Ruka cũng nói thêm.
「Nhưng mà này…… lỡ như thiên biến vạn hoá, trong khoảng thời gian ngắn lúc này mà bỗng chốc "bất khả thi" mất đi "bất". Con Chúa tể Goblin mà tiến hoá…… thì cơ hội thắng của ta sẽ vô cùng mỏng manh.」[note37779]
◇
【POV: ???】
Sâu trong lòng đất, một thế giới tăm tối tựa như vực thẳm. Nơi đó chỉ có ánh đèn của hoả ma pháp thắp sáng, một toà lâu đài vững chắc toạ lạc ở nơi này với vô số mảnh trang bị của con người vương vãi khắp nơi.
Yên vị trên ngai vàng nằm sâu trong lâu đài là vị【Vua】vĩ đại của chúng tôi, xung quanh ngài đầy rẫy những người phụ nữ nhân loại bị bắt và biến thành nô lệ. Sau khi trình báo lại những nội dung cần thiết cho vua, tôi lại trở về công việc tuần tra trong hang.
Lối đi phức tạp, cứ lên rồi lại xuống, y hệt như một cái ngục tối.
Nhưng vốn ban đầu nó không có như vậy.
Trước đó nó nhỏ và nông hơn cơ.
Nó chỉ là một cái hang nơi trú ngụ của những loài kém thông minh.
Phải, đó là trước khi vị vua vĩ đại của chúng tôi ra đời……
Đó là vào một hôm có một vị xưng danh là【Đại Phù thủy Goblin】tới đây từ ngoại quốc để nói chuyện với trưởng lão……
Và ông ta tiên đoán rằng đứa con thứ 13 của trưởng lão sẽ trở thành Chúa tể Goblin……
Và rồi……
Chúa tể Goblin…… nghe theo lời khuyên bảo của vị Đại Phù thủy đó rằng hãy ra tay giết ông ta đi.
Thế là ngài ấy đã tiến hoá lên thành【Chúa tể Goblin】.
Chúng tôi sẽ không bao giờ quên ngày hôm đó được.
Cơ thể của Goblin chúng tôi đây không quá khác so với những đứa trẻ loài người. Có chăng khác nhau là ở chỗ bản chất thú tính và trí tuệ thấp. Kể cả khi có tập hợp lại với nhau, chúng cũng không thể nhìn xa trông rộng hơn được.
Tôi chỉ có thể nghĩ rằng tụi tôi suy cho cùng là một đám bầy đàn thấp kém về trí tuệ cho tới ngày đó.
Lúc ấy, chúng tôi không đủ đe doạ để con người quyết định trừ khử và cứ thế ngó lơ. Nhưng tất cả chỉ còn là quá khứ. Cái cơ thể này đã đạt tới【Hắc Hiệp sĩ Goblin】, tất cả là để phục vụ ngài ấy.
Thể lực, sức mạnh và độ bền của tôi là số 2 thì mấy con Goblin khác không dám xưng số 1…… Tụi tôi luôn mang cảm giác chìm đắm trong ý muốn được cống hiến sức mạnh cho vị vua… Không từ nào có thể diễn tả cảm giác này ngoài vui sướng. Không, 30 chưa phải là Tết. Tôi phải phấn đấu hơn nữa để mài dũa sức mạnh, tất cả là để trở thành thanh kiếm sắc lẹm phục vụ cho chiến trận của vị vua chúng tôi.
Nghĩa vụ của bọn tôi là phải mạnh hơn và cống hiến hết mình cho vua.
Đang mải mê đắm mình trong dòng suy nghĩ ấy thì tôi nghe được âm thanh kiếm va chạm kiếm ở tầng trên. Nó đến từ mấy tên chiến binh được Đại Phù thủy tiến cử, luyện tập với nhau cũng là một cách gia tăng điểm kinh nghiệm mà không cần chém giết.
Nếu là chiến binh thì choảng nhau đến khi đạt ngưỡng giới hạn hoặc 1 trong 2 bị đánh bại.
Nếu là thầy tăng thì chữa những vết thương nặng và độc tố.
Còn pháp sư thì không chỉ gia tăng lượng ma lực mà còn ma pháp kỹ nữa.
Nếu là cung thủ thì cải thiện độ chính xác khi ngắm bắn.
Và việc nghiên cứu về【Linh hồn】sẽ giúp nhiều Goblin đạt đến mức độ【Tồn tại】cao hơn.
Những Goblin trải qua quá trình nghiên cứu này sẽ có cái mác【Đại】đi kèm như minh chứng cho những kẻ đặc biệt trên cả đặc biệt về tài cán đã nỗ lực hơn bất kì ai.
Cái hang động này, không…… mà là cái vương quốc này không có khái niệm vô chức. Những kẻ yếu và kém tài thì sẽ được giao cho chức trách【Công nhân sản xuất】, đặc biệt là những người khó kiếm điểm kinh nghiệm. Chúng là kiểu Goblin mà có được cử tới thành phố con người với trang bị đầy đủ thì cũng không làm nên cơm cháo gì.
Nhưng đúng thật là có những kẻ trong số con người không nên coi thường.
Ở đất nước con người, nhất là thủ đô, bọn chúng mạnh đến mức có thể xé tan bọn tôi ra dễ dàng như tờ giấy ướt.
Từng có câu chuyện nói về một vị Vua Goblin đã xâm chiếm một quốc gia nọ, nhưng đó là do lũ con người bất cẩn. Còn bọn họ đủ【May mắn】khi trong thời gian dài không bị để ý tới quá nhiều, lâu lâu lũ con người lại cử quân lẻ tẻ đi và rốt cuộc là dâng điểm kinh nghiệm miễn phí. Và có thời gian tiến hoá đủ mạnh để chiến đấu, chưa kể đám nhân loại kia còn gửi tiếp viện chậm trễ nữa.
Do đó Vua của chúng tôi quyết định ở lại dưới mặt đất, tích lũy sức mạnh và làm theo lời chỉ dạy của Đại Phù thủy.
Tuy nhiên…… thời điểm đó sắp tới rồi.
Một đám Hiệp sĩ bao gồm một lũ tương đối yếu trong đám tụi tôi được cử đi điều tra con người. Có vẻ đám con người hiểu sai mối hiểm nguy đang sắp tràn vào thị trấn của chúng mà lại cử đi rặt một đám mạo hiểm giả. Nếu cỡ bọn đó thì không khác gì cái bao cát kinh nghiệm cho tụi này cả. Nếu cố gắng hết sức, chúng tôi thậm chí có thể chiếm lấy nơi đó và tiến hoá xa hơn nữa.
「Giờ thì ngó qua chỗ đấu tập coi thử nào.」
Không biết khi nào mới bắt đầu xâm lăng đây. Vì vậy mới luôn phải tập luyện dù chỉ một chút…… Nghĩ vậy, tôi cầm thanh đại kiếm mà Thợ rèn Goblin đã làm ra. Và vào lúc đó……
「Yo, lại đấu tập nữa à? Daz vẫn luôn chăm chỉ như thường nhỉ.」
Một nữ Goblin với mái tóc hồng và giọng nói đẹp tới bắt chuyện với tôi. Cô ấy mặc bộ đồ gần như nội y và chỉ phủ bên ngoài với một cái áo khoác…… Cô ấy, à không, là cả nhóm của cô ấy cả nam lẫn nữ đều ăn mặc kiểu này… Nhìn qua vẻ bề ngoài, họ chắc chắn nằm trong nhóm thứ bậc cao, và cái người đứng đầu trong đám bọn họ là cái quý cô với ngoại hình gần giống con người này. Và phục trang của cô ta, nhìn thôi cũng khiến tôi khó xử rồi.
Cái cô này là Liz, một【Đại Cung thủ Goblin】, dù trẻ măng vậy mà đã leo lên đến thứ hạng còn cao hơn cả tôi, cô ấy mạnh thật. Giống với tôi, cô cũng được Vua ban cho cái【Tên】. Nhưng không may cô ấy lại là kiểu người tự do và chí lo vô tư đến độ không quá màng đến quyền lực.
「Còn cô vẫn thô lỗ như thường. Bổn phận của Hiệp sĩ là phải bảo vệ Vua và thần dân của người, tôi mài dũa sức mạnh vì điều đó thì có gì lạ? Thay vào đó, sao cô không tự đánh giá mình lại và ngừng cái kiểu ăn mặc không biết xấu hổ đó đi. Hành xử kiểu đấy trông không khác gì lũ thú nuôi của chúng ta, hay cô muốn nhập bọn với chúng nó?」
「Aa mou, cứng nhắc thế Daz! Nhìn gợi cảm mà! Tôi muốn mặc gì thì kệ tôi chứ. Cái gì? Hay là muốn "cặp kè" với tôi?」[note37777] [note37778]
「......Hừ!! Ai mà thèm ra tay với cô chứ!!」
「Vậy à, thế đừng để tâm đến chuyện đó chứ!」
Có cố cũng không hiểu được sinh vật gọi là con gái, nếu là bọn thú nuôi kia thì dễ đối phó hơn nhiều. Nhưng mà nói gì nói, riêng năng lực của cô ta thì rất đáng tin cậy.
「Thế, mọi chuyện sao rồi? Đám Hiệp sĩ được cử đi để gây nhiễu loạn có làm nên chuyện gì không?」
Liz được điều đi quan sát từ xa phòng trường hợp nhóm Hiệp sĩ bị tiêu diệt. Dù đứng từ xa thì cô vẫn có thể nhìn thấy tụi Hiệp sĩ hành động và nắm rõ đại khái tình hình với【Ưng Nhãn】.
「Hừm, nói chung là tốt…… họ đã có thể toàn diệt một tổ đội con người cho tới khi tình cờ chạm trán với 2 con quái vật. Tổ đội hạng F nhưng chúng có một kẻ hạng D hạ bậc dẫn đầu, nên ít nhất thông tin đó phải được truyền đi rồi.」
Liz nhún vai và nở nụ cười nhẹ.
Cơ mà 2 con khác hử…… Có phải là lũ sói phiền toái đang mù quáng tuân theo con Lão Lang đầu đàn đó không nhỉ? Tuyệt nhiên tụi này không muốn làm đồng minh với lão ta. Càng nghe cô ấy kể chi tiết, tôi lại càng thấy khó hiểu vì chả biết chúng là ai……
「Một ma vật và một con sói đi cùng nhau……?」
Tôi hỏi Liz để biết thêm chi tiết, nhưng đáp lại là một câu trả lời còn mơ hồ hơn.
「Hmmm, có lẽ bọn này khác ấy? Một tên là chủng undead vốn chỉ nên hoạt động vào ban đêm, nhưng nó lại ngang nhiên đi lại giữa thanh thiên bạch nhật, chắc chắn là loại cấp cao hoặc dị thường. Còn con sói kia cũng lạ không kém, lớp lông của nó lấp lánh và chưa kể nó còn có khả năng hoá thành con người. Nhắc về bầy Ngân Lang kia thì chúng có vẻ đang tránh mặt con undead này.」
「Maa~, tôi chỉ dùng【Mắt quan sát】này để nhìn nên cũng không nắm chính xác. Kỳ lạ là chúng cũng tầm đâu đó hạng D, giao tiếp được với tên mạo hiểm giả hạng D kia và còn không cố giết nhau nữa. Tôi cảm giác con undead kia cư xử hao hao con người.」
「Fumu……」
Cái đó thì ngoài mong dự đoán thật…… Nhưng loanh quanh hạng D, thì vẫn tài nào xử lý được với rủi ro ít nhất có thể vì có Liz làm chỉ huy. Dù gì vẫn phải cẩn thận phòng trường hợp con ma vật đó đứng về phe con người. Mình cũng không biết được chúng giấu bài gì ở trỏng.
Dù gì thì không còn đường lui nữa rồi.
「Nhắc nhở mọi người hãy cẩn thận từ giờ, tránh chạm mặt bọn chúng. Đừng tự biến mình thành điểm kinh nghiệm cho chúng. Nếu cần thiết hãy tập hợp đủ nhân lực để xoá sổ chúng.」
「Vâng vâng, đã rõ.」
Liz quay người đi và vẫy tay tạm biệt, tình huống như này mà bông đùa được, đúng là Liz mà. Về phần tôi, cần phải đảm bảo chiến dịch lần này sẽ thành công. Tôi cần nỗ lực hơn vì điều đó.
Tôi rời nơi này và hướng mình đi tới chỗ sân đấu tập.