ném cây thương đi lại không nhận được tí kinh nghiệm nào?
“… Mình không thể ngừng nghĩ về nó. Mình sẽ tìm ra cách mà cơ chế thăng cấp hoạt động. Ý mình là, dù lần này không lên level nhưng từ giờ mình cần phải chăm chỉ hơn để thăng cấp”
“Woof!”
Nghe tôi nói, Night cũng cất giọng đáp lại.
◈◇◈◇◈◇◈
Vào buổi sáng, sau khi chuẩn bị bữa sáng và bữa trưa cho Night, tôi liền đi tới trường. Thông thường, khi tôi nói “Cháu đi đây” sẽ chẳng có ai đáp lại …
“Chà, thế anh đi đây”
“Woof!”
… Nhưng giờ tôi đã có Night. Mỉm cười trước lời chào của Night, tôi rời căn nhà.
Và khi tôi đặt chân tới trường một cách an toàn, Ryo và những người khác liền lên tiếng gọi.
“Oh, Yuuya, chào buổi sáng!”
“C-Chào buổi sáng”
“Buổi sáng tốt lành-! Yuuya-kun!”
“Yeah, chào buổi sáng mọi người”
Sau lời chào hỏi, tôi ngồi xuống ghế của mình và bắt đầu trò chuyện cho đến khi tiết chủ nhiệm bắt đầu. Trong thời gian đó, tôi nhớ đến chuyện vòng cổ của Night và quyết định hỏi Ryo cũng như những người khác về nó.
“Này, quanh đây có cửa hàng thú cưng nào không?”
“Cửa hàng thú cưng?”
“Yeah, tớ đã nhận nuôi một chú chó vào ngày hôm qua …”
“Oh, cậu nuôi một chú chó sao!? Giống gì vậy!? Cho mình xem ảnh vời!?”
“B-bình tĩnh lại nào …!”
Kaede hào hứng hơn tôi nghĩ, cô ấy nghiêng người lại gần. Có lẽ vì điều đó, khoảng cách giữa mặt tôi và cô ấy bất ngờ trở nên sát lại; vì khá ngại, tôi vô thức nhìn đi chỗ khác.
“Um … Kaede … cậu gần quá …”
“Huh? Ah! T-Tớ xin lỗi!”
Kaede cũng nhận ra tư thế của mình và khuôn mặt cô đỏ lên đôi chút, mặc dù cô ấy đã vội vã lùi lại. Cảm ơn trời, tôi không phải người duy nhất cảm thấy ngại ngùng.
“Hmm! Tiếp tục về chủ đề khi nãy … nhưng không may, tớ không có bức ảnh nào cả. Tớ không có điện thoại thông minh”
“… Tớ khá ngạc nhiên khi giờ này vẫn có người không sử dụng điện thoại thông minh đấy”
“Y-yeah … không bất tiện sao?”
Ryo và Shingo-kun nhìn tôi trong kinh ngạc. Đúng vậy. Ngày nay chỉ còn rất ít người không có một chiếc điện thoại … Giờ tôi đã có nhiều tiền hơn và tôi có thể mua nó … Không, liệu mình có nên bắt đầu với một chiếc điện thoại?
Tôi không liên lạc với nhiều người nên cũng không có nhiều ích lợi khi có một chiếc điện thoại nhưng nếu nghĩ đến việc chụp ảnh Night … Đợi đã? Không phải một chiếc camera thì sẽ tốt hơn sao?
Trong lúc suy nghĩ điều đó với chính mình, Ryo và những người khác đã kể cho tôi nghe về cửa hàng thú cưng.
“Nhắc đến cửa hàng thú cưng ở quanh đây thì … có lẽ có một cái ở khu vực gần trường”
“Oh, có đấy! Cậu chắc chắn sẽ cảm thấy an tâm khi ở đó. Dường như họ còn dùng nó như bệnh viện thú y nữa, trong trường hợp có chuyện gì đó xảy ra thì đi tới đó là một ý kiến rất hay!”
“He-e, có nơi như thế nữa huh …?”
Tôi gặp khó khăn khi quyết định có nên đưa Night, một sinh vật từ thế giới khác, đi tới bệnh viện thú y ở thế giới này hay không … Nhưng nếu có một nơi như vậy, sẽ tốt hơn khi biết về nó để đề phòng những chuyện có thể xảy ra … Nhưng đã có [Thảo mộc hồi phục toàn phần] tại nhà của Mr.Thông thái-san rồi. Rốt cục, thế giới khác thật tuyệt vời.
“Tớ ước mình có thể đi cùng cậu tới khu mua sắm đó, nhưng … xin lỗi, hôm nay tớ bận mất rồi”
“T-Tớ cũng có việc phải làm hôm nay …”
“Tớ hiểu rồi … Thế thì chẳng tránh được nhỉ”
“Uhm … Tớ có thể đi với cậu, được chứ?”
“Eh?”
“Hôm nay tớ không có hoạt động câu lạc bộ … nếu cậu cảm thấy ổn thì tớ có thể đi cùng. Thế nào, Yuuya-kun?”
Tôi ngoan ngoãn gật đầu trước Kaede.
“Thế thì làm phiền cậu”
“Y-yeah! Ổn mà! … Hmm? Không phải đây là một cuộc hẹn hò sao …!? Yay!”
“Eh?”
“Không, không có gì đâu!”
Tôi không thực sự để ý lắm vì Kaede nói một cách vội vàng. Và như thế, tôi sẽ đi tới cửa hàng thú cưng và bệnh viện thú y sau khi tan trường cùng Kaede.