I Became a Living Cheat

chương 07: một cuộc trò chuyện

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Taiyou chọn một con đường khác để đi học mà không đi chung với ba chị em. Vì với cái bản tính nhát gái của mình, theo bản năng, cậu đã chạy trốn. Mặc dù tất cả những gì cậu đã làm chỉ là nhìn thẳng vào mắt họ và gọi tên của họ, tuy nhiên, vì được tiếp xúc quá ít với những người khác giới, điều đó là quá sức chịu đựng của cậu.

Hơn nữa, thật khó để có thể đáp lại cảm xúc của họ, mọi chuyện xảy ra quá đột ngột. Có harem ư, điều đó thì toẹt vời thặc, nhưng thấy họ thể hiện tình yêu vô điều kiện của mình với cậu, cậu đã cảm thấy một cảm giác tội lỗi. Sự phức tạp của vấn để này cộng với một việc nữa là cậu chỉ mới 16 tuổi đã khiến cho mọi việc càng thêm rối rắm.

Và, lý do họ thích cậu, và cũng là lý do khiến cậu cảm thấy tội lỗi, chính là do cái chỉ số củ chuối đó.

Charm: 65535

Cách đây vài ngày, ba chị em sinh ba Hayakawa chỉ đơn thuần là bạn cùng lớp của cậu, nhưng bây giờ, nhờ cái chỉ số đó mà cậu đang phải chịu tình cảnh như vầy đây.

Nếu cậu đạt được level tối đa và gia tăng các chỉ số của mình lên mức cao nhất bằng công sức cày cuốc cực nhọc của mình, thì cậu đã có thể ưỡn ngực mình ra mà khoe về thành quả của mình. Tuy nhiên, nhờ vào cái lỗi "nhọ nồi" đó, cậu đã có được một con số hết sức củ chuối khiến cho bất cứ thanh niên F.A nào cũng phải khóc khi thấy điều này, nói cách khác, đây là kết quả của một sự may mắn (hay là do quá nhọ, nếu độ thu hút của nó mà ko cùi bắp đến mức đó thì chả có chỉ số này ) và không công bằng. Bởi vì cậu không hài lòng được với những thành quả không xứng đáng như thế này, nếu được, cậu sẽ từ chối những chỉ số này. (thế thì cái thể loại harem của bố vứt đi à??)

Sau nhiều năm, cậu chắc chắn sẽ nhìn lại bản thân mình và cười một cách đau khổ.

"Tại sao tôi làm làm to chuyện thế nhỉ, nếu suy nghĩ, tôi đã quá trẻ con khi bị ám ảnh bởi những chuyện này."

[Haaaa....]

Mặc dù vậy, nhưng trong hiện tại thì cậu đã cũng đã ''sống sót '', và điều đó mới là quan trọng. Và cậu ta lại thở dài một cách thất vọng.

"Chào buổi sáng, Natsuno. Ủa, cậu không chơi game nữa à?"

"Oh, là cậu à Nakajima? À, tại có nhiều việc xảy ra quá..."

Như thường lệ, trên đường đến trường, Nakajima lại đi chung với cậu, và cậu lại buông ra một tiếng thở dài nhỏ.

"Có chuyện gì vậy, hình như cậu không được khỏe. Cậu đang gặp một số vấn đề cá nhân ư?"

Nakajima ngọ nguậy ngót tay út của mình và đưa ra một nụ cưới tinh nghịch. "Chuẩn cmnr", Taiyou đã gần như muốn thốt lên câu đó, nhưng những người như cậu ta thường hay thích trêu chọc mọi người về vấn đề tình yêu, cậu ta là một người nổi tiếng với những việc như vậy và cậu không muốn hướng cuộc trò chuyện này theo hướng đó. Do đó Taiyou đã cố kìm nén nỗi lòng của mình.

"Không như cậu nghĩ đâu, đó là do cái điện thoại của tôi nó tèo mà thôi."

(hình ảnh chỉ mang tính chất minh họa, mọi góp ý vui lòng liên hệ hentaihaven.org )

"Có phải đó là cái điện thoại mới nhất mà cậu vừa mua?"

"Ờ."

"Thật sao, vậy cho mình xem thử, có phải điện thoại của cậu bị nứt không?"

"À, không, nó không bị nứt đâu, nó chỉ trở về cát bụi sau khi bị một chiếc xe tải cán qua như trong mấy cái quảng cáo trên tv về thử độ bền của nệm ấy mà, tuy nhiên, vật ở đây không phải là mấy cái nệm mà là cái điện thoại."

"Xin chia buồn với cậu, thì ra đó là lý do cậu không chơi game hôm nay."

Taiyou cảm thấy nhẹ nhõm. Đối với một người như Katsuki, một người luôn thích tò mò về những tin đồn về những chuyện yêu đương, nếu tin ba chị em lọt vào tai của cậu ta, thì điều đó sẽ mang lại một hậu quả thặc khôn lường, cậu phải che đậy bí mật này, Taiyou nghĩ thầm như vậy.

"Bên cạnh đó, nhìn thấy Natsuno không chơi game như bình thường, mình bắt đầu cảm thấy hơi lạ."

"Lạ như thế nào?"

"Vâng, nó làm cho mình không thể bình tĩnh lại, nó giống như cảm giác của một con chim bồ câu ở trước cửa nhà ga luôn sợ hãi và không dám lại gần con người."

"Tôi hiểu những gì cậu nói, nhưng thực sự thì...."

Taiyou có một nụ cười buồn vui lẫn lộn.

"Nhưng cậu biết không, ngay cả khi không chơi game trên điện thoại, không phải vẫn còn những game khác ư. Sao cậu không lấy những cái điện thoại cũ của mình mà chơi."

"Bởi vì tôi không muốn chơi những trò chơi cũ mà mình đã cày nát rồi."

"À hiểu rồi."

Trong khi Taiyou liếc nhìn Katsuki, cậu đã lật đồng xu 1 ¥ trong tay của mình từ mặt này sang mặt khác.

Mặc dù đã nói vậy, nhưng thật ra, cậu không cần điện thoại để chơi game. Bởi vì ngay trong thực tại, cậu vẫn đang cày level, và điều duy nhất cậu thích ở các trò chơi chính là có thể lên cấp.

Ít nhất thì cậu vẫn có thể tăng những chỉ số đó trong đời thực, mặc dù điều này không giống như một trò chơi, nhưng cậu thấy điều này cũng bình thường.

Mặc khác, mặc dù cậu không chơi game, nhưng cậu có cảm giác như mình đang chơi ngay lúc này.

"Chào buổi sáng Aoba-chan! Hôm nay bạn nhìn cũng rất dễ thương vời mái tóc đuôi ngựa đó đấy!"

Kết thúc cuộc nói chuyện hời hợt của họ, Katsuki như mọi khi, hội ngộ với nhóm bạn của cậu ta, và cậu tự nhiên tách ra khỏi Taiyou và lao về phía bạn bè của mình. Khi ánh mắt của Taiyou nhìn theo hướng Katsuki đi, có một cô gái thật dễ thương với một mái đuôi ngựa trên đỉnh đầu cô.

Đây không phải là một loại tóc đuôi ngựa bình thường, cô buộc một cái nơ đằng sau và thả mái tóc của mình ngang vai, có lẽ cô ấy chăm sóc mái tóc này rất kĩ lưỡng.

Tuy trong lớp cậu cũng có rất nhiều người có tóc đuôi ngựa, nhưng không ai có thể so sánh được với vẻ đẹp của cô, hầu hết đầu tóc của họ chỉ là một mớ lộn xộn hoặc lỗi thời.

"Hm?"

Lúc đầu, nó chỉ đơn giản là một sự ngưỡng mộ mái tóc đuôi ngựa của cô ấy, nhưng, cô đột nhiên quay lại nhìn đối mặt với cậu. Mặc dù cô ấy chỉ nói về một cái gì đó với Katsuki, vì một lý do nào khác mà cô đã nhìn chằm chằm về phía ông.

Không, nó giống như có ấy đang trừng trừng nhìn cậu thì đúng hơn.

[Tôi đã làm việc gì đó xấu với cô ấy à?]

Ánh nhìn của cô ấy lấp đầy những điều đủ để làm cậu ta nghĩ đến những trường hợp như vậy.

Cậu cố gắng lục soát lại trí nhớ của mình, nhưng cậu không nhớ là mình là làm bất cứ điều gì để bị cô ấy ghét, đó là điều chắc chắn.

Mặc dù ánh mắt của cô ấy vẫn hướng về phía Taiyou, nhưng sau đó, ánh mắt của cô bình thường trở lại và cô bắt đầu nói chuyện với Katsuki trong khi đến trường.

Bây giờ đang là giờ nghỉ giữa trưa.

Cậu đã được giáo viên mời tới phòng để làm một chuyện gì đó và bây giờ cậu đang về lớp.

"Chào cậu."Khi ông trở về lớp học của mình, cậu đã gặp phải một trong ba chị em sinh ba. Đó là người cao nhất trong ba chị em: Kotone.

"Kotone ...... .. Cậu đang đi một mình?"

Như thường lệ, cậu cố gắng trong đau khổ để vứt chữ -san đi, không phải lúc nào bọn họ cũng đi chung, nhưng đây là lần đầu tiên cậu được nói chuyện chỉ với một người trong số họ.

"Vâng, chúng tớ đang kiếm cậu, chúng tớ không biết cậu đã đi đâu nên đã chia ra và tìm cậu."

"Ồ, các cậu chia ra à?'

"Vâng, mình sẽ gọi Suzu-chan và Kaza-chan lại đây chứ? "

"À, được rồi."

Mặc dù cậu đã đồng ý, nhưng cô chỉ đứng tại chỗ, cô tiếp tục nhìn Taiyou trong khi mỉm cười với anh ta và nó dường như cô đã khiến cô hạnh phúc về điều gì đó.

".........."

"..........."

"Ummm, cậu không định gọi 2 người kia à?"

Cậu cảm thấy không thoải mái lắm về điều này, thậm chí lạ hơn là cậu đã hỏi mà không suy nghĩ.

"Tớ đã gọi họ."

"Eh? cậu đã làm gì?"

"Vâng, tớ đang rất vui."

"....Hm?"

Taiyou gãi đầu bối rối. Cậu đã cố gắng để tưởng tượng và nghĩ về tình huống mà cậu đã gặp phải nhưng trước hết cậu phải làm rõ vấn đề này, nhưng cậu không thể nghĩ ra được bất cứ điều gì, cậu nghiêng đầu trong bối rối một cách vô thức.

"Như mình đã nói, mình thực sự rất hạnh phúc, bởi vì mình đang rất hạnh phúc, nên chắc chắn Suzu-chan và Kaza-chan sẽ biết rằng mình đã tìm thấy cậu."

"Đừng nói với tôi là các cậu có THẦN GIAO CÁCH CẢM nhé?"

"Có thể gần giống như vậy, nhưng chúng tớ không biết rõ ràng về phương thức hoạt động. Tuy nhiên, chúng tớ có thể truyền đạt cảm xúc riêng cho nhau."

"Hee-"

Taiyou tự nhiên thốt ra sự ngưỡng một của mình. Mặc dù không hiểu rõ về cách thức hoạt động, nhưng nếu họ thực sự có khả năng truyền tải cảm xúc của nhau từ một khoảng cách như vậy thì rất có thể đó là một loại thần giao cách cảm.Bộ ba chỉ em này đã được kết nối sâu sắc với những cảm xúc của nhau, đại loại như thần giao cách cảm. Đối với Taiyou vấn đề này là vô cùng thú vị ... .Điều này khá là tốt, vì nó làm cậu có sự hứng thú đối với họ.

"Vậy, mình có thể đặt những câu hỏi khác nhau về vấn đề này?"

Khi nhận được sự đồng ý của Kotone, Taiyou muốn hỏi cô câu hỏi khác nhau trong khi đi bộ, do đó cậu bắt đầu đi về hướng của phòng học lớp mình và bắt đầu trò chuyện với cô ấy trên đường đi.

"Là kết nối, chỉ đơn thuần dựa trên cảm xúc? Hay cậu có thể sử dụng để ... . trò chuyện với nhau trong tâm trí của mình?"

"Chúng tớ có thể làm những điều như vậy khi chúng tớ còn nhỏ."

Kotone nói với một khuôn mặt hối lỗi.

"Tuy nhiên bây giờ mình không thể làm được những điều như vậy nữa, xin hãy tha thu (tha thứ) cho mình."

"Tại sao cậu lại xin lỗi? Vậy bây giờ việc duy nhất chỉ là truyền đi những cảm xúc thôi à? Vậy cậu có thể gữi những nhiều cảm xúc được không?"

"Vâng, chúng tớ có thể truyền tải nó rõ ràng. Trong thực tế, nó gần gũi hơn để nói rằng chúng tớ chia sẻ quyền sở hữu chung cảm xúc của nhau. Chúng tớ không thể che giấu cảm xúc của nhau. Khi chúng tớ hưng phấn lên hoặc kích thích thì cảm xúc của chúng tớ được truyền đi với nhau mà không cần sự cho phép."

"Vậy, kiểu như là rò rỉ ấy hả?"

"Vâng, nhưng cảm xúc giữa chúng tớ là như vậy đấy."

"Điều đó thật là tuyệt vời, khả năng này. Đúng như dự đoán về ba chị em sinh ba. Ah, nhưng nếu đó là trong trường hợp .... "

Taiyou vừa đi vừa để tay của mình dưới cằm và suy ngẫm trong khi đang nheo lông mày.

"Trong trường hợp gì?"

"Ahh, mình không quá chắc chắn nhưng mình tin rằng trong trường hợp của cậu, trái tim của cậu được liên kết với nhau bởi vì không có rào cản. Mình nghĩ rằng, bởi vì trái tim của cậu luôn được kết nối, nó khuếch đại ...... những tác động những gì bạn trải nghiệm trên cơ thể của cậu nhiều hơn cậu biết đấy, cũng giống như tâm trí của cậu có thể chia sẻ những cảm xúc, cơ thể của cậu cũng dường như để truyền tải cảm xúc của mình.

Tuy những ngày trước cậu có thể trò chuyện trong tâm trí, nhưng bây giờ cậu đã mất khả năng đó, nên mình nghĩ rằng nó có thể là do tác động của việc ba chị em ngày càng xa lánh nhau? Nếu điều đó là đúng, mình nghĩ nó khá là xấu hổ."

"Điều đó xấu hổ sao?"

Kotone mở to mắt ra và nhìn chằm chằm vào Taiyou với vẻ ngạc nhiên.

"À, không có gì, hãy quên những gì mình vừa nói đi."

Taiyou xua tay trong sự hoảng loạn, mặt cậu lộ rõ sự hối lỗi.

Đối với các chị em có sức mạnh thần giao cách cảm. Cậu nghĩ đây là một chủ đề vô cùng thú vị để trò chuyện, nhưng nghĩ lại thì cuối cùng nó cũng chả thú vị lắm.

Đối với các chị em sinh đôi hoặc sinh ba nói chung đây là có thể là một chủ đề nhạy cảm để nói, nhưng thay vì vậy, Taiyou đã làm phiền cô và hỏi cô ấy tất cả những câu hỏikhá

nhạy cảm.Đột nhiên, Kotone nói to và ngừng chuyển động. Cô đã có một cái nhìn ngạc nhiên trên khuôn mặt của mình và khi Taiyou nhìn theo ánh mắt của cô, ở cuối hành lang một cô gái trẻ đang đứng tại chỗ, và nhìn thẳng vào họ.

"Bạn là?……. sáng nay ... .. "

Đó là một người cậu nhớ đã nhìn thấy trước đây, người đã nói chuyện với Katsuki, một cô gái với mái tóc đuôi ngựa hoàn hảo. Cũng như buổi sáng khi cậu gặp cô ấy, cô lại bắt đầu lườm Taiyou.

"Ummm, bạn là ai? -"

"Natsuno Taiyou, cậu, cậu thích ba chị em Hayakawa-san ở điểm nào nhất?"

Trước khi cậu kịp nói hết câu, Taiyou đã bị gián đoạn bởi các cô gái, và sau đó cô ấy đã tiếp tục một lời tuyên bố gây sốc này!

(Trans ký tên, và 10cmt nhé)

Truyện Chữ Hay