『Vậy là chống lại ta chứ gì? Hãy cho ta thấy quyết tâm của ngươi ra sao trước bộ vuốt và nanh của ta.』
Tên sói già đó đang điềm tĩnh nhìn tôi với đôi mắt tràn ngập sát khí.
Cũng như lần tôi đối đầu với con Goblin… Nhưng thay vì chỉ là thuần hung hăn như con Goblin thì đây lại tuân theo lý trí. Dù gì, ổng vẫn coi Chibi này như một thành viên trong đại gia đình sói. Giá như em không phải là Hắc Lang thì kể cả khi bộ lông em nhuốm bất kì màu gì, mọi chuyện cũng đã chẳng thành ra thế này.
Tuy nhiên, có đưa ra phỏng đoán thì cũng chả thay đổi được tình hình hiện tại.
Thôi thì chúng ta cũng chả thể lựa chọn cách mình được sinh ra.
Trong những tình thế mà không ai chịu nhường ai thế này, duy chỉ có một hướng giải quyết.
"Chấp nhận lấy rủi ro và đứng lên chiến đấu!"
Không còn cách nào thỏa đáng hơn cách này cả.
『Hou…… Dù là một cô bé đáng thương nhưng ngươi làm cái vẻ mặt gan dạ đó có khiến ta bất ngờ đấy. Vậy là thoả hiệp đã thất bại rồi nhỉ. Bọn ta cũng không có ý định tay đôi đâu. Mấy đứa, biết cần phải làm gì rồi chứ?! 』
「Gâuuuu!!!」
Lão Lang gầm rú lên. Như thể là một ám hiệu, 5 con sói kia bắt đầu tiến lên. Bọn chúng dù bao vây tụi tôi nhưng sát khí chỉ hướng về Chibi và cả đám chúng nó liền ra đòn cùng một lúc. Quả nhiên, mục đích thực sự của bọn này là em ấy! Chúng chỉ cần đạt được mục đích và không có ý định xung đột với tôi.
「Khốn khiếp!!」
Giờ nên làm gì đây. Làm gì đây!? Tên sói lão này chắc chắn là kẻ mạnh nhất mà tôi từng gặp từ trước đến nay. Và mấy con sói lâu la này cũng mạnh không kém gì hắn đâu. Tương quan lực lượng chênh lệch quá, bên kia có 5 người mà đây có mỗi 2 cái tay thì sao mà đối phó!
Thật sự luôn á trời, làm gì đây ta!? Có nên dùng đến thanh đại kiếm đợt quẩy tưng bừng bọn Alp hay không…? Không, không được! Đám sói này không có mù quáng lao lên như tụi Alp.
Chắc mình nên trà sữa trân châu đường ai nấy đi mà xách cái mông lên chạy nhỉ…!? Không được, thế là ngu dốt. Chạy đi cũng chả khả quan hơn, vừa tốn công vô ích vừa không khác gì một con mồi đang giẫy giụa trước mặt chúng.
Làm gì đó đi……
Tôi ơi, không phải khi này thì khi nào nữa. Động não đi, làm ơn!!
Thời gian càng trôi, mọi chuyện càng tệ. Tôi cần tìm ra phương hướng giải quyết hoặc là quy tiên tại đây. Giá như có cách nào đó diệt hết tụi này trong một đòn…!
Trong khi đang chìm trong dòng suy nghĩ, như thể đáp lại ý nghĩ của tôi, thanh kiếm rung lên cộng hưởng với nhịp mạch trong tôi.
【Huyết Khí Giới】
Giờ tôi mới nhận thức rõ được sức mạnh của kỹ năng này. Ban đầu, tôi đinh ninh nghĩ rằng mình chỉ cần hình dung ra chi tiết món vũ khí trong đầu là nó sẽ làm y như thế đó. Nhưng thực tế, nó đáp ứng và hiện thực hoá mong muốn của tôi còn hơn cả như vậy nữa.
Tôi cũng đã hiểu sao mà mấy cái kỹ năng bậc thấp hơn lại lên cấp nhanh như vậy rồi. Chẳng khó hiểu gì khi tôi dùng nó quá trời luôn mà chả nhích lên được tí cấp nào.
Một kỹ năng ma pháp mạnh đến nỗi chỉ những vampire bậc cao mới có được, lại còn khó lên cấp và cần rèn luyện trong thời gian dài.
Hoá ra tôi mới là người đã tự giới hạn đi tiềm năng của kỹ năng này. Bảo sao kỹ năng sử dụng nhiều mà cấp thì lên chẳng nổi.
Chắc là tôi nên thử vài đường…… Hoặc có khi đây là lần cuối tôi được thử ấy.
Cũng không còn lựa chọn nào tốt hơn nữa rồi.
Được ăn cả, ngã về không!
Trong một bước, tôi tiến tới giữa đám sói đang nhắm vào bé sói nhỏ này.
Tôi cứ thế mặc kệ những móng vuốt có thể cào xé lấy da lấy thịt hay những răng nanh có thể gặm đứt từng thớ cơ của tôi.
Nhưng, vẫn sợ thật! Bây giờ tôi có tự nhủ với mình là không sợ thì đó cũng chỉ là nói dối để trấn an bản thân thôi.
Ít ra nó còn tốt hơn nỗi sợ bị chính người thân của mình ruồng bỏ chỉ để bảo toàn cho sinh mạng của họ.
Tôi cắn nhẹ lòng bàn tay đủ để rỉ máu, sau đó tôi vung máu ra xung quanh tạo thành một vòng tròn máu. Có một vài giọt bắn lên trên người của tụi sói đang tiếp cận.
「Huyết Khí Giới……!!」
Điều quan trọng cần phải nhắc lại 3 lần. Tập trung vào hình ảnh, tập trung vào hình ảnh, tập trung vào hình ảnh. Nó phải có thiên hướng phòng thủ. Tôi cũng chỉ nghĩ được đến vậy và cũng chả biết có đủ chống cự hay không nữa.
Nhưng thế thì chẳng phải tôi cũng chỉ đang cố vịn vào cái niềm tin rằng tôi sẽ an toàn dưới lớp bảo vệ này hay sao? Thật là khờ dại mà. Bộ tôi có cần phải khép nép đến vậy không?
Tuy không chắc là nó sẽ thành công nhưng tôi vẫn vững tin. Nhưng【Huyết Khí Giới】là sức mạnh của tôi, tôi hy vọng nó sẽ đáp lại ước nguyện của tôi.
*Goppuri*! Những giọt máu rải rác quanh tôi ừng ực lên như thể đáp lại ý nguyện của tôi. Trong thời khắc kế tiếp, vô số thanh huyết kiếm thành hình và bắn về phía lũ sói như mưa.
「Gyain!!!?」
Mấy thanh kiếm đâm xuyên qua lũ sói ngọt xớt luôn. Những gì diễn ra sau đó là một tràng rên rỉ của chúng nó trước khi từng đứa lăn ra chết.
「Kỹ năng ma pháp【Huyết Khí Giới Lv1】tăng cấp thành【Huyết Khí Giới Lv2】.」
「Đã hạ gục Ngân Lang. Nhận được 41 EXP.」
「Đã hạ gục Ngân Lang. Nhận được 34 EXP.」
「Đã hạ gục Ngân Lang. Nhận được 33 EXP.」
「Đã hạ gục Ngân Lang. Nhận được 31 EXP.」
「Đã hạ gục Ngân Lang. Nhận được 35 EXP.」
「【Hạ Vampire】tăng cấp từ 7 lên 9.」
Cảm giác như MP của mình bị rút cạn luôn rồi ấy. Cơ mà sử dụng Huyết Khí Giới đến mức độ cỡ đó cơ mà, chuyện này cũng không nằm ngoài dự đoán. Người tôi bỗng loạng choạng và có chút hoa mắt. Chắc do lần tiêu thụ MP này có hơi quá tay.
Khoan, đây mới chỉ là đám tay chân thôi! Còn con sói đầu đàn kia nữa. Mọi chuyện coi bộ vẫn chưa kết thúc nhỉ……
『Tuyệt vời đấy. Nhưng có vẻ nữ thần chiến thắng đã mỉm cười với ta rồi!』
Một giọng quen thuộc vang lên trong đầu tôi. Theo sau đó là cơn đau thấu xương đến từ bên hông tôi. Tên sói già đó cắn tôi!
Con sói già này, có phải hắn vừa dùng 5 đứa kia như mồi nhử đúng không? Hay là hắn có ý định giải quyết chuyện này một mình hắn mà không lao lệ cùng? Hoặc có thể do tên đó nghĩ tốt nhất là cứ để mấy đứa đó lo nhưng chuyện không suôn sẻ. Tôi không rõ suy tính thực sự của tên này. Nhưng mà vì sự sống còn của cả một gia tộc, sự hy sinh của 5 con sói xui xẻo này chắc trong dự trù của hắn rồi.
Tiếng xương gãy răng rắc vang vọng bên tai tôi. Vài cơ quan nội tạng đã bị tổn thương và máu bắt đầu rỉ ở khoé môi tôi.
「Kaha!!?」
Đau, đau quá! Đau đến độ muốn ngất xỉu luôn. Tuy nhiên, chính là thời khắc này đây! Thời cơ đã đến rồi. Tôi trói chân con sói bằng huyết xích để tránh việc nó bỏ chạy đi.
Mặc kệ ý thức của tôi đang bị lu mờ dần đi, tôi cố gắng củng cố phép trói với lượng máu bị rỉ ra khỏi miệng tôi lúc nãy. Tôi biết, biết chứ! Chỉ cỡ này là vẫn không đủ để chế ngự cái thứ này. Tuy nhiên, một khoảng trống đã là quá đủ cho tôi rồi. Tôi nắm chặt lấy con sói to với toàn bộ sức lực còn lại.
『Này cô bé, ngươi đừng có mà……!!』
Ah, đoán đúng rồi đấy. [note32754]
Khoảng chừng 2 lít.
Lượng máu trong cơ thể của một đứa trẻ rơi vào tầm đó. Đối với tình thế hiện tại, con số 2 ấy trở nên quan trọng đến nhường nào. Vì đó cũng chính là số lượng vũ khí của tôi mà.
Do dự là cửa tử sẽ mở cửa chào đón tôi liền, tôi không được phép như vậy.
So với việc phải đấu đá với 5 con sói, việc đối chọi với con này khó khăn hơn rất nhiều do sự chênh lệch sức mạnh. Chỉ khi tôi chiến đấu với tinh thần sẵn sàng đặt sinh mạng của mình lên bàn cân đánh đổi, tôi mới có thể khỏa lấp được sự chênh lệch ấy trong một khoảnh khắc.
Điều khiển máu lưu thông trong cơ thể, tôi ngay lập tức tạo ra một món vũ khí và cắm vào con Lão Lang này. Nó cũng không phải dạng vừa khi vẫn cố kháng cự bằng cách gặm mạnh hơn vào sườn và phần nội tạng ở chỗ đó của tôi. Giờ thì đây trở thành một cuộc vật lộn rồi, không còn là một cuộc chiến với chiến thuật hay âm mưu gì hết.
Lúc này, cả 2 bên đều muốn giết cho bằng được đối thủ của mình, hoặc tao chết hoặc mày chết.
「Grrrruuuu!! Guuurrruaaaaa!!!!」
Sau một hồi vật lộn với nhau đầy khốc liệt, bên sườn của tôi đã mất đi miếng thịt. Lúc này trói buộc đã hết hiệu lực, nó liền xông lên cố cắn vào cổ tôi.
Chắc chắn, tôi chắc chắn… rằng chỉ còn mỗi chỗ đó thôi. Tôi cũng nhanh chóng vào thế với Huyết Khí Giới luôn sẵn sàng tung ra.
Trước khi nó có thể chạm đến cổ tôi, tôi ngay lập tức dang tay ra và dùng Huyết Khí Giới với toàn bộ ma lực hướng thẳng về phía trước.
「Pile… Bunker!!!!」
Lượng máu tuôn ra nén lại và gia cố thành hình một cọc máu và đầu con sói lão đã bị xuyên thủng.
「Đã hạ gục Lão Lang. Nhận được 121 EXP.」
「【Hạ Vampire】tăng cấp từ 9 lên 10.」
「【Hạ Vampire】đã đạt đủ cấp để đột phá.」
Trong cơn mơ màng, tôi có thể nghe thấy tiếng thông báo như thể chúc mừng cho chiến thắng của tôi.
「Kyuuun……!!」
Đừng có nhìn ta với vẻ mặt âu lo đến vậy chứ. Ah, cái gì đây……? Vậy là tình trạng của mình tệ đến mức đó sao? Ờ, cả cơ thể nó cứ nhói đau lên, mình cũng vì thế mà chả nghĩ thông suốt được nữa.
Nó bắt đầu liếm lấy mấy cái vết thương trên người tôi đã đang tê dần đi. Ah, nghĩ đi cũng phải nghĩ lại. Dù mình đã hứa là sẽ đưa nó về bên người thân rồi mà. Rốt cuộc lại đi giết luôn cả gia đình của nó……
「Ta xin lỗi… em. Liệu em... em có còn muốn ở bên ta dù ta đã làm vậy không?」
「Gâu!」
Sao mà em có thể đáp trả lại câu hỏi như vậy như thể chuyện đó là lẽ đương nhiên vậy? Sau một hồi cảm thấy không còn mối đe doạ nào xung quanh, tôi thả lỏng người và chìm sâu vào giấc ngủ.
「【Hắc Lang #Sơ sinh】đã trở thành thuộc hạ.」
「Kỹ năng ma pháp【Huyết thống Lv1】tăng cấp thành【Huyết thống Lv2】.」
「【Hắc Lang #Sơ sinh】đã đạt đủ cấp để đột phá.」