「Chạm vào cuộn giấy và để ma lực chảy vào đúng không……?」
Tôi đại khái hiểu rồi nhưng không chắc lắm. Adlas nhận thấy sự lúng túng của tôi, ông đưa cuộn ma pháp cho tôi và bảo「Maa cứ thử trước đi」.
「Trước tiên, mở cuộn giấy ra và đặt bàn tay lên bề mặt của nó. Sau đó nhắm mắt lại và tập trung vào các giác quan, điều quan trọng là phải nhận thức được dòng chảy ma lực trong người…… Maa chuyện cảm nhận ma lực đó thì hẳn Jo-chan đã biết rồi phải chứ? Giờ chỉ cần học cách sử dụng thôi.」
Làm như Adlas bảo, tôi đặt tay lên mặt giấy và nhắm mắt lại.
Ngay lúc đó, một luồng hình ảnh hiện lên trong tâm trí tôi, hơi khó để diễn tả sao cho thành lời nhưng…… nhìn nó giống như một cái mạng lưới vậy. Mạng lưới ma pháp trông đơn giản và khá là dễ hiểu…… Tóm cái váy lại, tôi nghĩ là mình cần phải điều khiển dòng chảy ma lực đi dọc theo cái mạch ma pháp dạng lưới này nhỉ.
Thế là tôi từ từ dẫn luồng ma lực bao quanh cơ thể đi đúng hướng. Cái mạch vốn không có tý ma lực nào giờ đã ánh lên thứ ánh sáng màu đen và nó bắt đầu truyền ra bên ngoài.
Tiếng *byong* vang lên và một bức tường tối màu hiện lên trước mắt tôi.
[Đã học được ma pháp bậc 1【Bức tường Ma pháp】.]
[Kỹ năng【Hắc Ma pháp Lv1】tăng cấp thành【Hắc Ma pháp Lv2】.]
Cùng lúc đó, giọng nói thế giới cất lên trong đầu tôi sau một khoảng thời gian vắng bóng.
「Oh, thành công trong lần đầu tiên luôn. Kể cả có là ma pháp bậc 1 thì cũng khá là ấn tượng đấy.」
Adlas nhìn tôi với đôi chút sự thán phục.
「Học cái này khó lắm hay sao?.」
「Không phải nó khó mà là cốt yếu đối với người mới học, nếu không làm được cái này thì còn nghĩa lý gì…… Chỉ là thường người ta sẽ tốn rất nhiều thời gian chỉ để hoàn thành giai đoạn đầu này. Ngoài ra, ta có thể áp dụng được mọi thuộc tính cho bức tường ma pháp, lửa thì ra tường lửa, thủy thì ra tường thủy. Nó giống với mũi tên và đòn phóng thích ma pháp.」
「Tôi hiểu rồi…… vậy là có thể tái sử dụng cấu trúc mạng lưới, nhưng nếu thay đổi thuộc tính của dòng ma lực dẫn truyền, tính chất của ma pháp cũng sẽ biến đổi theo.」
「Cũng có thể nghĩ như vậy. Một số ma mạch cần thuộc tính nhất định, số khác thì cần đa thuộc tính. Mấy loại đó thường mạnh hơn vì chúng kích hoạt hiệu ứng phù hợp với một hoặc nhiều thuộc tính bỏ vào. Nhưng quả thật không phải thuật thức lúc nào cũng phù hợp với sở trưởng của một người. Thế nên tốt nhất cứ nên học mấy cái thuật thức vạn năng như này đi.」
「Thì ra vậy, cảm ơn nhiều. Tôi sẽ cố gắng rèn luyện thật nhiều.」
「Oh, giờ cũng đã trễ rồi nên đừng có luyện tập quá sức đấy? Một lát nữa sẽ có nước nóng để em có thể tắm và thư giãn, nên cứ về nghỉ ngơi ở trong phòng trước đi.」
「Aa, cảm ơn nhé.」
Và thế là tôi và Chibi được đưa về một căn phòng dành cho hai người trên tầng 2 của quán trọ. Căn phòng hơi chật với 2 cái giường và 1 cái tủ có ngăn kéo, nhưng nhìn cũng gọn gàng và sạch sẽ đấy chứ.
Sau đó tôi dành từng chút thời gian ra để luyện tập ma pháp, và nhận ra một điều.
Đầu tiên, bất kể là mũi tên, bức tường hay đòn phóng thích, nó luôn cần tiêu hao một ngưỡng tối thiểu MP để kích hoạt thuật thức. Về 3 ma pháp nói ở trên, chúng cần tối thiểu 2 MP. Nếu ma lực dẫn truyền nằm dưới ngưỡng này, thì ta không thể kích hoạt thuật thức ma pháp, hoặc cho ra kết quả nửa vời và vô tác dụng.
Bản thân tôi có hồi MP tự động. Do đó, chỉ cần tôi cẩn thận hơn về tần suất sử dụng thì tôi có thể xài thoả thích ở một mức độ nào đó. Nhưng mình cũng nên tránh tỏ ra tự tin thái quá chỉ vì điều đó.
Và nói về giới hạn tối đa có thể rót vào của ma lực, hiện tại tôi vẫn chưa thể xác định được. Có thể do MP của tôi đang ở mức thấp, nhưng mà bao nhiêu ma lực tôi đổ vào thì bấy nhiêu ma lực bị thuật thức hút lấy. Vì vậy giờ tôi đang chờ MP hồi phục hoàn toàn để có thể đẩy nó lên tối đa, dù gì cũng đang rảnh. Cũng tình cờ trong quá trình này mà kỹ năng Hắc Ma pháp của tôi đã lên Lv3.
Đổ càng nhiều ma lực vào, bức tường sẽ càng rộng và cứng cáp hơn, còn mũi tên và đòn phóng thích ma pháp thì sẽ là hoả lực càng mạnh. Mặt khác ta cũng có thể gặt hái điều tương tự nếu tăng mật độ ma lực lên. Nói về mũi tên, nếu muốn tùy chỉnh kích thước và lực xuyên tâm, tôi chỉ cần đổ thêm chút ma lực đến một mức nào đó.
Trong trường hợp của tôi, người sở hữu Huyết Khí Giới và Nguyệt Lang Vuốt, tôi có thể tùy cơ ứng biến mà phòng thủ hay tấn công theo nhiều cách trong một cuộc chiến…… Nhưng thuật thức sẽ tốt hơn nếu tôi có thể vận dụng hết được công suất và uy lực của nó. Cơ mà dù gì cũng mới chỉ là thuật thức bậc 1 vốn được thiết kế dành cho tập sự. Trình độ càng vươn cao thì lợi ích càng rõ rệt và to lớn hơn.
Vì không thể thoải mái thực hành trong thị trấn, tôi muốn thử đống này ở trong rừng nếu có dịp.
Trong lúc tôi đang suy nghĩ.
「Oo Jo-chan, đừng nói là ngủ rồi đấy nha? Ta có mang theo khăn tắm cho em cũng như nước nóng đã sẵn sàng rồi. À và cả đồ ngủ nữa.」
Tôi có thể nghe thấy giọng của Adlas. Hình như nãy ông ta nói sẽ chuẩn bị nước nóng cho mình ấy nhỉ…… Giờ thì, thế cái kia để làm gì?
◇
「Yo-Yosh…… triển thôi nào!? Mọi chuyện sẽ ổn thôi……」
Tôi đang ngồi trên sàn đối diện với cái thau nước tắm cùng cái khăn treo ở trên.
Trong thế giới này, chỉ có thành phố thủ đô, vùng ngoại ô thủ đô và một phần nhỏ của thị trấn địa phương mới có nguồn cấp nước, chứ còn thường dân thì họ sinh hoạt bằng nước giếng. Nghe nói là những người có năng khiếu về thủy ma pháp cũng có thể dùng ma lực để tự cung cấp nước được, cơ mà không phải ai cũng làm được vậy đâu.
Có vẻ văn hoá nhà tắm cũng được truyền bá rộng rãi ở đây, nhưng để sở hữu một cái thì người ta phải quyết tâm cỡ nào mới được ấy.
Vì thế, thường dân sẽ hoặc là trả một lượng tiền khá lớn để vào nhà tắm công cộng…… hoặc là mua thau nước nóng về để lau mình với khăn.
Nhân tiện, tôi dù gì cũng có chút quen thuộc với văn hoá…… nhà tắm của Nhật Bản. Dẫu ký ức có mơ hồ, thì cái cảm giác thèm muốn một cái bồn tắm vẫn rõ mồn một. Từ khi đến thế giới này, tôi chưa có dịp được lau mình một cách đàng hoàng vì lúc đó đang ở ngoài trời. Tâm trí tôi đang thúc giục tôi hãy cởi bỏ đồ ra và đắm mình trong dòng nước nóng đầy dễ chịu này. Biết là mình vốn không nên làm như vậy, nhưng…… cái cơ thể nhỏ nhắn này lại nói "Yes" cơ.
Quả thật, vấn đề nằm ở cái cơ thể này.
Tôi đã luôn cố không lo nghĩ về điều đó. Gần đây dù đã làm quen với chuyện đi "hái hoa", nhưng lau mình lau mẩy nó lại là một câu chuyện khác xa so với chỉ cởi quần ra và cố không nhìn xuống phần dưới. Sự thật là tôi sắp chạm đến từng ngóc ngách của cơ thể nữ giới vẫn không đổi, mặc cho đó có là cơ thể của tôi đi chăng nữa.
Ngay từ đầu tôi đã ngại phải khoả thân rồi.
Aa bỏ mịa, tim tôi đang đập thình thịch. Trước khi chuyển sinh đến đây, bản thân mi vẫn còn là trai tân đúng không!? Sống một cuộc sống chỉ có ăn cỏ mà không duy trì nòi giống gì ư!? Đáng tiếc thay, giờ mi lại trở thành một thiếu nữ cơ đấy? Thôi không nói nữa, gạt chuyện đó sang một bên.
「Sao vậy Chủ Nhân? Ngài không tính cởi đồ ra hay sao ạ? Nước sẽ nguội đi đó?」
Chibi cảm thấy thắc mắc mà nghiêng nhẹ đầu. Trời ơi đừng có nhìn ta với cặp mắt ngây ngô đó…… không còn đường lui nữa rồi. Có lẽ do đặc tính của chủng vampire mà cơ thể này không hề trao đổi chất hay đổ chút mồ hôi nào cả (mặc dù vẫn ăn bình thường). Thế nên không cần phải lo về vấn đề mùi cơ thể, nhưng vết bẩn vẫn hoàn vết bẩn.
Nếu do dự chỉ vì ba cái chuyện lặt vặt như này, nó sẽ ám ảnh tôi suốt phần đời còn lại mất.
「......Ta biết rồi…… vào thôi nào.」
Hai tay nắm lấy gấu váy, tôi cố gắng cởi bỏ bộ đồ như thể dùng hết sức bình sinh.
Nhô lên trước mắt tôi khi lia mắt xuống đó là cặp bánh bao với mỗi bên nhú lên cái đỉnh màu hồng, cảm giác thon thả và mềm mại của cơ thể cũng như phần eo hơi thắt lại. Không nghi ngờ gì nữa, đây là vóc dáng của một loli điển hình. Chiếc quần chíp đen đầy quyến rũ kết hợp với tông màu trắng của da làm tôn lên vẻ đẹp bất cân xứng với tuổi.
――――Quả là một cảnh tượng đã con mắt, nhân sinh không còn gì luyến tiếc nữa rồi.
Tôi âm thầm chắp tay trong đầu tỏ lòng biết ơn với Leticia, dù có lẽ giờ cô đang trên thiên đàng rồi…… không được, không được!!
「Thôi…… lau mình lau mẩy trước cái nào…… Yosh.」
Tôi bắt đầu lau sạch những phần dính bụi bẩn trên cơ thể. Ban đầu hơi hồi hộp, nhưng…… dần dần ý thức được đây là cơ thể của mình, tâm trí tôi cũng theo đó mà chấp nhận. Công nhận là nhìn cơ thể nữ giới hứng thú thật đấy, nhưng bị lấn át bởi cảm giác trống rỗng khi vắng bóng thằng em luôn rồi.
Nãy giờ tôi cố vươn tay ra đằng sau lưng nhưng mãi mà không tới hết được, sao mà khó thế?
「Hãy để Chibi lau lưng Chủ Nhân cho.」
Chibi gọi tôi từ đằng sau. Quả là Chibi nhà ta…… vậy là không cần phải tự làm nữa. Nhờ em cả vậy Chibi. Nhưng mà, dù có hình dạng con người, Chibi vẫn là một chú cún bé nh…… à nhầm, sói chứ.
Không biết em ấy có ghét chuyện bị ướt mình hay không nữa? Tôi quay ra sau và hướng ánh mắt về em ấy.
「Cảm ơn nha Chi……biiiiiiii?!」
Đột nhiên đập vào mắt tôi là cặp dưa hấu được điểm tô với quả anh đào ở trên đỉnh.
「Có chuyện gì vậy Chủ Nhân?」
Chibi nghiêng đầu đáp lại vẻ sửng sốt của tôi, cơ mà em đang trần như nhộng kìa. Ể, quần áo em ấy đâu? Nhớ mới đây em ấy còn mặc mà…… Khỉ thật, tôi không thể rời mắt khỏi cặp bồng đào đó. Có tự đánh lạc hướng mình cũng vô ích.
「Chi-Chibi!? Quần áo…… quần áo!?」
「Nn! Chibi cũng cởi hết đồ ra rồi đó―― Như vậy Chibi có thể chà lưng Chủ Nhân được rồi!」
「Ý ta không phải vậy……!! Hiyaa! Kh-Khoan đ―! Uwaah! Khoan giùm cái!! Nó đang chạm vào người ta đó!!?」
「Trái――phải, lên――xuống! Chủ Nhân mềm mại quá đi à! Đã ghê!」
「Đừng, không phải chỗ đó! Chỗ đó để ta tự làm cho! Đến ta còn chưa từng chạm vào chỗ đó! Hiyaa!? Hiyaaaaaaah―――――」
◇
Kể từ sau lúc đó, Chibi lau sạch cơ thể tôi một cách kỹ lưỡng, lau xong rồi thì tôi rửa mặt sơ qua. Tự dưng ở phía bên kia bờ tường phát ra giọng nói của Adlas「Ta hiểu mấy mối quan hệ kiểu đó. Nhưng mà tường này không có dày lắm đâu, nên hãy vì bản thân mà nhỏ cái giọng xuống giùm cái.」
Thấy Chibi cười sảng khoái như này là quá đủ đối với tôi rồi…… nhưng sao tôi lại vừa khóc vừa cười thế này chứ.