◇
「Xin lỗi vì đã làm phiền.」
「Xin lỗi~」
Tôi cẩn thận mở cửa.
Đối lập với quang cảnh bừa bộn bên ngoài, bên trong lại ngăn nắp và gọn gàng như một cửa tiệm Nhật cũ. Bên trong cửa tiệm được trang hoàng với
nội thất mang phong cách Retro, dù không phải trong mắt của Chibi thì nó vẫn trông bắt mắt vô cùng. Tuy nhiên, không gian bên trong được chiếu sáng lờ mờ khiến bầu không khí trong đây trở nên kì quái…… mà chắc do sở thích.
Nhìn xung quanh mới để ý là gần như không có cái kệ trưng bày sản phẩm nào, và tất cả chúng dường như được cất ở phía sau tiệm. Adlas có bảo là đồ ở đây khá đắt, chắc họ làm vậy cũng vì lý do an toàn.
「Ô, hiếm lắm mới thấy khách hàng đến đây là quý cô trẻ. Tôi có thể giúp gì cho quý cô?」
Trong khi chúng tôi đang lấy làm lạ trước cảnh tượng bên trong, chủ tiệm ngồi ở sau quầy đã bắt chuyện với chúng tôi. Ông ấy quan sát hai người chúng tôi trong khi ngáp như thể không để ý tới tụi này.
Ông chủ tiệm đây rồi, một người đàn ông trung niên với vẻ lờ đờ uể oải. Ông ta sở hữu mái tóc vàng lẫn với đen bồ hóng bừa bộn, cặp kính được kéo lên cao qua khỏi mắt cùng bộ râu lởm chởm. Ông ta mặc trên mình bộ kimono với chiếc haori khoác bên ngoài, cầm trên tay đeo găng da là một cái tẩu thuốc. Dường như gu thời trang của ông cũng kì lạ như vẻ bề ngoài của cửa tiệm.
「À ừm…… tôi được người đàn ông tên Adlas giới thiệu tới đây. Tôi được bảo là nếu đến đây sẽ mua được trang bị ma pháp.」
Tôi cảm thấy có chút áp lực, nhưng giờ mà chùn bước thì khởi đầu sẽ không có gì trong tay mất. Tôi hướng về phía chủ tiệm và nói. Không cẩn thận thì sẽ khó mà mua được thứ mình muốn.
Dù tinh thần đang hăng hái nhưng phản ứng của ông chủ tiệm làm cụt hứng thật.
「Ôi chà ôi chà, thằng Adlas đó cũng có con gái rồi sao? Hừm…… tôi hiểu rồi, nếu là con gái hắn thì ắt hẳn sẽ tốt hơn khi được giới thiệu tới đây thay vì mấy cửa hàng bán vũ khí hay áo giáp khác.」
「Eeeeh……?」
Tôi bất chợt kêu lên. Tôi không thấy có dấu hiệu xài thẩm định và cũng không có vẻ như đã có ai đó thấy được trạng thái của tôi. Nếu vậy thì cái quái gì với lời nói vừa nãy của ông chủ tiệm cơ chứ…… Như thể dự đoán được suy nghĩ của tôi, ông ta tiếp tục nói.
「À không không, do hành nghề này đã lâu, nhờ kinh nghiệm tiếp xúc với nhiều người mà tôi có thể phần nào biết được người đó ra sao. Nhìn thoáng qua đã hơi hiểu được rằng hai cô không thích hợp với vũ khí và giáp thông thường rồi. Có lẽ đó là lý do vì sao mà Adlas nó dẫn tới đây đúng không?」
「Quả thật là vậy nhưn―」
「Vậy thì hai cô là quý khách hàng của cái【Kifukuya】này rồi. Nào nào chào mừng đến với cửa hàng, quý khách muốn tìm món đồ gì?」
Chủ cửa hàng bước đến chỗ bọn tôi với hai tay bắt vào nhau, một cái cử chỉ tương tự như của mấy tay bán hàng. Nhưng nhìn bộ dạng nhếch nhác ấy làm tôi không kìm được mà cảm thấy hơi khó chịu. Cảm thấy hơi áp lực, tôi bàn luận với ông ta về ngân sách của tụi tôi và thứ tụi tôi muốn mua.
「Ra là vậy, hai cô vui lòng đợi tôi một chút.」
Khi đưa ra mức ngân sách, ông chủ tiệm đi vô sâu trong cửa tiệm và trở ra với một vài món đồ.
Một cái nhẫn, một cái vòng cổ có hình phù điêu, và một cái túi đầy ắp đồ.
Và còn một thanh dao găm…… à không, đó là một thanh đoản kiếm bọc trong bao da thậm chí trông hơi nhỏ khi so với một thanh dao găm. Dường như ông ta biết rõ thứ mà tụi tôi cần, và điều đó thật sự tốt.
「Tôi tìm được thứ cho mấy cô rồi đây. Nếu ngân sách có hạn nhưng muốn tìm mua thứ gì đó hữu dụng, thì hai cô đã tìm đúng chỗ rồi đó.」
「Như cô thấy, chiếc nhẫn này được yểm【Cường hoá cơ thể】. Đây là món trang bị tuyệt vời có thể tăng cường khả năng thể chất tương ứng với lượng ma lực đổ vào. Nhược điểm của nó là mức độ tiêu hao ma lực hơi cao, tôi khuyến khích cô chỉ nên dùng nó khi cần thiết thôi.」
Ông chủ tiệm đưa chiếc nhẫn cho tôi, sau đó đưa chiếc vòng cổ cho Chibi và giải thích công năng.
「Đây là đoạn dây chuyền được yểm【Hộ thuẫn】. Đổ càng nhiều ma lực vào, nó sẽ tạo ra kết giới càng vững chắc quanh cô. Tôi đã lựa dây chuyền với độ đàn hồi tốt, nó sẽ không siết quá đâu.」
「Dễ thương―」
Chibi trong khi nghe lời giải thích cảm thấy thích thú và chơi đùa một chút với chiếc dây chuyền.
「Nào Chibi, ta vẫn chưa thanh toán nó cho nên nhớ cẩn thận.」
「Không sao đâu mà. Phải chạm vào nó mới biết cảm giác đó ra sao, vì vậy nên cứ thử thoải mái đi.」
「Thực sự được chứ?」
Sau khi nghe cuộc trao đổi, Chibi truyền ma lực vào dây chuyền để tạo ra một lớp rào chắn. Tuy lá chắn không mạnh, nhưng vẫn vừa đủ để đóng vai trò như một miếng đệm giúp giảm sát thương.
Thế thì tôi cũng không ngại gì nữa và bắt đầu cường hoá cơ thể với chiếc nhẫn vài lần.
Tôi cảm nhận được cứ mỗi 5 MP đổ vào, khả năng thể chất của tôi tăng lên một lượng 30% trong vài giây. Bằng cách tăng lượng ma lực dùng lên, tôi có thể gia tăng lượng cường hoá đó lên một mức nhất định. Không đa dụng cho lắm, nhưng sẽ rất hữu dụng trong những tình huống cần đến sức mạnh tức thời.
Chúng tôi cũng được chủ tiệm sơ lược qua về một số món đồ khác. Trong đó có một viên đá sẽ phát ra ánh sáng chói loà sau 10 giây khi được rót ma lực vào, và một cái máy tạo khói có thể dùng được.
Và sau cùng là……
「Mặc dù thanh dao găm này mang hình dạng của một cây kiếm, chức năng của nó lại như trượng phép. Tất nhiên vẫn dùng được như một cây kiếm nhưng đừng kỳ vọng nó quá đấy?」
「Như trượng phép ư?」
「Chắc tôi cần phải giải thích lại đôi chút nhỉ. Trượng phép không hoàn toàn thuộc phạm vi trang bị ma pháp, nhưng nó lại có mối liên hệ mật thiết với ma pháp. Người dùng niệm ma pháp thông qua trượng phép sẽ được nó khuếch đại hiệu quả và giải phóng.」
「Tuy nhiên, do thông thường trượng phép có kích cỡ lớn thành ra khó vận hành, và nhiều pháp sư đứng ở tiền tuyến không có duyên với nó cho lắm, chắc Adlas quên giải thích điều này rồi. Dù gì đây cũng là đồ còn sót lại trong kho nên nếu thích thì tôi tặng nó như là một món quà luôn. Còn cái bao này cô có thể quấn nó lại và cố định quanh đùi, như vậy sẽ tránh bị cản trở.」
Ông chủ tiệm vừa nói vừa lấy một cái bao kiếm có dây đeo ra.
「Eto, như vậy liệu có ổn không?」
Kinh tế eo hẹp nên chúng tôi chỉ có thể mua được mấy món đồ loanh quanh không quá 10 xu vàng. Tôi không nắm rõ giá thị trường của trang bị ma pháp, nhưng tôi có nghe là món rẻ nhất cũng ngốn ít nhất vài xu vàng.
Cảm giác như tôi đang nhận được quá nhiều rồi ấy……
「Có sao đâu, yếu tố cơ bản trong kinh doanh là lòng tin mà. Cho đi chút tiền để có được khách hàng tiềm năng cũng là một kiểu đầu tư sinh lợi.」
Chủ cửa hàng vừa nói vừa cười, khiến tôi nghĩ rằng người trong thị trấn này thật là khó đoán theo nhiều cách mà……
◇
Sau khi thanh toán hoá đơn và sử dụng gần hết tiền, tôi quyết định sẽ dùng thời gian rảnh lúc này để tản bộ quanh thị trấn.
Tôi quan sát những cư dân của thị trấn…… hầu như họ đều là con người, như dự đoán? Có thể nói 90% trong số bọn họ là người bình thường. Số còn lại là những trường hợp khác, chẳng hạn có thú nhân như Chibi và cả elf với đôi tai nhọn dài nữa.
Mừng là Chibi không thu hút quá nhiều sự chú ý (trừ bộ ngực của em ấy ra).
Tôi tìm thấy một gian hàng bán thịt xiên nướng trên đường phố, nên tiện đường ghé vô ăn thử cùng với Chibi. Sốt Kabayaki được tẩm lên miếng thịt giúp khử mùi nó đi nên rất dễ ăn.
Trong tầm quan sát quảng trường, tôi có thể thấy một chiếc đồng hồ. Dù là thế giới huyễn tưởng nhưng dường như nơi đây khá là dễ sống.
Trong khi tôi đang xoay mắt nhìn xung quanh, tôi nhận ra đã gần đến trưa rồi. Nhấc cái mông lên khỏi chiếc ghế dài, tôi nghĩ đã đến lúc nên đi đến Công Hội rồi……
「Aa là Leticia-chan và Chibi-chan kìa!」
Nghe thấy giọng nói nhí nhảnh quen thuộc, tôi quay về phía tiếng nói cất lên và thấy một cô gái…… là Shino đang tiến tới chỗ bọn tôi.
Nhìn xung quanh, tôi cũng bắt gặp Youmu ở phía đằng sau.
「Yo, chào hai đứa.」
Giọng Youmu hơi mập mờ…… và có lẫn mấy âm thanh kỳ quặc vào nữa.
Nhìn Shino có vẻ như cô ấy không có vấn đề gì sau chuyện đó, nhưng có gì đó xảy ra đối với cô ấy hay sao?
「À rế?」
「Hửm? Có gì sao Chibi.」
Chibi thắc mắc kêu lên, không biết có chuyện gì nữa?
「Không biết sao nhưng em thấy hình như Youmu mạnh lên thì phải?」
「Youmu mạnh lên?」
Thật sự thì đã xảy ra chuyện gì vậy? Như để át đi câu nói của Chibi, Youmu nói「Ah! Lo chi đâu chuyện đó, nào ta nên đi thôi!」và đi trước.