Chương 4 – Cuộc sống thay đổi
Phần 4
TL: Vừa mới đi làm lại thì laptop dính nước mưa nên hôm nay mới được sửa xong và từ giờ mình sẽ bận hơn nên lịch đăng truyện sẽ chậm lại nhé.
Chúc mn đọc truyện vui vẻ.
◈◇◈◇◈◇◈◇◈◇◈◇◈◇◈◇◈◇◈◇◈◇◈
“Cảm ơn! Quả thực cậu đã giúp đỡ rất nhiều!”
“K-Không có gì đâu, em mừng vì có thể giúp đỡ, nhưng … Uhm … nó có thực sự tốt không ạ?”
Sau giờ nghỉ, vì lý do gì đó nhưng buổi chụp hình không được tiếp tục. Trái lại, Hikari-san lại cảm ơn chúng tôi với một khuôn mặt hài lòng.
… Không, đợi đã, nếu một lão làng trong ngành đã nói rất tốt thì an toàn mà nói là không có gì để lo lắng rồi nhỉ? Nhưng … mình tự hỏi bức hình nào sẽ được sử dụng? Vì chưa được xem nên mình cũng không rõ. Khi đang bận suy nghĩ về điều đó, Hikari-san đột nhiên đưa tôi một túi giấy lớn.
“Đây, nhận lấy”
“Huh? C-Cái gì thế ạ? Đây là …”
Tôi nhìn vào bên trong và ở đó là rất nhiều quần áo.
“Anh thực sự muốn đưa tiền mặt nhưng vì cậu là một người nghiệp dự nên có chút khó khăn với văn phòng trong việc đó. Vì thế anh sẽ đưa cậu những bộ đồ này thay cho lời cảm ơn! Yên tâm đi, chúng đều vừa với size của cậu. Anh cũng cẩn thận chọn ra những bộ đồ phù hợp rồi!”
“Eeh!? K-Không cần thế này đâu ạ! Đây cũng là một trải nghiệm tốt đối với em …”
“Ổn mà, cứ nhận nó đi! Về cơ bản thì sẽ có thứ gì đó như phần thưởng cho những người làm việc chăm chỉ. Đó là lý lẽ thông thường trong xã hội mà”
“V-vâng … Nếu thế thì … Uhm … cảm ơn anh rất nhiều”
Khi tôi cảm ơn, Hikari-san gật đầu cùng một nụ cười vui vẻ. Đúng như tôi nghĩ, anh ấy quả là một người tốt. Miwa-san cũng đến bắt chuyện với tôi.
“Yuuya-san. Cảm ơn cậu rất nhiều vì thời gian đã bỏ ra hôm nay”
“Không, tớ mới là người nên nói vậy. Đây quả thực là một trải nghiệm đáng giá đối với mình và trên hết … tớ nghĩ cơ hội có thể làm cùng với dân chuyên, người làm việc thực sự nghiêm túc sẽ là một điều tốt cho tớ trong tương lai”
Tôi trả lời cô ấy với một nụ cười, Miwa-san dường như ngạc nhiên đôi chút nhưng không lâu sau cô cũng mỉm cười đáp lại.
“Thế là tốt rồi! Nếu có cơ hội cho chúng ta gặp lại, làm ơn hãy đối xử tốt với tớ vào lúc đó”
Và khi tôi đang cố gắng rời khỏi khu vực này với một bầu không khí yên bình thì.
“Sup, tôi tới muộn”
Một chàng trai phong cách bước về phía chúng tôi. Mái tóc vàng được tạo kiểu bằng sáp cùng khuyên tai sành điệu. Anh ta ăn mặc trải chuốt và bầu không khí có gì đó giống với Miwa-san. Nhưng cùng lúc, tôi cũng cảm thấy có gì đó hoàn toàn khác biệt so với Miwa-san mà tôi không rõ đó là gì.
Tuy không biết đó là ai nhưng khi nhìn vào Hikari-san, người lúc trước còn đang mỉm cười giờ đã có gân xanh nổi trên trán.
“Thằng nhóc chết tiệt này …!”
Tone giọng anh ấy thực sự đã trở lại là của một người đàn ông! Làm Hikari-san phải lộ ra tone giọng nam tính của mình, anh chàng này là ai thế vậy?
“Umm … Miwa-san. Anh ta là ai vậy?” Tôi hỏi Miwa-san.
“Err … cậu ta là nam người mẫu, người đáng lẽ phải có buổi chụp hình cùng tớ hôm này”
Tôi bị thuyết phục chỉ với lời giải thích của Miwa-san. Tôi nghĩ bầu không khí của anh ta bằng cách nào đó giống với Miwa-san là do họ đều là những người chuyên nghiệp chăng? Tôi tin là vậy. Và khi nhận ra sự hiện diện của Miwa-san, anh ta tiến lại gần trong lúc cười toe toét.
“Miwa-chaaan! Hôm nay em có buổi chụp hình cùng với anh đúng không? Cảm thấy thế nào? Làm em hạnh phúc chứ?”
“U-uhm …”
“Chà, nhanh nhanh hoàn thành buổi chụp hình rồi cùng nhau chúng ta sẽ đi ăn món gì đó ngon lành thôi”
Khi anh ta đặt tay lên vai Miwa-san, cô ấy tỏ ra bối rối và từ biểu cảm trên khuôn mặt thì dường như cô không biết phải làm gì.
Đây là …
“Nào, nào, đừng lo lắng”
“Xin lỗi …” Tôi cố gắng chen ngang.
“Huh?”
Khi tôi lên tiếng, anh ta quay ra nhìn tôi với vẻ tức giận.
“Mày là thằng nào? Đừng có bắt chuyện với tao. Phiền phức quá, cút khỏi đây đi!”
Tuy rằng tôi chỉ gọi anh ta nhưng vì lý do gì đó mà tôi lại bị lăng mạ. Tại sao? Tôi chết lặng một vài giây nhưng vẫn kiên quyết gọi thêm một lần nữa.
“Không, chuyện này … Miwa-san có vẻ đang gặp rắc rối, tôi nghĩ tốt nhất là anh nên đứng xa cô ấy một chút”
“Yu-Yuuya-san!”
“… Huh?”
Miwa-san gọi tên tôi với chút hoảng hốt và anh chàng kia bắn cho tôi một cái lườm. Bỏ tay ra khỏi vai Miwa-san, anh ta tiến lại gần tôi.
“Mày nghĩ đang nói chuyện với ai vậy?”
“Eeh?”
Với ai à … Thực ra thì mình cũng không biết tên này là ai nhưng … có phải hắn là một người nổi tiếng? Với cái lườm còn dữ dội hơn trước, dường như hắn ta không thích thái độ của tôi.
“Thực ra, tôi cũng không hiểu ngay cả khi tự mình nói …”
“Haahh …”
Hắn ta đột ngột tấn công tôi, bằng cách nào đó bầu không khí đã trở nên nguy hiểm.
“Cái thái độ đó làm tao bực mình …!”
“Yu-Yuuya-san!”
Tôi ngạc nhiên vì mình đột nhiên bị tấn công nhưng cú đấm đó mới chậm làm sao, nó còn không thể sánh được với đòn tấn công từ con Goblin Elite hay Goblin General. Tôi cũng không có sở thích nín nhịn hài lòng khi bị tấn công nên cơ thể tôi đã tự động phản ứng trước khi tôi có thể biết.
Tôi tóm lấy nắm đấm đang bay về phía mặt mình bằng lòng bàn tay phải, vặn cánh tay hắn lại, khóa nó ra sau lưng và đè hắn xuống.
“Gahh!”
“T-tuyệt vời …”
Mình đã tấn công mà không hề suy nghĩ, cơ thể tự động phản xạ và đè hắn xuống, nhưng … có ổn không vậy? Đây không phải là lỗi của mình nhỉ? Hắn ta là một tên đẹp mã và những tên đẹp mã thì thường sẽ vô tội vậy thì mình sẽ bị phạt nếu hắn kiện mất. Chà, nếu thế thì khi đó mình chỉ việc chạy sang thế giới khác thôi! (TL: không biết là thằng nào đẹp trai hơn thằng nào đâu mà phải sợ =))) )
Khi tôi đang có những suy nghĩ ngớ ngẩn trong tâm trí thì tên kia, người đang nằm dài trên đất gào lên với tôi.
“Gaah, tao đã luyện tập boxing!? Sao mày có thể làm điều đó dễ dàng đến vậy …!”
Err, tôi cũng không biết.
Trước hết, tôi không thể biết liệu hắn ta có luyện tập boxing hay không khi chỉ nhìn vào nắm đấm. Hơn nữa, đối với tôi, cú đấm từ mọi người trông y hệt nhau, chúng đều chậm chạm khi so sánh với con Golbin General …
Chà, ở cấp độ của con Goblin General thì chỉ một đòn từ sức mạnh cục súc của nó đã tạo nên sự hủy diệt, đó không phải trạng thái có thể đạt được bởi người bình thường ngay cả khi họ học võ thuật. Tôi có thể chiến đấu với lũ quái vật bất chấp sự chênh lệch sức mạnh vật lý lớn đến vậy cũng nhờ những kỹ năng và sự cải thiện chỉ số.
Nhắc mới nhớ, lúc trước Miwa-san đã hoảng hốt, có phải vì cô ấy biết hắn ta học boxing? Mình đoán là vậy. Tuy nhiên, nghĩ đến việc cô ấy bị ấn tượng bởi điều đó làm mình thắc mắc liệu tên này có phải dạng người chỉ giải quyết mọi thứ bằng bạo lực. Chà, thực tế thì mình cũng không thể làm được việc gì trước khi thăng cấp. Hay nói đúng hơn là mọi đòn tấn công sẽ hạ gục mình ngay tức khắc.
Điều này làm mình cảm thấy hơi buồn.
Hikari-san ngồi xuống, nhìn vào tên kia rồi anh ấy tuyên bố với một nụ cười lớn.
“Kể từ lúc thể hiện hành vi bạo lực, cuộc sống trong ngành giải trí của cậu sẽ chấm dứt. Nếu không phải một nghệ sĩ thì đó thường sẽ là có tội đấy, biết chứ. Thật đáng tiếc!”
“Cá-?! K-Không có bằng chứng nào cả! Thực ra, tôi mới là người đã bị đánh!?”
Không, bạn biết đây, tôi nghĩ mọi người xung quanh đang quan sát nhưng … đúng như tôi nghĩ, họ sẽ chọn là đồng minh của tên đẹp trai này, đúng chứ? Giờ tôi có nên chuẩn bị để khóc?
Tuy nhiên, tôi không cần phải khóc lóc hay gì cả. Hikari-san nở nụ cười như ác quỷ trong lúc khoe cái camera anh ấy mang theo cho hắn ta xem.
“Anh đã ghi lại mọi thứ từ lúc bắt đầu cho đến kết thúc đấy, biết không ♥”
“Ch-chó chếttttttttt!”
Hắn ta chống cự dữ dội ngay tại chỗ nhưng sau đó cũng phải từ bỏ vì cơ thể tôi không hề di chuyển lấy một lần trong khi đang ghì hắn xuống và cuối cùng hắn ta bị các nhân viên dẫn đi.
“Geez … Ban đầu anh không nghĩ nó lại kết thúc thế này! Nhưng … Yuuya-kun rất khỏe nhỉ? Mặc dù trông vậy thôi nhưng thực ra cậu ta cũng là một tay boxing giỏi đấy”
“Chỉ là tình cờ thôi! Ahahahaha …”
Không thể nói điều gì. Sau cùng tôi cũng không thể nói mình đã luyện tập ở thế giới khác. Dù sao thì tôi cũng cần gọi Miwa-san.
“Miwa-san, cậu không sao chứ?”
“Eh? Ah … uh … Cảm ơn nhiều nhé!”
Miwa-san có chút bất ngờ khi nghe tôi gọi và cô cúi đầu cảm ơn cùng đôi gò má đỏ ửng.
“Nó chỉ là … đừng bận tâm! Tớ chỉ có chút bối rối vì lúc trước cậu không hề nói một từ nào”
“Err … Tớ cảm thấy nhẹ nhõm vì hắn ta luôn đi theo tớ mọi nơi, nó thực sự giúp ích rất nhiều”
Eh, cái gì thế vậy? Thật đáng sợ. Hắn ta cũng hành động như một kẻ bám đuôi sao?
“Có hơi lạ nhưng một lần nữa … Cảm ơn rất nhiều vì ngày hôm này. Tớ mong chúng ta có thể gặp lại nhau ở đâu đó”
“Vâng, hãy gặp lại ở đâu đó!”
“Yuuya-kun, cảm ơn vì ngày hôm này!”
Sau khi rời khỏi trung tâm thương mại, tôi nhớ lại những sự kiện đã xảy ra trong ngày hôm này. Tôi đột nhiên bị mời vào làm người mẫu và tự hỏi sẽ phải làm gì nhưng hóa ra đó lại là một trải nghiệm rất tốt, tôi thực sự vui mừng vì điều đó.
Về khoản quần áo. Tôi đã nhận được những bộ độ được lựa chọn trực tiếp bởi một chuyên gia trong lĩnh vực này nên đây là một kết quả mĩ mãn. Dù sao thì … tuy không biết điều gì sẽ xảy ra với tên kia nhưng thế giới giải trí khá là đáng sợ nhỉ. Tôi cũng chẳng giúp được gì cả.
◈◇◈◇◈◇◈
“Mình tự hỏi cậu ấy là ai …”
Sau khi Yuuya rời đi, Hikari để lộ một tiếng thở dài khâm phục.
“Một thiếu niên đẹp trai với phong cách tuyệt vời … Mình ở trong thế giới giải trí cũng đã lâu nhưng chưa từng thấy một ai như cậu ấy cả. Hơn nữa, cậu nhóc mới chỉ là một người nghiệp dư …”
“Cậu ấy thực sự tuyệt vời, phải không? Tuy là đàn ông nhưng ngay cả tôi cũng bị quấn hút bởi cậu ấy”
“Oh, anh nói đúng! Ý em là … dường như cậu ấy có sự quyến rũ để thu hút mọi người”
“Yeah nhưng vì là lần đầu tiên thực hiện chụp hình nên trông cậu ấy vẫn có chút gượng gạo”
“Nhưng cậu ấy mang đến một bầu không khí rất tốt mà phải không? Điều đó thật tuyệt!”
Đội ngũ nhân viên, những người có tham gia vào buổi chụp hình đang bàn tán về Yuuya, có vẻ như họ bị thu hút bởi lời nói của Hikari. Hikari mỉm cười có chút cay đắng khi nhìn vào nhóm người đó nhưng khi thấy Miwa, người đang chuẩn bị về nhà, anh liền tiến lại gần cô.
“Hey, Miwa-chan. Em có muốn kiểm tra ảnh luôn không?”
“Ah, vâng làm ơn, có ổn không ạ?”
“Tất nhiên! Đây, em có thể xem bao lâu cũng được”
Toàn bộ dữ liệu ảnh lúc trước được truyền qua một cái laptop nên Miwa có thể xem chúng từ đây thay vì nhìn trên camera.
“… Khi em xem lại, Yuuya-san thực sự tuyệt vời. Không thể tránh khỏi là biểu cảm của cậu ấy vẫn còn gượng gạo nhưng sau cùng thì cậu ấy không phải dân chuyên thế nhưng em chẳng thể nào rời mắt khỏi cậu ấy được, đến mức biểu cảm cũng không còn quan trọng nữa …”
“Đúng nhỉ? Lần này chúng ta chụp ảnh cho tạp trí thời trang nên chủ đề tập trung chính là về quần áo nhưng … chắc chắn, anh đã được truyền cảm hứng khi nhìn vào mắt cậu ấy, em biết đấy”
Thông thường với một buổi chụp hình cho tạp trí thời trang, chủ đề tập trung chính phải là quần áo hơn là người mẫu. Tuy nhiên, để tăng giá trị của quần áo, họ thường mời những người mẫu nổi tiếng như Miwa và cô ấy cũng thực hiện công việc của mình một cách hoàn hảo.
Nhưng trong trường hợp của Yuuya, cậu ấy còn trở nên nổi bật hơn, như thể cậu ấy đã nuốt trọn đống quần áo dù đó
mới là chủ đề tập trung chính.
“Hơn thế nữa, nhìn này, anh đã nghĩ mình sẽ chụp lại vì Yuuya quá nổi bật … nhưng vậy cũng chẳng giúp được gì. Như thể sự quyến rũ từ quần áo được nâng lên tối đa để Yuuya tỏa sáng”
Đúng, anh ấy không hề chụp lại mặc dù trông Yuuya như trọng tâm chính nhưng bản thân quần áo tự chúng cũng đã trở nên hấp dẫn hơn trước và kết quả là họ hoàn thành mục tiêu của mình.
Miwa nở nụ cười có chút cay đắng khi nghe về rắc rối của Hikari. Và rồi, ánh mắt cô dừng lại ở một tấm ảnh.
“Eh? Bức này …”
“Oh, em nhận ra rồi sao, Miwa-chan?”
Phản chiếu trên đôi mắt của Miwa là một bức hình chụp cô ấy cùng với Yuuya đang ngồi nói chuyện trong lúc nghỉ ngơi. Bức ảnh nhìn có vẻ bình thường như trong một khung cảnh thường nhật, tuy nhiên, nó trông rất tự nhiên, làm hai người như một cặp đôi thực sự. Và đây là ý tưởng chụp ảnh ban đầu của Hikari.
Miwa trong bức ảnh cũng rất tự nhiên cùng nụ cười cuốn hút và Yuuya thì tràn ngập sự quyến rũ đến nỗi khiến người xem cảm thấy như bị cuốn vào bên trong bức ảnh mà không hề nhận ra.
“Anh nghĩ sẽ để bức ảnh này là phần chính cho ngày hôm nay. Thực sự tốt, phải không?”
“Y-yeah … Yuuya-san trong bức ảnh này rất … um … quyến rũ …”
Bản thân Miwa đã bị thu hút bởi diện mạo phi thưởng của Yuuya ngay từ lần đầu tiên cô gặp cậu nhưng khi thấy Yuuya trong bức ảnh trước mặt, cô cảm thấy má mình nóng lên một cách tự nhiên.
“Ôi trời? Ôi trời, ôi trời? Miwa-chan, mặt em đang đỏ lên đây, biết không?”
“Eeeh! Kh-không phải mà!?”
Hikari, người nhận ra sự thay đổi trong biểu cảm của Miwa, nhìn cô với một nụ cười toe toét.
“Chà, anh sẽ để điều đó cho ngày hôm này”
“U-uh … mặt em thực sự đỏ ạ?”
“Như một quả táo vậy. Nhưng giờ, Miwa-chan cũng rất thu hút đấy”
“T-thế ạ?”
Miwa nghiêng đầu nhìn Hikari, người đột nhiên thể hiện một ánh mắt dịu dàng.
“Fufu … Miwa-chan trong bức hình này cũng tràn ngập trong sự quyến rũ. Nó rất khác so với Miwa-chan thường ngày. Từ giờ, anh nghĩ em sẽ còn có nhiều những buổi chụp hình khác nữa nhưng đừng quên biểu cảm và cảm xúc của mình ngày hôm nay, okay?”
“Ah … vâng!”
Buổi chụp hình này là kinh nghiệm quý giá cho Yuuya và nó cũng cho những người tham gia một trải nghiệm giá trị.