Chương 3 – Thế giới khác
Phần 1
◈◇◈◇◈◇◈◇◈◇◈◇◈◇◈◇◈◇◈◇◈◇◈
Đã một tuần trôi qua. Một lần nữa tôi nhận ra danh hiệu và các kỹ năng mình sở hữu có hiệu quả đến nực cười. Đặc biệt là những danh hiệu mà tôi có khi lần đầu tiên đến thế giới này, [Kẻ ngoại giới] và [Người lần đầu tiên đến thế giới khác].
Trước hết, nhờ danh hiệu [Kẻ ngoại giới], tôi có thể lên level một cách dễ dàng và nó cũng áp dụng cho tất cả các loại level; ngay cả level của kỹ năng cũng tăng lên nhanh chóng … Tôi nghĩ là vậy. Không thể nói chắc được vì tôi không biết khi so sánh với những người khác thì sẽ thế nào.
Mặc dù vậy, danh hiệu [Người lần đầu tiên đến thế giới khác] còn kinh khủng hơn. Vào lần đầu tiên đọc tác dụng của kỹ năng này, tôi đã nghĩ nó thật tuyệt vời nhưng level càng cao, tôi càng nhận ra nó đáng kinh ngạc đến mức nào.
Dù sao dựa vào lượng BP nhận được mỗi level thì sự khác biệt giữa tôi và cư dân bình thường ở thế giới này là gấp 10 lần. Ngay cả khi có người Trái Đất khác đến đây thì sự khác biệt cũng chỉ là gấp 5 lần. Sự cô đơn này thật lố bịch.
Quả thật tôi trở nên mạnh hơn nhờ vào căn nhà của ngài Thông Thái và những vũ khí tuy nhiên tôi cảm thấy sức mạnh mà danh hiệu này mang lại là thứ gì đó còn quan trọng hơn. Những danh hiệu thật tuyệt vời nhưng bản thân các kỹ năng thực ra cũng có tác dụng ở thế giới của tôi, điều đó đã giúp ích khá nhiều.
Ví dụ, kỹ năng [Thẩm định] cho phép tôi dễ dàng nắm bắt thông tin từ mọi thứ, chẳng hạn như tìm loại rau củ tươi ngon nhất trong siêu thị và kỹ năng [Thông hiểu ngôn ngữ] giúp tôi đọc, viết và ngay cả là nói với nhiều loại ngôn ngữ khác biệt. Ý tôi là tôi rất biết ơn về việc này.
Các danh hiệu và kỹ năng chắc chắn có hiệu quả tuyệt vời nhưng một trong những điều khác đã xảy ra có liên quan đến những loại nguyên liệu thực phẩm được trồng trên vườn. Tôi đã ăn các thực phẩm giúp tăng chỉ số nhưng ngay khi đạt đến level hiện tại, chỉ số của tôi ngừng tăng lên.
Có lẽ có giới hạn về lượng chỉ số mà bạn có thể tăng. Thành thật mà nói, nó đã kì lạ ngay từ ban đầu khi chỉ việc ăn cũng giúp tôi mạnh mẽ hơn thế nên tôi cũng không cảm thấy tiếc nuối về điều này. Ngay cả khi không làm tăng chỉ số thì hương vị của nó vẫn ngon như mọi lần.
Oh, tôi cũng đã thử [Thạch Slime địa ngục] và nó thực sự là thạch vị cà phê. Yup, cũng ngon. Ngoài ra, tôi cũng bắt đầu thử nghiệm mọi thứ với cơ thể mình.
Trong lúc tham khảo những quyển sách từ cửa hiệu second-hand, tôi bắt đầu vung vẩy vũ khí xung quanh và kỹ năng [Võ thuật chân chính] đã lên level 2 trước cả khi tôi biết. Tôi phát hiện ra ngay cả khi không giết quái vật, level của kỹ năng vẫn sẽ tăng chỉ từ những hành động của mình. Khi nghĩ việc này là do danh hiệu [Kẻ ngoại giới], nó càng làm tôi hiểu rõ hơn về sức mạnh của danh hiệu.
Ngay khi bắt đầu nhận ra nhiều thứ hơn, thực ra tôi cảm thấy khá chán nản. Sự khởi đầu của năm học mới đang đến gần.
Nếu tôi trở thành học sinh trung học phổ thông, điều đó có nghĩa là môi trường của tôi cũng sẽ thay đổi. Tôi không có lựa chọn nào khác và điều này chỉ mang đến sự lo âu. Không, thực ra tôi khá hào hứng về cuộc sống mới trong khoảng thời gian tôi hay bị lo lắng nhưng tôi không có đủ can đảm để bắt đầu cuộc sống ở trường cấp ba, nơi tôi đã biết hết mọi người từ cấp hai. Nếu làm thế, việc bắt nạt sẽ chỉ càng trở nên tàn nhẫn hơn trước thôi.
Tôi mong từ giờ mình chỉ phải khám phá thế giới khác nhưng tôi không thể nói vậy.
“Haizz … mình không muốn việc này”
Ngay cả khi nói không muốn thì tôi vẫn cần phải tới trường. Tôi ước mình có thể trở thành một kẻ vô dụng nhưng điều đó sẽ chấm dứt hoàn toàn cuộc sống của tôi … Nghĩ về việc này thì tôi không thể không đến trường.
Dó đó tôi đi tới cửa hàng bán đồng phục để thay thế bộ đồng phục hiện giờ đã không còn phù hợp.
Cũng không có gì bất thường khi đi mua đồng phục vào khoảng thời gian này trong năm vì năm học mới sắp bắt đầu nhưng mọi người trong cửa hàng bán đồng phục đều nhìn chằm chằm vào tôi. Có phải tôi quên kéo khóa quần không?
Chà, như là kết quả của việc lấy hết cam đảm để đi mua sắm, tôi đã may mắn khi ở đó chỉ có một vài người nên tôi cũng không gặp phải ai mà mình quen biết. Đó là một việc tốt.
Dù sao thì, hôm này tôi đã xác định sẽ … đi khám phá khu vực xung quanh căn nhà ở thế giới khác.
Thật đáng sợ khi nghĩ ở ngoài kia vẫn còn rất nhiều những loài như Huyết chiến Orge hay Slime Địa ngục nhưng sự tò mò của tôi đã vượt qua nỗi sợ.
Trước đó tôi chưa từng ra ngoài nhưng sau khi lên level, không chắc tại sao nhưng tôi còn cảm thấy tự tin hơn trước tuy nhiên tôi vẫn có cảm giác rằng chuyến phiêu lưu này là hành động thôi thúc bởi sự tò mò. Có lẽ nó sẽ là nguy hiểm từ góc nhìn của người khác nhưng tôi thực sự hạnh phúc về sự thay đổi này. Nó đã giúp tôi có suy nghĩ tích cực hơn.
“Đây có thể là bất cẩn nhưng đi thôi”
Tôi trang bị lên mình [Seri Huyết Chiến Quỷ] bao gồm [Giáp thân Huyết chiến Quỷ] và [Găng tay Huyết chiến Quỷ] cùng với các trang phục được để lại bởi ngài Thông Thái. Khi mặc thử đống đồ để kiểm tra, chúng vừa vặn một cách hoàn hảo với cơ thể tôi. Điều này chắc chắn sẽ đảm bảo một ít về phòng ngự.
Nhân tiện, vào lần đầu tiên tôi mặc chúng, sự phấn khích trong tôi đã tăng lên đáng kể, nó thực sự rất ngầu … Thì, sau cùng tôi cũng là một thằng con trai nên không thể trách được! Bởi vì nó quá ngầu mà! Và để đề phòng, tất nhiên, tôi cũng sẽ mang theo [Thảo mộc hồi phục toàn phần]. Điều này có nghĩa là tôi sẽ ổn trừ khi bị giết ngay lập tức … chà, có lẽ tôi đã quá lạc quan.
Hít một hơi dài, tôi tiến tới lối vào của hàng rào, chỗ đánh giấu biên giới giữa khu vườn và bên ngoài, nơi tôi đã giết 2 con quái vật lúc trước.
Vũ khí? Check. Giáp? Check. Cỏ phục hồi? Check.
“Được rồi”
Khi đã quyết định, tôi bước ra ngoài với đôi chân run run. Từng bước, từng bước một, tôi đi ra ngoài khu đất của mình. Và rồi –
“Ah …”
Cuối cùng tôi cũng xoay sở để ra ngoài hoàn toàn.
Khung cảnh bên ngoài đáng lẽ cũng phải tương tự như lúc tôi nhìn nó từ bên trong hàng rào nhưng trong mắt tôi, nó trông thật đầy màu sắc và làm tôi sững sờ mất một lúc. Dần dần khi đã cảm nhận được, tôi bắt đầu đi với những bước vững chắc.
Ngay cả nếu tôi có nói lần này là đi khám phá xung quanh thì tôi cũng không có đủ cam đảm để đi quá xa nên tôi chỉ tìm hiểu ở một khoảng cách mà tôi vẫn có thể nhìn thấy căn nhà. Một ngày nào đó, tôi sẽ đi xa hơn khi xem xét coi ngôi nhà là điểm mốc.
Tôi cầm [Tuyệt đối Thương] làm vũ khí của mình và tiếp tục đi trong lúc nhìn ngó xung quanh. Đây là lần đầu tiên tôi thấy rừng cây gần đến vậy nhưng chúng đều có những loại lá mà tôi chưa từng thấy bao giờ. Có rất nhiều loài hoa trông có vẻ có độc mọc chính giữa một cầu vồng sắc màu và thậm chí cả những bông hoa phát ra ánh sáng mờ nhạt.
Nhìn vào những điều này thực sự khiến ta tin vào sự thật rằng đây là một thế giới khác.
Trong lúc đang tận hưởng khung cảnh dị thường, tôi đột nhiên cảm thấy sự hiện diện của sinh vật. Chắc hẳn kỹ năng [Cảm nhận khí tức] đã hoạt động. Giữ hơi thở đều, tôi lần theo sự hiện của sinh vật đó và cuối cùng cũng nhìn thấy nó.
Đó là một sinh vật trông như trẻ con với làn da xanh lá, mặc trên mình bộ giáp rách rưới cùng đôi mắt sắc nhọn, một cái mũi khoằm và một cái miệng chứa đầy những chiếc răng khủng khiếp. Thực ra thì Huyết chiến Orge đáng sợ hơn nhiều. Trong lúc chưa bị sinh vật đó phát hiện, tôi cố gắng kích hoạt [Thẩm định].
[Goblin Elite]
Level: 120
Pháp thuật: 100
Công kích: 1500
Phòng thủ: 1000
Nhanh nhẹn: 1500
Trí lực: 100
May mắn: 100
Bằng cách nào đó tôi cũng đoán được nó là một con goblin. Nhưng đó không phải là goblin thông thường, nó là dạng ưu tú. Tôi nghĩ đó là goblin cao cấp. Thật đáng ghen tị.
Dù sao thì, tôi nên xử lý thế nào đây? Tôi biết mình vượt trội về chỉ số nhưng … con goblin này có thực sự là kẻ thù? Có lẽ ở thế giới này goblin và con người có mối quan hệ cộng sinh?
Nếu trong trường hợp đó, tôi sẽ là người đáng trách nếu khơi mào một cuộc chiến ở đây trước. Con Huyết chiến Orge và Slime Địa ngục là những kẻ đã hướng sát khí vào tôi trước và trên hết, chúng còn cố gắng xâm nhập vào khu vườn nên tôi có thể dễ dàng nói chúng là kẻ thù. Lần này, tôi không thực sự rõ. Thành thật mà nói, Huyết chiến Orge là kẻ thù và tôi cảm thấy goblin có lẽ cũng là kẻ thù nhưng cứ cẩn thận đã.
Tôi muốn tránh những rắc rối và xung đột không cần thiết nếu có thể nên tôi cố gắng lặng lẽ bỏ đi.
*Rắc*
Thế rồi tôi dẫm lên một cành cây bên dưới và tạo tiếng động. Khi tôi rụt rè quay lại nhìn con goblin ----
Oh tuyệt, hai mắt đã nhìn nhau. Khoảnh khắc im lặng tiếp tục, tôi không thể chịu được khi cố gắng nói chuyện với nụ cười trên môi để tỏ ra thân thiện nhất có thể.
“N-này!”
Những âm thanh bập bẹ không mạch lạc phát ra từ tôi.
“Xong!”
Như một việc tất yếu, con Goblin Elite lao tới trong khi cầm thanh kiếm tồi tàn.
Nếu là trước đây, tôi đã ngã bịch ra phía sau nhưng giờ tôi có thể thấy rõ những chuyển động của con Goblin và thành công trong việc tránh đòn tấn công cũng như giữ khoảng cách với nó.
Con Goblin Elite trông có chút ngạc nhiên về chuyển động né tránh của tôi, giọng nói bập bẹ của nó phản ánh trạng thái cảm xúc nhưng ngay lập tức nó lại tiếp tục tấn để giết tôi. Giờ tôi đã hiểu con Goblin, đúng như dự đoán, là kẻ thù. Nếu đã biết con Goblin là kẻ thù thì tôi sẽ không sai khi giết nó. Vì vậy khi vung [Tuyệt đối Thương], tôi nhớ lại nội dung trong cuốn sách mà tôi đã mua.
Thực chất cuốn sách không hề chỉ ra cách cầm thương như nào cho đúng.
Vào lúc đó, tôi tự hỏi có phải mình đã sai lầm khi mua quyển sách này nhưng khi đọc thì mục tiêu đơn thuần của cuốn sách rõ ràng là giúp người đọc điều chỉnh tư thế của họ để có thể di chuyển dễ dàng hơn với những mẹo như khi tấn công nhớ phải xoay ngọn thương trong lúc dồn lực đẩy. Những thứ kiểu như thế được viết trong cuốn sách.
Chà, bạn có thể tóm gọn là “xoay ngọn thương khi tấn công”. Vì vậy theo nghĩa đó, tôi, một kẻ mới bắt đầu đánh giá cao quyển sách này.
Khi bình tĩnh nhìn con Goblin Elite tấn công, tôi ngay lập tức có thể thấy nó đang vung kiếm tới từ 1 bên. Nói cách khác, đầu và phần dưới của cơ thể đầy những sơ hở. Không bỏ qua điều này, tôi vẫn bình tĩnh sử dụng chiều dài của ngọn thương để đâm tới, xoay ngọn thương không chỉ bằng cánh tay mà còn bằng cả cơ thể.
Và rồi, một ngọn gió xoáy quấn quanh [Tuyệt đối Thương] đâm xuyên qua trán của con Goblin Elite đúng như dự kiến. Con Goblin vẫn xoay xở kêu lên với sự kinh ngạc. Trong khi tôi chỉ đâm xuyên qua trán thì ngọn gió xoáy bọc quanh ngọn thượng quá mạnh, nó đã thổi bay đầu của con Goblin. Khi rút cây thương về, đầu của con Goblin Elite đã hoàn toàn biến mất.
Cơ thể của nó vẫn loạng choạng thêm vài bước tại chỗ và phun ra một lượng máu lớn trước khi biến mất hoàn toàn thành các mảnh sáng.
“Phew …”
Lần đầu tiên tôi thực sự cảm nhận được cảm giác tước đi mạng sống thông qua cây thương, trực tiếp bằng chính đôi tay mình. Nhưng kì lạ là tâm trí tôi vẫn tĩnh lặng. Thực tế, đó là một cảnh tượng đáng sợ làm tôi muốn nôn hết mọi thứ trong dạ dày ra nhưng tôi vẫn ổn. Tất nhiên, cảm giác rằng tôi đã tước đi 1 mạng sống vẫn còn nên tôi hiểu tầm quan trọng của việc này tuy nhiên bản năng của tôi nói nếu tôi không giết nó thì tôi đã tự giết chính mình. Vậy nên tâm trí và cơ thể tôi đã thích nghi một cách tự nhiên.
“Những thứ rơi ra là … [Ma thạch: Hạng D], [Nanh quỷ cao cấp] và [Da quỷ cao cấp], huh?”
Thành thật mà nói, bộ da thật kinh tởm, đúng như dự đoán từ trước. Chẳng có việc gì cần dùng đến chúng nên đó nên tôi chỉ quẳng mọi thứ vào [Hộp vật phẩm]. Nghĩ đến thì đây là lần đâu tiên tôi di chuyển trong một bộ giáp nhưng mọi chuyển động của tôi không hề bị cản trở. Cá nhân tôi khá thích nó; đây là một bộ giáp chất lượng. Lúc đầu tôi chỉ muốn né tránh phải chiến đấu nhưng xem xét tới việc tôi có thể kiểm tra những thứ như này thì việc chiến đấu với cái gì đó cũng không hề tệ.
“Umm … có vẻ level của mình không tăng lên”
Tuy không được tăng level nhưng vẫn tốt vì tôi có thể thực hành cách di chuyển trong quyển sách khi chống lại lũ quái vật. Di chuyển cơ thể trong vườn cũng ổn nhưng thực chiến lại là một câu chuyện khác biệt. Bất kể nội dung có ra sao, tôi mừng vì mua cuốn sách là một lựa chọn chính xác.
Đây là một thế giới khác và đối thủ là lũ quái vật nhưng võ thuật của Trái Đất vẫn có thể sử dụng được, vì vậy tôi hi vọng mình có thể duy trì động lực tích cực đó.
“Được rồi, có nên đi khám phá tiếp không?”
Vì level giữa tôi và đối thủ khá gần nên không được tăng cấp nhưng tôi vẫn giữ tinh thần và tiếp tục đi tìm kiếm, kiểm tra xung quanh.